Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 520: Thanh Hòa Kiếm đời bốn

"Đây là kiểu dáng ta nhìn thấy trong một bản thiên ngoại đạo thư, cảm thấy rất thú vị... Hơn nữa cũng để lại mối nối lò năng lượng sau này..."

Phương Tịch mỉm cười trả lời.

Bởi vì Vạn Giới Chi Môn lúc trước mà Cửu Châu giới đã từng liên thông với rất nhiều thế giới.

Đạo thư từ những thế giới kia lưu truyền đến, tất cả đều gọi là 'thiên ngoại đạo thư', nổi danh nhất trong đó chính là Thuần Dương Đạo Thư có ghi chép pháp bảo Thái Dương Chân Hỏa Tráo.

Ngoài ra còn có một số công pháp võ đạo kỳ kỳ quái quái, được những người bình thường sử dụng, phối hợp với cải tạo nghĩa thể, khai phá ra công năng khác biệt, thậm chí có người có thể địch nổi tu sĩ Luyện Khí, Trúc Cơ nên cũng xem như không tệ.

Phương Tịch mượn cớ thiên ngoại đạo thư nên Hỏa Vân Tử cũng không hỏi nhiều.

Dù sao đây cũng là cơ duyên thuộc về bản thân tu sĩ, mà tu sĩ Kết Đan đã xem như là một nhân vật nên có thể có được bí mật nhỏ nhất định.

Cho dù trong Phương Tiên Đại Học cũng có rất nhiều sinh viên không tu hành công pháp trong thư viện của đại học mà là công pháp gia truyền của bản thân.

"Được rồi, nếu ngươi đã xác nhận không có vấn đề, vậy thì bắt đầu đi... Nhưng ta chỉ đáp ứng cho ngươi sử dụng một lần, nếu xảy ra vấn đề thì sẽ không còn cơ hội đổi ý."

Hỏa Vân Tử truyền tư liệu trong U bàn: "Đúng rồi... Thanh phi kiếm của tiểu Trương ngươi gọi là gì?"

"Thanh Hòa Kiếm!"

Phương Tịch trả lời không chút do dự, trong mắt hắn lóe lên một tia hồi ức.

Mặc dù hắn đưa ra là đồ phổ luyện chế Trảm Yêu Kiếm nhưng hắn nói nó là Thanh Hòa Kiếm thì đương nhiên nó là Thanh Hòa Kiếm!

'Xem như đây là Thanh Hòa Kiếm đời thứ tư đi?'.

Thanh Hòa Kiếm đời thứ tư này, chính là Phương Tịch dùng Trảm Yêu Kiếm trong Diệt Yêu Tam Bảo làm cơ sở, gia nhập công nghệ luyện chế của Cửu Châu giới, chuẩn bị đề thăng nó thành một món pháp bảo cấp Phi Mễ còn tinh tế hơn cả Nano!

Về phần lỗ khảm trên đó? Đương nhiên là hắn chuẩn bị cho người máy Phi Mễ, dù sao Thanh Hòa Kiếm đời bốn cũng cho bản tôn dùng, nhưng tu tiên giới Nam Hoang không có chỗ cho người máy Phi Mễ nạp năng lượng.

Nếu không thể nạp năng lượng thì thanh phi kiếm này cũng chỉ có thể dùng như pháp bảo phi kiếm phổ thông, cũng không lợi hại bao nhiêu.

Phương Tịch rất hứng thú với thanh kim sắc phi kiếm có thể phân hóa thành mười hai ức chín nghìn sáu trăm vạn cây châm nhỏ của Kiếm Nam Chân Quân.

Về phần vấn đề nguồn năng lượng trong lỗ khảm thì Phương Tịch cũng đã tính kỹ, có thể dùng một khối linh thạch cực phẩm hệ Kim!

Nếu như Hỏa Vân Tử biết Phương Tịch định dùng vật tư cấp chiến lược mà Nguyên Anh Chân Quân ở Cửu Châu giới cũng khó gặp để thôi động Thanh Hòa Kiếm thì e là sẽ có ý định bóp chết hắn.

Đây là phung phí của trời cỡ nào đây!

Quả thật khiến người giận sôi!

Nhưng mà đối với loại dế nhủi như Phương Tịch thì có thể liệu cơm gắp mắm chế tạo ra Thanh Hòa Kiếm cũng đã là thành công!

"Mở!"

Mà lúc này, Hỏa Vân Tử Chân Quân hoàn toàn không biết chuyện này, y chỉ yên lặng bấm pháp quyết, rót một đạo pháp lực cấp Nguyên Anh vào trong lò bát quái trước mặt.

Từng trận văn sáng lên, vô số lưu quang hội tụ từ bốn phương tám hướng, mà ở bên trong lò bát quái, một mũi kiếm có bạch quang bao phủ đã hiện ra, sau đó là thân kiếm, chuôi kiếm...

Máy in Phi Mễ chú trọng vào một chữ 'nhanh'!

Ở Cửu Châu giới, nếu luyện chế một món pháp bảo cần mấy năm, mấy chục năm như cổ tu thì đã một đi không trở lại từ lâu.

"Được rồi, tiểu Trương, để ta kiểm tra ngươi một chút, ngươi nhìn trong trận đồ này, mấy trận pháp này gọi là gì?"

Hỏa Vân Tử thấy vẻ mặt của Phương Tịch rất hứng thú nên không khỏi nổi lên mấy phần suy tính.

"Ta chỉ có thể nhận ra vài loại, tỉ như trận pháp này, chính là Tam Nguyên Hợp Nghi Trận... Còn có trận văn này, hình như là biến chủng của Nhị Tướng Hư Không Trận ... Còn có đạo này, có lẽ là đến từ Á Không Gian Chuyển Hoán Trận..."

Phương Tịch chỉ nói mấy chỗ, xem như hắn đã giấu dốt rất nhiều.

Hỏa Vân Tử nghe vậy thì rất tiếc hận: "Ồ? Thiên phú trận pháp của tiểu tử ngươi cũng không tồi, trận pháp không tệ, chắc là cũng có thể luyện khí... Lúc trước ngươi không nên chuyển hệ đi nghiên cứu lý luận làm gì, có hứng thú đến học tiến sĩ của ta không?"

"Chuyện này... Vãn bối phải cân nhắc một chút."

Phương Tịch cười khổ trả lời, sau đó chỉ thấy lò bát quái oanh minh, một đạo thanh quang bay ra.

Hắn vươn tay chụp lấy, một thanh phi kiếm toàn thân xanh như chiếc lá dài khoảng ba thước, rộng cỡ hai ngón tai, đã rơi vào trong tay của hắn.

- Thanh Hòa Kiếm đời bốn!

'Hình thái toàn thể của thanh kiếm này phải có uy năng của linh bảo, chờ đến sau này nó uống no máu tươi của yêu tộc thì uy năng còn có thể tăng lên!'.

Phương Tịch vuốt ve lưỡi kiếm, trên mặt hắn hiện lên vẻ hài lòng, sau đó hắn cáo từ Hỏa Vân Tử.

Lần này hắn đến luyện chế pháp bảo chỉ là lấy cớ.

Chủ yếu vẫn là tạo chứng cứ mình không có mặt ở hiện trường.

Dù sao bây giờ bên Thiên Phong Động chắc là đã lật trời rồi đi?

Nhưng một đường mình đến đây, không ít giám sát của trường học có thể chứng minh, Trương Hỏa Hoa vẫn luôn ở Phương Tiên Đại Học, còn có vị đại lão Hỏa Vân Tử làm chứng!

'Đương nhiên đây chỉ là tình huống xấu nhất...'.

'Tình huống tốt nhất là không có ai nghi ngờ gì... Nhưng mà cũng không thể quá khinh thường sự điều tra của Big Data Phương Tiên Đạo Cung...'.

'Một thời gian tiếp theo, vẫn nên cẩu thật tốt, có nên lấy 'đồ phổ phân tích yêu khí' ra để gia tăng giá trị của bản thân không?'.

Phương Tịch trở lại động phủ rồi đưa Thanh Hòa Kiếm đời bốn đến tu tiên giới Nam Hoang, hắn thầm nghĩ.

Lúc trước hắn đưa ra thiên luận văn kia đã chỉ rõ phương hướng, có thể giảm đi rất nhiều đường vòng.

Mà nếu hắn có thể lấy ra 'Đồ Phổ Hạt Yêu Khí' thì đó là một bước tiến dài!

Có thể làm ra thành quả nghiên cứu to lớn như vậy thì ít nhất Sở Nghiêm Cứu Nguyên Khí cũng sẽ dốc toàn lực thề chết bảo vệ hắn đi chứ?

...

Tu tiên giới Nam Hoang.

Phỉ Thúy Đảo.

Phương Tịch tay cầm Thanh Hòa Kiếm đời bốn, thần sắc của hắn lại có chút nhớ lại.

Thanh Hòa chính là hắn vì kỷ niệm kinh lịch lúc nhỏ yếu ở Thanh Trúc Sơn mà đặt tên, hắn muốn là tinh thần tán tu giành mạng sống với trời kia.

Pháp lực Khô Vinh Quyết tuôn ra, hắn đã tế luyện thanh kiếm này dễ như trở bàn tay.

Tiếp theo Phương Tịch tiện tay chỉ ra.

Thanh Hòa Kiếm hóa thành một đạo thanh sắc lưu quang, kiếm quang như rồng chợt xông lên tận chín tầng trời!

Mây khói đầy trời đều tiêu tán dưới một kiếm này.

Kiếm thuật như vậy khiến một đám tu sĩ Kết Đan như Trịnh San đều trợn mắt há hốc mồm.

"Ừm, uy lực của Thanh Hòa Kiếm đời bốn này tương đương với pháp bảo đỉnh cấp được bồi dưỡng nhiều năm, kiếm khí sắc bén vô song, đủ để tranh hơn thua với Vạn Hồn Phiên năm đó..."

Phương Tịch vừa thu kiếm quyết lại thì kiếm quang đầy trời rơi xống, ngưng tụ thành một thanh trường kiếm như lá mạ xanh, hắn rất hài lòng với điểm này.

Thủ đoạn luyện khí của Cửu Châu giới, thật sự rất mạnh!

Mà hắn trở lại trong phòng luyện khí, đánh ra một đạo pháp quyết.

Trên chuôi của Thanh Hòa Kiếm đời bốn lập tức hiện ra một lỗ khảm.

Phương Tịch vỗ Sơn Hải Châu, một viên linh thạch cực phẩm màu vàng kim bay ra, rơi vào trong lỗ khảm.

Ong ong!

Sau khi hắn đóng chuôi kiếm, đánh vào pháp quyết thì từng kim sắc trận văn hiện lên trên thân kiếm, rõ ràng là linh khí của linh thạch cực phẩm tiêu hao để bắt đầu nạp năng lượng cho vô số người máy Phi Mễ!

"Bình thường người máy Phi Mễ của thanh kiếm này đều ngủ say, chỉ là một món tử vật, bây giờ mới xem như thật sự được kích hoạt..."

Về phần Ám Nguyệt Giáo Chủ?

Người này là thân phận ngụy trang nên căn bản không thể bại lộ tu vi Nguyên Anh, bởi vậy bảo vật trên thân của y cũng không nhiều, không lọt vào mắt của Phương Tịch.

Ít nhất người này không có tài nguyên nhân mạch để có thể vào trong Sở Nghiêm Cứu Phi Mễ của Phương Tiên Đại Học nhờ Hỏa Vân Tử Chân Quân luyện chế giúp y một món pháp khí Phi Mễ!

Phương Tịch trầm ngâm một phen, lấy ra mô hình mà hắn đã thiết kế từ trước, lại lấy mấy khối khoáng thạch cấp bốn ra rồi phun một tia thanh sắc anh hỏa.

Lúc trước hắn đã giữ bản thiết kế lại nên bây giờ hắn vẫn có thể tế luyện rất nhiều khoáng thạch cấp bốn, thậm chí là hài cốt và huyết mạch của yêu tộc, để gia tăng cường độ cho thanh phi kiếm dùng Trảm Yêu Kiếm làm nguyên mẫu này.

Mấy tháng sau...

Trên không Phỉ Thúy Đảo.

Phương Tịch đứng chắp tay, bên cạnh hắn có một thanh trường kiếm xanh lơ lửng.

"Đi!"

Ý niệm của hắn vừa động thì Thanh Hòa Kiếm ngay lập tức bay ra.

Tiếp theo...

Thanh Hòa Kiếm ở giữa không trung trực tiếp vỡ ra, hóa thành vô số thanh quang.

Từng đạo thanh quang bay qua bay lại, chợt nổ tung hóa thành thanh ti đầy trời.

Thần sắc Phương Tịch khẽ động, khoát tay.

Một con khôi lỗi cự quy cấp ba được phóng ra, mai rùa mở ra, một họng pháo nhô lên.

Ầm ầm!

Một đạo xích hồng quang trụ lướt qua thanh ti, thanh ti lại không có chút biến hóa nào, sau đó nó lướt qua cự quy như 'thẩm thấu' qua vậy...

Sau đó...

Khôi lỗi cự quy đã đình trệ bất động, rồi bất chợt bị phân thành hai...

"Thể tích của Phi Mễ quá nhỏ nên rất dễ xuyên thấu tất cả vật thể thực chất... Cũng có thể xem thành đặc tính 'không gì không thể trảm' và 'thân kiếm khó thương'..."

Phương Tịch lại vẫy tay, vô số thanh ti hội tụ, thẩm thấu vào từ các vị trí trên cơ thể của hắn, lại tổ hợp thành dáng vẻ Thanh Hòa Kiếm ở trong đan điền của hắn.

"Loại đặc tính thẩm thấu này rất âm độc, nó có thể bám vào trong pháp lực và kinh mạch của tu tiên giả thậm chí là yêu tu, chui thẳng vào đan điền rồi mới bộc phát..."

Phương Tịch tinh tế trải nghiệm năng lực của Thanh Hòa Kiếm đời bốn: "Nếu tu tiên giả không đủ kiến thức thì rất dễ xem kiếm thuật của ta như 'luyện kiếm thành ti' của tuyệt thế kiếm tu... Vậy thì chắc chắn sẽ ăn phải thiệt thòi lớn."

Kiếm của kiếm tu, coi trọng nhất kiếm phá vạn pháp, luyện kiếm thành ti cũng là một cảnh giới rất cao thâm của kiếm đạo.

E rằng chỉ có kiếm tu đẳng cấp Nguyên Anh mới có thể lĩnh hội được một, hai phần.

Nhưng bây giờ Phương Tịch dựa vào một thanh kiếm khí đã có thể dễ dàng làm được!

"Về phần khuyết điểm... Có lẽ là sau khi hao hết linh lực của linh thạch cực phẩm thì phải chậm rãi nạp năng lượng... Một khi rơi vào trận đánh lâu dài thì đại chiêu luyện kiếm thành ti sẽ không dùng được..."

Muốn thi triển các loại thao tác thì nhất định phải nạp năng lượng cho người máy Phi Mễ, linh thạch cực phẩm cũng không đủ lắm.

"Ngoài ra thì không có khuyết điểm gì quá lớn... Thanh Thanh Hòa Kiếm đời bốn này, e là ở trong lần yêu tộc xâm lấn này nó sẽ tỏa hào quang rực rỡ..."

"Mặc dù đây cũng không phải thứ ta muốn..."

Nếu có thể chọn thì chắc chắn Phương Tịch hi vọng có thể thái thái bình bình trồng cây, tu tiên, sau đó vô tai vô kiếp tu luyện đến Hóa Thần viên mãn rồi phi thăng...

Thế nhưng... Thế gian luôn có rất nhiều chuyện bất bình.

Không nói hứa hẹn với Thiên Đố Ma Quân thì dù Thiên Yêu Khí kia cũng đáng để Phương Tịch đi một lần.

"Nguyện dùng Thanh Hòa Kiếm trong tay, chém phẳng tất cả bất bình trên Đạo đồ!"

Đây cũng là lời thề năm đó Phương Tịch khi có được Thanh Hòa Kiếm trong lòng đã âm thầm phát ra!

Cho dù Đạo đồ khó khăn thế nào thì hắn cũng phải từng bước đi lên, từng bước một từ phàm nhân thành tiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận