Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 363: Ma tai lại bắt đầu

Tu luyện không ngày tháng.

Trong nháy mắt lại qua mười năm nóng lạnh...

Tàng Kinh Các.

Một đạo lưu quang bay đến hóa thành bóng dáng Phương Tịch.

Ba động pháp lực trên người hắn đã bất ngờ đạt đến đẳng cấp Trúc Cơ trung kỳ, lại do hắn thường xuyên đến đây đọc sách nên đã sớm thân với những đệ tử canh cổng, không cần đưa lệnh bài ra đã được cho vào.

Phương Tịch đến cửa, chợt giật mình: "Thủ các trường lão đâu?"

Chỉ thấy chỗ Thư lão ngồi đã biến thành một tu sĩ râu dài xa lạ.

"Vị sư đệ này... Lão phu Phó Thanh Thư, vốn đóng giữ phường thị Thanh Hoa, bây giờ tạm thay chức thủ các trường lão, về phần Thư lão... Đã tọa hóa vào tháng trước..."

Phó Thanh Thư chắp tay, lễ phép trả lời, trong thần sắc mang theo một tia ảm đạm.

"Thì ra là vậy..."

Phương Tịch đáp lễ lại, mặt không thay đổi đi vào Tàng Kinh Các, bắt đầu đọc sách.

Thông qua luyện chế rất nhiều phù lục, hắn đã tích lũy được không ít cống hiến, đổi một số thư tịch và bí thuật của trong Tàng Kinh Các mà hắn thấy hứng thú, khổ tâm nghiên cứu.

Chỉ là hôm nay hắn không hứng thú, sau khi xem qua hai bản thư tịch thì vội rời khỏi.

"Nấm sớm không biết sáng tối, con ve không biết xuân thu..."

"Tuổi thọ của tu sĩ cũng không nằm ngoài chuyện này..."

"Bởi vậy ta mới truy tìm trường sinh thậm chí vĩnh sinh..."

Phương Tịch trở lại Thúy Trúc Lâm thì thấy hốc mắt Trịnh San đỏ bừng đang chờ ở bên ngoài động phủ.

Thấy Phương Tịch về, nàng lập tức tiến lên: "Tào sư thúc... Không tốt rồi, Trịnh sư bá ra ngoài, trọng thương trở về..."

"Trên thực tế bây giờ Thanh Mộc Tông phong bế sơn môn nhưng luôn có chuyện cần giao lưu với bên ngoài.

Dù vậy, một đám Trúc Cơ ra ngoài cũng rất cẩn thận.

Lại không ngờ, vậy mà còn gặp phải cướp giết!

"Ta đi xem thử..."

Phương Tịch lập tức lấy linh khí ra, mang theo Trịnh San đến động phủ của Trịnh Thiết.

Trong động phủ, sắc mặt Trịnh Thiết tái nhợt nhưng tinh thần thì không tệ lắm, y đã có thể xuống đất đi lại, dường như mới tiễn khách.

"Là hiền chất à, mau vào."

Y thấy Phương Tịch thì trên mặt nở nụ cười: "Hiền chất có thể đột phá Trúc Cơ trung kỳ, Đạo đồ tương lai có hi vọng, ta rất vui cho hiền chất..."

"Trịnh thúc, người..."

Phương Tịch dùng thần thức quét qua, đã biết thương thế của người này hơi nghiêm trọng, thậm chí ảnh hưởng đến đan điền khí hải, trong đó đã lưu lại ám thương khó mà hồi phục, e là tu vi sau này sẽ khó tiến thêm.

"Bỏ đi, không phải chỉ là tu vi không thể tiến thêm thôi sao? Chuyện không lớn? Trịnh thúc đã gặp phải bình cảnh từ lâu, tu vi không cách nào tiến bộ... Chỉ cần không thành Kết Đan thì tuổi thọ của tu sĩ Trúc Cơ đều khoảng hai trăm năm..."

Trịnh Thiết nhìn rất thoáng, còn an ủi Trịnh San, chỉ là giữa hai đầu lông mày vẫn hơi u sầu.

"Trịnh thúc, người gặp phải ai?" Phương Tịch lập tức hỏi.

"Ai... Cũng trách vận khí của ta không tốt, lần rời sơn môn này, vốn là chỉ đến mỏ linh thạch nhận linh thạch đã đào ra, kết quả lại gặp phải Xuân Tam Nương một trong tứ đại thủ hạ Trúc Cơ của Bùi Phỉ..."

Trịnh Thiết lắc đầu: "May mà ta có một tấm độn phù bảo mạng nếu không thì e là cái mạng già này đã phải giao ra rồi..."

Từ sau khi Thanh Mộc Tông phong bế sơn môn, hầu hết các loại thăm dò đã rút lui.

Chỉ có một đám cướp tu của Bùi Phỉ vẫn mai phục không chút kiêng kị, tàn sát tu sĩ Thanh Mộc Tông...

"Thì ra là vậy."

Phương Tịch thở dài.

"Hiền chất tuyệt đối không được đi báo thù cho ta... Nhu Hồng Quyết của Xuân Tam Nương kia âm nhu quỷ bí, có thể khiến người khác trong bất tri bất giác đã trúng chiêu... Hơn nữa hung danh Bùi Phỉ có lẽ hiền chất cũng biết rồi."

Trịnh Thiết dặn dò.

"Đương nhiên chất nhi biết chuyện này..."

Phương Tịch lại trò chuyện vài câu với Trịnh Thiết rồi dẫn Trịnh San về Thúy Trúc Lâm.

Trên đường đi, hắn thấy Trịnh San vẫn luôn trầm mặc thì không khỏi mở miệng: "Tu vi của ngươi đã đột phá Luyện Khí đại viên mãn, đã chuẩn bị Trúc Cơ chưa?"

"Vốn đã chuẩn bị một chút điểm cống hiến, cộng với Trịnh sư bá cho, chắc là đã đủ... Đáng tiếc lần này phân ngạch Kim Ngọc Linh Chi chia cho Thanh Mộc Tông ta ít đi, e là còn một phen khó khăn trắc trở."

Trịnh San đắng chát trả lời.

"Hử? Phân ngạch?"

Phương Tịch lại hỏi tiếp, mới biết được bí cảnh do ba tông cùng khai thác kia, bây giờ lại lần nữa bắt đầu, gần đây còn mở ra một lần.

Thế nhưng Thanh Mộc Tông không có Kết Đan lão tổ nên tiếng nói cũng không còn cứng, bị cưỡng ép cắt đi mấy thành phân ngạch linh dược, nghe nói trưởng lão Luyện Đan Đường tức giận đến mức xém chút hộc máu.

Nhưng dù vậy, bất kể Linh Vân Tử hay người khác cũng không thể làm gì.

Mạnh được yếu thua, đây chính là hiện thực ở tu tiên giới!

"Lần này ta trở về, chuẩn bị bế tử quan một năm để tu hành một bí thuật..."

Ánh mắt Phương Tịch chợt lóe, mở miệng nói: "Cho nên trong thời gian này ta sẽ quan bế động phủ, đóng cửa từ chối tiếp khách."

"Vâng!"

Chuyện này Trịnh San đã quen rồi, dù sao vị Tào sư thúc này cũng chính là người như vậy.

Có đôi khi liên tục khổ tu một năm thậm chí mấy năm.

Ở trong Thanh Mộc Tông cũng có tiếng là khổ tu sĩ.

"Về phần ngươi... Đưa mộc bài thân phận cho ta."

Ánh mắt Phương Tịch nhấp nháy, lại nhìn Trịnh San một chút, nói: "Ta sẽ chuyển cho ngươi hai ngàn điểm cống hiến... Cộng với hai vị chấp sự Trúc Cơ bảo đảm, Có lẽ đã đủ đổi Trúc Cơ Đan rồi phải không?"

"Hả?"

Niềm vui đến quá bất ngờ khiến Trịnh San cũng không kịp phản ứng.

"Đừng quá kinh ngạc, nói thế nào ngươi cũng là hậu nhân của Trịnh thúc, bây giờ bản thân thúc ấy đã bị trọng thương... Dù thế nào ta cũng phải quan têm ngươi một chút."

Phương Tịch nói thầm: 'Cũng xem như báo đáp ngươi đã giúp ta một thời gian...'.

"Đa tạ Tào sư thúc!"

Lại kích động đến mặt đỏ lên.

Nàng tự hỏi, ở trước mặt vị Tào sư thúc này nàng không có mặt mũi nên cũng chưa từng nhắc đến chuyện này.

Trong nhất thời, thậm chí hốc mắt của nàng cũng hơi ướt át...

...

Thúy Trúc Lâm.

Phương Tịch phong bế động phủ, bước vào phòng bế quan ở chỗ sâu nhất.

Đôi mắt hắn chớp động, bất chợt lấy trong nhẫn trữ vật ra một cái trận bàn.

Nương theo trận bàn bị phát động thừng đạo cấm chế cường đại xuất hiện trên vách tường, phong tỏa cả động phủ.

"Trận pháp chuẩn cấp ba... Trong Thanh Mộc Tông bây giờ đã không còn ai có thể phá."

Phương Tịch thì thào rồi ngồi xếp bằng, thần niệm câu thông Chư Thiên Bảo Giám.

"Bây giờ... Lại đến lúc Thiên Ma Đại Kiếp trăm năm một lần ở Thế Giới Mảnh Vỡ rồi!"

"Pháp lực của ta đã tu luyện đến Kết Đan sơ kỳ đỉnh phong..."

"Cũng có thể đến thánh địa của Thành Hắc Niết hái Thiên Niên Chu Quả..."

Bất kì linh dược nào đến ngàn năm tuổi thì dược tính đều sẽ tăng phúc đến mức không tưởng tượng nổi.

Dù ăn sống Thiên Niên Chu Quả thì đối với tu sĩ Kết Đan sơ kỳ cũng có xác suất đột phá bình cảnh nhất định.

Huống chi bản thân Phương Tịch còn có Ất Mộc Pháp Thân làm chỗ dựa.

Dưới tác dụng hai bên sẽ có hi vọng rất lớn đột phá đến Kết Đan trung kỳ!

"Ma tai trăm năm, thật ra là thí nghiệm tràng của đại tông ma đạo bồi dưỡng đệ tử Trúc Cơ... Những đệ tử Trúc Cơ được truyền tống đến đây, cơ bản đều có tu vi Trúc Cơ viên mãn."

"Bây giờ ta đã là Kết Đan sơ kỳ đỉnh phong, có được vài món pháp bảo, khôi lỗi Kết Đan, phù lục và trận pháp cấp ba... Nếu vẫn không dám đánh một trận thì chính là trò cười."

Tâm niệm vừa động, Phương Tịch đã lấy một vật ra, chính là Thận Lâu Châu!

Hắn đánh một đạo pháp lực vào trong, Thận Lâu Châu biến hóa lần nữa, tản ra một cỗ thận khí tinh thuần, bao phủ toàn thân Phương Tịch.

Chờ sau khi thận khí tản ra thì ở chỗ cũ chỉ còn lại một Vu Vương tướng mạo âm lãnh lạ lẫm!

"Mấy lần vơ vét tài nguyên ta đều bắn một phát rồi bỏ chạy... Cũng không bị đuổi bắt... Xem ra dù ma tông có giám sát bí cảnh thì có lẽ cũng có giới hạn."

"Nhưng để thận trọng hơn thì vẫn nên giả trang thành Vu Vương rồi lại tính..."

Tâm niệm vừa động, Phương Tịch đã đến Thế Giới Mảnh Vỡ.

Hắn phân biệt phương hướng rồi thân hành lập tức lăng không bay lên, tiến về Thành Hắc Niết.

Ở tỏng Thành Hắc Niết, không chỉ có Thiên Niên Chu Quả hắn ngày nhớ đêm mong mà còn nữ Vu Vương Đan Nhã!

'Thôi thôi... Lần trước đã lấy của nàng không ít thứ, nếu lần này thực lực của người đến không quá mạnh thì bảo vệ một mạng của nàng vẫn có thể làm được.'.

Trong độn quang, thần sắc Phương Tịch lạnh lẽo.

Từ sau lần ở Phỉ Thúy Đảo, đã hai mươi năm rồi hắn chưa từng ra tay!

...

Nguyên Thủy Ma Môn.

Trên một thạch đài to lớn, đệ tử Trúc Cơ đứng lít nha lít nhít.

Những đệ tử này, có nam, có nữ, có người có khí chất đặc dị, có tà khí um tùm, có thiên kiều bách mị, thậm chí còn có người mọc sừng trâu, người có vảy, tản ra sát khí kinh ngươi.

Thạch đài này cũng rất cổ xưa, trên đó còn có rất nhiều vết khắc, tạo thành từng triện văn.

Ở một góc của thạch đài còn khảm rất nhiều linh thạch thượng phẩm tạo thành một vòng tròn.

Ám quang chợt lóe, hiện ra hai thân ảnh, một nam, một nữ.

Nam tử có gương mặt tuấn mỹ, tay cầm Bạch Cốt Phiên, trên đó dường như có mấy vạn oan hồn gào thét.

Nữ tử thì tản ra mị lực vô cùng kinh người, thân khoác sa mỏng, hai chân để trần, trên móng tay có sơn màu đỏ.

Ở bên người nữ tử này còn có một tầng mê vụ màu hồng phấn, trong đó mơ hồ có sáu bóng người cao lớn.

"Bái kiến sư thúc!"

Các đệ tử Trúc Cơ trên thạch đào nhao nhao hành lễ.

Hai vị này là Thánh tử và Thánh nữ của Thánh Môn trăm năm trước, không những có thiên tư xuất sắc phi phàm mà còn tu luyện công pháp tuyệt đỉnh của Thánh Môn, hôm nay đã có tu vi Kết Đan, tương lai cũng có hi vọng ngưng kết Ma Anh.

"Thôi..."

Giọng của nam tử tuấn mỹ như huyền băng vạn năm: "Lần này các ngươi hàng giới, ngoại trừ thí luyện ra, còn một nhiệm vụ nữa!"

Y lay động Vạn Hồn Phiên, một hồn phách Vu Vương mặt mũi tràn đầy thống khổ lập tức bay ra, phu ra một làn sương mù huyễn hóa thành một bóng người, lại chính là Đan Nhã!

"Lần hàng giới trước, không biết vì sao nữ nô này lại học được công pháp và phụ lục bên ngoài, lần này các ngươi xuống đó phải giết cô ta, cũng phải điều tra rõ chuyện này... Ai hoàn thành nhiệm vụ này, xem như là một lần đại công!"

Nam tử nói tiếp.

Mà nhưng đệ tử Trúc Cơ trên thạch đài nghe vậy thì ánh mắt lại sáng lên.

Dù ở trong tiểu thế giới thí luyện kia lấy được linh vật Kết Đan thì cũng chưa chắc có thể thành công Kết Đan!

Nhưng đại công của Thánh Môn khó được, một lần đại công, đủ để mời một vị trưởng lão Nguyên Anh nào đó xuất thủ, thi triển bí thuật dịch kinh tẩy tủy, phối hợp linh vật Kết Đan thì cơ bản sẽ không thể Kết Đan thất bại!

Hơn nữa nếu Kết Đan thành công thì đại công này cũng có thể đổi được rất nhiều bảo vật và bí thuật của Thánh Môn, giá trị không tầm thường.

Trong tiểu giới kia có bố trí cấm chế cường đại, không cho phép tồn tại cấp bốn xuất hiện, bởi vậy dù hơi nguy hiểm nhưng cũng nằm trong phạm vi có thể chấp nhận.

"Ha ha... Lời cần nói người này đã nói hết, nhân gia cũng lười nói thêm gì nữa, lên đường đi!"

Thiếu nữ chân trần cười nói tự nhiên, nàng vung tay lên, một đạo pháp lực Kết Đan bành trướng đến cực điểm đã chui vào trong thạch đài.

Nam tử tuấn mỹ cũng xuất thủ, khiến thạch đài phát ra tiếng ầm vang, ngân sắc quang hoa hình thành một đại môn, truyền tống tất cả đệ tử Trúc Cơ đi...

Một lúc sau, âm thanh biến mất, thạch đại trở lại như cũ, chỉ có vòng tròn linh thạch thượng phẩm hóa thành tro tàn.

Ánh mắt nam tử tuấn mỹ chợt lóe, giọng nói băng lãnh vang lên: "Vừa rồi... Dường như sư muội đặc biệt chú ý đệ tử họ Bạch kia, nếu ta không nhìn lầm thì người này cũng tế luyện Lục Dục Hỗn Thiên Ma đúng không?"

"Ha ha... Sư huynh mắt sáng như đuốc, chẳng qua Uyển nhi chỉ nhờ Bạch sư điệt thu thập giúp một món bảo vật, chẳng lẽ sư huynh cũng có hứng thú sao?"

Sư muội trừng mắt nhìn, khí chất từ quyến rũ chuyển thành thanh thuần như thánh nữ.

"Trong bí cảnh kia, bảo vật có tác dụng với ta và muội đã rất ít... Lần trước su muội mang về một hạt Lục Nhãn Bồ Đề Tử, lần này, chẳng lẽ..."

Nam tử tuấn mỹ khẽ cười, lại chuyển thành thần thức truyền âm.

Thiếu nữ kiều mị thì biến sắc: "Không thể nào... Huynh có biết lần trước Uyển nhi để bảo đảm thành công đã trả giá lớn bao nhiêu không?"

"Năm thành không được, vậy ba thành thì sao? Sư muội cũng không muốn ta báo cáo chuyện này cho trưởng lão chứ? Dù sao muội làm vậy cũng có nghi ngờ vi phạm môn quy..."

Thanh niên tuấn mỹ nói tiếp.

Thiếu nữ kiều mị, lập tức cắn môi đỏ: "Thành giao!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận