Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 929: Hư Không Kính

"Hử?"
Phương Tịch đang định kích hoạt hư ảnh Thủy Tổ Yêu Ma Thụ và sử dụng 'Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang' để giết Ngũ Hành Tử, khi thần thức của hắn vừa động thì lập tức đổi thủ quyết.
Hắc mộc ấn bộc phát ba động pháp lực của Hợp Thể hóa thành một ngọn núi lớn đen nhánh ngăn trước người hắn.
Sinh Tử Ấn vốn là bản mạng pháp bảo của hắn, sau khi hắn tấn thăng đến Hợp Thể kỳ thì nó cũng rất thuận lợi tấn thăng lên cấp bảy.
Vào lúc này Phương Tịch lại nhìn thấy một tầng kết giới vàng óng ngăn trước người mình.
Trên kết giới có từng Phạn văn vàng óng di chuyển cùng tạo thành mật chú Bàn Nhược Ba La Mật Đa của Phạm môn.
Ầm ầm!
Cự phủ vàng chém mạnh xuống kết giới, vô số Phạn văn lập tức vỡ vụn.
Đinh linh linh!
Tiếng vang trong trẻo của Ngũ Hành Linh vang vọng ngàn dặm.
Sau đó lại bị một tiếng phật hiệu áp xuống.
"A Di Đà Phật."
Ánh vàng lóe lên, chẳng biết từ lúc này bên cạnh Phương Tịch lại có một tiểu hòa thượng môi hồng răng trắng, mặc tăng bào xanh nhạt.
Tay y cầm bình bát vàng, khí tức đã đạt đến Hợp Thể trung kỳ, chính là hóa thân của Kim Cương Tử!
Dù sao nghe nói bản thể của y cũng bị trọng thương nên vẫn luôn bế quan tu dưỡng.
Nên có thể ra ngoài hoạt động cũng chỉ có hóa thân.
"Kim Cương Tử... Ngươi đến để cản ta sao?" Ngũ Hành Tử đưa tay ra vẫy một cái, Ngũ Hành Linh bay ngược trở về đỉnh đầu của lão, không ngừng vang lên linh âm thanh thúy.
"Ngũ Hành Tử đạo hữu, tiểu tăng không muốn động thủ với đạo hữu, chỉ là chuyện Mãng Tước La Hán có liên quan khá lớn, đồng thời dù sao hắn cũng là tu sĩ Phạm môn, do tiểu tăng quản lý..."
Kim Cương Tử cười nói: "Bây giờ đạo hữu nhúng tay vào chẳng phải đã đi hơi quá giới hạn rồi sao?"
"Hừ, chẳng qua lão phu chỉ không quen nhìn người này hung ác ngang ngược, ngang nghiên động thủ giết người thôi..."
Ngũ Hành Tử hừ lạnh: "Nếu Kim Cương Tử ngươi đã muốn vũng nước đục này thì cứ nhận đi..."
Lời vẫn chưa dứt thì đã có độn quang ngũ sắc lóe lên, Ngũ Hành Tử đã biến mất.
"Người này chạy nhanh thật!"
Phương Tịch cảm khác.
"Ngũ Hành Đại Độn của Ngũ Hành Tử chính là thần thông khai phá Ngũ Hành Chi Thể đến cực hạn, nếu bản thể thi triển thì có thể chạy trối chết dưới tay tu sĩ Đại Thừa... Bây giờ lão thối lui hiển nhiên là sợ hai người chúng ta liên thủ giữ lão lại... Mặc dù Ngũ Hành Hóa Thân có thể tu luyện lại nhưng Ngũ Hành Linh kia chính là bảo vật áp đáy hòm của Ngũ Hành Tử."
Kim Cương Tử cười hì hì giải thích.
"Kim Cương Tử đạo hữu, lần trước vội vàng từ biệt không ngờ lúc gặp lại đã là tình huống này..."
Phương Tịch thi lễ với Kim Cương Tử.
"Đạo hữu có đạo đức, tham La đạo hữu trấn thủ thành Thiên Phạm, bắt được gian tế, lập được công lớn."
Kim Cương Tử chắp tay trước ngực, vô cùng hiền lanh trả lời.
"Nhắc đến gian tế..."
Lúc này Phương Tịch phóng Âm Khôi Trùng cấp sáu và Nguyên Anh của Mãng Tước La Hán ra: "Hai người nay xin Kim Cương Tử đích thân trông chừng..."
"Không sao."
Kim Cương Tử mỉm cười, bình bát trong tay phát ra hai đạo kim quang, thu Âm Khôi Trùng và Nguyên Anh vào trong.
"Trùng tộc rất khó sưu hồn, ta có một bí thuật có thể tặng cho đạo hữu."
Phương Tịch ném một khối ngọc giản cho Kim Cương Tử, chính là bản bí thuật của Trùng tộc kia.
Kim Cương Tử nhận lấy, thần sắc hơi ngưng trọng: "Dị tộc liên tục thăm dò tộc ta, không phải chuyện tốt."
"Thật ra..."
Phương Tịch suy nghĩ một phen rồi vẫn nói chuyện Liên minh dị tộc ra: "Đại chiến lần này rất lạ, nếu Đại Thừa của tộc ta đã cùng xuất thì tốt nhất đạo hữu nên báo với họ phải cảnh giác..."
"Liên minh dị tộc, Cửu Xi tộc?"
Sắc mặt Kim Cương Tử đại biến: "Bây giờ ba vị Đại Thừa Xa, Bộ, Mông của nhân tộc ta đã giằng co với rất nhiều Ma Tổ của ma tộc ở Ma Thiên Thành, đại chiến rất căng thẳng..."
"Hả?"
Phương Tịch không ngờ chuyện này lại phát triển nhanh như vậy.
Hắn suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: "Trong nhân tộc ta vẫn còn Tán Tiên khác, không biết họ có đến chi viện không?"
"Ai... Những tiền bối đó đã không hỏi thế sự từ lâu, tiểu tăng chỉ có thể nỗ lực hết sức... Hi vọng sẽ có một hai vị chịu nhận tin."
Kim Cương Tử cười khổ.
Những Đại Thừa Tán Tiên lâu năm kia đã không hỏi thế sự, một lòng bế quan tu luyện, chỉ chờ độ kiếp phi thăng từ lâu rồi.
Chính là du lịch tứ phương, tìm bí thuật độ kiếp.
Một loại thì dù nhân tộc gặp phải nguy cơ sinh tử cũng chưa chắc để ý.
Loại khác thì dù có cố gắng đi tìm cũng chưa chắc có thể tìm được tung tích.
Mấy ngày sau,
Ma Thiên Thành.
Là thành trì cuối cùng của Thập Nhị U Minh Diệt Thế Ma Trận nên nếu quan này bị phá thì siêu cấp trận pháp này chắc chắn sẽ mất hiệu quả, khiến đại quân nhân tộc có thể tấn công vào ma tộc.
Trong lịch sử, mỗi khi rơi vào tình huống này thì ma tộc đều bị tàn sát, rơi vào thời kỳ suy yếu.
Xoẹt xẹt!
Trên bầu trời giăng kín mây đen, tia chớp rực rỡ cuồn vũ.
Đại Thừa họ Bộ có hình dáng như đạo nhân đeo kiếm, quanh thân kiếm khí vù vù nhìn Đại Thừa họ Xa bờ vai rộng lớn, mặc một bộ tạo bào: "Huyền Nguyên đạo hữu, thương thế của đạo hữu chưa lành, sao phải làm vậy?"
Xa Huyền Nguyên cười nhạt: "Ta đã dùng bí thuật áp chế thương thế lại, trong vòng bảy bảy bốn mươi chính ngày sẽ không có chuyện gì... Bây giờ ma tộc thu được một phần cơ duyên Đại Thừa, còn nhân cơ hội đả thương Kim Cương Tử nên ta không thể không đến."
"Bộ lão quỷ, Xa lão quỷ... Bớt nói nhiều đi."
Tia chớp ngũ thải tụ lại hóa thành một gương mặt lớn.
"Mông lão quỷ, xem ra lần trước ngươi gặp phải hai tên Ma Tổ Thanh Diện và Huyết Long thật sự đã ăn thua thiệt không nhỏ..."
Đại Thừa họ Bộ hiện ra vẻ trêu tức.
Thật ra quan hệ giữa các Đại Thừa Tán Tiên của nhân tộc cũng không quá tốt.
Từ sau khi hậu bối mà y nhìn trúng là Phương Tiên Đạo Chủ vẫn lạc không minh bạch trong trận quyết đấu với Ngũ Hành Tử thì Đại Thừa họ Bộ đã cảm thấy Mông lão quỷ có vấn đề.
Nhưng cuối cùng vẫn phải bỏ qua.
Dù sao vì một người đã chết mà trở mặt với tu sĩ cùng cấp cũng không đáng!
"Bớt nói nhiều."
Gương mặt do lôi đình tạo thành gầm lên, từng viên ma lôi nổ tung, rơi xuống đại trận hộ thành của Ma Thiên Thành.
"Ngũ Hành Ma Lôi... Pháp tắc ngũ hành của Mông lão quỷ thật sự thâm sâu."
Nhìn thấy cảnh này, Xa Huyền Nguyên cũng âm thầm thì thào: "Người này có quan hệ thân thiết với Ngũ Hành Tử, quả nhiên không phải không có nguyên do."
Giữa trời đất chợt có vô số ma khí tụ lại hóa thành một gương mặt ma tộc dữ tợn.
Một con cự long như không có lúc nào không chảy máu hiện ra.
Sao đó tử quang lắp lóe khắp nơi, vậy mà khiến Đại Thừa cũng cảm thấy như mộng như ảo, phảng phất như đất trời đã hóa thành không gian tử tinh trong nháy mắt.
"Thanh Diện, Huyết Long, Tử Huyễn..."
Xa Huyền Nguyên thì thào, thân hình lập tức biến mất.
Một khắc sau, sáu vị Đại Thừa đều tự giao thủ, bầu trời cũng như bị xé rách...
Sau khi đến Đại Thừa kỳ thì bất kể nhân, yêu, hay ma tộc đều đã hành công viên mãn, cũng không phân chia sơ, trung hay hậu kỳ.
Vượt qua Tiên Lôi Kiếp chỉ đại biểu gần thành tiên hơn một bước, thực lực cũng không tăng vọt.
Với lại các Đại Thừa không có ai không phải hạng người có tư chất tuyệt đỉnh, khí vận kinh người, thật ra giữa Đại Thừa thực lực không chênh lệch nhiều, rất khó phân thắng bại.
Dù có phân ra thắng bại thì cũng rất khó phân sinh tử.
Trừ phi những Đại Thừa Thất Kiếp, Bát Kiếp kia xuất thủ!
Nhưng những Đại Thừa Bát Kiếp kia cũng không phải đã qua tám tầng Tiên Lôi Kiếp mà có được thực lực nghiền ép Đại Thừa bình thường!
Mà ngược lại, bởi vì bọn họ có được thực lực có thể nghiền ép Đại Thừa bình thường mới có thể đi đến Thất Kiếp, thậm chí Bát Kiếp!
Mà thật ra thực lực của ba vị Đại Thừa nhân tộc và ba vị Ma Tổ ma tộc cũng khá cân đối.
Sau khi đến Đại Thừ thì thần thông pháp lực gần như đã vô dụng, chỉ hơn nhau ở chỗ lĩnh ngộ pháp tắc sâu hay cạn.
Ở giữa các tu sĩ Đại Thừa, Bán Tiên Khí chỉ là phân phối tiêu chuẩn.
Nhưng nếu có thể lấy được một món Tiên Phủ Kỳ Trân có thể mượn dùng pháp tắc thiên địa là sẽ đủ kéo ra chênh lệch vơi Đại Thừa bình thường!
Trong tay Xa Huyền Nguyên hiện ra một tấm cổ kính bạc trắng.
Hư không bốn phía mơ hồ ba động, thân hình y trong nháy mắt đã biến mất.
Trong chớp mắt tiếp theo, từng cánh hoa bạc từ trên chín tầng trời rơi xuống, pháp tắc trong thiên địa mơ hồ ba động.
Ánh sáng tìm là kẻ đầu tiên bị kích phá, sau đó là cự long tuôn máu, nó không khỏi gầm lên: "Hư Không Kính! ?"
"Không sai, chính là Hư Không Kính."
Vẻ mặt Xa Huyền Nguyên không thay đổi, nếu y không có món Tiên Phủ Kỳ Trân này thì nói không chừng y đã chết khi con Chân Linh Phượng Hoàng đồng quy vu tận lần trước.
Mà một vị Đại Thừa Tán Tiên có Tiên Phủ Kỳ Trân và tu sĩ Đại Thừa kỳ bình thường là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Ba vị Đại Thừa nhân tộc bởi vì có Tiên Phủ Kỳ Trân nên mới có lòng tin hơn được ba vị Ma Tổ.
Mặc dù trong ma tộc cũng có Tiên Phủ Kỳ Trân nhưng lại ở trong tay những lão ma lâu năm kia.
Dù sao ma tính càng tư lợi hơn, dù có liên quan đến hưng suy của chủng tộc cũng không bằng bản thân độ thêm được mấy lần Tiên Lôi Kiếp!
Trong nháy mắt, thế cục rất có lợi với phe nhân tộc.
"Đi!"
Mông lão quỷ gầm lên, Ngũ Hành Ma Lôi chợt dung hợp hóa thành bí lôi Tiên gia.
Lôi quang kinh người quét ngang hư không, quét qua vô số ma khí xanh, đánh lên chân thân của Thanh Diện Ma Tổ.
Xa Huyền Nguyên thấy vậy thì lập tức đảo ngược Hư Không Kính!
Từng mảnh cánh hoa bạc rơi xuống khiến thân thể thần ma của Thanh Diện Ma Tổ dường như cũng bị hòa tan...
Trong nháy mắt Thanh Diện Ma Tổ đã trọng thương!
Gã phun ra một ngụm ma huyết rồi lui vào trong Ma Thiên Thành.
Thấy cảnh này, Huyết Long và Tử Huyễn Ma Tổ cũng có ý lui.
Mặc dù bọn họ sẽ xuất thủ vì ma tộc nhưng cũng không có nghĩa là sẽ đi chết vì ma tộc.
Dù ma tộc có bị diệt thì chỉ cần chúng trốn vào man hoang ở Địa Tiên giới, nói không chừng cũng có ngày phi thăng!
"Chạy đâu!"
Đại Thừa họ Bộ rút trường kiếm trên lưng ra, pháp kiếm cấp Bán Tiên Khí lóe lên ánh bạc, từng thanh pháp kiếm lập tức phủ đầy hư không.
Có đạo vận không tên bị dẫn động, trờ đất cũng trở thành một mảnh xơ xác.
"Bộ lão quỷ, ngươi muốn không chết không thôi sao?"
Huyết Long Ma Tổ gầm lên, quanh thân có huyết quang lóe lên, vô số tu sĩ ma tộc đều hét thảm, máu tươi từ trong cơ thể tuôn ra.
Rõ ràng Đại Thừa họ Bộ hơi chần chừ.
Đại Thừa nhân tộc tề tụ chỉ để ép ma tộc, cố gắng cắt giảm thực lực của ma tộc.
Nếu khai chiến toàn diện, thậm chí trắng trợn giết chóc tu sĩ cấp thấp lẫn nhau thì tuyệt đối được không bù đủ mất, chỉ là thế cục cả hai đều thua.
"Còn sợ gì nữa?"
Đúng lúc này, Mông lão quỷ gầm lên, trên tay hiện ra hai đoàn ma lôi.
Lôi đình chấn động!
Hai đoàn ma lôi rơi xuống đại trận của Ma Thiên Thành, vô số trận văn cấm chết lại tan rã trong nháy mắt...
Thập Nhị U Minh Diệt Thế Ma Trận đã bị phá hoàn toàn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận