Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 440: Miễn cưỡng

Sau khi Đại Thanh tấn thăng thành Thanh Giao cấp ba thì Ma Huyết Giao cũng có thể vẻ vang về hưu, giao lại hoàn toàn tránh nhiệm kéo xe cho nó.

Sau khi con giao này tấn thăng chưa đến hai năm thì trên Long Ngư Đảo lại sinh ra thiên tượng Kết Đan, lần này là tu sĩ nhân tộc chính tông.

Sau khi được Phương Tịch tài trợ cho nội đan yêu thú thì Thái Thúc Hồng bế quan khổ tu, cuối cùng nhất cử ngưng kết Giả Đan, bước vào cánh cửa tu sĩ Kết Đan.

Mặc dù từ đây con đường phía trước cắt đứt nhưng thượng tam gia năm đó có thể có hậu nhân Kết Đan thì đã đủ để khiến liệt tổ liệt tông đều mừng rỡ không thôi rồi đó chứ?

Ầm!

Thái Thúc Hồng cảm nhận được thiên địa linh khí điên cuồng quán chú vào trong cơ thể của y hình thành một viên Kim Đan màu xám thì không khỏi vui sướng thét dài.

Kiếm quang chợt lóe!

Y phiêu nhiên xuất quan, ngay lập tức đã nhìn thấy Phương Tịch đang mỉm cười đứng trên Thanh Giao nhìn y chăm chú.

"Đảo chủ..."

Thái Thúc Hồng lập tức thu liễm tất cả ngạo khí, cung kính cúi đầu.

"Ừm, ngươi kết thành Giả Đan cũng đúng lúc."

Phương Tịch tiện tay ném qua một ngọc giản: "Đây là ngọc giản cầu cứu của Ngọc Tương Môn Lê Thụ... Người này nói Di Lăng Cốc Nhan gia và Du gia tranh đấu lẫn nhau, khiến dân chúng toàn bộ Võ Quốc đều lầm than, khóc cầu vị đại tu sĩ như ta làm chủ... Ta nghĩ tới nghĩ lui, Di Lăng Cốc cũng xem như một linh mạch thượng giai, không có Kết Đan trấn thủ thì Di Lăng Cốc cũng xem như diệt vong... Ngươi lập tức đi thu thập tàn cuộc đi."

"Vâng!"

Thái Thúc Hồng cung kính đáp ứng rồi hóa thành một đạo kiếm quang, trực tiếp bay về hướng tây nam.

Đối với y, bây giờ Võ Quốc đã không có một chiến lực Kết Đan nào, muốn chấn chỉnh thu phục, quả thật là chỉ là cái búng tay.

Dù không có pháp bảo tiện tay nhưng tu sĩ Giả Đan cũng đủ để trấn áp bất kì Trúc Cơ nào!

Quả nhiên, ba tháng sau, đã truyền ra tin tức Thái Thúc Hồng bình định Võ Quốc, chiếm Di Lăng Cốc.

Lúc này Phương Tịch mới chậm rãi lấy xa giá ra, để Đại Thanh và Tiểu Thanh cùng kéo xe.

Chỉ thấy một đạo thanh sắc độn quang uốn lượn bay đi, có tiếng long phượng hợp minh trầm bổng vang ra mấy dặm, không bao lâu, hắn đã đến trước sơn môn Huyền Thiên Tông.

Một đạo độn quang từ bên trong sơn môn bay ra, chính là Trương Trúc Thịnh.

Y nhìn Đại Thanh đang kéo xe thì khóe mắt giật giật, trong lòng thầm nghĩ: 'Thủ bút của người này thật sự cao minh, con Thanh Giao này cũng không phải là Hắc Giao kéo xe ngày đó, nhưng cũng là một con yêu vương cấp ba... Ai, nhiều nội đan yêu thú trong thú triều như vậy đều là người này lấy hết, cũng khó trách gần đây thiên tượng Kết Đan thường xuyên xuất hiện ở Long Ngư Đảo...

"Trương đạo hữu..."

Tiếng của Phương Tịch từ trong toa xe truyền ra: "Bản nhân đến đây, thật ra là có một yêu cầu quá đáng."

"Ha ha... Đạo hữu cứ việc nói, chỉ cần chuyện mà Huyền Thiên Tông ta có thể làm được thì tuyệt không từ chối."

Trương Trúc Thịnh trả lời có vài phần phóng khoáng, quả thật có mấy phần hương vị dốc hết sức lực của Huyền Thiên Tông để lấy lòng Long Ngư đảo chủ.

"Cũng không phải chuyện lớn gì... Dù sao linh mạch của Long Ngư Đảo cũng cằn cỗi, không thích hợp cho chúng ta tu luyện, bởi vậy ta muốn đến Huyền Thiên Tông mượn động phủ để tu luyện một thời gian."

Phương Tịch cười tủm tỉm nói.

"Động phủ?" Trương Trúc Thịnh kinh ngạc: "Không phải đạo hữu đã lệnh cho Thái Thúc Hồng đạo hữu đánh hạ Di Lăng Cốc rồi sao?"

"Di Lăng Cốc quá xa, ta thích ở Huyền Thiên Tông, bởi vì chỗ này gần nhà."

Phương Tịch thản nhiên trả lời.

'Gần nhà?'.

Cơ bắp trên mặt của Trương Trúc Thịnh giật giật nhưng vẫn nhanh chóng đáp ứng: "Động phủ của bản nhân chính là chỗ có linh khí dồi dào nhất ở Huyền Thiên Tông, xin đạo hữu chờ một ngày, bản nhân lập tức dọn dẹp cho đạo hữu..."

"Đa tạ."

Phương Tịch cười híp mắt trả lời.

Trương Trúc Thịnh này vẫn có chút thức thời, mà thật ra thì không cúi đầu cũng không biết làm sao.

Nếu không, không cần Phương Tịch và Thanh Hỏa Loan xuất thủ, cho dù chỉ là Thái Thúc Hồng dẫn theo Đại Thanh thì nói không chừng cũng có thể diệt Huyền Thiên Tông...

Sau khi bận rộn một phen, Phương Tịch đi vào động phủ của Trương Trúc Thịnh, nhìn bốn phía một chút, xem như tương đối hài lòng: "Trình độ linh khí dồi dào ở đây còn hơn cả Tiểu Hàn Động..."

Lúc này, hắn lấy ra một Sáo trận pháp, phong bế toàn bộ động phủ, lại dùng thần thức đảo qua trong ngoài một lượt rồi mới vào phòng bế quan, lấy một cái bồ đoàn ra, ung dung đả tọa.

"Dạo chơi lâu như vậy rồi... Vẫn phải bắt đầu tu hành."

Phương Tịch nhắm đôi mắt lại, lập tức rơi vào trạng thái tu luyện công pháp.

Thời gian như nước, tuế nguyệt như thoi đưa.

Chỉ nháy mắt có một cái mà đã trôi qua sáu, bảy năm.

Ngày hôm nay, Phương Tịch luôn đả tọa tu hành, chợt mở mắt ra, lấy ngọc phù Thiên Lý Truyền Tín Phù ra, từng văn tự xuất hiện, khiến trong mắt của hắn lóe lên vẻ bừng tỉnh: "Cuối cùng Hồng Ngọc đã đến Trúc Cơ viên mãn, quyết định trùng kích Kết Đan rồi sao?"

Nhìn đến đây, hắn không do dự nữa, lập tức rời khỏi động phủ.

Thần thức quét qua, tìm được Thanh Hỏa Loan và Đại Thanh đang ở trong linh dược viên thì lập tức cười lên.

Sau khi hắn truyền âm vài câu, không lâu sau đó một cỗ long phượng xa giá đã rời khỏi Huyền Thiên Tông.

"Trương đạo hữu thịnh tình, không cần tiễn..."

Tiếng của Phương Tịch lượn lờ, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa.

Trương Trúc Thịnh luôn đưa mắt nhìn xe ngựa biến mất, lại chờ thêm nửa canh giờ, sắc mặt mới suy sụp hóa thành phàn nàn: "Đi rồi... Cuối cùng đã đi rồi... Thật sự không hầu hạ người này nổi, bản thân chiếm động phủ của ta thì thôi đi, hai con linh thú kia... Ai..."

"Thái Thượng trưởng lão..."

Tông chủ Huyền Thiên Tông đi theo bên cạnh Trương Trúc Thịnh, vẻ mặt cũng khóc không ra nước mắt: "Hai con linh sủng kia cơ hồ chà đạp linh dược viên của chúng ta sạch sẽ... Sao có thể xảy ra chuyện này?"

"Trời của Việt Quốc này, cũng chẳng có gì đặc biệt..."

Phương Tịch ở trong long phượng xa giá thì thào.

Hành vi của Thanh Hỏa Loan và Đại Thanh mấy năm nay, thật ra cũng có hắn âm thầm gợi ý.

Mặc dù bề ngoài Huyền Thiên Tông và hắn cũng không có mâu thuẫn gì, nhưng năm đó, kỳ thủ sau màn tùy ý điều khiển quân cờ khiến Tư Đồ gia hủy diệt, Thanh Trúc Sơn đại loạn, khiến mình trôi dạt khắp nơi và mấy lần mưu đồ sau đó, mình làm một thành viên trong đại cục chịu ảnh hưởng và áp bách.

Thông qua lần này phóng túng linh sủng làm loạn, cũng xem như xả được cơn giận.

'Từ nay về sau, xem như đã thanh toán xong...'.

Phương Tịch nhắm mắt lại.

Đến khi hắn mở mắt ra thì đã trở lại Long Ngư Đảo.

Trường Thanh Các.

"Đảo chủ!"

Chung Hồng Ngọc cung kính bái kiến, thật sự đã đạt đến cảnh giới Trúc Cơ viên mãn, hơn nữa căn cơ pháp lực còn tương đối vững chắc.

"Rất tốt..."

Phương Tịch dùng thần thức quan sát một phen, lật bàn tay một cái, hai cái hộp ngọc hiện ra.

"Đây là..."

Chung Hồng Ngọc mở hộp ngọc ra, khiến linh quang một đỏ một lam tỏa sáng trong phòng, trên mặt nàng cũng không khỏi hiện ra một tia mê say.

"Ta đã chuẩn bị kỹ Huyền Thủy Tinh Anh và Thiên Hỏa Lưu Ly cho ngươi... Còn có bí pháp Thủy Hỏa Luyện Kim Đan, ngươi có nghi nan gì cứ việc nói ra."

Phương Tịch ngồi khoanh chân, hỏi.

"Đảo chủ, đúng là thiếp thân có mấy thắc mắc, một là..."

Chung Hồng Ngọc lập tức nêu lên mấy vấn đề trong tu luyện và bí pháp, sau khi được Phương Tịch giải đáp thì trên mặt nàng lập tức hiện ra vẻ sáng tỏ thông suốt.

"Ngoài ra... Khi tu sĩ Kết Đan thì tốt nhất là ở trên linh mạch cấp ba, ngươi cảm thấy linh mạch của Huyền Thiên Tông và Thanh Mộc Tông thế nào? Hoặc là muốn đến Di Lăng Cốc Kết Đan? Hay là muốn ở Long Ngư Đảo Kết Đan?"

Sau đó Phương Tịch hỏi.

Mặc dù Long Ngư Đảo chỉ là linh mạch cấp hai, phối hợp với trận pháp tụ linh thì cũng có thể tạm thời tăng linh khí lên đến cấp ba nhưng chắc chắn không bằng những động phủ cấp ba thượng phẩm kia.

Chung Hồng Ngọc hơi động tâm nhưng ngay sau đó kiên định lắc đầu: "Hồng Ngọc muốn ở Long Ngư Đảo cô đọng Kim Đan, dù sao... Nơi đây chính là cố hương của Hồng Ngọc, lại có khí vận của đảo chủ và rất nhiều linh thú, tu sĩ Kết Đan thành công..."

"Khí vận... Thôi, tùy ngươi đi."

Phương Tịch sờ cằm, không nói thêm gì nữa.

Trên Long Ngư Đảo cũng chưa từng có ai Kết Đan thất bại, xem ra đúng là một nơi phúc địa.

Ở trong một số vòng quan hệ của tu sĩ, thuyết pháp liên quan đến khí số, cơ duyên cũng có tồn tại.

Mặc kệ khí số này là thật hay giả, chỉ cần Chung Hồng Ngọc tin tưởng vững chắc như vậy thì tăng phúc với Kết Đan còn trên cả động phủ cấp ba thượng phẩm bình thường.

Lúc đột phá đại cảnh giới, tín niệm... có đôi khi cũng tương đối quan trọng.

"Chỉ là... Lúc ngươi Kết Đan ta sẽ ở bên cạnh quan sát."

Phương Tịch chậm rãi nói.

"Chuyện này đương nhiên, xin đảo chủ đến lúc đó hộ pháp cho thiếp thân."

Gương mặt Chung Hồng Ngọc ửng đỏ, gật đầu đáp ứng.

Sau khi cho nàng lui đi, Phương Tịch sờ sờ đan điền khí hải rồi rơi vào trong trầm tư.

Sở dĩ hắn nhiệt tình như vậy, đương nhiên là vị hư không phù văn kia.

Ngoại Đạo Nguyên Anh có được linh bảo hư không Tinh La Kỳ Bàn cũng đang ngày đêm lĩnh hội, kết hợp năng lực Thuấn Di của Nguyên Anh, không nói ngày đi ngàn dặm nhưng cũng xem như miễn cưỡng nhập môn hư không phù văn.

Trong đó có tác dụng liên đới để Phương Tịch giải được một số nan đề trên truyền tống trận pháp.

Mặc dù bây giờ vẫn không thể nào hoàn toàn bố trí nhưng hắn cảm thấy chỉ cần đột phá thêm mấy cửa ải nữa thì hắn bố trí truyền tống trận khoảng cách ngắn sẽ không có vấn đề gì lớn.

Tu tiên tứ nghệ, thậm chí công pháp thần thông... Đến cấp cao thì đều hiện ra một số chỗ tương đồng, cũng khiến Phương Tịch cảm thấy rất thú vị.

Mà chờ sau khi đạo hư không vững chắc cơ sở thì hắn cảm thấy quá trình lục lọi Chư Thiên Bảo Giám của bản thân cũng sẽ thu được bước phát triển lớn.

Nói không chừng, đến lúc đó mình tùy ý truyền ý tưởng đến các nơi trong giới này thì thật sự có thể thực hiện được!

Một tháng sau.

Chung Hồng Ngọc trai giới tắm rửa, chính thức bước vào trạng thái bế quan.

Còn Phương Tịch cũng không trực tiếp ngồi xổm bên cạnh nàng mà mở một căn phòng kế bên mật thất bế quan, dùng thần thức chú ý nhất cử nhất động của nàng.

Nếu hắn ở bên cạnh thường xuyên thì có lẽ Chung Hồng Ngọc sẽ có cảm giác như có gai ở sau lưng, tỷ lệ Kết Đan thành công bị giảm xuống.

Phương Tịch ngồi khoanh chân, sự kiên nhẫn của hắn rất tốt, nhìn Chung Hồng Ngọc đều chỉnh tâm trạng một lần nữa, sau đó sử dụng Huyền Thủy Tinh Anh và Thiên Hỏa Lưu Ly, tiến vào quá trình Kết Đan.

Một năm, hai năm...

Ba năm!

Ngày hôm nay.

Trên không Long Ngư Đảo lại một mảnh gió giục mây vần, rất nhiều linh khí hội tụ hình thành vòng xoáy.

Nhưng tán tu ở trên đảo đối với chuyện này cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Chỉ có mấy người Trúc Cơ biết nội tình như Tông Linh Hô thì mặt đầy vẻ ao ước nhìn vòng xoáy linh khí.

Trên người vị Long Ngư đảo chủ kia, chắc chắn có cơ duyên Kết Đan, đáng tiếc các nàng lại không cách nào vừa mắt người đó, quả thật đáng tiếc!

Mà lúc này.

Chung Hồng Ngọc ở trong mật thất sắc mặt lại hơi biến, thân thể mềm mại run lên.

"Hử? Vòng xoáy linh khí này, hình thành hơi miễn cưỡng...

Phương Tịch dùng thần thức quét qua, thần sắc của hắn lập tức căng thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận