Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1333: Trận chém Độc Cô (3)

Vậy lúc đó nó bỏ qua áp chế căn bản không phải là công bằng gì, mà chính là thiên vị!
“Trận linh này không chỉ có vấn đề, hơn nữa còn có vấn đề rất lớn. Nó hình như căn bản không muốn bất kỳ một vị Tiên Nhân nào thu được truyền thừa?”
Nếu là Tiên Nhân bình thường, cho dù biết rõ trận linh có vấn đề cũng không nhịn được muốn lá mặt lá trái một lúc.
Dù sao đây chính là Đạo Quân!
Tuy Phương Tịch bây giờ không phải là Đạo Quân, nhưng trên người mang chí bảo, lại có rất nhiều kỳ ngộ, thành Chuẩn Đạo Quân là chuyện trong lòng bàn tay, lúc này hắn không quá để ý.
Trái lại, hắn liếc mắt đã nhận định trận linh này có vấn đề lớn, sẽ không giao dịch với nó.
Giống như người có bạc triệu giắt lưng sẽ không bị mấy tiền đồng mê hoặc vậy.
- Thì ra là thế, vậy ta tất nhiên...
Phương Tịch nói cười vui vẻ, Thái Ất Vô Hình Kiếm đã lặng lẽ chém ra một đường kiếm quang, một kiếm đột ngột chém xuống!
Trên gương mặt trận linh “Phương Tịch” dâng lên gợn sóng giống như gợn sóng trên hồ nước, tiếp theo vẫn thản nhiên nói:
- Xem ra, ngươi không muốn tiếp nhận truyền thừa của lão chủ nhân?
- Không, ta muốn tiếp nhận truyền thừa, nhưng tuyệt đối không phải theo hình thức của ngươi.
Phương Tịch cười ha ha, bỗng nhiên ngẫm nghĩ và nói:
- Uyên Ly Thiên Tiên bố trí bí cảnh truyền thừa này chắc hẳn phải có rất nhiều hạn chế? Ví dụ như... Nếu lúc này ta nói ta không muốn truyền thừa, ngươi lại có thể ra tay toàn lực, giết chết ta, ít nhất cũng đuổi ra ngoài?
- Nhưng lúc này, ta muốn trở thành người thừa kế lại không nghe ngươi, không biết ngươi sẽ lựa chọn thế nào?
Hắn mơ hồ cảm giác được, mặc dù Uyên Ly Thiên Tiên có bố trí, nhưng trận linh quan trọng nhất này dường như xảy ra chút vấn đề.
Cũng may bố trí còn lại chắc hẳn vẫn còn, có thể tính là cơ hội của mình.
Trên mặt trận linh Phương Tịch thoáng hiện vẻ giận dữ, tiếp theo lại trở nên rất bình tĩnh, chỉ vung tay lên.
Trên bầu trời lập tức hiện ra một mê cung.
- Đã là người thừa kế, mời tới xông qua ải!
“Quả nhiên, trận linh này vẫn phải dựa theo trình tự nhất định để hành sự à?”
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng không khỏi thoáng động.
Hắn lại nhìn mê cung kia, chỉ thấy nó dường như có ba tầng, mỗi tầng đều tương ứng với tu vi khác nhau.
“Xem ra, trước đây bí cảnh bị lộ, những người tiếp nhận vượt ải chính là mê cung này thử thách?”
“Nhưng bọn họ cao nhất là Đại Thừa, ta là Địa Tiên ra sân thật ra cũng trái với quy định.”
Phương Tịch thầm lắc đầu, nhìn về phía trận linh.
Trận linh này vẫn có tâm tư không tốt!
Nếu đổi lại thành người thừa kế bình thường qua, có lẽ sẽ bị nó chơi chết!
Nhưng mình lại khác!
- Ta muốn truyền thừa, nhưng sẽ tự mình lấy!
Phương Tịch khẽ cười một tiếng, Bát Môn Kiếm Trận ầm ầm chấn động.
Kiếm quang khắp trời hạ xuống, gần như trải rộng các nơi trong bí cảnh!
Mê cung kia bị vô số ánh kiếm xông qua, không ngờ giống như hoa trong sương, đột nhiên mờ ảo, tiếp theo lại biến mất không thấy bóng dáng.
- Ngươi lớn mật, lại dám phá hủy quy định thí luyện?
Trận linh Phương Tịch giận dữ và khoát tay, trong hư không lại có sợi dây xích năm màu hiện ra:
- Trấn áp!
Thật ra hắn bảo Phương Tịch xông qua ải thật sự không phải có ý tốt.
Dù sao truyền thừa Thiên Tiên chỉ tiếp nhận dưới Tiên Nhân. Phương Tịch xông vào đã phá hỏng quy củ, nó có thể quang minh chính đại ra tay với hắn.
Lúc này, Phương Tịch trở mặt, mặc dù có chút bất ngờ nhưng cũng hợp tình hợp lý.
- Ngươi đã biết được ta là Địa Tiên lại biết thủ đoạn như vậy hoàn toàn vô dụng đối với ta.
Phương Tịch mỉm cười và nhấn một cái trúc quan trên đầu, ảo ảnh một gốc Yêu Ma Thụ bỗng nhiên phóng lên cao.
Lực linh vực hiện ra, hóa thành một mảnh bầu trời trong xanh chống lại động thiên áp chế!
- Lực linh vực, sao mạnh như vậy được?
Trận linh đương nhiên đã từng gặp Địa Tiên, nhưng lực linh vực mạnh như vậy, thậm chí có thể đối đầu với Uyên Ly Động Thiên thì cực ít.
Vị Địa Tiên này hình như cũng không đơn giản?
Trong lúc trận linh vội vàng suy nghĩ, vận dụng thần thông cấm chế khác, trên bầu trời bỗng nhiên bị ánh sáng màu vàng chiếm lấy.
Đó là trận pháp trấn phái của Thục Sơn Phái - Lưỡng Nghi Nhất Khí Cửu Cung Tu Di Đại Trận !
Trận này cuối cùng sinh diệt, thật sự biến hóa kỳ ảo, vô số thế giới nhỏ hình như đang sinh ra, hủy diệt ở trong ánh sáng màu vàng...
Không ngờ trong lúc vô tình, chúng đã trải rộng cả tòa động thiên.
- Bát Kiếm Tề Phi, đi!
Trong mắt Phương Tịch như có vô số chữ triện lóe lên, tám thanh phi kiếm bay song song, chém về phía một chỗ trong hư không.
- Không tốt! Nơi đó là...
Khóe mắt của trận linh như muốn nứt ra, khó có thể duy trì được phong thái ban đầu.
Ầm!
Hư không bị Thái Ất Vô Hình Kiếm chém ra trước, tiếp theo chính là Đô Thiên Liệt Hỏa, Thanh Hòa đời thứ sáu...
Vô số ánh kiếm tràn vào trong khe nứt hư không, kiếm khí phát ra hóa thành một con rồng bỗng nhiên rít gào một tiếng, hai long trảo xé mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận