Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 881: Huyền Tinh Bích

Phương Tịch lại xuất thủ lần nữa rót một tia pháp lực vào trong phù chiếu xanh biếc.
Phù chiếu bay ra, dừng lại phía trước Thất Bảo Hồ Lô Đằng trên đó có hai màu vàng bạc lưu chuyển.
Cấm chế bên ngoài dây hồ lô chợt mở ra một khe hở, để một cái Hoàng Bì Hồ Lô bay ra.
Hoàng Bì Hồ Lô này lớn cỡ đầu lâu, toàn thân một màu vàng ươm, nó nhẹ nhàng chuyển động thì lập tức có linh cơ dồi dào xuất hiện.
"Cho ngươi!"
Phương Tịch tiện tay vứt Hoàng Bì Hồ Lô cho Bạch Ngọc Sinh còn mình thì suy nghĩ về cấm chế của Tiên Phủ.
"Là loại cấm chế trao đổi nào đó..."
"Nếu làm thêm mấy lần nữa chắc có thể nhìn rõ môn đạo trong đó, có lẽ ta có thể phỏng chế được mấy phù chiếu..."
"Đến lúc đó mỗi khi bí cảnh mở ra đều đến, thoải mái hái hồ lô!"
Ngay khi Phương Tịch đang suy tư thì Bạch Ngọc Sinh lại như nhặt được chí bảo rồi đánh ra một pháp quyết.
Bảo vật cổ tịch của y lập tức ào ào lật đến một trang mới, có Hạo Nhiên Chi Khí hiện lên.
Bạch Ngọc Sinh mở miệng Hoàng Bì Hồ Lô ra, lập tức có một tia linh khí tinh túy lan ra rồi bị Hạo Nhiên Chi Khí cuốn theo vào trong cổ tịch phong ấn, hình thành một chữ Khí như rồng bay phượng múa!
"Đa tạ Vương đạo hữu đã thành toàn, sau này có việc phân phó tại hạ tuyệt đối không chối từ!"
Y dâng hai tay Hoàng Bì Hồ Lô lên cho Phương Tịch, khắp khuôn mặt đều là vẻ xúc động.
"À... Chúng ta bị khốn ở Hãm Không Đảo thì sao ngươi cứu người được?"
Phương Tịch nhẹ nhàng vuốt ve Hoàng Bì Hồ Lô, thầm nghĩ lấy gùi bỏ ngọc.
Hồ lô có thể thai nghén loại linh khí tinh túy kia thì giá trị có lẽ còn cao hơn cả linh khí mà nó thai nghén ra.
Đương nhiên ở trong mắt đối phương lại là chuyện khác.
"Hậu duệ kia đã theo bản nhân vào Hãm Không Đảo..."
Bạch Ngọc Sinh giải thích.
"Thì ra là vậy."
Phương Tịch gật đầu rồi cũng không hỏi nhiều.
Chỉ nhìn Bạch Ngọc Sinh nguyện ý vì Vạn Độc Tuyệt Mạch Chi Thể kia mà từ bỏ cơ duyên tấn cấp Hợp Thể thì đã biết quan hệ của y và người kia chắc chắn không tầm thường.
Nếu mạo muội hỏi, noi không chừng sẽ gây phiền phức , sau này bên người sẽ có thêm vướng víu...
Bởi vậy hắn dứt khoát tỏ vẻ không biết, chỉ là quan hệ giao dịch như vậy sẽ khỏe hơn.
Hắn lại đánh một phù chiếu xanh biếc nữa rồi lấy Hồng Trần Luyện Tâm Hồ Lô ra ngoài.
Chỉ thấy toàn thân hồ lô này đỏ rực, chỉ to khoảng ngón cái, xúc cảm ôn nhuận thật sự óng ánh như ngọc.
Xuất thủ lần này khiến Phương Tịch càng hiểu rõ hơn về cấm chế này.
Hắn mang cảm ngộ ghi lại ở trong Thái Nhất Kinh, tay cầm kinh như đang suy tư gì đó.
"Ta không biết nhiều về Thất Bảo Hồ Lô này, Tô Tam, ngươi nói cho ta biết một chút công hiệu của quả hồ lô này đi..."
Phương Tịch chợt mở miệng nói với tiểu hồ ly.
Tô Tam nghe vậy thì cảm thấy chuyện này cũng không phải bí mật gì đó nên mở miệng trả lời: "Chủ nhân, trong Hồng Bì Hồ Lô này có chứa một tia Hồng Trần Luyện Tâm Khí, có thể hỗ trợ tu sĩ vượt qua Tâm Ma Kiếp Số..."
"Mà trong Tranh Bì Hồ Lô thì có thai nghén một viên Thảo Hoàn Đan có thể gia tăng một giáp tu vi của tu sĩ Hợp Thể..."
"Dịch Kinh Tẩy Tủy Khí trong Hoàng Bì Hồ Lô có thể giúp người chết sống lại, mọc thịt từ xương..."
"Trong Lục Bì Hồ Lô thì thai nghén một tia Vạn Hóa Bệnh Ôn Khí, nghe nói dù tu sĩ Hợp Thể không cẩn thận cũng sẽ bị độc chết..."
"Trong Thanh Bì Hồ Lô có Tam Bảo Như Ý Khí, nghe nói có thể giúp tu sĩ tăng đại vận cả đời... Dù trước đó sao chổi che đầu thì sau khi dùng khí này xong cũng có thể gặp nạn thành cát lợi, lần lượt gặp cơ duyên!"
"Còn trong Lam Bì Hồ Lô thì thai nghén một quả Vạn Tái Huyền Băng Tâm, nếu tu sĩ luyện hóa thì có thể nhận được một loại linh thể hệ Băng đỉnh cấp..."
"Hồ lô tím cuối cùng là Tiên Thiên Nhất Khí Tử Hồ Lô, có tác dụng giúp đột phá đại cảnh giới từ Hợp Thể trở xuống!"
Nghe Tô Tam nói xong thì hắn phát hiện không khác gì lời của Bạch Ngọc Sinh.
Phương Tịch nhìn năm quả hồ lô còn lại, đương nhiên hắn muốn chọn quả có giá trị lớn nhất rồi.
Hắn đánh phù chiếu thứ ba ra rồi hái quả Tử Bì Hồ Lô kia.
Hồ lô này nhỏ hơn Hoàng Bì Hồ Lô, nhưng lớn hơn Hồng Bì Hồ Lô, to cỡ nắm tay, sau đó Phương Tịch ném thẳng vào Địa Tiên Linh Cảnh.
"Đáng tiếc..."
Hắn nhìn Thất Bảo Hồ Lô Tổ Đằng trước mặt mà hơi tiếc nuối.
Cấm chế ở đây quá phức tạp nên chỉ nhất thời nửa khắc hắn không thể phá được.
Đừng nói là di chuyển dây hồ lô mà ngay cả hái thêm mấy quả hồ lô cũng là hi vọng xa vời.
Hắn lại bước đến cạnh ngọc trì, lấy một cái pháp bảo chén ngọc ra thì phát hiện cũng không thể nào lấy được tiên dịch có tác dụng giúp Thất Bảo Hồ Lô Đằng sinh trưởng nên hắn chỉ đành lui: "Chúng ta đi thôi..."
Lần này có thể hái được ba quả hồ lô đã xem như khá may mắn rồi.
Đồng thời sau khi sử dụng xong thì hắn cũng có tài liệu là ba quả hồ lô.
Trong lòng Phương Tịch mơ hồ có ý tưởng, hắn có thể tế luyện mấy quả hồ lô này hợp thành một, cuối cùng dùng để chứa tàn phiến Tiên Phủ Kỳ Trân mà chế tạo Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô!
'Sau khi tấn cấp Hợp Thể thì bình thường dùng Huyết Sát Phiên, gặp phải cường địch thì dùng Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô... Có lẽ dù tu sĩ Hợp Thể trung kỳ cũng chưa chắc là đối thủ của ta, thậm chí còn có thể đấu với Hợp Thể hậu kỳ một trận.'.
'Đương nhiên nếu gặp phải tử địch thì phải dùng Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm chào hỏi, nếu một kiếm không chết thì lại dùng Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang...'.
'Cuối cùng có thể dùng Chư Thiên Bảo Giám để giữ mạng.'.
Trong lòng âm thầm suy tư sắp xếp bảo vật sau khi Hợp Thể, Phương Tịch bước khỏi Thất Bảo Điện thì chợt giật mình.
Cách đó không xa có mấy đạo độn quang phong trần mệt mỏi bay đến, mấy tu sĩ nhân tộc trong đó hiện ra.
Bọn họ nhìn thấy ba người Phương Tịch từ trong Thất Bảo Điện đi ra thì cũng giật mình.
Sau đó trên mặt một người lập tức hiện ra vẻ tham lam: "Bọn chúng từ trong Thất Bảo Điện đi ra thì chắc chắn có hồ lô, giết!"
Lúc này gã lập tức ném một tấm kiếm phù ra ngoài!
Phù này trống rỗng chỉ có hình một thanh kiếm ở giữa.
Thanh kiếm mới động đậy đã có kiếm khí phô thiên cái địa mang theo sát cơ um tùm mãnh liệt bay đến.
"Ta..."
Vốn dĩ Bạch Ngọc Sinh gặp tu sĩ đồng tộc còn hơi mừng nhưng rất nhanh y đã thấy kiếm quang mãnh liệt bay đến thì chỉ đành dốc sức đánh cược một lần mà phun ra một chữ Thuẫn.
Thiên địa nguyên khí hội tụ lại hóa thành từng tấm thuẫn trắng, mang theo Hạo Nhiên Chính Khí.
Sau đó tấm thuẫn đã tan náy trong kiếm quang khiến Bạch Ngọc Sinh hộc máu.
Ba!
Kiếm khí mãnh liệt tràn đến như thủy triều như đụng phải tảng đá ngầm cứng mà ầm ầm vỡ vụn.
Phương Tịch nhìn cánh tay của mình thì chỉ thấy y sam xanh trên đó đều nát vụn, hiện ra làn da bóng loáng của mình.
"Đây chính là... Kiếm ý của Kiếm Tử sao?"
Hắn thì thào.
Kiếm của Kiếm Tử quả nhiên vô cùng kiên quyết còn mang theo sát ý lạnh lẽo!
"Không thể nào!"
Mấy tên Phản Hư nhân tộc ở đối diện thấy da thịt trên người Phương Tịch không có vết thương nào thì mặt đầy vẻ khó tin: "Bảy... Cấp bảy..."
"Đoán đúng rồi nhưng tiếc là không có thưởng!"
Phương Tịch giơ một tay lên đập qua như đập ruồi.
Phanh!
Trong hư không có một đại thủ bốn màu xuất hiện, hư ảnh Chân Linh quanh quẩn như một bàn tay che trời rồi chợt đập xuống.
Phốc phốc!
Mấy tia sáng của pháp bảo lấp lóe trong lòng bàn tay rồi lại nhanh chóng tắt ngấm, cuối cùng thì biến mất...
Mặc cho huyền công của chúng tinh diệu, pháp bảo, bí thuật sắc bén... Thì Phương Tịch chỉ dùng lực đánh xuống!
Tiếng nổ chấm dứt thì chỗ cũ đã không còn bóng dáng mấy tên tu sĩ kia.
Phương Tịch vẫy tay, mấy túi trữ vật bay về.
Hắn đảo thần niệm qua thì không khỏi nhếch miệng: "Một phù chiếu cũng không có, quả nhiên muốn đến chơi miễn phí... Quả nhiên ở đâu cũng có bại hoại mà."
"Ồ?"
Hắn lấy một tấm địa đồ từ trong túi trữ vật nào đó ra.
Địa đồ này thiếu rất nhiều nhưng vừa nhìn đã thấy nó lại chỉ thẳng vào nơi hạch tâm của bí cảnh.
"Đây là..."
Phương Tịch nhớ lại tàng bảo đồ bí cảnh mà trước đó Bạch Ngọc Sinh đã đưa thì lẩm bẩm: "Huyền Tinh Bích?"
"Cái gì? Những tu sĩ này muốn đến Huyền Tinh Bích, chẳng lẽ chúng đã tìm được cách đi qua nó rồi sao... Không thể nào, chuyện này không thể nào!"
Tiểu hồ ly kinh hô.
"Đến tột cùng trong Huyền Tinh Bích có gì?"
Hắn nhìn Bạch Ngọc Sinh.
Bạch Ngọc Sinh cũng không biết gì: "Năm đó tổ tiên của ta chỉ lấy Thất Bảo Hồ Lô đi, còn những nơi khác trong bí cảnh thì không biết gì nhiều."
Phương Tịch nghe vậy thì lại nhìn tiểu hồ ly.
Tiểu hồ ly lại nói: "Bí cảnh này vốn là Tiên Phủ... Phần lớn địa vực đã bị các tu sĩ thăm dò sạch sẽ, chỉ còn lại mấy chỗ rải rác như Thất Bảo Điện, cứ cách một đoạn thời gian sẽ thai nghén ra tạo hóa..."
"Nhưng hạch tâm của bí cảnh này lại chính là phía sau Huyền Tinh Bích!"
"Chỉ là danh tiếng của Thất Bảo Hồ Lô Đằng quá lớn nên mới áp đảo Huyền Tinh Bích, nếu không thì chỗ này phải gọi là Huyền Tinh Bí Cảnh chứ không phải Thất Bảo Bí Cảnh... Chỉ là Huyền Tinh Bích không thể qua được mà bí cảnh này lại không cho phép tồn tại cấp bảy tiến vào nên chúng ta vẫn không biết trong Huyền Tinh Bích có cơ duyên cỡ nào..."
"Nhưng có khả năng nó là vật quý nhất ở toàn bộ Tiên Phủ hãm không này!"
Quý nhất trong một Tiên Phủ thì ngoại trừ truyền thừa Tiên gia ra chính là Tiên Phủ Kỳ Trân!
"Nếu có vật của Tiên gia thì thật sự có thể khiến rất nhiều tồn tại Hợp Thể cũng phải rất động tâm, thậm chí từ bỏ Thất Bảo Điện."
Đôi mắt Phương Tịch sáng lên, tự lẩm bẩm rồi lại nhìn Bạch Ngọc Sinh: "Ta muốn đến Huyền Tinh Bích một lần, thực lực của đạo hữu yếu, có thể tự đi!"
Bạch Ngọc Sinh không khỏi cười khổ, nhưng mà y cũng biết mình thật sự là vướng víu nên chắp tay: "Vậy tại hạ sẽ về theo đường cũ, chúc đạo hữu có thể lấy được cơ duyên, đoạt được tạo hóa lớn nhất của Thất Bảo Bí Cảnh..."
"Ha ha, ta chỉ đi qua xem chút náo nhiệt mà thôi..."
Phương Tịch khoát khoát tay.
Nói thật bây giờ hắn đã có truyền thừa Địa Tiên và Tiên Phủ Kỳ Trân trong tay nên thật sự không có bao nhiêu hứng thú với vật Tiên gia ở đây.
'Nhưng mà cũng không thể nói như vậy...'.
'Tiên phân tam đẳng thiên, địa, nhân...'.
'Tu sĩ Đại Thừa ở giới này Nguyên Anh đại viên mãn hóa thành Nguyên Thần, được hưởng trường sinh, gọi là Nguyên Thần Chân Tiên nhưng thật ra chỉ là Nhân Tiên! Ta tu Địa Tiên Chi Đạo nên tiên thiên đã mạnh hơn một bậc...'.
'Nhưng nếu có Thiên Tiên Chi Đạo...'.
Thật ra Phương Tịch cũng không tham, hắn chỉ cần mạnh hơn những tu sĩ khác một cấp là đủ rồi.
Về phần Thiên Tiên Chi Đạo thượng thừa nhất thì có lẽ nhập môn cũng rất khó, chưa chắc hắn có thể lấy được rồi bắt đầu tu hành.
Làm người vẫn nên tự biết thỏa mãn.
Huống chi hắn thông qua Trường Thanh Tử nên biết bất kẻ Nhân Tiên, Địa Tiên hay là Thiên Tiên đều có thể tiếp tục tu hành lên cao hơn, chỉ là Địa Tiên và Thiên Tiên có căn cơ tốt hơn, khả năng đột phá càng lớn hơn thôi.
Nhưng bất kể đi Nhân Tiên Chi Đạo đột phá hay là đi Địa Tiên, Thiên Tiên Chi Đạo đột phá thì cuối cùng Đạo Quả đều giống nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận