Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1318: Đồ nhi (2)

“Không ngờ là Thanh Hòa Sơn Chủ, Đệ Nhất Kiếm Tiên của Vũ Nội?”
Trong lòng Thôi Phi Nương vô cùng chấn động, vội vàng dập đầu:
- Vẫn mong tiền bối thu ta làm đồ đệ, vãn bối bằng lòng tùy tiền bối sai khiến, thiện công thu hoạch được đều nguyện cung phụng sư tôn.
Nàng từ những lời dặn dò trên Vạn Nha Hồ biết được thiện công chính là vật không thể hiếu được của người tu hành, lúc này nàng không lấy ra được gì, chỉ có thể hứa hẹn.
A Ngưu ăn nói vụng về, chỉ có thể không ngừng dập đầu.
- Thôi...
Phương Tịch khoát tay:
- Ta không thu nhận đồ đệ, chẳng qua vẫn có thể thu hai người các ngươi làm học sinh. Sau này, các ngươi gọi ta là lão sư, không được gọi ta là sư phụ.
Sư giả như cha!
Nếu chẳng may thu đồ nhi như vậy, không chỉ đưa công pháp đưa pháp bảo đưa động phủ, thậm chí ngay cả đạo lữ tương lai đồ nhi phi thăng cũng phải quan tâm. Phương Tịch chắc chắn sẽ sống chết không làm.
Nhân quả của sư phụ lại nhẹ hơn rất nhiều, giống như tiên sinh trong nhà người thế tục dạy học, hợp thì giữ, không hợp lại đi.
Về phần hai thanh phi kiếm này, dĩ nhiên là do hắn tiện tay nhặt được, bây giờ tiện tay tặng người cũng chỉ là tùy tiện.
- Ra mắt sư phụ!
Thôi Phi Nương và A Ngưu vội vàng bái lạy.
- Được rồi.
Phương Tịch phẩy tay áo một cái, thi triển Nguyên Từ Đại Na Di. Trong nháy mắt, ba người lại đi tới một ngọn núi xanh với hơi nước mông lung.
- Ở đây chính là đạo tràng của sư phụ, Thanh Hòa Sơn.
- Trong núi có hai đồng tử là Thanh Phong, Minh Nguyệt, các ngươi tạm thời đi theo bọn họ tu hành đã.
Phương Tịch khoát tay và bỗng nhiên bấm ngón tay tính toán, thổi ra một hơi.
Ở trong tay áo của hắn, trên Hỏa Vân Kiếm hiện ra từng tầng mây lửa, tủi thân phát ra một tiếng kiếm ngân.
- Thế nào? Nhìn thấy hai người đồng bạn có chủ, ngươi cũng nhớ tới chủ cũ à?
Phương Tịch giơ Hỏa Vân Kiếm lên cao, lập tức cười lạnh. Sau đó, hắn căn dặn Thôi Phi Nương và A Ngưu:
- Mấy chục năm sau, cũng có khả năng là mấy trăm năm sau... Nếu có một nữ tử mệnh cách dẫn mây tới trước sơn môn đau khổ cầu xin, bất luận cuộc đời nàng thê thảm thế nào, từng trải qua trắc trở bao nhiều đều không được thu nàng vào môn, ngay cả tạp dịch cũng không được, rõ chưa?
- Vâng!
Thôi Phi Nương còn đang chấn động trước thông vô thượng của sư phụ nhà mình, chỉ phất tay đã từ Đông Hải đi tới Đại Chu thần, nay nghe hắn căn dặn với giọng điệu nghiêm nghị thì vội vàng cung kính đáp ứng.
Lúc này, Phương Tịch mới thỏa mãn gật đầu, búng một cái vào Hỏa Vân Kiếm.
Tân Hồng Vân này là người của Thục Sơn Phái đã cố gắng hết sức cố gắng hết sức chuyển thế đầu thai, đầu thai làm người trước tiên.
Dưới Thiên Cơ vận chuyển, nữ tử này muốn chuộc lại tội nghiệt của bản thân, không chừng còn muốn bái nhập môn hạ của mình, làm một tiểu đồ đệ, đánh không công cho mình.
Tương đương với thiếu nợ thiếu đến cùng, không thể không bán mình gán nợ!
Thiện công đoạt được đều phải giao cho sư phụ!
Quan hệ sư đồ đời này không thể coi thường được. Tuy sư phụ có trách nhiệm cực lớn, nhưng cũng có thể tùy ý chi phối cuộc đời của đệ tử, cho dù bảo đối phương đi chịu chết!
Nhưng Phương Tịch căn bản không muốn nhận!
Cho dù là đồ nhi giống như lao công này, hắn nhìn cũng phiền lòng.
Bây giờ bị hắn chặn ở ngoài cửa, tương lai con đường chuộc tội của Tân Hồng Vân tất nhiên sẽ càng trắc trở hơn.
Nàng đã như vậy, những người còn lại của Thục Sơn lại càng thê thảm hơn.
99% sẽ bỏ qua hai cửa ải lượng kiếp cuối cùng phi thăng vào năm trăm năm, sau đó xông vào trong Mạt Pháp Đại Kiếp!
“Đáng đời!”
Trong lòng Phương Tịch sung sướng. Hắn trở lại động phủ ở Thanh Hòa Sơn và lựa chọn bế quan.
Địa Tiên Giới.
- Pháp tắc luân hồi quả thật thần diệu.
Bản tôn Phương Tịch diễn luyện pháp tắc luân hồi một lúc, tiếp theo lại trầm ngâm suy nghĩ.
Có Đạo Quân Đan giúp đỡ, lại có bản nguyên một Trung Thiên Thế Giới để tham khảo, cấp bậc thiên phú lĩnh ngộ của hắn ở trên pháp tắc tuyệt đối là yêu nghiệt.
Hắn đã có thể nhanh chóng gom đủ tám loại cảm ngộ pháp tắc của Bát Môn Kiếm Trận!
Thậm chí, hắn còn nắm giữ lực pháp tắc luân hồi mà rất nhiều Tiên Nhân Chân Tiên Giới cũng khó có thể với tới!
“Thật ra, pháp tắc nhân quả bên Thục Sơn cũng giống như pháp tắc luân hồi, đều vô cùng thần diệu... Thế nhưng, nhân quả quá mức phiền phức, ta không lấy.”
Chỉ nhìn Tân Hồng Vân bị mình hãm hại tới mức phải bán mình, sẽ biết nợ nhân quả thảm tới mức nào!
Quan trọng hơn là nhân quả không chỉ đối với người khác là như vậy, đối bản thân cũng vậy.
Ví dụ như Nguyệt Không Sư Thái và Thiên Long Tôn Giả kia chính là phật tử Phạm Môn thuần khiết, chuyên tu luyện đạo nhân quả.
Đối mặt với kiếp số, trái lại càng khó thoát hơn!
Trái lại, Thục Sơn Chưởng Giáo là người trong Huyền Môn còn có thể dựa vào đạo hạnh của bản thân ép xuống.
Nếu không phải Phương Tịch lập tức ra tay đưa bọn họ ứng kiếp, không chừng sau này còn có phương pháp Thế Kiếp, Hóa Kiếp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận