Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 336: Thiên tượng

"Chung đạo hữu..."

Thái Thúc Hồng thấy Chung Hồng Ngọc xuống đài cao thì lại mỉm cười: "Đồ Sát kia tu luyện công pháp đặc dị, lúc đấu pháp sát khí lẫm liệt, tu sĩ có tu vi hơi cạn chút, tâm thần không kiên định đều sẽ bị ảnh hưởng, khiến trạng thái không tốt... Đáng tiếc... Rõ ràng Hồng Định còn có thể phát huy tốt hơn một chút."

"Tài nghệ không bằng người mà thôi, đạo hữu không cần phải như vậy." Chung Hồng Ngọc hừ lạnh nói.

"Đúng vậy... Dù sao chủ lực lần này của Chung gia vẫn là Chung Linh Tú."

Thái Thúc Hồng cười ha hả, nhìn Luyện Khí đấu pháp trên đài cao, nói như lơ đãng.

"Dù sao thời gian tu luyện của Linh Tú cũng quá ngắn, sao có thể hơn được tân tú của thượng tam gia các ngươi? Liệt Dương Quyết của Hạ Hầu Liệt, uy lực cũng là nhất đẳng..."

Chung Hồng Ngọc cười nhạo: "Còn ngầm canh chừng... Xem đồ của đảo chủ trở thành của các ngươi, đây là muốn trao đổi riêng sao?"

"Lời này không phải chúng ta truyền đi!"

Thái Thúc Hồng vội lắc đầu.

Tội danh này quá lớn, y cũng không đảm đương nổi.

Sau khi y Trúc Cơ, bắt đầu chỉnh đốn gia tộc, cũng sẽ không ngu xuẩn như vậy.

Tin đồn ngầm kia, thậm chí hắn hoài nghi là do người Chung gia thả ra!

Chỉ là theo điều tra, lại cảm thấy không quá giống, hơi giống như thế lực thứ ba châm ngòi ly gián.

Dù sao bây giờ trên Long Ngư Đảo thật sự là rồng rắn lẫn lộn, tiểu gia tộc Luyện Khí di chuyển đến không ít, còn có rất nhiều tán tu!

"Tin rằng ngươi cũng không dám!" Chung Hồng Ngọc hừ lạnh.

Nàng cũng xác định được cơ bản không phải Thái Thúc Hồng làm, nói như vậy chỉ là tranh miệng lưỡi mà thôi.

Hơn nữa Thái Thúc Hồng không hổ là tu sĩ tự hành trùng kích Trúc Cơ thành công, lại là linh căn thượng phẩm, tốc độ tu luyện của y rất nhanh, dù nàng Trúc Cơ sớm hơn nhưng đã mơ hồ có xu thế tu vi sắp bị đuổi kịp, thậm chí vượt qua.

Dù sao nàng chỉ là linh căn trung phẩm, công pháp lại không phù hợp với linh căn.

Hồng khách khanh là đại nhân vật cùng thời với đảo chủ, Nguyễn đảo chủ, Lưu đảo chủ cũng đại khái không sai biệt lắm...

Chờ nhóm Trúc Cơ này đến đại nạn thì Hồ Vạn Đảo sau này, chẳng lẽ vẫn là thượng tam gia có lực ảnh hương lớn nhất sao?

Nhưng mà chỉ cần đảu chủ Kết Đan thành công thì cũng không phải là chuyện quan trọng.

Chung Hồng Ngọc có lòng tin bất chấp với Phương Tịch, có lẽ là từ nhỏ đã dưỡng thành sùng bái.

"Bên thắng... Triệu Ba!"

Lúc này, tu tiên giả trên đài lại phân ra thắng bại.

Thái Thúc Hồng cáo từ, chủ đọng lên đài cao, chủ trì trận đấu pháp tiếp theo...

...

Ba ngày sau.

Đoạt Bảo Đại Hội từ từ đến hồi cuối.

Mà trận giao đấu cuối cùng đang tiến hành trên đài cao.

Chỉ là nhân thủ tham chiến, một phương hợp tình hợp lí, một phương lại ngoài ý liệu.

"Không ngờ... Lại là hắn!"

Sắc mặt Long Phong trắng bệch, ôm bả vai bị thương, kinh ngạc nhìn lên đài.

Đang đấu pháp trên đài, rõ ràng là Hạ Hầu gia Hạ Hầu Liệt cùng... Hải Đại Ngưu!

Lúc này, Hạ Hầu Liệt một thân công pháp dương thuộc tính, cả người như sắp bốc cháy, điều khiển vài món pháp khí quang hoa rực rỡ, không ngừng vây công Hải Đại Ngưu.

Hải Đại Ngưu lại không nhanh không chậm, nắm lấy một tấm thuẫn lớn bằng nham thạc, trên người còn bao phủ một tầng nham giáp, phòng thủ đến mức kín không kẽ hở.

Dù Long Cầm cũng không ngờ, Hải Đại Ngưu lại có thể giết một mạch đến cuối cùng.

Trong ba ngày này, nàng thật sự đã xem được không ít đấu pháp đặc sắc.

Thậm chí còn có các loại bí phù, bí thuật... Cao thủ Luyện Khí hậu kỳ không cẩn thận chết trên đài cũng có mấy người.

Mà đám người Mạc Quan Phong, Chung Linh Tú, Đồ Sát... Biểu hiện cũng không tầm thường.

Dù đương ca của nàng Long Phong, trước đó liên tục chiến thắng nhưng sau khi tiến vào thập cường, cuối cùng vẫn gặp phải cao thủ chân chính, bị Chung Linh Tú đánh xuống lôi đài...

Mà sau đó Chung Linh Tú lại bị Hải Đại Ngưu đánh bại đào thải...

Đến bây giờ, chính là Hải Đại Ngưu và Hạ Hầu Liệt tranh đoạt linh vật Trúc Cơ!

"Đại Ngưu ca, cố lên!"

Đương nhiên Long Cầm sẽ cỗ vũ người quen của mình, nàng giơ nắm tay nhỏ lên vung vảy, hò hét trợ uy cho Hải Đại Ngưu.

"Thật sự không ngờ..."

Chung Hồng Ngọc nhìn Hải Đại Ngưu trên đài, vẻ mặt như đang nghĩ điều gì đó: "Người này là linh căn hệ Thổ, tu luyện chính là công pháp Bàn Thạch Quyết sao? Công pháp này chú trọng làm gì chắc đó, không nhanh không chậm... Có thể vững vàng tu luyện đến cấp độ Luyện Khí đại viên mãn, căn cơ pháp lực vô cùng vững chắc, thậm chí chỉ cần đặt chân trên đại địa thì tốc độ khôi phục pháp lực cũng sẽ tăng tốc... Hơn nữa hắn lại còn là thể tu tầng ba!"

Thể tu tu luyện công pháp đến tầng ba đã có thể so với tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ.

Hơn nữa người này cầm một món pháp khí phòng ngự cực phẩm, thể lực lại rất dai, đối thủ mấy trận trước đó, chính là bị y ngạnh sinh sinh hao tổn như vậy mà thua.

"Nếu không thể phá được phòng ngự của người này, tiểu tử Hạ Hầu gia sẽ nguy hiểm..."

Viên Phi Hồng không mang chút thiên vị nào nói.

Nhưng phòng ngự của Hải Đại Ngưu đối với tu sĩ Trúc Cơ như bọn họ thì chỉ là mấy lần công kích, đối với tu sĩ Luyện Khí thì rất phiền phức.

"Ai... Đây cũng là đứa nhỏ Liệt nhi này thời vận không đủ."

Tinh quang nhấp nháy trong mắt của Thái Thúc Hồng, y biết Hạ Hầu Liệt bây giờ nhìn như uy phong lẫm liệt nhưng đã rơi vào vũng bùn.

Nếu trong thời gian ngắn không thể công phá được phòng ngự của Hải Đại Ngưu thì sẽ từ từ rơi vào hạ phong, cuối cùng thảm bại!

Đáng tiếc, dù y đã sớm nhìn ra, nhưng cũng không thể làm gì.

Ba tu sĩ Trúc Cơ kiềm chế lẫn nhau, chuyện y có thể động tay chân cũng có hạn.

Huống chi, dù có thể động tay động chân thì y cũng không dám.

Lúc trước, sau khi người này cùng tiểu tử Mạc gia đến Long Ngư Đảo còn được đảo chủ triệu kiến, sau khi động viên vài câu đã ở lại Long Ngư Đảo làm việc!

Ai biết người này có lọt vào mắt của đảo chủ hay không?

Bởi vậy, dù biết người này khó chơi thì y cũng chỉ biết trơ mắt mà nhìn.

Tiết tấu đấu pháp tương đối không thú vị.

Chiến lược của Hải Đại Ngưu rất đơn giản, chính là muốn dựa vào phòng ngự, tiêu hao pháp lực của đối thủ gần như không còn rồi sau đó phản kích!

Cuối cùng...

Ngay cả bí thuật tổn thương nguyên khí Hạ Hầu Liệt cũng thi triển ra, gia trì uy năng của pháp khí trong tay, lại khó khăn lắm mới phá được phòng ngự của nham thuẫn rồi bị Hải Đại Ngưu dựa vào thể phách vững vàng đón đỡ được.

Nếu lần đấu pháp lôi đài này cho phép sử dụng phù lục cấp hai thì có lẽ y còn có thể phá được phòng ngự của Hải Đại Ngưu.

Nhưng tu sĩ Luyện Khí thi triển bí pháp, cuối cùng uy năng vẫn kém hơn Trúc Cơ rất nhiều.

Kết quả lôi đầu cũng có thể xác định.

Ầm!

Nương theo nắm đấm bao phủ khôi giáp nham thạch đánh ngất Hạ Hầu Liệt thì lần Đoạt Bảo Đại Hội này cuối cũng đã hạ màn kết thúc.

"Người chiến thắng Đoạt Bảo Đại Hội lần này - Hải Đại Ngưu!"

Viên Phi Hồng cùng hai vị Trúc Cơ liếc nhau, hóa thành ba đạo độn quang cùng bay lên đài cao, lớn tiếng tuyên bố: "Phần thưởng một bình tinh túy Hắc Phong Sát Khí!"

Y vừa mỉm cười vừa giao bình sát khí cho Hải Đại Ngưu.

"Đa tạ lão gia, đa tạ các vị đại tu."

Hải Đại Ngưu cười rất chất phác, khóe miệng cũng dường như ngoác đến mang tai.

"Hạng hai Đoạt Bảo Đại Hội, ban thưởng một món pháp khí cực phẩm..."

Thái Thúc Hồng tiếp tục tuyên bố ban thưởng, hảo thủ trước mười đều nhận được ban thưởng hoặc nhiều hoặc ít có đan dược hoặc là linh thạch, xem như cùng hưởng ân huệ.

"Đại Ngưu..."

Viên Phi Hồng vỗ vỗ bả vai của Hải Đại Ngưu, cảm thấy thanh niên ngũ quan thật thà này nhìn rất thuận mắt: "Bây giờ ngươi đã đoạt dược tinh túy của sát khí, đã trở thành người mà chúng nhân chú ý... Nhanh chóng thuê một cái động phủ cấp hai, bế quan sử dụng sát khí Trúc Cơ đi..."

"Ài, ta nghe lão gia!"

Bất chợt!

Long Ngư Đảo mạnh mẽ lắc lư, như địa long trở mình, Hải Đại Ngưu lảo đảo, xém chút đã ngã xuống, may mà trong tay vẫn còn cầm chặt bình bạch ngọc.

"Xảy ra chuyện gì?"

"Địa long trở mình sao?"

"Không có khả năng! Long Ngư Đảo có đại trận thủ hộ, sao có thể bị địa long trở mình ảnh hưởng?"

Trong lúc một đám tu sĩ Luyện Khí đang đối mặt nhìn nhau, bất chợt Long Cầm cảm nhận được gì đó mà ngẩng đầu nhìn về hướng trung tâm đảo, trên mặt hiện ra thần sắc khó tin.

"Các ngươi xem..."

"Đó là cái gì?"

Mấy người đều chỉ về hướng trung tâm của đảo.

Chỉ thấy mê vụ bao phủ quanh năm bên kia, chẳng biết tại sao lại tiêu tán hơn phân nửa, hiện ra một cây cổ thụ to lớn che khuất bầu trời.

Thân cây này đen nhánh, mang theo huyết văn, tán cây thô to rũ xuống vô số dây leo và rễ phụ, cuối cũng không có treo khôi lỗi.

Ong ong!

Mắt thường có thể thấy được thiên địa linh khí hội tụ về phía tán cây, thậm chí còn hình thành triều tịch!

Linh khí trong phạm vi mấy chục dặm thoáng cái đã bị hút đi gần như cạn hết, khiến tu tiên giả ở phụ cận cũng cảm thấy như bị ngạt thở!

Mắt thường có thể thấy được linh vụ đang quanh quẩn trên ngọn Yêu Ma Thụ hình thành vòng xoáy như cái phiễu, chậm chạp mà kiên định xoay tròn.

Cùng lúc đó, tầng mây linh khí trải qua cường đại áp súc đã hóa thành từng giọt mưa, không ngừng rơi xuống theo tán cây, một đường hướng xuống theo cành cây, hội tụ ở thân cây, lại dường như bị thứ gì đó thôn phệ từng ngụm!

Ầm ầm!

Một cỗ linh áp kinh khủng từ trong sương mù bao phủ gốc rễ Yêu Ma Thụ xuất hiện, không ngừng khuếch tán ra bốn phía!

"Loại linh áp này!"

Viên Phi Hồng nhìn Yêu Ma Thụ với ánh mắt khát vọng, ao ước... Thậm chí còn có một tia ghen ghét: "Không sai... Là uy áp của Kết Đan lão tổ... Đảo chủ đang đột phá Kết Đan!"

"Thiên tượng Kết Đan! Thì ra là vậy!"

Nhìn cảnh tượng mấy chục dặm phong vân biến sắc, trên mặt Chung Hồng Ngọc lại vui mừng: "Đảo chủ bế quan nhiều năm, cuối cùng đã thành đạo Kim Đan! ?"

"Kim Đan..."

Thái Thúc Hồng nhìn cảnh này, trong ánh mắt cũng tràn ngập khát vọng: "Không biết lúc ta sinh thời, có thể tu luyện đến Trúc Cơ viên mãn để đánh cược một lần hay không?"

"Đảo chủ đại nhân... Lại sắp thành Kim Đan sao? !"

Hải Đại Ngưu xém chút nằm xuống, miễn cưỡng bò dậy, lẩm bẩm: "Nhất định đảo chủ đại nhân sẽ thành công!"

"Tiểu tử... Vận khí của ngươi xem như không tệ!"

Viên Phi Hồng nhìn Hải Đại Ngưu, thần sắc lại mang theo chút kỳ dị: "Nếu đảo chủ đại nhân đột phá muộn mốt chút... Đúng lúc ngươi bế quan Trúc Cơ, bị vòng xoáy linh khí và thiên tượng Kết Đan này ảnh hưởng, tuyệt đói sẽ không thể Trúc Cơ thành công."

'Chẳng lẽ... Trên thân người này thật sự mang cơ duyên, nếu không thì sao lại luôn gặp dữ hóa lành đúng lúc như vậy? !'.

Thái Thúc Hồng nhìn Hải Đại Ngưu, cũng có chút kinh nghi bất định.

Mặc dù tu tiên giả không tin số mạng nhưng tin vào cơ duyên.

Nếu không thì làm sao có thể nghịch thiên cải mệnh, cướp đoạt tạo hóa, từ đó trường sinh lâu dài?
Bạn cần đăng nhập để bình luận