Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 734: Đấu pháp (1)

Sưu!
Hai đạo quang hoa không biết lướt qua hư không.
Trong nháy mắt tiếp theo.
Vô tận lôi đình tán đi, Mẫn Hồng Nho trên không trung kinh ngạc, Thái Thanh Thần Tiêu Kiếm trong tay rơi xuống.
Khí tức trên người lão nhanh chóng tiêu tán, Nguyên Anh trực tiếp quy về hư vô...
Lão lại trực tiếp chết bởi Thiên Nhân Ngũ Suy!
Mà ở nơi nào đó trong hư không, một bộ ma thân sắc mặt xám trắng như cương thi cũng hiện lên rồi ngã xuống đất.
Rõ ràng là Cung lão ma!
Nguyên nhân chết - Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang!
Bây giờ Phương Tịch đã nhập môn thần thông này nên dù hắn gọt thọ nguyên của Phản Hư cũng có thể làm được mười đổi một.
Mà gọt thọ nguyên của tu sĩ cùng cảnh giới thì là một đổi mười.
Nói cách khác, Khô Vinh Huyền Quang vừa mới thăng cấp chỉ cần tiêu hao một năm thọ nguyên của hắn là có thể gọt mười năm tuổi thọ của tu sĩ Hóa Thần.
Mà với thọ nguyên có thể so với tu sĩ Hợp Thể của Phương Tịch thì không thể nghi ngờ đây là chuyện rất kinh khủng.
Hai người này đều có tu vi Hóa Thần hậu kỳ, đặc biệt là Cung lão ma, thọ nguyên của Hóa Thần ở hạ giới chỉ khoảng hai nghìn tuổi nên thọ nguyên của lão chỉ còn lại hơn hai trăm năm.
Mà Mẫn Hồng Nho kia thì tốt hơi một chút, thọ nguyên còn được bốn, năm trăm năm.
Hay nói cách khái, lấy Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh gọt chết hai vị đại tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ này thì Phương Tịch tiêu hao thọ nguyên chưa đến một trăm năm.
Quả thật là chảy nước miếng rồi...
Đây cũng là lý do mà hắn ngay từ đầu đã nhắm trúng hai người này, ai bảo tu vi của bọn chúng cao nhất chứ?
Ở hạ giới muốn khổ tu đến cảnh giới như vậy thì chắc chắn phải tốn thời gian rất dài, cũng đại biểu cho... Đại nạn không xa!
Chính là đối tượng chém giết tuyệt hảo!
Mà thấy cảnh này, thần sắc ba tu sĩ Hóa Thần còn lại đại biến.
Bất kể thế nào bọn họ cũng không ngờ được, chỉ mới đối mặt mà hai phe chính ma đã trực tiếp vẫn lạc hai tu sĩ mạnh nhất...
Tu sĩ đấu pháp, mạng sống như treo trên sợi tóc nên Phương Tịch sẽ không cho hai tu sĩ mạnh nhất này có cơ hội thi triển công pháp bí thuật gì đó, vừa lên chính là tuyệt sát!
Mà lúc này hắn lại có thể chậm rãi bào chế mấy tu sĩ Hóa Thần còn lại.
Ầm ầm!
Lúc này bảo vật, pháp thuật của ba tu sĩ Hóa Thần kia mới đánh lên cự sơn do Cửu Diệp Ấn biến thành, khiến ngọc sơn phát ra tiếng oanh minh chấn thiên.
"Đi!"
Phương Tịch kháp quyết, Cửu Diệp Ấn lập tức vang lên tiếng gầm rồi hóa thành một con hổ lớn màu vàng đất, cuốn lấy mỹ phụ Hóa Thần sơ kỳ kia.
Cũng không biết mỹ phụ này tu luyện công pháp gì mà lúc xuất thủ cánh hoa bay múa đầy trời, cô ta chợt kháp quyết hai tay, một đoàn hào quang màu hồng xuất hiện, trong cánh hoa đầy trời hiện ra từng con ong lớn cỡ nắm tay.
Nhưng con ong lớn này bộc phát ra linh quang pháp thuật mãnh liệt, đánh lên thân cự hổ, khiến cự hổ liên tục gào thét.
Nó há cái miệng như chậu máu phun ra một quang trụ màu vàng đất.
Ở trong quang trụ còn có vô số cổ triện văn du tẩu bất định.
Từng con cự phong ở giữa không trung rơi xuống, mỹ phụ nhân thấy vậy thì cắn răng tế ra một cái khăn gấm màu hồng.
Bốn góc của khăn đều có một Phượng Triện Văn, lúc này nương theo pháp lực cấp Hóa Thần đưa vào, bốn phù văn kia lóe lên một cái, sáng óng ánh, bốn góc gấp lại, từng tia hào quang màu hồng phấn xuất hiện, hình thành cự thuẫn, ngăn cản quang trụ.
Ở bên cạnh mỹ phụ nhân, sư đệ Hóa Thần trung kỳ hung hăng nện vào ngực, phun từ trong miệng ra một thanh phi kiếm màu bạc.
Trên phi kiếm có hoa văn nhỏ bé lít nha lít nhít như vảy rắn, chuôi kiếm được tại hình thành đầu rắn, đôi mắt khảm hai viên Huyết Hà Thạch đỏ tươi.
Đây là Linh Xà Kiếm cũng là một món thông linh chi bảo, là bảo vật truyền thừa của Thái Thanh Tông, do vị sư đệ này chấp chưởng.
Y nhìn thấy Mẫn sư huynh đã chết thì biết mình tuyệt đối không phải đối thủ của Vân Kiệt Tử, chỉ đành cố gắn ngăn cản một chiêu của đối phương trước, sau đó thừa cơ chạy trốn!
Trong đầu của người này bây giờ đã không còn tâm tư kiến công lập nghiệp gì nữa mà chỉ nghĩ làm sao để chạy thoát.
Vừa nghĩ đến đây, vị tu sĩ Hóa Thần này chợt cắn chót lưỡi phun một ngụm tinh huyết lên Linh Xà Kiếm.
Được tinh huyết trợ lực, Linh Xà Kiếm oanh minh rồi hóa thành một con đại xà đôi mắt đỏ tươi, vảy trắng, du tẩu hư không, trên mỗi miếng vảy của nó đều có phù văn lấp lóe, nó chợt há miệng táp về phía Phương Tịch.
Thần sắc Phương Tịch không thay đổi, hắn vẫy tay.
Thanh Hòa Kiếm đời bốn từ trong đan điền khí hải dọc theo kinh mạch xuất hiện trong tay hắn, kéo ra một đạo kiếm quang vô cùng ngưng luyện dài cả trăm trượng tựa như một con Giao Long màu xanh, giương nanh múa vuốt triền đấu với đại xà.
Trong lúc hai bên du đấu, thiên địa linh lực gào thét, hư không cũng bị bóp méo...
"Đại thần thông của người này chắc có hạn chế... Nếu không thì chúng ta đã nối gót Mẫn sư huynh rồi!"
Sư đệ Hóa Thần trung kỳ nhìn thấy cảnh này thì trên mặt hiện ra vẻ vui mừng: "Chiêm đạo hữu... Ba người chúng ta liên thủ nhất định có thể giữ được..."
Nhưng y còn chưa truyền âm xong thì thần niệm đã nhìn thấy Chiêm lão ma hú lên quái dị rồi lắc mình biến hóa, hóa thành một thần ma ba đầu sáu tay cao ngàn trượng.
Sáu cánh tay của thần ma cùng kháp quyết, có ma diễm đen nhánh bùng lên, hóa thành các loại binh khí rơi xuống.
Nhưng ngay khi thần ma đã gầm thét, một đạo độn quang vô cùng ảm đạm lại từ sau lưng thần ma bay ra, vô cùng điệu thấp mà bắt đầu bỏ chạy.
Chiêm lão ma tướng mạo âm nhu này lại trực tiếp chạy!
"Chạy đâu?"
Nhưng mặc dù lão ma này trăm phương ngàn kế nhưng làm sao có thể giấu được thần thức của Phương Tịch?
Người này tự cho là bí thuật mình thi triển có thể ve sầu thoát xác nhưng y thật sự không biết ở trong mắt Phương Tịch chỉ là chuyện cười.
"Vậy mà có thể tách thân thể thần ma ra luyện hóa thành một khôi lỗi cùng loại với thân ngoại hóa thân... Quả nhiên bí thuật ma đạo không thể tưởng tượng nổi, nên thưởng!"
Phương Tịch cười ha ha, một tấm thuẫn đen nhánh bay ra, từ trên tấm thuẫn toát ra vô số viên quang đen nhánh.
Rầm rầm!
Từ trong viên quang, từng dòng nước đen xuất hiện như vô số hắc thủy trường long, quấn quanh thân thể thần ma ba đầu sáu tay.
Còn bản thân Phương Tịch thì hóa thành một đạo thanh sắc quang mang không ngừng theo sát.
Thấy vậy, Chiêm lão ma hú lên quái dị, quanh thân huyết sắc mãnh liệt, định thi triển loại bí pháp huyết độn nào đó để chạy trốn.
Nhưng theo tiếng hét dài của Phương Tịch, năm ngón tay hắn mở ra, từng đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang tung hoành tới lui, đan xem giữa thiên địa hình thành một tấm lưới xanh lớn.
Răng rắc!
Từ trong tấm lưới có từng tia Thái Ất Thần Lôi ầm ầm đánh xuống.
Lôi đình vừa vang lên, sắc mặt Chiêm lão ma rất kho coi từ trong hư không hiện ra thân hình, bí pháp huyết độn của y lại bị phá.
Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang chính là thần thông đỉnh cấp hệ Mộc, đặc biệt là nó sẽ theo tu vi của tu sĩ không ngừng đột phá mà tăng uy lực.
Sau khi Phương Tịch luyện thành Vạn Cổ Trường Thanh Thể, đại thành Trường Sinh Thuật thì uy năng của nó càng đến mức không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn vượt qua thông linh chi bảo cấp năm!
Chiêm lão ma gầm lên, trong tay xuất hiện một cây trường phiên đen nhánh, trong đó có không biết bao nhiêu âm hồn oán quỷ, còn xuất hiện mấy chục Quỷ Vương Nguyên Anh, rõ ràng là một cây Vạn Hồn Phiên!
Ầm ầm!
Một tia Thái Ất Thần Lôi đánh xuống, lôi này chí cương chí dương, lại đầy sinh cơ, chính là khắc tinh của lực lượng âm quỷ.
Thần lôi xanh biếc đánh xuống Vạn Hồn Phiên, lập tức bổ ra mảng lớn quỷ vụ, khiến một con Đại Quỷ Vương Nguyên Anh hậu kỳ hóa thành tro tàn.
Răng rắc!
Sau tia thần lôi này lại có từng tia thần lôi nối nhau từ trong tấm lưới lớn đánh xuống như thiên kiếp.
Vô số thần lôi hóa thành một tấm lưới lớn, không ngừng áp súc Vạn Hồn Phiên vào trong.
Răng rắc!
Trên cán phiên bằng xương trắng xuất hiệp từng vết nứt, cuối cùng ầm ầm đứt gãy.
"Không!"
Mất đi sự che chở của Vạn Hồn Phiên, Chiêm lão ma hét lên một tiếng rồi bị lôi võng do Thái Ất Thần Lôi biến thành bao phủ.
Xì xì!
Ma quang hộ thể của y gặp phải Thái Ất Thần Lôi chỉ trong nháy mắt đã hóa thành khói trắng.
Ngay sau đó, vô số tia lôi đình xanh lóe lên thì pháp thể của lão ma này đã bị chia năm xẻ bảy..."
Sưu!
Quang mang lóe lên, một Nguyên Anh đen nhánh xuất hiện, nó lảo đảo chạy về hướng bên ngoài lưới lớn.
Nó thuấn di một cái đã đến ngoài rìa lưới lớn rồi lại há miệng phun một cái.
Một hạt châu đen nhánh xuất hiện rơi vào tấm lưới do Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang biến thành rồi lập tức bộc phát một trận quang huy rực rỡ.
Chờ sau khi quang huy tan hết, trên tấm lưới màu xanh lại có thêm một lỗ hổng lớn đen nhánh.
Nguyên Anh Chiêm lão ma thấy vậy thì mừng rỡ, mặt thấy y sắp từ trong lỗ đen bay ra.
Nhưng chỗ bị đứt của tấm lưới lớn chợt hiện ra từng đám sương mù xanh biếc.
Sương mù này như có sinh mạng mà cuốn thẳng đến Nguyên Anh của Chiêm lão ma.
Gương mặt nhỏ của Nguyên Anh vô cùng nghiêm túc, nhìn qua thân thể của mình.
Răng rắc!
Răng rắc!
Chỉ thấy động tác của hắn dần trở nên cứng nhắc, trên tứ chi cũng hiện ra hoa văn của gỗ.
Nhưng Nguyên Anh từ thân thể nguyên khí đã biến thành con rối gỗ.
- Vạn Mộc Mẫu Khí!
Từ sau khi Vạn Cổ Trường Thanh Thể đại thành, lại từ trong ký ức của Trường Thanh Tử mà thu được bí thuật thần thông này thì Phương Tịch đã lập tức biết.
Dù sao khí bản nguyên hệ Mộc như vậy, nói trắng ra chẳng qua chỉ là một cách vận dụng Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang mà thôi.
Năm ngón tay của hắn chụp lại, từng tia Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang rơi xuống, quấn quanh 'con rối' này lại, hắn vậy mà có thể bắt sống Chiêm lão ma!
Sau khi lão ma này bị tóm, cũng không biết thân thể thần ma ba đầu sáu tay kia đã phát sinh biến cố gì mà lại vỡ vụn từng tấc một, hóa thành từng lớp ma khí tinh thuần tán ra bốn phía. .
'Xem ra ma thân này vẫn bị bản tôn khống chế...'.
Phương Tịch thì thào.
Hắn thấy Chiêm lão ma này cũng là một vị khá mạnh trong ba Hóa Thần còn lại.
Sau khi thu thập người này xong, hai tu sĩ Hóa Thần của Thái Thanh Tông ngay cả chạy cũng chạy không thoát.
Vừa nghĩ đến đây, hắn tiện tay vung lên.
Oanh!
Giữa thiên địa xuất hiện từng điểm sáng xanh, không ngừng bị chuyển hóa thành Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang, mang theo uy năng có thể chống nổi thông linh chi bảo mà ầm ầm đánh lên người của hai tu sĩ Hóa Thần Thái Thanh Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận