Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1239: Long Quy (2)

Một thế này tích lũy lâu dài sử dụng một lần, có hi vọng Địa Tiên.
Nhưng nàng khổ sở tìm hiểu Địa Nguyên Kim Thư, trong lòng càng ngày càng thở dài.
Truyền thừa này quả nhiên rất hợp với nàng, nhưng đáng tiếc chỉ có nửa cuốn.
Nếu lại được nửa cuốn Tử Phủ Thiên Thư, thì Thiên Tiên có hi vọng.
- Chung quy vẫn là ngoại công của ta không đủ, chỉ được Địa Tiên công quả...
- Liễu sư điệt, ngươi đến tìm ta, là Chưởng giáo chân nhân có pháp chỉ sao?
Tân Hồng Vân đè xuống tâm tư trong lòng, mở miệng hỏi.
- Vâng...
Trên mặt Liễu Phinh Đình lóe lên thần sắc quái dị:
- Chưởng giáo chân nhân suy tính vận số, phát hiện vài cơ duyên trong số mệnh của sư thúc bị người xúc động, có nguy cơ bị người ngoài đoạt được...
- Tại sao lại như vậy?
Tân Hồng Vân nghe vậy, thân thể không khỏi run lên.
Nàng khổ tu mười đời, làm rất nhiều chuyện tốt, ở thế này mới có hi vọng Địa Tiên, không chỉ vậy, còn có rất nhiều cơ duyên, tiết kiệm lượng lớn thời gian tu luyện, thậm chí còn được vài món di bảo của tiền nhân.
Vì sao bỗng nhiên duyên phận lại bất ổn?
- Chưởng giáo chân nhân cũng không biết, chỉ nói người có đại nhân quả với sư thúc... cũng có khả năng thu được cơ duyên.
Liễu Phinh Đình như thực bẩm báo.
- Nhân quả ở thế này, chẳng lẽ là cha ta?
Tân Hồng Vân nhíu mày.
- Không biết, nhưng chỉ sợ sư thúc cần tự mình xuống núi giải quyết...
Liễu Phinh Đình nói:
- Bên Túy Nguyệt Đàm có bất ổn, nên đi chỗ đó trước...
- Đúng là nên như thế.
Tân Hồng Vân gật đầu, Hỏa Vân Kiếm bay ra, quấn quanh người giống như sợi dây đỏ.
Nàng bị kiếm quang quấn quanh, độn tốc cực kỳ kinh người, nhanh chóng bay ra Phái Thục Sơn.
...
Xèo!
Một đạo kiếm quang mông lung bắn nhanh.
Kiếm quang này không chỉ xuyên không phá mây, còn mang theo ảo ảnh mông lung, có cảm giác bốn mùa biến hóa, xuân thu luân phiên.
Trong hư không lưu lại từng đạo kiếm ảnh ở quá khứ cùng tương lai.
Rất nhiều kiếm ảnh nhìn như mông lung, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành chân thực, lấy tính mạng kẻ địch.
- So với kiếm quang phân hóa mà nói, loại kiếm quang bốn mùa này của ta, đã vượt xa rất nhiều.
Qua một lúc lâu, Phương Tịch thu hồi Ty Thần Kiếm, thần sắc rất phấn chấn.
Từ khi bước đầu luyện thành Ty Thần Kiếm, hắn thoáng diễn thử kiếm thuật, quả nhiên thu được thành quả.
Lúc này tay vung lên, bóng kiếm màu tím từ trên Ty Thần Kiếm bay ra, hóa thành xiềng xích pháp tắc, tiếp theo là sợi tơ pháp tắc... cuối cùng ầm ầm tiêu tan!
- Quang Âm pháp tắc... Pháp tắc hóa hình!
- Dù Ty Thần Kiếm này vẫn chỉ là kiếm phôi, nhưng ở dưới Quang Âm pháp tắc hóa hình gia trì, chỉ sợ vượt xa các loại phi kiếm như Phi Long, Hàn Sơn!
Đây là kết quả sau khi Phương Tịch cảm ngộ được Quang Âm pháp tắc của bản thổ, lại kết hợp với tế kiếm thuật trong Bát Môn Kiếm Trận.
Cái gọi là tế kiếm, là dung hợp lực lượng pháp tắc cùng phi kiếm, sau đó phát huy ra uy lực khó mà tin nổi.
Lúc này sau khi diễn thử, Phương Tịch rất hài lòng.
- Bây giờ Quang Âm phi kiếm ở trong tay, không bằng lại tế luyện một thanh phi kiếm thuộc tính Hư Không cùng Sinh Tử, tổ thành Tam Kỳ Kiếm Trận trong Bát Môn Kiếm Trận lại nói.
- Hả?
Đúng lúc này, Phương Tịch phát hiện hoàn cảnh xung quanh hơi có chút không đúng.
Từng tầng hơi nước hiện lên, bao phủ đại địa, như một cấm chế thiên nhiên.
Hắn vốn tùy ý chui vào thâm sơn, lựa chọn một động phủ.
Lần này vì thử kiếm, tùy theo kiếm quang mà tới, từ lâu quên ở nơi nào.
Lúc này Phương Tịch người tài cao gan cũng lớn, vận chuyển kiếm quang, phá giải hơi nước cấm chế, đi về nơi càng sâu.
Không bao lâu, phía trước hơi nước bốc lên, hiện ra một hồ sâu.
Lúc này đang buổi tối, trăng sáng treo cao.
Ánh trăng chiếu rọi ở trên hồ nước, vô số ánh trăng như lưu ly chảy xuôi, linh cơ dào dạt, lại là một động thiên phúc địa.
Ào ào ào!
Trong đầm nước, rất nhiều vòng xoáy to nhỏ xuất hiện, có một vật chậm rải từ dưới đáy nổi lên.
Cuối cùng hiện ra một cái lưng rùa cực lớn.
Lưng rùa thế sự xoay vần, bên trên tràn đầy các loại rong rêu, thậm chí vết tích nham thạch.
Một cái đầu tương tự Giao Long từ trong nước thò ra, tùy ý hút một cái, liền tạo thành thủy long.
Sau đó Long Quy mới chậm rãi bò ra ngoài, ở bên cạnh hồ nước thổ nạp ánh trăng.
Một luồng yêu khí trùng thiên dâng lên, ở trong yêu khí là một viên nội đan to bằng nắm tay, óng ánh trắng nõn.
- Lại là một Dị loại đạo hạnh ngàn năm, thật hiếm thấy!
Phương Tịch thu kiếm quang, nhìn thấy tình cảnh này, không khỏi âm thầm cảm khái.
Dị loại ở thế giới này rất khó đắc đạo!
Bất luận sơn tinh yêu quái gì, chỉ có thể dựa vào bản năng, hồ đồ phun ra nuốt vào tinh hoa nhật nguyệt, dù mấy chục năm, mấy trăm năm đạo hạnh, cũng không bằng tu sĩ khổ tu mấy năm.
Dù trong đó có vài con dị chủng, đạo hạnh cực sâu, cũng khó có thể đắc đạo phi thăng.
Muốn tu thành chính quả, phải chủ động chuyển thế, thu được thân người mới có cơ hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận