Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1324: Phá trận (1)

“Không hổ danh là người tiếp khách năm đó, còn có thể nhân cơ hội quật khởi. Bản lĩnh đoán ý qua lời nói và sắc mặt và đánh rắn tùy côn lên, quả nhiên là đạt đến đỉnh điểm.”
Trong lòng Phương Tịch tán thưởng một câu, nói:
- Để cho hắn tiến vào.
- Dịch Hi bái kiến thượng tiên!
Dịch Hi cung kính lễ độ hành lễ, dâng lên một miếng Lưu Ảnh Bích:
- Đây là tin tức vãn bối thu thập được, hy vọng có tác dụng với các thượng tiên.
- Ồ?
Phương Tịch có phần kinh ngạc, nhìn bóng dáng trên Lưu Ảnh Bích.
Lấy kỹ thuật chế tạo Lưu Ảnh Bích của Tiên Giới, không chỉ có thể trả lại cảnh tượng lúc đó một cách hoàn mỹ, khiến người xem lạc vào trong cảnh giới kỳ lạ, thậm chí còn lưu lại khí tức, thần thông của người ra tay ngày đó!
Có thể nói, rất nhiều tin tức của đối phương đều bị lộ ra.
Phần Lưu Ảnh Bích này của Dịch Hi còn rõ ràng hơn của Minh Ngọc Lan đưa ra trước đó, góc độ cũng hoàn toàn khác biệt.
Tuy trong hình ảnh lập lòe bóng sáng, đấu pháp chỉ kéo dài trong giây lát đã tuyên bố kết thúc.
Nhưng thần niệm của Phương Tịch tinh tế, vẫn nhìn thấy một tu sĩ tóc đỏ như lửa. Người đó chính là Liệt Nhật Tiên Nhân!
- Quả nhiên là Thiên Ma Quân Tà sao?
Phương Tịch thì thào một tiếng, lại nhìn thấy Liệt Nhật Tiên Nhân và Thiên Ma Quân Tà ra tay độc ác.
Nhưng vào lúc này, hư không bỗng nhiên vỡ nát, lại có một đường kiếm quang hiện ra, một kiếm khiến Liệt Nhật Tiên Nhân bị thương nặng!
- Người này là...
Ở trong thị giác của Phương Tịch, một kiếm quang này có đạo vận uy nghiêm đáng sợ, pháp độ chặt chẽ cẩn thận, thậm chí vượt qua Tiên Nhân bình thường.
Nó còn cho hắn cảm giác một loại khí cơ quen thuộc.
- Độc Cô Phương sao?
Phương Tịch thì thào một tiếng. Nếu có một vị Thiên Tiên ra tay, phối hợp với một đám Tiên Nhân Thiên Ma, Liệt Nhật Tiên Nhân tất nhiên khó thoát khỏi cái chết.
- Vì sao Độc Cô Phương lại trở về?
- Vì trong tay Liệt Nhật Tiên Nhân có vật hắn nhất định phải nhận được à? Hay hắn muốn nhân cơ hội hủy diệt gia tộc, lấy chém tục duyên?
Liệt Nhật Tiên Thành chính là quê hương của Độc Cô Phương, gia tộc của hắn đều ở chỗ này.
Nếu là Tiên Nhân bình thường, Phương Tịch chắc chắn không ngờ người này.
Nhưng đối phương đi theo đạo vô tình, hắn lại không thể không suy nghĩ nhiều.
“Tu sĩ đi theo đạo vô tình có tính tình lạnh lùng, căn bản sẽ không để ý tới cách nói báo thù gì đó... Nhưng vì tu hành tăng tiến, bọn họ rất có khả năng chủ động chém tới tục duyên.”
“Nếu người này vẫn ở gần thì vừa khéo.”
Trong lòng Phương Tịch thỏa mãn, nhìn về phía Dịch Hi:
- Còn có ai biết phần tin tức ngươi dâng lên không?
- Khởi bẩm thượng tiên, bây giờ chỉ có một mình thượng tiên biết được.
Dịch Hi vội vàng nói.
- Không tệ, không tệ...
Phương Tịch ném ra một bình ngọc:
- Trong bình này có ít đan dược, coi như là ban thưởng...
Tuy tin tức tình báo này có giá trị rất cao, nhưng chắc chắn không hơn được một viên Nguyên Thần Đan.
Hắn cho ra đương nhiên là một vài đan dược mình dùng để luyện tập thường ngày.
Đặt ở bên ngoài, cũng coi như kỳ trân hiếm thấy.
- Cảm ơn Tiên Nhân ban thưởng.
Trong lòng Dịch Hi có chút thất vọng. Hắn đưa lên tin tức tình báo như vậy, còn muốn bám lấy con đường Phong Duyên Trai.
Cũng không phải bán mình trở thành khách khanh, mà trực tiếp thành lập liên hệ với cao tầng trong trai!
Bây giờ xem ra, hắn vẫn mộng tưởng hão huyền rồi.
- Nếu Độc Cô Phương tới... Hắn chắc hẳn sẽ đi tới vị trí bí cảnh!
- Ừ... Thật ra hắn có lý do để tới đây. Dù sao sau khi đạt tới Thiên Tiên, hắn lại muốn tới lấy đi truyền thừa Uyên Ly còn lại.
Trước đây, Độc Cô Phương thu được truyền thừa không hoàn chỉnh, chỉ có phần trước Thiên Tiên.
Phần sau Thiên Tiên vẫn ở trong chỗ bí cảnh này.
- Bây giờ xem ra, ta thật sự có hy vọng cướp đoạt được truyền thừa sau này?
Phương Tịch xoa cằm.
Truyền thừa Thiên Tiên chắc hẳn sẽ liên quan đến một vài nội dung trên Đạo Quân?
“Lấy phong cách hành sự của Phong Duyên Trai trước đây, căn bản sẽ không đáp ứng loại chuyện săn giết Độc Cô Phương, ta vẫn phải tự làm thôi.”
Trong đầu Phương Tịch vừa nghĩ, hắn lập tức đứng dậy, ánh sáng màu bạc lóe lên, trong tay hắn hiện ra một thanh phi kiếm.
Phi kiếm này mỏng như cánh ve, gần như trong suốt, đó chính là thanh Thái Ất Vô Hình Kiếm kia!
Bây giờ không chỉ thanh phi kiếm này ở trong tay hắn, Vô Hình Kiếm Quyết một trong kiếm thuật tuyệt đỉnh Thục Sơn cũng bị hắn nhét vào trong túi.
Thân Ngoại Hóa Thân biết Thục Trung Nhất Kiếm, chính là đại biểu hắn biết.
Phương Tịch mượn Thái Ất Vô Hình Kiếm, thân hình bỗng chốc biến mất, hóa thành một ánh kiếm không bóng không hình không chất lao đi liên tục, trong giây lát lại ra khỏi Hắc Trạch Khư thị.
Ở vị trí ban đầu của hắn, Sơn Nhạc Châu Hóa Thân mặc một bộ áo bào màu vàng, ngồi xếp bằng thay thế hắn, hình như đang lặng lẽ tu luyện...
Bạn cần đăng nhập để bình luận