Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 649: Trăm năm vội vàng

Ba ngày sau.

Khánh điển Hóa Thần của Phương Tịch kết thúc mỹ mãn.

Hắn giảng đạo cũng đạt được thành công lớn, dù sao bản thân Phương Tịch không những kiêm tu sở trường hai nhà yêu mà mà hắn còn có vô số kinh nghiệm tu hành tiên tiến của Cửu Châu giới.

Dù hắn chỉ lộ ra một chút, nói chút tâm đắc lúc đột phá Hóa Thần thì đã có thể khiến đám Nguyên Anh lão quái như si như say.

Mà hội đấu giá nhỏ sau đó hắn còn xuất ra một số bảo vậy hiếm thấy bên ngoài, đặc biệt là mười danh ngạch truyền tống sau cùng, đều được trả giá rất cao.

Phương Tịch định sau này cứ cách một thời gian sẽ thả ra một số danh ngạch, như vậy hắn có thể thu được tài nguyên linh thạch đáng kể để bổ sung cho Phỉ Thúy Đảo vận chuyển.

Các tông môn Hóa Thần như Thánh Hỏa Giáo, Bồng Lai Tiên Đảo, Băng Thần Cung cũng đều làm như vậy.

Màn đêm như nước.

Đa phần tu sĩ đến tham dự khánh điển đã đi.

Phương Tịch đứng dưới gốc Yêu Ma Thụ, trong tay cầm một cái thanh bì hồ lô rót rượu vào trong miệng.

Hắn nhìn về nơi nào đó, chợt cười: "Linh Tâm tiểu hữu không theo sư phụ ngươi cùng trở về Đông Hải sao?"

"Lần đầu Linh Tâm đến Tu Tiên Giới Nam Hoang, muốn du lịch một phen, chẳng lẽ tiền bối không cho sao?"

Thủy Linh Tâm gỡ mạng che mặt xuống, dung nhan khuynh quốc khuynh thành hiện ra dưới ánh trăng như một tinh linh.

"Linh Tâm tiểu hữu du lịch Hồ Vạn Đảo có thu hoạch gì không?"

Phương Tịch như không để ý chút nào hỏi.

"Đào Hoa Đảo..."

Nhắc đến Đào Hoa Đảo thì trên mặt Thủy Linh Tâm không khỏi hiện lên vẻ hoang mang: "Linh Tâm có thể xác nhận chưa từng đến nhưng không hiểu sao lại có cảm giác thân thiết và quen thuộc..."

Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Dù sao linh mạch ở Đào Hoa Đảo thật sự là bất nhập lưu, nhưng lại có thể khiến một tu sĩ Nguyên Anh ỷ lại, thật không bình thường.

"Ồ?" Đôi mắt Phương Tịch, hắn chợt hỏi: "Đào Hoa Đảo có Hồ Kính Nguyệt, Song Tử Phong, Phỉ Thúy Nhai... Không biết tiểu hữu thích cảnh sắc nơi nào nhất?"

"Song Tử Phong, nơi trăm hoa đua nở kia..."

Thủy Linh Tâm trầm mặc một phen rồi chợt quỳ xuống: "Kính xin tiền bối giải thích giúp Linh Tâm..."

"Tiểu hữu có biết..."

Phương Tịch khoát tay, hái một chiếc lá của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ: "Nếu xét từ chỗ rất nhỏ, vậy thì trên thế gian không có hai chiếc lá nào hoàn toàn giống nhau... Bởi vậy tiểu hữu không phải ai cả, chỉ là Thủy Linh Tâm mà thôi."

"Vậy thì vì sao... Linh Tâm lại có cảm giác quen thuộc với Đào Hoa Đảo?" Thủy Linh Tâm nhịn không được mở miệng: "Có phải Linh Tâm... Đã chuyển thế?"

"Mặc dù thế gian không có hai chiếc lá cây nào giống nhau như đúc nhưng nếu số lượng nhiều, từ trong đó cũng có thể tìm ra được hai chiếc lá hoàn toàn giống nhau... Nhưng dù giống như thế nào, cuối cùng vẫn có chỗ khác biệt, bởi vậy, ngươi chính là ngươi, không phải ai khác."

Phương Tịch mỉm cười: "Luân hồi hư vô mờ mịt, tu tiên giả như chúng ta, quan trọng nhất vẫn là bản thân trường sinh."

"Đa tạ tiền bối đã giải thích."

Thủy Linh Tâm đứng dậy, dường như nàng đã buông bỏ được gì đó, tâm cảnh cũng mơ hồ có tăng lên.

Phương Tịch nhìn bóng lưng nàng rời đi, lại chợt nhớt đến thiếu nữ cổ linh tinh quái gọi mình là đại thúc.

"Nhất Tịch..."

"Dù trường sinh cũng có rất nhiều chuyện bất đắc dĩ mà..."

Nếu năm đó hắn đã Kết Đan, vậy thì tiện tay đã có thể giúp Vi Nhất Tịch Trúc Cơ, thế nhưng, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.

Trong đời người, luôn có rất nhiều chuyện bất đắc dĩ, cũng như lúc trẻ gặp được người ngưỡng mộ trong lòng, lại xấu hổ vì ví tiền rỗng tuếch.

Chờ khi công thành danh toại thì người trong lòng đã hoa tàn ít bướm, hoặc là đã làm vợ người khác.

"Hi vọng tương lai ta tu luyện đến cảnh giới tiên nhân, lúc có thể kéo người ra khỏi dòng trường ha thời gian thì tâm này vẫn không thay đổi..."

Phương Tịch nhìn ánh trăng, lại uống một hớp Thanh Trúc Tửu.

Thời gian khoan thai.

Trong nháy mắt thời gian trăm năm đã vội vàng qua đi.

Sơn môn Thánh Hỏa Giáo bây giờ đã đổi tên thành Ma Thụ Lĩnh, trở thành cấm địa nổi danh gần xa ở Tu Tiên Giới Tây Mạc.

Một cây Yêu Ma Thụ xanh um tươi tốt, sinh trưởng rất tốt.

Sở thích của Phương Tịch vẫn như vậy, đó chính là trồng cây.

Hơn nữa, Thánh Hỏa Giáo có linh mạch cấp năm nên đương nhiên hoàn cảnh sẽ tốt hơn Phỉ Thúy Đảo.

Bởi vậy sau khi đại điển Hóa Thần xong, Phương tịch đã mang Thủy Tổ Yêu Ma Thụ trồng ở Quang Minh Phong rồi mở động phủ ở đây, dốc lòng tu hành.

Cùng lúc đó, hắn cũng thuận tay tiếp nhận di sản của Thánh Hỏa Giáo và hai cổ truyền tống trận kia.

Đến bây giờ, nếu tu sĩ Nam Hoang muốn đến Đông Hải hoặc Bắc Nguyên du lịch, vậy thì phải chuyển truyền tống trận hai lần, cần phí thủ tục gấp đôi...

Trong động phủ dưới Yêu Ma Thụ.

Phương Tịch đang ngồi khoanh chân, chỉ là khí tức trên người hắn rất kinh khủng, bốn phía có từng đợt yêu khí dày đặc hội tụ.

Bây giờ hắn đã không có pháp quyết phần sau của Khô Vinh Quyết nên không thể tu hành, vậy là hắn đã chọn Thiên Yêu Lục Tiên Sách!

Dù sao so với Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công chỉ đến Hóa Thần viên mãn thì tốt xấu gì Thiên Yêu Lục Tiên Sách cũng có thể tu hành đến Phản Hư!

Về phần công pháp sau Phản Hư? Trong Địa Tiên giới sẽ không thiếu.

Trong ba ngàn hạ giới, tu vi cao nhất cũng chỉ có thể đến Hóa Thần viên mãn, sau Phản Hư chắc chắn sẽ bị lực lượng giao diện bài xích, không thể nào tồn tại ở hạ giới được.

Phương Tịch chắp tay trước ngực, trong lòng bàn tay của hắn xuất hiện hư ảnh một tấm kính thanh đồng cổ.

Linh khí dày đặc bốn phía bị hắn hấp thu rồi lại trải qua Chư Thiên Bảo Giám và Tam Tương Diệt Nguyên Công chuyển hóa, hóa thành yêu khí dày đặc, bị hắn hấp thu nhanh chóng.

"Tam Tương Diệt Nguyên Công này quả nhiên là bí thuật phụ trợ hàng đầu... Nó không những có thể giúp ta ngụy trang thân phận mà còn có thể dùng cho tu hành!"

Một hồi lâu sau, hắn mở mắt ra, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng.

Có linh mạch cấp năm trợ giúp, lại thêm công pháp ưu tú nên tu vi của hắn vững vàng tiến bộ.

Nhưng Hóa Thần Kỳ tu hành đương nhiên sẽ khó hơn Nguyên Anh, còn không tìm được linh dược nào có thể phụ trợ tu luyện.

Phương Tịch chỉ đành kiên trì đả tọa tu hành mỗi ngày, hắn hoàn toàn dựa vào tư chất của bản thân và linh mạch khí gắng gượng chống đỡ, tiến độ rất chậm.

"Cứ tiếp tục như vậy, có lẽ cần mấy trăm năm nữa mới có thể tu luyện đến Hóa Thần sơ kỳ đỉnh phong, sau đó thử đột phá cảnh giới trung kỳ..."

"Mấy trăm năm... Nếu để lão tổ Bạch gia và Vân Hi tiên tử biết, không biết họ sẽ ghen tị bao nhiêu."

"Dù sao Nhân Gian giới bây giờ cũng tàn tạ, không quá thích hợp cho tu sĩ Hóa Thần tu hành... ".

Phương Tịch nghĩ như vậy, hai tay lại kháp quyết.

Trong nháy mắt, yêu khí trên người hắn tiêu tán hóa thành ma khí vô cùng nồng đậm.

Gần như trong nháy mắt hắn đã hóa thành một Hóa Thần Ma Tôn!

Đây chính là chỗ kinh khủng của Tam Tương Diệt Nguyên Công.

Phương Tịch không chút nghi ngờ, với phẩm cấp của Chư Thiên Bảo Giám thì dù đến cảnh giới Phản Hư, bản thân hắn vẫn có thể chuyển đổi tùy tâm sở dục như vậy.

"Dù sau khi Phản Hư đều khống chế thiên địa nguyên khí nhưng bản thân tu hành vẫn từng chiết xuất yêu khí hoặc ma khí..."

"Dựa vào tu vi của ta bâ giờ, cũng có thể tiến hành bí thuật Cổ Ma Luyện Hình cho Ngoại Đạo Nguyên Anh..."

Trăm năm qua, ở Cửu Châu giới, Đồ Ma Chân Quân và Quỷ Phủ Chân Quân cũng trước sau thử đột phá Hóa Thần.

Phương Tịch không nuốt lời, hắn không những sai Ngoại Đạo Nguyên Anh đến hộ pháp mà còn cho mượn kỳ vật như Khí Vận Cổ.

Chỉ là kết quả lại một tốt một xấu.

Đồ Ma Chân Quân thuận lợi dẫn động thiên địa linh lực nhập thể, độ qua tai kiếp, trở thành vị Hóa Thần Tôn Giả thứ ba ở Cửu Châu giới.

Còn Quỷ Phủ Chân Quân cuối cùng vẫn kém một chút, tại thời khắc quan trọng lại thất bại trong gang tấc, chưa thể xông phá bình cảnh Hóa Thần thành công nhưng y cũng dùng Quy Nguyên Bí Thuật tán thiên địa linh lực đi nên cũng không bị tổn thương quá lớn.

'Có thể thấy được sự khó khăn khi Hóa Thần!'.

Phương Tịch cảm thán trong lòng.

Hắn cũng đã ban cho Bạch Mi Chân Quân và Quỷ Phủ Chân Quân hai viên Quy Tuy Thọ, dù sao Nguyên Anh hậu kỳ của Cửu Châu giới khác với Nam Hoang, họ không chỉ biết chém chém giết giết, vạn nhất vì nguyên khí hao tổn, thọ nguyên trôi đi mà tọa hóa thì hắn lỗ to rồi.

'Bây giờ dưới sự trợ giúp của Xích Luyện Ma Tôn, Ngoại Đạo Nguyên Anh đã tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh đại viên mãn từ lâu, chỉ chờ đột phá bình cảnh Hóa Thần...'.

'Mặc dù nó là đệ nhị Nguyên Anh của ta nên tu luyện đến cảnh giới Hóa Thần sẽ không có bình cảnh gì nhưng vẫn phải chuẩn bị một số thứ phụ trợ, dù sao cũng không thể để nó thất bại trong gang tấc...'.

Khí Vận Cổ và khối Ma Huyền Huyết Khoáng Thạch chỉ có thể xem như có còn hơn không.

Nhưng mà dựa theo lời của Xích Luyện Ma Tôn, sự trợ giúp của bí thuật Cổ Ma Luyện Hình với ma tu đột phá Hóa Thần thật sự không nhỏ.

Cái gọi là Cổ Ma Luyện Hình chính là tìm một Hóa Thần Ma Tôn, đánh vào cơ thể ma tu một đạo ma nguyên tinh thuần, phụ trợ ma tu đột phá bình cảnh Hóa Thần.

Nói thì đơn giản nhưng cần người nhận thuật không có chút phản kháng nào, người thi thuật cũng phải cố gắng làm đến mức tâm thần hợp nhất mới có thể thành công.

Dựa theo cách nói của Xích Luyện Ma Tôn thì nàng định đích thân lên.

Nhưng chuyện liên quan đến căn cơ của đệ nhị Nguyên Anh, đương nhiên Phương Tịch sẽ không để Xích Luyện Ma Tôn tùy ý động tay chân mà hắn bắt nàng giao bí thuật ra, sau khi bản thân tìm hiểu thấu đáo sẽ đích thân động thủ.

"Ngoại Đạo Nguyên Anh đột phá không có vấn đề gì lớn, mấu chốt là phải chuẩn bị độ kiếp cho tốt..."

"Chờ sau khi nó đột phá thì có thể an bai đến thế giới thứ năm thám hiểm..."

Phương Tịch đã định suy nghĩ, hắn bước đến dưới gốc Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, hình xăm Yêu Ma Thụ sau lưng hắn xuất hiện, vô số rễ cây đan vào nhau, bắt đầu tu luyện Trường Sinh Thuật!

Hít... Thở...

Đi kèm với mỗi lần hắn hít thở, vô số nhánh của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ rung động, dường như vận luật của nó cũng theo hắn...

Bây giờ ở trên linh mạch cấp năm nên Yêu Ma Thụ càng sinh trưởng khỏe mạnh hơn, nó gần như che phủ toàn bộ sơn môn của Thánh Hỏa Giáo.

Danh xưng Ma Thụ Lĩnh, danh bất hư truyền!

Phương Tịch vận chuyển Trường Sinh Thuật xong thì yên lặng nội thị, hắn phát hiện hoa văn kim sắc trước đó ảm đạm đã khôi phục, rõ ràng đã bổ sung hoàn toàn, thậm chí còn bắt đầu tăng trưởng.

Chỉ là tốc độ rất chậm chạp.

"Vạn Cổ Trường Thanh Thể thật sự rất khó, thậm chí ta con nghi ngờ nó không phải pháp môn có thể tu luyện thành công ở Nhân Gian..."

Hắn thở dài: "Nhưng dù vậy thì vẫn phải tiếp tục tu hành."

Lúc trước khi hắn đột phá bình cảnh Hóa Thần, cuối cùng một phần ba Vạn Cổ Trường Thanh Thể nói là đã cứu cái mạng nhỏ của Phương Tịch cũng không đủ.

Chỉ là hắn trăm năm không ra khỏi nhà, trong Tu Tiên Giới Tây Mạc cũng có một số tin đồn không tốt lắm về hắn, tỉ như thân thể vị lão tổ Hóa Thần này bị bệnh, hoặc là thân bị trọng thương gì đó.

Thậm còn có người nói chắc như đinh đóng cột là hắn đã tọa hóa rồi...

Rất rõ ràng, đây đều là những dư nghiệt Thánh Hỏa Giáo căm thù hắn đã giở trò quỷ!

"Nhảy đi, nhảy hết ra đi, sau đó chỉ cần một bàn tay chụp chết!"

Phương Tịch thì thào, hắn chợt nhướng mày.

Mộc khôi lỗi do hắn bố trí đã truyền tin đến, có cá mắc câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận