Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 876: Tụ tập

Trong phế tích.
Ánh sáng lóe lên, thân ảnh Phương Tịch bước ra.
Đại hội đấu giá của hắc thị đã kết thúc.
Nhưng lần này mặc dù hắn đã ra tay mua vài gốc linh thực cao cấp và tài liệu nhưng kết quả cuối cùng vẫn thất vọng.
Bởi vì vật áp trục của lần đấu giá này chính là một viên Cửu Lục Niết Linh Đan có trợ lực rất lớn khi đột phá bình cảnh Hợp Thể và một Tiên Phủ Kỳ Trân tàn phiến!
Phương Tịch không thể không thừa nhận hai vật đấu giá này dù ở bên ngoài cũng đủ để đảm nhận làm vật áp trục của các loại hội đấu giá siêu cấp.
Đáng tiếc đối với hắn thì chúng thật sự không có lực hấp dẫn gì cả.
'Cuối cùng Hắc Thiên Các còn lấy một số danh ngạch vào Thất Bảo Bí Cảnh ra đấu giá... Những người xuất thủ đa phần là tồn tại cấp bảy, xem ra những vật trong bí cảnh này cũng rất có ích với tu sĩ Hợp Thể...'.
Phương Tịch bay ra khỏi hắc thị rồi bay một mạch mấy trăm vạn dặm.
Hắn chợt trút lớp ngụy trang đi, hay nói là thay đổi lớp ngụy trang khác, dù thân phận lão tổ Vương gia, thản nhiên bước vào phường thị lần nữa rồi trở về động phủ của mình.
Hắc Thiên Các.
Chưởng quỹ Bát Thủ Tộc và Ám Ảnh đều đứng một bên, cùng với rất nhiều chưởng quỹ hành lễ với Mẫu Đơn Tiên Tử ở trên đài.
"Đại hội đấu giá lần này kết thúc thuận lợi, đặt biệt là trước đó còn có rất nhiều tu sĩ nhân tộc đến... Xem như các ngươi đã có công."
Mẫu Đơn Tiên Tử cười tủm tỉm nói.
"Phục vụ cho chủ nhân, không dám luận công."
Chưởng quỹ Bát Thủ Tộc và Ám Ảnh vội nói.
"Được rồi, công là công, tội là tôi... Bản các luôn thưởng phạt phân minh."
Mẫu Đơn Tiên Tử nói: "Ban thưởng của các ngươi sẽ đến rất nhanh thôi... Chuyện Thất Bảo Bí Cảnh sau đó thì không thể không dụng tâm hơn, vị đại nhân kia rất chú ý chuyện này."
"Dạ!"
Rất nhiều chưởng quỹ lập tức gật đầu.
"Tốt, Báo cáo tiến độ của mình đi, các ngươi tìm kiếm tu sĩ cấp sáu thượng phẩm trở lên có thần thức cường đại đến bây giờ xác định có mấy người?"
Mẫu Đơn Tiên Tử lười biếng nằm xuống: "Sao đó thiếp thân sẽ tiếp kiến từng người một, gieo xuống Thiên Hương Thần Cấm..."
"Chi nhánh Thiết Sơn có một vị đã đến tổng bộ rồi."
"Chi nhánh Hương Hà có một vị chỉ là đối phương cần một bình Thiên Nghiệt Đan làm tiền cọc..."
Một vị đại chưởng quỹ bước ra khỏi hàng, mặt có vẻ lúng túng.
"Cho hắn... Chỉ cần hắn dám đến."
Mẫu Đơn Tiên Tử cười khanh khách một tiếng rồi lại nhìn qua đại chưởng quỹ Bát Thủ Tộc: "Bát Chỉ... Bên các ngươi thì sao?"
Đại chưởng quỹ Bát Thủ Tộc lập tức đổ mồ hôi trán, sao đó thấp thỏm trả lời: "Có một vị... Chỉ là vẫn chưa trả lời chắc chắn với tiểu nhân."
"Sau đại hội đấu giá cũng không trả lời thì không đi hoặc là đã đấu giá được danh ngạch rồi..."
Mẫu Đơn Tiên Tử như đang suy tư gì đó: "Còn không nhanh chóng đi xác nhận, chẳng lẽ muốn thiếp thân mang các ngươi đi làm phân bón hoa sao?"
"Chúng ta lập tức đi ngay..."
Đại chưởng quỹ Bát Thủ Tộc đổ mồ hôi trán, lập tức cùng với Ám Ảnh lui xuống...
Bên ngoài hắc thị lúc này.
Phương Tịch đứng sóng vai với Bạch Ngọc Sinh.
"Hình như đạo hữu đang chờ gì đó phải không..."
Bạch Ngọc Sinh tò mò hỏi thăm.
"Không có... Chỉ là không muốn xảy ra sự cố mà thôi, chúng ta đi thôi."
Phương Tịch xoay người, nhẹ nhàng vê phật châu trong tay, lộ ra vẻ trách trời thương dân.
Vốn dĩ hắn còn định dùng lão tổ Vương gia làm mồi, xem có thể câu cá hay không.
Lúc này hắn lại âm thầm cảnh tỉnh mình, không thể quá chủ quan!
Vạn nhất chủ nhân hắc thị trực tiếp đến cửa thì phải làm sao?
Tấm gương Phương Tiên Đạo Chủ vẫn còn đó, hắn nhất định phải cẩn thận hơn mới phải!
Huống chi... Sớm muộn gì Hãm Không Đảo cũng là vật trong tay mình, đến lúc đó dẫn tu sĩ Cửu Châu đến đã đủ để moi toàn bộ tài nguyện ở trên đảo rồi.
Đã như vậy thì cần gì phải vội chứ?
Mấy ngày sau, đại chưởng quỹ Bát Thủ Tộc và Ám Ảnh ở trong động phủ của Phương Tịch nhìn tất cả đều trống rỗng thì sắc mặt không khỏi rất khó coi...
Xuân đi thu đến.
Mặc dù trên Hãm Không Đảo cũng không phân chia bốn mua nhưng thời gian vẫn trôi rất nhanh.
Hôm đó.
Bên ngoài một tiên cung cổ xưa.
Trên điện đường như bạch ngõ vẫn có đủ loại cấm chế rực rỡ quanh quẩn, cùng hội tụ thành một bí triện Tiên gia.
Đây là một trong những chỗ ít ỏi ở Hãm Không Đảo chưa bị tu sĩ công phá.
Ầm ầm!
Mặt đất chấn động chợt xuất hiện một khuôn mặt to lớn, rõ ràng là vị Địa tộc nhân cấp bảy kia.
Nó mở cái miệng rộng phun ra từng đóa hoa kỳ dị.
Đóa mẫu đơn lớn nhất nở rộ, Mẫu Đơn Tiên Tử chậm rãi từ trong đó bước ra.
Sau đó trong những đóa hoa khác cũng có rất nhiều tu sĩ Phản Hư bước ra.
Đa phần những tu sĩ Phản Hư này đều là dị tộc, tu vi khoảng cấp sáu thượng phẩm, ai cũng có khi tức uy nghiêm đáng sợ.
"Ha ha... Không ngờ hắc thị các ngươi vẫn nhanh nhất."
Một tiếng nói to rõ từ trên không trung truyền xuống.
Sau đó là một cái đầu hắc long dữ tợn từ trên nhìn xuống, mắt nó to như bánh xe, lân phiến trên thân lạnh lẽo như cương thiết tỏa ra linh quang mãnh liệt.
Rõ ràng là một con Giao Long cấp bảy!
Thân hình Giao Long đen nhánh ẩn hiện trong mây mù, sau đó hạ xuống mặt đất hóa thành một lão giả mặc hắc bào có sừng trên đầu.
Sau lưng lão còn có từng yêu tu hóa hình đi theo.
Vù vù!
Bầu trời hướng tây có từng ma đầu hội tụ hóa thành mây đen khủng bố, kéo một cỗ xa giá bạch cốt khổng lồ ở phía sau.
Trên xa giá rõ ràng là đủ loại ma tộc.
"Người hắc thị, còn người lão Hắc Long ngươi đến cũng nhanh quá rồi!"
Từ trong ma tộc có một phụ nhân thành thục mặc hắc giáp bước ra, yêu kiều cười nói.
"Ma Âm Phu Nhân..."
Lão giả hắc bào có sừng thốt ra tục danh của người này.
"Bây giờ ba phe chúng ta đã tập hợp, chỉ thiếu phần chìa khóa trong tay nhân tộc thôi đúng không?"
Mẫu Đơn Tiên Tử mỉm cười nhìn lão Hắc Long rồi lại đảo mắt nhìn Ma Âm Phu Nhân cười tủm tỉm nói.
Dù ở Hãm Không Đảo thì thế lực ba tộc nhân, yêu, ma cũng không thể khinh thường!
Đương nhiên thời điểm có thể tụ họp cũng rất ít.
Ngoại lệ duy nhất chính là lúc cần ôm nhau tranh đoạt lợi ích như vậy.
"Hừ... Gần đây nhân tộc cũng vênh váo quá rồi... Lần trước Hãm Không Đảo lại trực tiếp mở ở nhân tộc, còn bị tính ra trước nên có không ít tu sĩ nhân tộc xông vào, lại đúng lúc gặp phải hư không phong bạo... Nên gần như không có ai rời khỏi."
Trên mặt lão giả Giao Long cấp bảy hiện ra vẻ kiêng dè không thôi: "Bây giờ nhân tộc ở Hãm Không Đảo xuất hiện lớp lớp anh tài... Vị Huyết Thủ Phong Chủ bị giết hình như là tồn tại cấp bảy trong dị tộc của các ngươi đúng không?"
Lão nhìn về phía Mẫu Đơn Tiên Tử.
Sắc mặt Mẫu Đơn Tiên Tử hơi đổi, sau đó lại trở nên điềm nhiên như không có việc gì: "Vị Kiếm Tử kia thật sự là thiên kiêu của nhân tộc... Nhưng yêu tộc các ngươi chỉ dựa vào mấy câu đã muốn dị tộc chúng ta làm chim đầu đàn, không khỏi tính quá hay rồi."
"Cũng không chỉ mấy câu, chư vị cũng biết, trong nhân tộc lần này còn có một vị tu sĩ tên là Thần Toán Tử, tu vi của hắn đã đạt đến Hợp Thể hậu kỳ, còn am hiểu bói thiên cơ!"
Lão Hắc Long cười lạnh hắc hắc.
Cũng không biết lão có nội ứng trong nhân tộc hay là trực tiếp sưu hồn mà lấy được tin tức như vậy từ trong miệng của tu sĩ nhân tộc ngoại lai.
"Cái gì?"
"Hợp Thể hậu kỳ, chẳng phải là tương đương với cấp bảy thượng phẩm... Cùng cảnh giới với chủ nhân hắc thị sao?"
Rất nhiều tu sĩ Phản Hư biến sắc.
Ở Hãm Không Đảo tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ đã đủ để ảnh hướng sự hưng suy của một thế lực, thậm chí còn ảnh hưởng rất lớn đến chuyện phân chia lợi ích.
"Nhân tộc rõ ràng có tu sĩ như vậy làm chỗ dựa mà vẫn giữ kín không nói ra, chắc chắn có âm mưu..."
Ma Âm Phu Nhân cười hì hì nói: "Chúng ta không thể không đề phòng..."
Mẫu Đơn Tiên Tử khẽ cắn môi, mặc dù cô ta biết đây là quỷ kế của hai tộc này nhưng trong lòng cũng thật sự hơi lo...
Hưu!
Phương xa chợt lóe lên kiếm quang.
Một đạo kiếm khí cấp Hợp Thể phá không bay đến, trong giây lát đã bay đến trước mặt mọi người.
Bạch quang phô thiên cái địa vô cùng sắc bén, giăng khắp nơi trên mặt đất để lại từng vết kiếm.
Rất nhiều dị tộc, yêu tộc, ma tộc cấp sáu bị kiếm khí chấn nhiếp mà rối rít lùi lại, để lại trong lòng ám ảnh khó mà tiêu tan.
Hống hống!
Một tiếng Giao Long rống truyền đến, trong hư không hiện ra hư ảnh một đóa dị hoa và một đạo diệu âm Thiên Ma.
Kiếm quang ầm ầm tiêu tán hiện ra thân ảnh của Kiếm Tử.
"Là ngươi? !"
Lão Hắc long gào lên: "Kiếm tu nhân tộc mới tấn thăng cấp bảy sao? !"
"Ta vẫn chưa từng giết Giao Long cấp Hợp Thể..."
Kiếm Tử cười lạnh, gã nhìn chằm chằm lên vảy ngược của lão Hắc Long: "Không biết ngươi có dám đấu sinh tử với ta một trận không?"
Thần sắc lão Hắc Long sựng lại, dù lão có cảnh giới Hợp Thể trung kỳ, thậm chí còn thâm canh nhiều năm ở cảnh giới này nhưng lão cũng hiểu rất rõ thần thông của Kiếm Tử đáng sợ.
Sau khi gã tấn thăng Hợp Thể thì thế càng không thể đỡ!
Nếu lại cộng với thanh tàn kiếm cấp Tiên Phủ Kỳ Trân kia thì lão thật sự không phải đối thủ!
"Nếu không dám thì đừng ồn ào nữa!"
Kiếm Tử cười lạnh một tiếng, lời nói như kiếm, khí chất càng giống kiếm, sắc bén bức người.
Tu sĩ Hợp Thể của ba thế lực đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đều hiện lên vẻ kiêng kị.
Hợp Thể sơ kỳ đã vậy rồi, sau này còn cỡ nào nữa?
"Lần Thất Bảo Bí Cảnh mở ra này nhân tộc ta có một phần chìa khóa, phải chiếm mười danh ngạch, các ngươi có dị nghị gì không?"
Ánh mắt của Kiếm Tử đảo qua một đống tu sĩ Phản Hư, trong lòng hiện lên một tia thất vọng.
Thân ảnh mà gã nghi là chiếm một phần tàn kiếm cũng không ở trong những tu sĩ này.
"Chúng ta... Không có vấn đề gì."
Lão Hắc Long khô khốc nói rồi lấy một mảnh tàn phiến thanh đồng ra.
Mẫu Đơn Tiên Tử và Địa tộc cấp bảy truyền âm trao đổi, cuối cùng vẫn cảm thấy nhiệm vụ của chủ nhân hắc thị quan trọng hơn nên họ cũng không phản đối.
Ma Âm Phu Nhân một bàn tay không vỗ nên tiếng nên cũng cười tủm tỉm nói: "Thiếp thân mặc cho Kiếm Tử làm chủ. .. ".
Lúc này cô ta cũng lấy một mảnh tàn phiến thanh đồng ra.
Bốn mảnh tàn phiến thanh đồng hội tụ tạo thành một cái chìa khóa thanh đồng có hình dạng cổ xưa, nó bộc phát tinh quang rồi rơi vào trong cấm chế của cung điện.
Ong ong!
Mây mù xuất hiện, một thông đạo hiện ra.
Trong đó lần lượt hiện lên vô số huyễn cảnh, dường như trong cung điện còn ẩn giấu một phương tiểu thiên địa.
"Đi thôi!"
Kiếm Tử lấy một khối ngọc bội ra, từ đó có từng đạo độn quang cấp Phản Hư bay ra, rõ ràng ngọc bội này là bảo vật động thiên!
Ma tộc, yêu tộc thấy vậy cũng để tu sĩ Phản Hư nối đuôi nhau vào.
Mẫu Đơn Tiên Tử và Địa tộc nhân nhìn nhau, ánh mắt nhìn chăm chú trên người mấy tên dị tộc một lát rồi vung tay lên để những dị tộc này vào trong.
"Rất tốt, trận pháp trước đó ta bố trí vẫn chưa bị phát hiện."
Trong sơn động ở một mảnh rừng hoang vu khác.
Phương Tịch mở trận pháp thì lập tức thấy một cái ngọc môn cổ xưa bị vô số dây leo bao phủ, dường như nó đã bị vứt bỏ rất lâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận