Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 737: Đường tắt

"Đạo hữu có biết tôn danh của tồn tại rải ma công, di độc vô tận này không?"
Dựa vào mưu cũ, không giải quyết được vấn đề thì giải quyết người đưa ra vấn đề nên Phương Tịch hỏi thử.
Thật ra hắn cũng không ôm hi vọng bao nhiêu, dù sao ngay cả chân ma tộc như Xích Luyện Ma Tôn mà cũng không biết bí ẩn trong đó thì ma tu nhân tộc...
"Đúng là Thiên Uyển có biết, lúc vị tổ sư nào đó sắp phi thăng thì mơ hồ cảm ứng được một tồn tại kinh khủng, đã biết được tục danh của hắn... Chính là Tự Tại Thiên Ma Vương!"
Thiên Uyển hồi đáp.
"Tự Tại Thiên Ma Vương? !"
Phương Tịch lấy làm kinh hãi, đại danh đỉnh đỉnh một trong Ma Tộc Lục Vương hắn đã từng nghe nói đến ở Địa Tiên giới.
"Đạo hữu đã từng nghe qua tục danh của ma vương này rồi sao?"
Thiên Uyển hơi kinh ngạc.
"Chỉ từng thấy danh hiệu giống vậy ở trong một bản cổ tịch mà thôi..."
Phương Tịch trả lời tỉnh bơ: "Mang người này và lệnh bài cấm chế, còn có các phiên bản công pháp Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công đưa cho ta, ân oán của chúng ta xem như chấm dứt!"
Thiên Uyển lập tức lâm vào xoắn xuýt.
Cô ta chợt thản nhiên cười một tiếng rồi giương một tay lên.
Một lệnh bài đen nhánh và một ngọc giản đã hóa thành hai đạo lưu quang bay đến trước mặt Phương Tịch: "Thiên Uyển làm theo lời đạo hữu!"
Cô ta cũng có chút bất đắc dĩ, dù sao ngay cả ma đầu lợi hại nhất trong môn cũng không làm gì được tên Vân Kiệt Tử này thì cô ta có thể làm gì được?
Phương Tịch cầm lấy lệnh bài, đưa vào một tia pháp lực thì đã biết nó thật sự là vật mấu chốt cấm hặc thần ma kia, lúc này hắn vung tay áo, một đạo quang huy bạc trắng lóe lên bao phủ quan tài đen nhánh, cả người hắn hóa thành một đạo thanh quang, trong chốc lát đã biến mất không còn tăm tích.
Thiên Uyển nhìn bóng lưng Phương Tịch rời đi chợt yếu ớt thở dài...
...
Phương Tịch rời khỏi Nguyên Thủy Ma Môn rồi lập tức tìm một nơi linh khí mỏng mảnh ở phàm tục, phóng Sơn Hải Châu ra.
Sơn Hải Châu hóa thành một cánh cửa ánh sáng, bao phủ cả người hắn vào trong.
Một mảnh động thiên bao la hiện ra.
Phương Tịch nhìn cảnh này, suy tư: "Địa Tiên Linh Cảnh cũng có cách tốc thành, đó chính là thôn phệ một động thiên phúc địa... Sơn Hải Châu này... Cũng phù hợp!"
Mà sau khi có Địa Tiên Linh Cảnh thì tương đương với có thêm một động thiên tùy thân nên Sơn Hải Châu cũng không còn tác dụng...
Trong không gian bao lan, Thủy Tổ Yêu Ma Thụ ở chính giữa, vẫn che phủ bầu trời, từng cành cây rũ xuống...
Hắn ngồi xếp bằng trong tay hiện ra ngọc giản ma công của Nguyên Thủy Ma Môn, bắt đầu cẩn thận lĩnh hội.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu...
Trên Thủy Tổ Yêu Ma Thụ có một chiếc lá xanh biếc như ngọc, ngoài mặt có hoa văn vàng bạc, bị Phương Tịch tiếp trong tay: "Tha hóa tự tại, tha hóa tự tại... Quả nhiên có chút phiền phức mà!"
Căn cứ vào bút ký của lịch đại tổ sư Nguyên Thủy Ma Môn thì Phương Tịch đã biết đại khái tai họa ngầm của môn ma công này.
Một khi tu sĩ tu luyện ma công này đến cảnh giới Hóa Thần thì tu vi trong cơ thể sẽ tẩu hỏa nhập ma một cách khó hiểu rồi biến mất, trở thành tư lương của Tự Tại Thiên Ma Vương!
"Nếu công pháp bản nguyên thủy thì sau khi tiến vào cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ đã có khả năng xuất hiện tình huống này, khả năng ở Hóa Thần trung kỳ sẽ rất lớn, cơ bản không chống nổi đến Hóa Thần hậu kỳ..."
"Sau đó bản công pháp trải qua cải tiến mới nhất của Nguyên Thủy Ma Môn ở trong mắt của ta đã vô cùng hoàn mỹ, có thể tu hành một mạch đến cảnh giới Hóa Thần viên mãn... Nhưng khi phi thăng vẫn sẽ bị Tự Tại Thiên Ma Vương cảm ứng từ xa... Cũng có nghĩa là người tu luyện môn công pháp này thì sớm muộn gì cũng xảy ra vấn đề?"
Công pháp của hắn đã từng trải qua Cửu Châu giới thôi diễn nên cũng có thể tu luyện đến Hóa Thần viên mãn mà không xảy ra chuyện.
Nhưng đối với bước phi thăng kia thì thật sự không dám nói.
Rất có thể vẫn bị cảm ứng!
Tự Tại Thiên Ma Vương chính là một trong Ma Tộc Lục Vương, ngoại trừ Đại Thừa Ma Tổ thần long kiến thủ bất kiến vĩ ra thì ma tộc chính là do Lục đại ma vương thần thông pháp lực thâm bất khả trắc này thống soái...
Muốn thoát khỏi cạm bẫy đo y dùng ánh mắt, kiến thức, cảnh giới bố trí thì đương nhiên vô cùng khó khăn!
"Chuyện này... Thật sự quá phiền phức."
Đôi mắt Phương Tịch u ám.
Trước không nói Ngoại Đạo Hóa Thân, nó đã tu luyện Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công từ lâu, dựa theo kinh nghiệm lịch đại người mở đường của Nguyên Thủy Ma Môn thì dù có phế công trùng tu cũng vô dụng.
Huống chi đến cấp Hóa Thần muốn đổi công pháp cũng rất phiền phức.
'Thậm chí... Bản tôn ta cũng từng tu luyện môn ma công này... Mặc dù có Chư Thiên Bảo Giám trấn áp nên chưa chắc sẽ xảy ra chuyện nhưng dù sao nó vẫn là tai họa ngầm.'.
Hắn thở dài: "Vốn dĩ chưa phi thăng đã chọc phải Trường Thanh Tử một trong Nhân Tộc Ngũ Tử, ta đã cảm thấy rất thảm rồi, lại không ngờ, còn tiện thể chọc thêm một người trong Ma Tộc Lục Vương... Sao lại thảm như vậy chứ?"
Than thở xong, trong tay Phương Tịch hiện ra một tấm lệnh bài đen nhánh.
Ở trên lệnh bài còn có vô số hoa văn, mặt sau thì có một chữ 'Ma' đỏ như máu.
Sau khi hắn tế luyện một phen thì đã cảm thấy có liên hệ với ma tu Hóa Thần viên mãn ở trong quan tài đen nhánh.
"Cũng là một trợ thủ tốt nhưng ta lại cảm thấy những bí pháp cấm hặc này vẫn chưa viên mãn... Có khả năng bị phản phệ."
"Ta nói sao mà Thiên Uyển lão tổ lại giao ra sảng khoái như vậy thì ra là cũng xem như nửa củ khoai lang bỏng tay."
Phương Tịch suy nghĩ rồi khí tức trên người biến đổi, chợt hóa thành ma khí của Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công.
Trên thực tế hắn mới làn người nguy hiểm nhất, dù sao hắn cũng đã đột phá ma công đến Hóa Thần hậu kỳ, mặc dù hắn tu luyện là công pháp đã sửa chữa nên trước khi phi thăng không có vấn đề gì nhưng vẫn có tai họa ngầm.
Còn Ngoại Đạo Hóa Thân thì ngược lại, cảnh giới của nó bây giờ chỉ mới Hóa Thần sơ kỳ nên vẫn vững như Thái Sơn.
"Hây!"
Phương Tịch kháp quyết hai tay, phía sau hắn hiện ra hư ảnh Vạn Hóa Thần Ma Thể.
Hai tay của ma ảnh này cũng kháp quyết, từng tia ma quang rơi vào trong lệnh bài cấm chế.
Trong chớp mắt tiếp theo, Phương Tịch chỉ cảm thấy thần thức của mình như vào chỗ không người, dễ dàng luyện hóa cấm chế trong lệnh bài này, thậm chí còn 'thấy' được một phần thần hồn và tinh huyết của vị tổ sư ma đạo kia.
Vốn dĩ các cấm chế và khẩu quyết điều khiền còn hơi trệ tắc thì bây giờ hắn đã có thể điều khiển như cánh tay.
Điểu này khiến hắn biết được, dù lúc này hắn lệnh thần ma Hóa Thần viên mãn kia tiến đánh Nguyên Thủy Ma Môn thì người ăn thiệt thòi cũng không phải là mình.
"Thì ra nhất định phải tu luyện công pháp đồng nguyên mới có thể khống chế ma đầu này dễ hơn sao?"
Hắn thì thào, lênh cái quan tài đen nhánh hiện ra.
Lạch cạch!
Nắp quan tài tự động bung ra, thân thể một ma tu áo đen thần sắc đờ đẫn hiện ra.
Dù nó giống như người chết nhưng Phương Tịch vẫn phát giác được pháp lực khủng bố trong thân thể ma tu này.
"Nguyên Thủy Ma Môn ở trên luyện thi nhất đạo dường như cũng có chỗ không tầm thường, Lục Dục Hỗn Thiên Ma năm đó đã có thể thấy được chút ít..."
Phương Tịch có chút tiếc nuối, trước đó da mặt vẫn quá mỏng nên chào giá thấp.
Nhưng mà bây giờ sau khi thông qua cấm chế khống chế vị ma tu Hóa Thần viên mãn này thì Phương Tịch lại biến sắc.
Hắn cảm thấy pháp lực Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công của bản thân hình như có phần rục rịch, có loại khát vọng muốn nuốt pháp lực của ma tu trước mặt này.
Trong mắt hắn, ma tu trước mặt này thật sự như là một viên tiên đan thượng cổ tăng tiến pháp lực, đột phá cảnh giới.
Nuốt vào bụng thì có thể bớt được mấy trăm năm khổ tu, không những lập tức đến cảnh giới Hóa Thần viên mãn mà thậm chí còn có thể tiếp tục góp nhặt tư lương đủ để xung kích Phản Hư!
"Mặc dù ta và người này đều tu luyện theo phương pháp khác nhau nhưng đều biết công pháp có vấn đề, đồng thời cũng có bổ sung và sửa bớt... Tận lực hoàn nguyên công pháp về diện mạo vốn có."
"Mà thật ra ma công này là do Tự Tại Thiên Ma Vương ở Địa Tiên giới truyền lại, để thu hút người tu luyện, từ đó thôn phệ tu vi hồn phách, hóa thành tư lương tấn thăng..."
"Nói cách khác, vốn dĩ trong công pháp hại người có lẽ không có năng lực thôn phệ như vậy nhưng hết lần này tới lần khác ta và tổ sư ma đạo này đều tu luyện công pháp đã cố gắng hoàn nguyên, bởi vậy cũng có mấy phần năng lực thôn phệ lẫn nhau, tăng tiến pháp lực sao?"
"Môn ma công này thật sự là quỷ dị tà môn đến cực hạn..."
Giữa các tu sĩ là không thể nào thôn phệ pháp lực lẫn nhau, sau đó thuận lợi luyện hóa được.
Dù là thuật song tu thải bổ thì cũng chỉ chầm chậm mưu toan, khiến tu vi tăng mạnh trong một thời gian.
Mà Thôn Phệ chi đạo của ma công này, Phương Tịch không chút nghi ngờ dù để một ma đầu Kết Đan tu luyện Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công phiên bản cải tiến nuốt tu vi của ma thân này thì e là chỉ đảo mắt một cái đã có thể tấn thăng Hóa Thần... Chỉ cần đối phương có thể liên phá lôi kiếp, Tâm Ma Kiếp và Ngũ Hành Kiếp...
"Tỉ lệ lợi dụng này thật sự cao đến dọa người... Tự Tại Thiên Ma Vương có thể liệt danh trong Ma Tộc Lục Vương, ở nhân tộc cũng có uy danh hiển hách, quả nhiên có thiên phú tài tình không tầm thường, vậy mà có thể tạo ra được công pháp như thế.
Phương Tịch vô cùng cảm khái.
Chỉ là hắn lập tức thi triển Tam Tương Diệt Nguyên Công, chuyển hóa một thân ma khí thành pháp lực Khô Vinh Quyết, cỗ khát vọng thôn phệ trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.
Đương nhiên bản tôn hắn không thể nào thôn phệ pháp lực của ma thân này, dù chuyện này có vẻ rất mê người.
Nhưng nếu nói diệu pháp như vậy không có tai họa ngầm hay thiếu hụt gì thì nói gì hắn cũng không tin.
'Nhưng có thể cho Ngoại Đạo Hóa Thân thử một lần không?'.
'Dù sao với công pháp đã cải tiến thì chỉ cần không tu luyện đến Hóa Thần viên mãn phi thăng, có lẽ cũng không có chuyện gì...'.
Phương Tịch không thể không thừa nhận, hắn và lịch đại tổ sư Nguyên Thủy Ma Môn cải biên chỉ khiến môn ma công này trước khi Phản Hư không còn nguy hiểm như vậy mà thôi.
Sau khi đến Hóa Thần viên mãn thì vẫn khiến lâm vào hoàn cảnh khiến người tuyệt vọng.
Nhưng hắn vốn đã có dự định áp chế tu vi của Ngoại Đạo Hóa Thân nếu để nó đột phá đến Hóa Thần hậu kỳ, thực lực bạo tăng, đồng thời dừng lại ở cảnh giới này mấy ngàn năm, hơn vạn năm... Hình như cũng là lựa chọn tốt.
Mà đến lúc đó, có lẽ hắn đã có được thực lực giải quyết Tự Tại Thiên Ma Vương thì những vấn đề này cũng đã không còn là vấn đề nữa.
Gặp chuyện không vội, sự tình chậm thì tròn!
Đây cũng là trí tuệ sinh tồn của Phương Tịch!
Lúc hắn đang trầm ngâm thì chợt biến sắc mà ôm khí hải đan điền.
Trong đan điền, chủ Nguyên Anh nhìn Chư Thiên Bảo Giám trong tay, không khỏi thì thào: "Có người hạ giới... Lực lượng phá hư như vậy, quả nhiên vô cùng khủng bố!"
Từ Địa Tiên giới giáng lâm một vị tu sĩ Phản Hư thì tiêu hao so với bồi dưỡng mười vị tám vị Phản Hư còn kinh khủng hơn!
Cảm nhận được cỗ ba động này, đôi mắt Phương Tịch hơi sáng lên.
Sở dĩ hắn dừng lại ở giới này là vì hắn có Chư Thiên Bảo Giám, nó có thể cảm ứng được loại ba động hư không khủng bố này, đồng thời còn có thể làm tương tự.
"Sau khi cảm nhận được lực lượng phá giới này thì ta đã có thể khẳng định, ít nhất Trường Thanh Tử Hợp Thể kia... Căn bản không hạ giới được!"
"'Dù hắn cũng tu luyện truyền thừa Địa Tiên, thậm chí luyện thành Linh Vực, nhưng lực lượng Linh Vực chỉ có thể giải quyết vấn đề bị áp chế ở hạ giới mà không thể nào giải quyết vấn đề phá giới giáng lâm..."
"Để một tu sĩ Hợp Thể giáng lâm hạ giới thì dù là Địa Tiên giới Đại Thừa Tán Tiên cũng chưa chắc làm được..."
"Nhưng đối với ta thì những chuyện này không phải vấn đề!"
Phương Tịch mỉm cười rồi đứng dậy thu Sơn Hải Châu, câu thông Chư Thiên Bảo Giám, thân hình trong nháy mắt biến mất...
Bạn cần đăng nhập để bình luận