Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 833: Hóa thạch

"May mắn không làm nhục mệnh!"
Phương Tịch thản nhiên trả lời.
"Đạo hữu thật sự tìm được chỗ hòn đảo do mảnh vỡ hư không hình thành sao?"
Chu đại chưởng sự mừng rỡ nói.
"Đương nhiên."
Phương Tịch nhíu mày: "Chỉ hư không ở đó rất bất ổn, có hư không loạn lưu... Trước tiên phải dùng trận pháp ổn định lại, còn nhất định phải do bản nhân dẫn đường mới được."
"Phàm là cần bất kể tài liệu bày trận gì thì đạo hữu cứ nói thẳng." Chu đại chưởng sự rất hào sảng nói rồi lại vỗ túi trữ vật.
Sưu!
Một chiếc pháp chu màu bạc trắng hiện lên: "Cửu Thiên Động Hư Thần Chu này chính là bản thương hội đặc biệt chuẩn bị cho lần hành động này, mặc dù độn tốc bình thường nhưng miễn cưỡng có thể đi vào Thái Hư, còn có thể phòng ngự hư không loạn lưu và phong bạo..."
Phương Tịch đảo thần thức qua, không khỏi gật đầu.
Mặc dù lời của người này hơi phóng đại nhưng ngăn cản mấy đợt hư không phong bạo cũng không có vấn đề gì.
Mấy ngày sau, một trận pháp lớn gần như bao phủ toàn bộ khe hở hư không.
Phương Tịch và Chu đại chưởng sự leo lên Cửu Thiên Động Hư Thần Chu dưới sự thôi động pháp lực, chiếc thần chu này hóa thành linh hạm to lớn dài cả trăm trượng, trên thân linh hạm có từng phu văn bạc trắng lấp lóe, đụng vào khe hở hư không.
"Phù lão lại nguyện ý cùng mạo hiểm với bản nhân, thật sự cực kỳ vinh hạnh."
Chu đại chưởng sự nhìn Phương Tịch, y cảm thấy càng ngày càng nhìn không thấu người này.
Phương Tịch chủ động đề nghị dẫn đường, lại để Đông Thu Tử và Quảng Thiên Kiếm ở bên ngoài bảo vệ pháp trận, tùy thời phối hợp tác chiến thì không sợ ba vị Phản Hư của Thương Hội Yêu Nguyệt liên thủ khiến hắn ngã trong khe hở hư không sao?
"Chu đại chưởng sự nói đùa rồi, chẳng qua là lão phu nhận ủy thách của người nên hết lòng làm việc mà thôi."
Phương Tịch lại thầm cạn lời.
Hắn dám xâm nhập khe hở hư không đương nhiên là vì tạo nghệ hư không của bản thân thâm hậu.
Huống chi bất cứ lúc nào hắn cũng có thể chạy về hạ giới mà...
Cũng như hắn dám đến chiến trường vậy, không lo đường lui.
Điểm hắn phải thật sự lo lắng lại chính là ba tu sĩ Phản Hư này.
Lúc này, Phương Tịch đứng trên đầu Cửu Thiên Động Hư Thần Chu, dùng tạo nghệ hư không của bản thân hắn cảm ngộ một tia linh cơ kia.
Ào ào ào!
Một đạo hư không phong bạo sinh ra, đánh lên Động Hư Thần Chu khiến vô số phù văn bùng lên.
Chu đại chưởng sự nhìn thấy cảnh này thì da mặt không khỏi giật giật, y biết nếu ở trong Thái Hư lâu hơn thì có thể Cửu Thiên Động Hư Thần Chu cũng sẽ tổn hại, sau đó sẽ đến lượt hai người bọn họ.
"Không hổ là Thái Hư!"
Phương Tịch tán thưởng, thao túng Cửu Thiên Động Hư Thần Chu lướt qua trường giang đại hà cuồn cuộn sóng ngầm như một con cá con linh hoạt.
Dù có vô số ám lưu, đá ngầm và cạm bẫy nhưng vẫn không thể ngăn cản con cá này tiến lên.
Bỗng nhiên!
Cá con nhảy lên một hòn đảo giữa bãi đá ngầm.
Ba!
Phương Tịch hóa thành một đạo độn quang bay lên đảo hoang.
Chỉ thấy phạm vi hòn đảo này không hơn vạn trượng, chỉ như một hạt bụi nhỏ bé trong Thái Hư.
Nếu không phải nó ở gần vết rách hư không kia thì thật sự khó mà tìm được.
Lúc này hắn đảo thần thức qua thì đã thấy hòn đảo này có màu xám trắng như loại hóa thạch nào đó.
Mà trên một khối hóa thạch to lớn có một đóa hoa kỳ dị.
Đóa hoa này to cỡ miệng chén, nhánh như bàn long, lá như Phượng Hoàng giương cánh, trong nhụy hoa dường như có Giao Long và Thiên Phượng hư ảo dây dưa, chơi đùa...
"Long Huyết Phượng Tủy Hoa!"
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì ánh mắt sáng rực, trực tiếp tiến lên.
Đúng lúc này, hắn sờ túi linh thú, trên mặt hiện ra vẻ suy tư.
Hưu!
Hắn há to miệng, Thần Anh Kiếm bay ra, hóa lớn như cánh cửa, đào đóa kỳ hoa này cộng với cả khối nham thạch xám trắng bên dưới lên.
"Đạo hữu..."
Chu đại chưởng sự nhìn thấy cảnh này thì không khỏi nhíu mày lại.
Nhưng nghĩ đến theo thỏa thuận trước đó thì Long Huyết Phượng Tủy Hoa thật sự thuộc về người này nên y cũng không tiện nói gì.
Chỉ xem như Phương Tịch quá tham, đào cả rễ ở dưới bùn đất lên.
Trong tay người này hiện ra một món pháp bảo có hình dạng như la bàn, đang đi xung quanh hoang đảo, miệng còn không ngừng lẩm bẩm.
Cuối cùng, biểu lộ trên mặt y càng ngày càng sáng lên.
"Tật!"
Chu đại chưởng sự kết quyết, đánh ra một đạo pháp lực, tràn vào trong la bàn.
Ong!
Trên la bàn có một tầng quang huy u làm hiện lên, sau đó hiện ra hình ảnh hòn đảo này.
có thể thấy được ở giữa đảo có thi thể một con Giao Long và một con Thiên Phượng đang quấn chặt lấy nhau.
Phương Tịch thu gốc Long Huyết Phượng Tủy Hoa vào trong túi trữ vật xong thì trong lòng đại định rồi mỉm cười nói: "Chúc mừng Chu đạo hữu, Thương Hội Yêu Nguyệt thu hoạch được cặp di hài long phượng này thì tương lai sẽ có thêm một cặp khôi lỗi chuẩn cấp bảy."
"Ha ha, đa tạ đạo hữu đã nhường..."
Chu đại quản sự lại hơi tiếc: "Chỉ là hình như long phượng đã chết quá lâu rồi nên đã hóa thạch... Chỗ tinh huyết kia e là chỉ có chỗ mà đạo hữu mới móc lên."
Y bước đến vị trí trước đó Phương Tịch đã dào Long Huyết Phượng Tủy Hoa thì thấy đất đai ở đây có màu đỏ sẫm, trong vết lõm rất sâu này bây giờ có một chút chất lỏng màu nâu đen chảy ra...
"May mà vẫn còn một mạch máu, thảo này lại có thể sinh ra được thiên địa linh dược."
Chu đại chưởng sự thì thào rồi lấy trong túi trữ vật a một thanh kiếm gãy.
Thanh kiếm gãy này đỏ sẫm, mang theo khí tức huyết tinh khó nói thành lời.
Y không ngừng lẩm bẩm trong miệng rồi đánh từng pháp quyết vào thanh kiếm gãy.
Thanh kiếm này lập tức bay ra rồi rơi xuống hố máu, bề ngoài xuất hiện từng đường vân như mạch máu.
Cuối cùng ở chuôi kiếm có một con ma nhãn đỏ tươi mở ra, chảy ra từng giọt huyết lệ.
Những giọt huyết lệ này rơi trong hư không đã phát ra tiếng trường minh, sau đó hóa thành hình long hoặc hình phượng muốn bay đi.
"Thu!"
Pháp lực của Chu đại chưởng sự tràn ra, từng tia quang huy đỏ sẫm bao phủ những huyết long, huyết phượng này lại, kéo vào trong từng cái bình ngọc, vậy mà có tiếng kim ngọc giao kích vang lên.
"Bảo vật này của đạo hữu lại có thể chiết xuất tinh huyết sao?"
Phương Tịch lộ vẻ kinh ngạc.
Thật ra phương pháp chiết xuất tinh huyết rất đơn giản, gần như tất cả tu sĩ cấp cao đều biết nhưng chiết xuất tinh huyết từ trong huyết dịch đã thối rữa từ lâu lại không bình thường.
Hắn thấy vị Chu đại chưởng sự này hơi thâm tàng bất lộ.
"Ha ha, chẳng qua là năm đó cơ duyên xảo hợp mà thu được thanh Huyết Ẩm Kiếm này mà thôi..."
Chu đại chưởng sự lại giải thích mấy câu: "Huyết Ẩm Kiếm chính là chí bảo huyết đạo, chính là thứ năm đó Huyết Ma từng dùng, tên Huyết Ma này cũng là một tu sĩ kinh tài tuyệt diễm trong nhân tộc ta, mặc dù là ma tu nhưng lại có thiên phú dị bẩm trên công pháp huyết đạo, thậm chí còn thành tựu Hợp Thể... Sau đó hắn tùy ý huyết tế tu sĩ nhân tộc nên cuối cùng đã khiến người người oán hận căm ghét, bị Nhân Tộc Ngũ Tử đời đó truy sát, cuối cùng thân tử đạo tiêu... Thanh Huyết Ẩm Kiếm này vốn là Hợp Thể chi bảo, bây giờ đã gãy nên rơi xuống cấp sáu."
"Thì ra là thế..."
Phương Tịch cười mà không nói, thanh Huyết Ẩm Kiếm cấp sáu này cũng chưa chắc làm được chuyện này, hắn nghi ngờ vị Chu đại chưởng sự này còn lén lút tu luyện công pháp và bí thuật huyết đạo!
Nhưng mà chuyện này cũng bình thường.
Tu sĩ cấp cao của nhân tộc đều sẽ giữ lại một số át chủ bài, đây là kinh nghiệm sinh tồn lúc nhỏ yếu đã rút ra.
"Theo ước định, xin đạo hữu hãy nhận phần tinh huyết này."
Chu đại chưởng sự cười rồi giao hai cái bình ngọc cho Phương Tịch.
Phương Tịch cũng không khách khí mà trực tiếp thu rồi nói: "Nếu đã như vậy thì chúng ta nhanh chóng trở về đi... Trì hoãn quá lâu trong Thái Hư cũng không phải chuyện tốt."
"Chuyện này đương nhiên!"
Chu đại chưởng sự cùng Phương Tịch lên Cửu Thiên Động Hư Thần Chu, bay vào hư không.
Sau đó y kết quyết, tế ta một bảo vật động thiên.
Bảo vật này y như một động phủ nhỏ nhắn, lúc này nó hấp thu Tiên Nguyên Khí thì chợt bành trướng hóa thành một tòa cung điện tinh xảo rất lớn.
"Thiên Cơ Các?"
Phương Tịch nhìn thấy trên cung điện còn có ba cổ triện văn.
Trước đó chân thân của Đại sư Đông Thu Tử cũng trốn trong bảo vật động thiên này.
Lúc này đại môn của cung điện mở ra, không ngừng khuếch trương, thậm chí còn chậm rãi nuốt cả hòn đảo vào...
'Pháp lực này cũng không đúng... Hơi quá hung hậu rồi.'.
Phương Tịch nhìn Chu đại chưởng sự thì không khỏi im lặng.
Hắn cảm thấy nếu mình đối đầu với vị Chu đại chưởng sự này thì không biết sẽ có một Phản Hư Phản Hư nữa từ trong Thiên Cơ Các nhảy ra hay không?
Nhưng mà dù sao bản tôn vẫn còn kiếm cơm ở Yêu Nguyệt Tiên Thành, nếu giết hết Phản Hư của Yêu Nguyệt Tiên Thành thì hình như cũng không ổn.
Phương Tịch cũng không có dự định đen ăn đen.
Lúc này hắn ngồi nhìn Chu đại chưởng sự thu di hài long phượng rồi cả hai ngồi trên Cửu Thiên Động Hư Thần Chu, theo con đường trước đó bay về.
Phương Tịch đứng chắp tay, vừa thưởng thức phong cảnh Thái Hư, còn vừa âm thầm câu thông với Tiểu Thanh ở trong túi linh thú: "Khối hóa thạch đó... Có lai lịch gì?"
"Chủ nhân, theo cảm ứng từ huyết mạch của Tiểu Thanh thì vẫn lạc ở đây chắc là tiền bối của Thanh Loan nhất tộc..."
Tiếng nói ngọt ngào của Tiểu Thanh xuất hiện trong thức hải của Phương Tịch: "Trong truyền thừa của Thanh Loan có một môn bí thuật, có thể trước khi tử vong để lại một phần tin tức, thậm chí tinh huyết tinh thuần nhất hóa thành hoá thạch... Nhìn rất giống với hoàn cảnh này. Khối hóa thạch mọc ra Long Huyết Phượng Tủy Hoa kia mới thật sự là bảo bối, ít nhất trong đó cũng có thể luyện ra được Thanh Loan Chân Huyết tinh thuần nhất, có lợi ích rất lớn với ta..."
"Thì ra là vậy."
Phương Tịch âm thầm gật đầu.
Loại xương cốt hóa thạch kia có cả hòn đảo nhở, Chu đại chưởng sự đã lấy cả hòn đảo thì cũng không so đo một khối mà mình đào cùng với Long Huyết Phượng Tủy Hoa.
Dù có nghi ngờ thì cũng không biết còn có bí mật như vậy!
'Là Thanh Loan Chân Huyết Là tinh thuần nhất... Nói không chừng còn có truyền thừa của Thanh Loan cấp cao, lấy ra cho Tiểu Thanh đột phá cấp sáu sẽ rất thích hợp.'.
'Mặc Chu đại chưởng sự bày mưu tính kế thế nào thì chỗ tốt nhất này vẫn rơi vào trong tay của ta...'.
Tâm trạng Phương Tịch không tệ, hắn điều khiển Cửu Thiên Động Hư Thần Chu xông phá một tầng không gian ngăn cách, tiến vào Địa Tiên giới.
Ầm ầm!
Vừa về tới, thì hắn đã chạm mặt với một ngọn lửa màu xanh sẫm.
"Hả?"
Trên mặt Phương Tịch lóe lên thanh khí, Thần Anh Kiếm bay ra, trảm diệt hỏa diễm này, kiếm khí hạo đãng mở hư không, chém chết một con yêu thú phun lửa.
"Chuyện này..."
Chu đại chưởng sự nhìn bên ngoài khe hở hư không, quân đoàn khôi lỗi đang đánh nhau với rất nhiều yêu thú thì không khỏi truyền âm hỏi: "Đại sư Đông Thu Tử, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?"
"Chúng ta cũng không biết, hai vị vừa đi không lâu thì có mấy tên yêu tộc Phản Hư đến, vừa gặp bọn ta thì chúng đã khống chế rất nhiều yêu thú vây công."
Đông Thu Tử khống chế khôi lỗi Phản Hư, khó khăn lắm mới bảo vệ được trận pháp, còn ở bên ngoài trận pháp thì Quảng Thiên Kiếm đang khống chế Ứng Long Nhận, gian nan chống cự một tên yêu tộc Phản Hư trên mặt có lân phiến màu xanh sẫm, có thể thấy y đã rơi xuống hạ phong...
Bạn cần đăng nhập để bình luận