Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1320: Tiên Thành Lạc Nhật (1)

Nhưng cướp đoạt bản nguyên của thiên địa một phương, tất nhiên sẽ gặp phải nhất sự chống trả.
Càng không cần phải nói tới Địa Tiên Giới muốn thăng cấp thành Đại Thiên Thế Giới - rất khó!
Bất kỳ Đại Thiên Thế Giới nào đều quản lý vô số thế giới trung thiên và tiểu thiên, nhiều tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù là Đại Thiên Thế Giới ở vị trí Thục Sơn cũng có Thiên Giới rộng lớn mà Phương Tịch vẫn chưa đi qua.
Mà ở bên dưới Đại Thiên Thế Giới còn có tiểu thế giới giống như cát, Phương Tịch cũng không đi qua.
“Cho dù cướp đoạt bản nguyên của Trung Thiên Thế Giới cũng khó có thể khiến Địa Tiên Giới thăng cấp...”
“Trừ khi... Đại Thiên Thế Giới!”
“Chẳng qua, nếu ta có ý với bản nguyên của Chân Tiên Giới hoặc Thục Sơn, chỉ sợ sẽ có Đạo Quân gì đó nhảy ra...”
“Đến lúc đó, một ngón tay lại... Tính, bọn họ nghiền không chết ta tu luyện Địa Tiên Bất Diệt Pháp... Chẳng qua, nếu là tồn tại trên Đạo Quân, nói không chừng thật sự có vài phần khả năng.”
Thân Ngoại Hóa Thân của Phương Tịch ở Chân Tiên Giới này dám lên kế hoạch tìm kiếm truyền thừa Thiên Tiên, chính là ỷ vào đặc tính gần như bất tử của mình.
Cho dù hắn ngã xuống cũng có thể lập tức hồi phục ở chỗ của bản tôn.
Bản tôn trốn ở Địa Tiên Giới cũng an toàn không cần lo nghĩ.
“Mình ngủ đông lâu như vậy, cũng nên hoạt động thôi.”
“Cho dù là Bắc Thần Tiên Vực, ta còn chưa đi dạo một vòng đâu...”
Trong đầu Phương Tịch hiện ra một ý nghĩ.
Bắc Thần Tiên Vực đúng lúc là vị trí Địa Tiên Giới phi thăng lên Chân Tiên Giới.
Trên lý thuyết, chỉ cần những tổ tiên phi thăng của ba tộc nhân, yêu, ma, không có ngã xuống và đi xa, chắc hẳn đều ở trên Tiên Vực này!
Nói chính xác hơn là ở trong Bắc Thần Tiên Cung!
“Bầu không khí Chân Tiên Giới này có thể còn kém hơn Thục Sơn bên kia rất nhiều... Càng không thân thiện với tu sĩ phi thăng như chúng ta.”
“Ồ? Hóa ra ở trong mắt người ngoài, ta là tu sĩ địa phương à? Vậy thì không sao...”
Trong lúc Phương Tịch đang phỉ nhổ, hắn khẽ nhíu chân mày lại.
Ánh sáng màu xanh lướt qua, Húc Thanh Tiên Nhân lướt tới, cười nói:
- Tuyết lớn được mùa, nhóm lò pha trà... Đạo hữu thật nhàn nhã tự tại.
Từ sau khi xảy ra chuyện của Lục tiểu thư, những Tiên Nhân bọn họ đã bị Trai chủ Úc Huyên thỉnh cầu, phần lớn đều dừng lại ở chỗ tổng bộ, mỗi người đều vô cùng nhàn nhã.
Nhưng bàn về năng lực tự tiêu khiển, tự vui, Húc Thanh Tiên Nhân cảm giác mình vẫn không bằng được người trước mắt này.
Nói ra cũng kỳ lạ, vị Phương Phù Sư này rõ ràng là một tu sĩ một lòng khổ tu, thậm chí có thể thanh tâm quả dục, đày ra biên cương... Khổ luyện chục nghìn năm, một lần hành động thành Địa Tiên.
Thế nào hết lần này tới lần khác lại thông hiểu đạo hưởng lạc như vậy?
Hắn căn bản không nghĩ ra.
Hắn càng không nghĩ ra là Địa Tiên rõ ràng vẫn có hy vọng đạt tới Đạo Quân, ít nhất có hy vọng hơn rất nhiều Chân Tiên Nguyên Thần, thậm chí Quỷ Tiên, Thần Tiên.
Vì sao Phương Tịch lại chìm đắm trong trụy lạc như vậy?
Húc Thanh Tiên Nhân không biết, nếu như bây giờ Phương Tịch muốn ra tay với hắn, chỉ sợ trong vòng mười hiệp lại có thể lấy đi cái mạng nhỏ của hắn!
Đây cũng là nguyên nhân Phương Tịch thích nhìn thấy được cảnh âm thầm lặng lẽ phát tài, tiện thể còn có thể giảm bớt không ít sự thù địch.
- Mời đạo hữu ngồi.
Phương Tịch mời Húc Thanh Tiên Nhân ngồi, Phương Tiên ở bên cạnh lập tức pha trà.
Húc Thanh Tiên Nhân ngửi mùi tiên trà lại lắc đầu, nói:
- Ta thực sự hâm mộ đạo hữu, có thể mắt sáng nhận thức người. Ôi... So ra, lúc trước ta đứng nhầm đội, không thể không mệt nhọc một lúc...
Phương Tịch nghe vậy, không khỏi im lặng.
Trước đây, hắn nhảy khỏi thuyền của Lục tiểu thư chỉ vì lười tới tổng bộ đầy những chuyện lục đục với nhau mà thôi.
Không nhìn thấy sau khi hắn đạt tới Địa Tiên đã lập tức qua, hưởng thụ các loại phúc lợi đãi ngộ sao?
Ngược lại. Húc Thanh Tiên Nhân đặt cược Lục tiểu thư ngay từ đầu, kết quả thất bại thảm hại, thua thiệt.
Không chỉ có vậy, bây giờ Lục tiểu thư còn làm lô đỉnh của người khác, trực tiếp đỉnh hủy người chết.
Thậm chí ngay cả bản thân Húc Thanh Tiên Nhân không thể không nhận thêm mấy nhiệm vụ, để thể hiện ý tốt với trong trai.
Tuy Phong Duyên Trai tuyệt đối sẽ không xử phạt kỷ luật Tiên Nhân đứng nhầm đội, nhưng Tiên Nhân phải tự thức thời, chủ động nhận lấy một vài nhiệm vụ và trách nhiệm.
Đây cũng được xem là quy tắc ngầm được lặng lẽ vận chuyển trong vô số năm qua.
Sau khi Phương Tịch biết điểm này, đã vô cùng bất đắc dĩ.
Quả nhiên, các Tiên Nhân chỉ có thời gian vô hạn lại không tai kiếp, mới có khả năng nghĩ ra quy tắc trò chơi nhàm chán đến cực điểm như vậy.
Hắn thậm chí nghi ngờ cứ bọn họ cách một khoảng thời gian lại tuyển cử Trai chủ, đây là một trò choi nhỏ của đám Tiên Nhân cao quý này.
Húc Thanh Tiên Nhân làm người thua tất nhiên phải chấp nhận thua cuộc, bằng không càng mất mặt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận