Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 470: Kết Anh !

Phỉ Thúy Đảo.

Trong động phủ linh khí dồi dào, Phương Tịch nhìn Càn Khôn Đỉnh ở phía trước, nét mặt đầy ngưng trọng.

Từ sau khi thúc Huyễn Diệt Tâm Lan xong thì hắn cho bản thân nghỉ ngơi một chút, trước hết về Long Ngư Đảo phóng khoáng thật tốt một phen, tiếp theo lòng có cảm giác hắn lại về Đào Hoa Đảo, Thanh Trúc Sơn, Đại Lương một chuyến, vì thế hắn còn cố ý thu Yêu Ma Thụ vào trong Sơn Hải Châu, cũng tạm thời lưu Ngoại Đạo Nguyên Anh ở lại Phỉ Thúy Đảo.

Mặc dù hắn đối với tâm tính của mình luôn tự tin không có chuyện gì nhưng trước khi Kết Anh thì những lo lắng có thể giải quyết thì hắn cũng tận lực giải quyết cho tốt đẹp.

Đặc biệt là thế giới Đại Lương!

Tiểu giới này chống lại tồn tại cấp bốn trở lên, sau khi Kết Anh, e là mình sẽ không còn cách nào trở về.

Trừ phi đến một ngày, hắn tu luyện đến trình trạng có thể dùng một thân ép quy tắc của một giới.

Thế giới Đại Lương vẫn giống như bình thường, Võ Thần Môn trị thế.

Phương Tịch cũng tùy ý đi dạo một vòng, thu gom mấy loại 'ma' có thể hữu dụng, phong ấn vào trong Sơn Hải Châu, hắn lại âm thầm đến phụ cận Võ Thần Môn, tế điện một đám cố nhân Bạch Vân võ quán và Nguyên Hợp Sơn.

Võ Thần Môn không có gì đáng nói, vẫn do Trương Minh Định quản lý.

Chỉ là lúc này nhìn y từ bên ngoài thì vẫn còn tốt nhưng âm thầm bên trong lại tràn lan khí mục nát khiến Phương Tịch biết được đại nạn của người này đã không xa.

Đạo Khí Huyết Bão Đan, cuối cùng không phải tiên đạo ngưng kết Kim Đan, trước đó cũng không có tiền lệ, bây giờ xem ra, thọ nguyên chỉ ở khoảng ba trăm năm.

Hơn nữa người này bão một viên 'tử đan', tu vi võ đạo đã không thể nào tiến thêm từ lâu.

Mặc dù được Phương Tịch chỉ điểm, sau đó Trương Minh Định đã chỉnh lý được phương pháp Bão Đan hoàn toàn mới nhưng cũng chỉ khiến người Bão Đan có xác suất năm thành bão được 'hoạt đan' mà thôi.

Nói cách khác, xác suất Võ Thần tấn thăng Võ Tiên phổ thông cũng chỉ hơi cao hơn với tu sĩ Trúc Cơ Kết Đan một chút mà thôi.

Đồng thời sau khi tấn thăng Võ Tiên thì vẫn có một nữa khả năng ngưng kết 'tử đan', tu vi không cách nào tiến bộ.

Dù sao cũng là phương pháp mới sáng tạo, có quá nhiều thiếu sót.

Lúc trước Trương Minh Định có thể may mắn tấn thăng, không chỉ là do tư chất của bản thân hơn người mà cũng là cửu tử nhất sinh thu hoạch được cơ duyên của một 'ma' nào đó, y còn làn nhiều chuyện trong bóng tối.

Nhưng mà bởi vì năm đó y đón lấy một chiêu của mình để chuộc tội, cũng dâng lên hạt giống Thủy tổ Yêu Ma Thụ nên đối với những chuyện này Phương Tịch làm như không thấy, mặc y làm mưa làm gió ở Đại Lương, uy phong một đời.

Lần này, hắn cũng không hiện thân gặp mặt với Trương Minh Định.

Thịnh thế võ đạo ở Đại Lương, cuối cùng vẫn là do Phương Tịch mang rất nhiều điển tịch thể tu ở tu tiên giới, thậm chí đan dược và cảm ngộ của bản thân rải ra, sau đó trong thời gian ngắn thúc đẩy sinh trưởng ra kết quả.

Bây giờ thiếu hắn thúc đẩy thì nó lại rơi một trong một bình cảnh to lớn.

Hơn nữa lần này có hạn chế của pháp tắc thế giới nên không thể xuất hiện con đường sau Võ Tiên.

Rất nhiều suy nghĩ hiện lên, vẻ mặt của Phương Tịch lại trở nên như giếng cổ không gợn sóng.

"Mở!"

Không biết đã trôi qua bao lâu, hắn quát khẽ, thủ quyết trên hai tay nhanh chóng biến ảo, đánh từng đạo thanh sắc quang hoa vào trong Càn Khôn Đỉnh.

Nắp đỉnh ầm ầm mở ra, có hai màu đen trắng tràn lan.

Tiếp theo...

Một viên đan dược màu sắc hỗn độn, lại phát ra hai màu đen trắng, từ trong lò luyện đan bay ra, rơi vày trong tay của Phương Tịch.

"Độ Diệt Đan... Cuối cùng đã thành!"

Nghĩ đến mình vì viên đan dược nãy đã trả rất nhiều giá lớn thì Phương Tịch không khỏi thở dài.

Mặc dù thọ nguyên mà hắn bỏ ra, thông qua Yêu Ma Thụ thì hoàn toàn có thể bổ sung lại...

Nhưng ít ra năm đó hắn vì đổi được Huyễn Diệt Tâm Lan mà còn phải bỏ ra linh vật Kết Đan đây này.

"Bây giờ... Tất cả chuẩn bị Kết Anh đều đã đủ."

"Ai có thể ngờ được, một Linh nông nho nhỏ linh căn hạ phẩm ở Thanh Trúc Sơn lúc trước có thể đi đến một bước như hôm nay?"

Phương Tịch cất Độ Diệt Đan rồi đứng dậy rời khỏi luyện đan thất.

Bên ngoài Trường Thanh Điện, Tiểu Thanh hót dài một tiếng hóa thành một đoàn lửa xanh hạ xuống.

Ngay sau đó, là một tiếng một tiếng long ngâm, Đại Thanh đằng vân giá vụ đến.

Phương Tịch gật đầu, lại phẩy tay áo, thả Huyền Hỏa Ma Cương và Ma Huyết Giao ra, tiếng nói lạnh lùng: "Trong lúc ta bế quan... Bất luận kẻ nào dám xông vào Phỉ Thúy Đảo đều giết không tha!"

Có Cửu U Huyền Mộc Đại Trận chuẩn cấp bốn và Tiểu Thanh, chắc chắn dù có Nguyên Anh lão quái bất chợt đến thì cũng có thể kéo dài thời gian khá lâu.

Huống chi...

Phương Tịch tín nhiệm nhất, trước sau vẫn là Ngoại Đạo Nguyên Anh của mình.

Mặc dù thân ngoại hóa thân cũng có khả năng phản bội nhưng đó là khi rời khỏi bản thể quá lâu, bị tâm ma ảnh hưởng mới có xác suất xuất hiện nhất định.

Lúc này, Ngoại Đạo Nguyên Anh và mình đã không phải là sớm chiều tương đối mà trực tiếp là một thể, trong thời gian ngắn không thể nào sinh ra ý nghĩ phản bội.

"Thu!"

Tiểu Thanh hót dài một tiếng, ra hiệu đã đã hoàn toàn hiểu.

Dù sao Tiểu Thanh cũng xuất thân là yêu cầm nên nó đối với mọi người ở Long Ngư Đảo cũng không có tình cảm gì.

Nếu là những người này đến xông trận thì Đại Thanh có thể còn do dự một chút nhưng Tiểu Thanh thì chắc chắn diệt sát không chút do dự!

"Đi thôi!"

Phương Tịch vung tay lên, bốn đạo lưu quang lập tức đằng không bay lên, bay về các phương hướng khác nhau.

"Không có sơ hở gì... Cũng đã gần như làm đến cực hạn, trừ phì chữa trị hai cỗ khôi lỗi cấp bốn kia... Nhưng dựa vào Khôi Lỗi Thuật của ta, muốn tăng lên đến cấp bốn, còn không biết phải đến ngày tháng năm nào! Lại càng không cần phải nói, muốn tu bổ khôi lỗi cấp cao, còn thiếu mấy loại tài liệu đặc thù..."

"Như vậy..."

Trong tay Phương Tịch chợt lóe quang mang hiện ra một hồ lô rượu.

Hắn mở nút hồ lô ra, rót vào trong miệng một hớp Thanh Trúc Tửu, mặc cho cỗ mùi vị hơi đắng chát quanh quẩn trong miệng.

Mấy ngày tiếp theo, hắn hoàn toàn bỏ tu luyện, cũng không tiến hành nghiên cứu tu tiên bách nghệ, hoặc là ngẩn người cả ngày, hoặc là đi dạo quanh Phỉ Thúy Đảo, thư giãn tâm tình.

Cho đến hôm nay!

Phương Tịch đang dựa vào dưới một cây Linh Đào Thụ, nhìn từng cánh hoa đào bay múa, thỉnh thoảng đổ vào miệng một ngụm Thanh Trúc Tửu.

Nhìn cánh hoa hồng phấn đầy trời như mưa, mùi vị linh tửu trong miệng vẫn như cũ, lòng hắn chợt sinh cảm xúc:

"Thuận hành thành nhân, nghịch hành thành tiên..."

"Tiên giả, chính là phải cướp linh cơ và tạo hóa của thiên địa để cầu bản thân tiêu dao và trường sinh!"

"Bởi vậy thiên địa sẽ không giáng xuống cái gọi là 'thời cơ Kết Anh', có... Thì chỉ có kiếp số!"

"Tâm ta phỉ thạch, không thể thay đổi... Đại đạo đã định, không sửa đổi, cũng không được lùi lại nửa điểm!"

Suy nghĩ cả đời này, Phương Tịch cười ha hả rồi hóa thành một đạo thanh quang, trở lại động phủ bế quan mà hắn đã chuẩn bị kỹ từ trước.

Ầm ầm!

Đại môn động phủ nặng nề khép kín, từng đạo cấm chế hiện ra, ngăn cách hoàn toàn phòng tu luyện và bên ngoài.

Phương Tịch vỗ thiên linh, một đạo hắc quang lóe lên.

Ngoại Đạo Nguyên Anh đầu có hai sừng, sau lưng có sáu lỗ đen lập tức hiện lên, tự đi đến một góc, khoanh chân ngồi xuống, gương mặt nhỏ nghiêm túc.

"Bắt đầu đi!"

Phương Tịch ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, trên ngón tay của hắn có từng quang mang xanh biếc lấp lánh rồi chợt hóa thành từng cây phi châm, đâm vào các nơi trên người mình.

Hai tay của hắn kháp thành một ấn quyết kỳ quái, da thịt toàn thân của hắn trong nháy mắt đỏ thẫm như máu: "Ất Mộc Bất Diệt Thể!"

Đây là môn bí thuật chỉ có tu sĩ tu luyện Khô Vinh Quyết đến Kết Đan viên mãn, lại có Ất Mộc Pháp Thân mới có thể thi triển!

Có thể trong nháy mắt cường hóa thể phách đến trình trạng không thể tưởng tượng nổi, có lợi rất lớn với đột phá cảnh giới Nguyên Anh!

Chính là bí truyền của thượng cổ Thanh Đế Sơn!

Cành cạch!

Khớp xương quanh thân Phương Tịch nổ vang, hắn nội thị bản thân thì nhìn thấy trên từng đoạn xương cốt trong suốt như ngọc hiện ra từng hoa văn huyền ảo phức tạp xanh biếc xen lẫn màu bạc, chính là Ất Mộc Pháp Thân năm đó hắn luyện thành!

Mà lúc này, những hoa văn phức tạp này không ngừng lấp lánh quang huy, trong tiếng chú ngữ của Phương Tịch dường như thoáng cái đã bị thúc giục đến cực hạn, bắt đầu lan tràn đến lục phủ ngũ tạng, huyết nhục, làn da, toàn thân của hắn...

Không lâu sau, trên làn da của Phương Tịch có một đường vân màu xanh sẫm xuất hiện, khiến hắn như mặc một chiến giáp màu xanh biếc, đương vân huyền ảo mang theo sự cổ xưa không ngừng lấp lóe quang huy sinh cơ dồi dào!

"Lúc này ta... Rất mạnh!"

Giữa mi tâm của Phương Tịch có một bí văn hiện lên, trong mắt của hắn lấp lánh tinh quang: "Mặc dù chỉ mượn bí pháp tạm thời thành tựu nhưng thể phách bây giờ của ta, tuyệt đối có thể so với Luyện Thể Sĩ Kết Đan viên mãn, thậm chí Nguyên Anh!"

Không những vậy, hắn có thể cảm nhận được cỗ khí cơ sinh sôi không ngừng của Ất Mộc Pháp Thân cũng tăng vọt gấp mười, gấp trăm lần không dứt.

Khí hải đan điền và kinh mạch của hắn dường như hoàn toàn biến thành màu sắc của phỉ thúy.

Sinh mệnh lực trong thân thể của hắn tràn đầy đến cực hạn, dù đầu của hắn bị chặt xuống cũng có thể đón trở về! Dù tim của hắn bị móc ra cũng có thể mọc lại một quả!

Đây chính là Ất Mộc Bất Diệt Thể!

"Mặc dù bí thuật này sẽ tổn thương Ất Mộc Pháp Thân nhưng đúng là nó vô cùng cường đại... Sau này có lẽ nó sẽ có thể làn thủ đoạn áp đáy hòm! Dù sao người khác sợ tổn thương Ất Mộc Pháp Thân nhưng ta thì không sợ... Cùng lắm thì tiếp tục trồng cây để bù lại!"

Trong đầu Phương Tịch hiện lên một ý niệm, ngay sau đó nó đã chìm xuống.

Thủ quyết của hắn thay đổi, đã đạt đến công pháp Khô Vinh Quyết tầng thứ mười sau viên mãn, nó như cự long ngủ mê đang chậm rãi thức tỉnh, yên lặng vận chuyển trong cơ thể của hắn.

Tiếp theo... Tốc độ càng lúc càng nhanh, khiến quanh thân của hắn quang mang xanh, vàng lấp lánh hấp dẫn thiên địa linh khí ở phụ cận!

Ong!

Khối linh thạch cực phẩm hệ Mộc kia dường như cũng bị dẫn động, từng đạo linh khí xanh hiện lên, xen lẫn vào linh khí khổng lồ trong phòng tu luyện, quán chú vào trong cơ thể của Phương Tịch.

Linh áp cường đại của linh mạch cấp bốn khiến linh khí nồng đậm đến mức gần như hình thành thể lỏng, tiến vào toàn thân của Phương Tịch, lại bị Ất Mộc Pháp Thân hấp thu như cá voi hút nước.

"Không đủ, không đủ..."

Pháp lực trong cơ thể của Phương Tịch vận chuyển càng lúc càng nhanh, thân thể của hắn gần như hình thành một vòng xoáy.

Càng ngày càng nhiều thiên địa linh khí được quán chú vào trong thể nội của hắn.

Thời gian dần qua... Bên ngoài phòng tu luyện, trên Trường Thanh Điện có linh khí khổng lồ hội tụ.

Ầm ầm!

Đi kèm với một tiếng vang lớn, toàn bộ Phỉ Thúy Đảo dường như run động, sau đó chính là toàn bộ linh khí của linh mạch cấp bốn như từng con trường long, tranh nhau chen lấn chui vào trong động phủ.

Đây cũng là lợi ích khi độc chiếm toàn bộ linh mạch cấp bốn, không ai có thể đoạt linh khí với Phương Tịch.

Phải biết rằng dù Nguyên Anh Kết Anh ở trong tông môn thì cũng có rất nhiều động phủ của môn nhân đệ tử phân chia linh khí.

Mà bây giờ, toàn bộ linh khí của linh mạch cấp bốn hạ phẩm này đều bị Phương Tịch độc hưởng.

Ào ào!

Trong phòng tu luyện, từng đạo trường long linh khí không ngừng áp súc rồi hóa thành từng tiểu xà trắng nõn chui vào trong cơ thể của Phương Tịch.

Phương Tịch lập tức hơi nhíu mày.

Linh khí khổng lồ như vậy đủ để khiến tu sĩ Kết Đan bình thương 'no bể bụng'!

Thậm chí rất nhiều tu sĩ Kết Đan viên mãn đều ngã ở dưới bước đầu tiên này, càng không cần nhắc đến bước Toái Đan Thành Anh tiếp theo.

Nhưng hắn có Ất Mộc Bất Diệt Thể, bây giờ toàn thân hắn có hoa văn xanh biếc nhấp nháy, không từ chối linh khí khổng lồ đến, hắn nhanh chóng vận chuyển công pháp hóa thành từng làn sóng pháp lực cường đại, rót vào trong Khô Vinh Kim Đan đã bành trướng đến cực hạn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận