Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 406: Đánh giá

"Ha ha... Xem ra chúng ta lại sắp có thêm mấy vị đồng đạo nữa rồi."

Những chân nhân khác thấy cảnh tượng trên ngọc bích thì cũng sôi nổi khen to.

Lúc này Vạn Hóa Thần Thụ đã ngưng kết được hơn hai mươi quả, gọi là Địa Nguyên Đan, mỗi Kim Đan Chân Nhân đều được chia một quả.

Phương Tịch nhìn một viên đan dược to cỡ nắm tay lại thở dài, hắn cũng không vội sửa dụng như mấy con khỉ gấp kia mà quang mang chợt lóe đã bỏ vào trong tay áo.

Các đại quan cường đại như Ngũ Tạng này... Đầu tiên nắm giữ bí cảnh Vạn Hóa rồi lấy huyết nhục vạn tu trong bí cảnh làm đan... Chia lợi nhuận để lôi kéo các Vũ Sĩ chân nhân còn lại, sao đó lấy một phần nhỏ ra bồi dưỡng đệ tử quan mình, khó trách lại có tu sĩ Kết Đan tầng tầng lớp lớp...

Mà trong bí cảnh, từng Đạo Sĩ đại quan cũng lấy được cơ duyên Kết Đan đã tha thiết ước mơ.

Hai mắt Phương Tịch sáng rực, nhìn Dư Hóa chầm chậm, vẻ mặt như xem kịch vui.

Hoa Phi Diệp hơi kinh ngạc, cũng chú ý đến Dư Hóa.

Lúc này, Dư Hóa nhìn từng Đạo Sĩ dùng Địa Nguyên Đan trùng kích bình cảnh thì trên trán cũng đổ mồ hôi lạnh: "Hỏng rồi... Ta cũng không phải Đạo Sĩ thật sự của Bạch Cốt Quan, một khi bại lộ bản mạng đại thuật... Không biết sẽ có hậu quả thế nào?"

Trong cung điện, một đám tu sĩ Kết Đan không kịp chờ đợi mà nhấm nháp Địa Nguyên Đan, từng tên hồng quang đầy mặt, dường như pháp lực tiến nhanh.

Một tên Hắc Vũ chân nhân xu nịnh: "Năm đó, sau khi Đạo Cung bị tai nạn... Đề nghị của Ngũ Tạng Quan chủ quả thật khiến đồng đạo được lợi lớn, bản nhân cũng vô cùng khâm phục."

"Đâu có đâu có, còn phải nhờ chư vị hợp lực thịnh hội này mới có thể duy trì không ngừng..."

Hỏa Tâm Tử mỉm cười, mặt mang vẻ đắc ý.

Lại thấy trong ngọc bích, một đệ tử dùng đan dược sớm nhất dường như đã bắt đầu Kết Đan thì không khỏi cười nói: "Chờ sau khi đệ tử chân truyền Kết Đan thành công đến đây gặp bọn ta, cho các vị bình luận một phen ưu khuyết điểm của Kim Đan mình thì thịnh hội đan nguyên này mới xem như viên mãn."

Hắc Vũ chân nhân lập tức nói: "Chuyện này còn phải đánh giá sao? Ngũ Tạng Quỷ Pháp của quý quan tế luyện một viên Ngũ Khí Luân Chuyển Đan, không chỉ có pháp lực sinh sôi không ngừng mà pháp lực trong tu sĩ Kết Đan cùng cấp càng hùng hồn hơn, nhiều nhất là năm thành... Kim Đan tuyệt diệu cũng không quá như này."

"Ha ha... Đạo hữu quá khen."

Trong lòng Hỏa Tâm Tử mừng rỡ, bên ngoài thì lạ từ chối: "Nếu bàn về thần thông Kim Đan thì Bạch Cốt Xá Lợi của Bạch Cốt Quan vừa ra quả thật là cốt đạo thần thông thiên hạ vì đó tận khắc, còn có thể hóa thành Bạch Cốt Đại Lực Thần Ma, diệu dụng vô tận."

"Mà Hoàng Tuyền Quan lấy U Minh Pháp thành tựu Hoàng Tuyền Thiên Quỷ Đan khí tượng càng hùng hồn hơn, đan vừa tế ra, thế gian như U Minh theo, còn bổ sung U Minh Thần Cấm lợi hại vô cùng..."

"Ngoài ra, Hắc Thủy Huyền Minh Đan của Ô đạo hữu, Thất Tình Tuyệt Dục Đan của Hoa đạo hữu... Đều có chỗ tuyệt diệu."

Câu nói này của y xem như ai cũng được chiếu cố nên sắc mặt của những Kim Đan Chân Nhân ở đây đều trở nên nhu hòa hơn nhiều.

"Không biết vị Thanh Mộc Tử chân nhân này tu luyện loại Kim Đan nào, có nguyện phóng ra để chúng ta đánh giá không..."

Đúng lúc này, trong góc có một tiếng nói truyền đến.

Phương Tịch nhìn lại thì thấy một thư sinh trung niên phóng khoáng, tay cầm bình ngọc, đang tự rót tự uống. Thư sinh này không ai biết đến, chợt mở miệng nhắm vào mình, hình như có địch ý!

Nhìn thấy ánh mắt của tu sĩ toàn trường nhìn mình, thần sắc Phương Tịch vẫn vô cùng trấn định: "Chẳng qua là một viên Vô Biên Huyết Hải Đan thôi..."

"Thì ra là Vô Biên Huyết Hải Đan!"

Hoa Phi Diệp gật đầu vẫn như đầu gỗ, đã không kinh ngạc cũng không kinh ngạc.

"Vô Biên Huyết Hải Đan... Đan này tự thành nhất mạch, nghe nói muốn thành tựu đan này, cần phải phạm ác nghiệp vô biên, huyết hải ngập trời... Đạo hữu quả nhiên là người đạo tâm kiên định!"

Hỏa Tâm Tử khen.

"Vô Biên Huyết Hải Đan này từ trước đến nay chỉ có nhất mạch Vô Bì Quan đơn truyền... Không biết đạo hữu luyện thành thế nào?"

Thư sinh trung niên phóng khoáng lại không buông tha, hỏi tiếp.

"Dễ nói... Đương nhiên là giết một người, đoạt đan của hắn..."

Phương Tịch không nhanh không chậm trả lời: "Tu sĩ chúng ta, gặp phải tranh đoạt đại đạo thì cũng chỉ có thể không chết không thôi, đạo hữu khẩn trương như vậy, chẳng lẽ có nguồn gốc gì với Vô Bì Quan chủ kia sao?"

"Ha ha... Vị Côn chân nhân này xuất từ Vô Thường Quan, luôn không có qua lại gì với Vô Bì Quan... Tính tình của Côn chân nhân luôn như vậy, đạo hữu chớ trách."

Quang mang chợt lóe trong đôi mắt của Hỏa Tâm Tử rồi giới thiệu cho Phương Tịch: "Thì ra là vậy..."

Phương Tịch cười ha ha, dường như đã tin tưởng.

Thư sinh trung niên phóng khoáng cũng uống một chén rượu, trầm mặc không nói, không biết phải nói gì.

Ngay khi tình cảnh nhất thời hơi ngẩn ngơ thì một chân nhân hắc bào chợt đứng dậy, pháp lực mãnh liệt tràn ra, khiến ché trên bàn trước mặt y bừa bộn, hô lên: "Thật sự to gan... Vậy mà dám giết chân truyền của Bạch Cốt Quan ta sao?"

Các vị chân nhân đưa mắt nhìn nhau, sau đó nhìn qua ngọc bích.

Chỉ thấy trong bí cảnh, Dư Hóa một không làm hai không ngớt... Vậy mà bắt đầu đánh lén những đệ tử chân truyền của đại quan đang Kết Đan!

Dám ở dưới mắt nhiều chân nhân như vậy làm chuyện này, có thể nói y gan to bằng trời.

Lúc này, ngay cả Hỏa Tâm Tử cũng ngồi không yên: "Các vị đạo hữu... Chờ ta bắt lại tiểu tặc này lấy tim gan của hắn cho chư vị nhắm rượu!"

Y quát lớn, ngũ khí lưu chuyển trên thân như một đám khánh vân, bao phủ y phóng lên cao, bay thẳng xuống bí cảnh Vạn Hóa dưới chân núi.

"Cùng đi, cùng đi!"

Một đám Chân Nhân Vũ Sĩ xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, nhao nhao khống chế các loại độn quang xông vào trong bí cảnh.

Mở cửa vào bí cảnh Vạn Hóa cũng cần thời gian nhất định...

'Dư Hóa này... Không phải muốn nhân cơ hội tấn thăng Kim Đan chứ? Tính khí cũng là tuyệt tranh một đường...'.

'Kẻ này thông minh, kiên nhẫn, chẳng lẽ còn bố trí hậu thủ gì sao?'.

Phương Tịch vuốt cằm, khống chế một đạo cuồng phong đen nhánh, bay lên trời, trực tiếp bay về hướng ngược lại...

Hắn cũng không phải bảo mẫu của Dư Hóa, quà tặng trước đó cũng đủ để chấm dứt duyên phận.

Tiểu tử này tự gây tai họa, đừng hòng hắn chùi đít cho!

Côn chân nhân ngồi tại chỗ không nhúc nhích, lại uống một hớp rượu.

Y nhìn hướng Phương Tịch rời đi, âm thầm kháp quyết: "Không ngờ người này cũng xuất hiện... Làn này trong bí cảnh, thật sự xuất hiện nhiều biến cố... Vừa vặn, loạn đi, loạn đi, càng loạn càng tốt... Ngũ Khí Luân Chuyển, Bạch Cốt Xá Lợi, Hoàng Tuyền Thiên Quỷ, Vô Biên Huyết Hải... Không ngờ, lần này lại có thể gom đủ."

Trong ngực của y có một lệnh bài mặt quỷ đang lóe ra quang mang quỷ dị...

Trên một ngọn núi gần Vạn Hóa Sơn, hai bóng người đang sóng vai đứng đó, một mặc đồ đen, một mặc đồ trắng, hình dáng đều là lão giả.

Vậy mà là Hắc Bạch nhị lão đã từng đuổi bắt Phương Tịch!

Lúc này, Bạch trưởng lão lấy một lệnh bài mặt quỷ trong ngực ra.

Hai mắt của đầu quỷ dữ tợn trên lệnh bài nhấp nháy quang mang đỏ tươi, vậy mà lại truyền ra tiếng của Côn chân nhân.

"Cái gì? Người mà chúng ta luôn tìm kiếm cũng xuất hiện?"

Bạch trưởng lão nghe xong thì lập tức nhíu mày.

"Vô Biên Huyết Hải..."

Hắc trưởng lão phát ra tiếng nói lạnh lùng.

"Đúng vậy... Thiếu chủ muốn thành đại kế, Vô Biên Huyết Hải Đan cũng là một khâu trong đó, nhất định không thể thiếu."

Mặt Bạch trưởng lão đầy đắng chát: "Hết lần này tới lần khác truyền thừa Vô Biên Huyết Hải Đan quá ít... Người có thể thành Kim Đan càng ít đến thảm thương, vất vả lắm mới tìm được một tên Vô Bì Quan chủ, vậy mà lại bị người khác nhanh chân đến trước... ".

"Không sao... Không phải thiểu chủ trước đó đã tìm được một người sao, Đạo Sĩ Dư Hóa kia bây giờ đang ở trong bí cảnh Kết Đan, nếu người này có thể thành đan thì cũng có thể dùng một chút..."

Tiếng nói của Hắc trưởng lão trở nên hơi quỷ bí.

Dư Hóa tu luyện chính là Bì Ảnh Thuật, tiến thêm một bước chính là Huyết Bì Pháp!

Mà người này nhờ bọn họ âm thầm giúp đỡ, ở trong bí cảnh xuôi gió xuôi nước, không những bù được truyền thừa của bản thần mà còn đạt được cơ duyên Kết Đan.

Tất cả những chuyện này đều cần phải trả!

"Bởi vậy ta mới hơi chần chừ... Dù sao Vô Biên Huyết Hải Đan đã có vật thay thế, mà cơ hội bắt được Kim Đan của các thế lực lớn như Ngũ Tạng Quan, Bạch Cốt Quan như lần này cũng không có nhiều... Phần lớn thế lực của chúng ta đều ở trong bí cảnh Vạn Hóa, không thể nào rút đi."

Bạch trưởng lão lộ ra một tia chần chừ.

"Kết Đan khó khăn, chưa chắc tiểu tử Dư Hóa có thể thành... Nếu có thể bắt được người kia thì cũng là một phần bảo đảm." Hắc trưởng lão nói.

"Quan trọng là Mộc chân nhân kia, hoặc là Thanh Mộc Tử cũng không đơn giản... Hắn có thể hạ được Vô Bì Quan chủ, một trong hai chúng ta ra tay, dù có thể thắng thì đối phương cũng sẽ chạy mất, nhất định phải cùng xuất thủ, thi triển thần thông pháp thuật kia mới có thể vạn vô nhất thất."

Bạch trưởng lão nhíu mày: "Nhưng chúng ta mang theo chức trách... Còn phải tọa trấn phong tỏa trận nhãn của trận pháp bí cảnh Vạn Hóa, không thể tùy tiện xuất động..."

"Báo lên trên!"

Hắc trưởng lão chợt mở miệng.

"Không sai... Vì kế hoạch hôm nay, cũng chỉ có thể báo lên thiếu chủ."

Trên mặt Bạch trưởng lão hiện ra chút chần chừ, rất nhanh sau đó đã chuyển thành sự dứt khoát, lão lấy lệnh bài mặt quỷ ra, kháp một pháp quyết, môi không ngừng lẩm bẩm.

Một lúc sau, quang mang trên quỷ bài chợt lóe, một tiếng nói trẻ tuổi truyền ra: "Chuyện này ta đã biết, Mộc Chân Nhân kia cũng không thể bỏ qua... Ta đã lệnh Tâm Ma Thần Tướng đến đó..."

"Vậy mà là Tâm Ma Thần Tướng sao?"

Thần sắc của Bạch trưởng lão vui mừng: "Như vậy thì vạn sự đã sẵn sàng..."

'Không biết Côn chân nhân kia có đến phục kích ta hay không... Đến lúc đó trực tiếp bắt lại sưu hồn, hắn có âm mưu quỷ kế gì ta cũng sẽ nhất thanh nhị sở.' Phương Tịch duy trì tốc độ của Kết Đan Chân Nhân bình thường, vừa phi hành, vừa thần đề phòng, thật ra là hắn đang câu cá.

Nhưng mà có cá này có mắc câu hay không thì hắn cũng không biết.

Ngay khi độn quang đang phi hành, sắc mặt Phương Tịch chợt hoảng hốt.

Một cảm giác quen thuộc nào đó xuất hiện trong lòng của hắn: "Tâm ma? Không đúng, là ngoại ma xâm lấn!"

Là Kết Đan tu luyện Dẫn Ma Quyết nên Phương Tịch đối với chuyện ứng phó loại ma đầu này tập kích và quấy nhiễu có thể nói là cưỡi xe nhẹ đi đường quen.

Lúc tâm thần hắn hoảng hốt, hắn làm ra vẻ không biết gì, ngã cắm đầu...

Trong hư không, một người thần bí chợt xuất hiện.

Người này mặc một bộ thú giáp đen nhánh, bộ giáp này bao phủ toàn thân, có các loại hoa văn thần bí phủ kín, dưới mặt nạ là một đôi mắt đỏ như máu, hai tay y đang kháp quyết.

Vừa rồi Phương Tịch cảm nhận được ngoại ma kỳ dị tập kích, đương nhiên là do người này gây ra!

Thấy Phương Tịch rơi xuống, hắc giáp nhân lập tức tiến lên, thò hai tay ra, trên quyền sáo có ba móng vuốt xuất hiện, hàn quang lấp lánh, có ý định trực tiếp mở ngực, mổ bụng của Phương Tịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận