Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 615: Hãn Hải giới

"Chủ nhân, nhân gia biết ngài không muốn để người này biết quá nhiều chuyện nên ta đã đánh lão ngất xỉu."

Phương Tịch đi đến động phủ của Liệt Hải Thú, Tiểu Thanh lập tức dương dương đắc ý đến tranh công.

"Làm rất tốt."

Hắn xoa đầu Tiểu Thanh, sau đó ngồi xổm xuống, cẩn thận xem xét Tinh Niệm Quả Thụ.

Toàn thân cây này óng ánh như vật làm từ thủy tinh, nó chỉ cao đến ba thước, đầu cành còn treo ba trái cây như thủy tinh.

Ở mấy cành khác còn có vết tích từng ngắt quả.

"Quả nhiên, dù bây giờ tu tiên giới vẫn còn kỳ hoa dị thảo gì đó thì phụ cận cũng chắc chắn có yêu thú lợi hại thủ hộ..."

Phương Tịch thì thào rồi bắt đầu động thủ, di thực Tinh Niệm Quả Thụ vào trong động phủ Sơn Hải Châu.

Với linh khí bây giờ của động phủ Sơn Hải Châu thì đủ cho linh căn này sinh trưởng.

Hơn nữa di thực loại linh căn cấp cao như vậy thì cần Linh thực phu có kỹ nghệ không tầm thường.

Mặc dù gần đây Phương Tịch cũng không cẩn thận nghiên cứu bao nhiêu nhưng may mà hắn có Thái Nhất!

Sau khi sai Thái Nhất đưa ra phương án di thực thì hắn cẩn thận lĩnh hội một phen, không khỏi gật đầu: "Linh thực phu cấp ba đã có thể miễn cưỡng làm được, ta càng không có vấn đề gì..."

Tạo nghệ Linh thực phu của hắn đã tăng đến cấp ba từ lâu, thậm chí bởi vì đặc tính của Ất Mộc Pháp Thân và tiện lợi của Ất Mộc Thần Quang mà hắn có thể làm được chuyện mà Linh thực phu cấp bốn cũng chưa chắc có thể làm được.

Phương Tịch sờ nhẫn trữ vật, một số công cụ phụ trợ hiện ra.

Sau đó hắn mở một cái bình ngọc ra trước, đổ chất lỏng bên trong lên gốc rễ của Tinh Niệm Quả Thụ.

Xoẹt xẹt!

Nhiệt độ xung quanh chợt hạ xuống, trên Tinh Niệm Quả Thụ lập tức hiện ra một tầng sương trắng.

Phương Tịch thấy vậy thì lập tức phủ lên hai tay một lớp Ất Mộc Thần Quang, miệng lẩm bẩm.

Vân Mão Tử đau đớn rên lên rồi tỉnh lại.

Lão nhìn thấy ba bóng người trong sơn động thì không khỏi cười khổ, lão cảm thấy mình bất tỉnh sẽ tốt hơn.

"Vân Mão Tử..."

Phương Tịch đã di thực Tinh Niệm Quả Thụ từ lâu, tiện thể vơ vét động phủ của Liệt Hải Thú một lần, lúc này hắn cầm một chiếc lá Tinh Niệm Quả Thụ tìm được trong túi trữ vật của Vân Mão Tử ngắm nghía rồi nhìn qua lão giả này, hắn chợt cảm thấy không còn gì để nói: "Thôi... Bất kể ngươi bị ép hay tự nguyện, cuối cùng vẫn muốn hại ta."

"Tiền bối!"

Vân Mão Tử chợt quỳ xuống, ra sức dập đầu: "Vãn bối chết không có gì đáng tiếc nhưng Xích Long Chân Quân kia bắt toàn tộc của vãn bối, còn hạ cấm chế ác độc, xin tiền bối..."

Lão vẫn chưa nói xong đã thấy một đạo thanh ảnh đánh đến.

Trảo quang chợt lóe!

Ngực của Vân Mão Tử đã vỡ ra một cái động lớn.

Lão nhìn cái bóng nửa người nửa giao trước mặt, cười khổ, rồi sau đó ngã xuống.

Hừng hực!

Một đoàn Thanh Loan Hỏa xuất hiện, đốt thi thể thành tro tàn, từ đó thần hình câu diệt, thế gian đã không còn người này.

"Không tệ, xem như có nhãn lực."

Phương Tịch khen ngợi Đại Thanh: "Bây giờ... Ra ngoài trông chừng đi."

Tiểu Thanh và Đại Thanh lập tức ra bên ngoài động phủ, làm gác cổng.

Hắn thì ngồi khoanh chân, chợt kháp quyết, một tiểu tháp xám trắng xuất hiện trong tay hắn.

Phương Tịch đánh vào một đạo pháp lực, Tỏa Yêu Tháp oanh minh rồi lơ lững giữa không trung.

Một đoàn quang mang xám trắng chiếu xuống, trong đó có một Nguyên Anh, chính là Xích Long Chân Quân!

Phương Tịch cười lạnh, khí tức trên thân thay đổi lớn hóa thành một cổ ma Nguyên Anh hậu kỳ, hắn vận chuyển bí thuật sưu hồn, từng đạo thiên ma bí thức tiến vào trong Nguyên Anh của Xích Long Chân Quân..."

Một hồi lâu sau, hắn tiện tay đút Nguyên Anh Xích Long Chân Quân cho Yêu Ma Thụ ăn rồi thì thào: "Bồng Lai Tiên Đảo... Nội đấu?"

"Hóa ra không phải thấy hơi tiền nổi lòng tham mà là có hắc thủ khống chế sau màn? Về phần dẫn ta đến đây, chẳng qua chỉ là khéo léo dẫn dắt?"

"Ta vốn cho rằng có Vân Hi tiên tử áp chế thì Bồng Lai Tiên Đảo không đến mức này... Xem ra vẫn nghĩ sai rồi, có lẽ vị lão tổ Hóa Thần này đang bế quan hoặc vân du, mà môn hạ đệ tử của người đó gan không nhỏ..."

Sau khi hiểu rõ tiền căn hậu quả thì đương nhiên Phương Tịch sẽ biết người dám xuất thủ tám thành là đệ tử khác của Vân Hi tiên tử.

"Vốn dĩ đây là chuyện nhà của người ta, ta cũng không muốn quản nhưng liên lụy đến ta thì quá phận rồi... Hừ, trước sau gì ta cũng giết đến Bồng Lai Tiên Đảo, đòi câu trả lời từ Vân Hi tiên tử!"

Về phần bao giờ đi?

Đương nhiên là sau khi Hóa Thần rồi!

Phương Tịch cũng không phải kẻ ngu mà đi khiêu khích một tu sĩ Hóa Thần ở trong đại trận tông môn của người ta...

"Tên Xích Long Chân Quân này lại là môn chủ của Cửu Long Môn..."

"Trong kho của môn này cũng có một chút đồ tốt..."

"Phải sai đại yêu hóa hình đi cướp một lần..."

Về phần thần hồn của con Liệt Hải Thú kia? Tên yêu tu này đến cấp bốn thượng phẩm, thuật sưu hồn cũng chưa chắc có tác dụng.

Phương tịch cũng không phí công sức mà trực tiếp rời khỏi động phủ, hắn thu Đại Thanh lại rồi cưỡi lên Tiểu Thanh: "Đến Cửu Long Môn!"

Chuyến đi này, không những hắn muốn vơ vét tài nguyên mà còn phải nhổ cỏ tận gốc.

Dù sao Thất muội nhỏ nhất trong Hãn Hải Thất Đạo cũng là Kết Đan viên mãn, tùy thời đều có thể ngưng kết Nguyên Anh, dù cơ hội rất nhỏ nhưng hắn cũng không thể bỏ qua.

Mấy ngày sau.

Phương Thốn Đảo.

Phương Tịch trở lại động phủ như chẳng có chuyện gì xảy ra.

Mỗi ngày hắn không đả tọa tu luyện thì đi dạo Doanh Châu Đảo, thu mua linh vật lọt vào mắt hoặc là Cửu Châu giới cần.

Trong lúc này, tin tức hai Nguyên Anh Chân Quân của Cửu Long Môn vẫn lạc, ngay cả sơn môn cũng bị đại yêu hóa hình nào đó phá hủy, đệ tử tử thương thảm thiết cũng truyền ra.

Tu sĩ hải ngoài nghị luận ầm ĩ chuyện này, pha chút cảm khái.

Nhưng mà chuyện hải thú tập kích nhân tộc cũng nhiều, lúc yêu tộc hàng giới trước đó dù tông môn Nguyên Anh cũng không biết bị diệt bao nhiêu nhà.

Thêm mấy tháng nữa thì độ nóng cũng qua, tất cả đều trở lại như bình thường.

Trong động phủ Sơn Hải Châu.

Phương Tịch đang nhìn hết sức chăm chú vào một Tinh Niệm Quả trên Tinh Niệm Quả Thụ.

Khác với hai quả kia, quả này không những sung mãn nhất mà còn to như ngón cái, nó còn tỏa ra một vầng kim quang.

"Sẽ không sai, mùi, màu sắc, quang mang này... Đích thật là Tinh Niệm Quả thành thục."

Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ vui mừng.

Tinh Niệm Quả thành thục trước đó đương nhiên đã bị Liệt Hải Thú ăn từ lâu rồi.

Nhưng Phương Tịch nắm giữ Ất Mộc Thần Quang, thông qua tiêu hao thọ nguyên mà thúc một trái Tinh Niệm Quả cũng là vấn đề không lớn.

Lúc này hắn vươn tay, nhẹ nhàng hái Tinh Niệm Quả xuống.

"Không có đan phương liên quan đến quả này, hình như trực tiếp ăn sống sẽ có hiệu quả tốt nhất? Chờ thúc thêm một quả nữa rồi đưa đến Cửu Châu giới, xem có thể nghiên cứu ra chút gì hay không..."

Phương Tịch bỏ Tinh Niệm Quả vào trong miệng, răng cắn nhẹ, hắn không chờ đợi nổi mà muốn nhắm nháp mùi vị của linh quả thượng cổ này một phen.

Nhưng một khắc sau thì hắn đã hối hận, một vị đắng vô cùng lan tràn trong miệng, thậm chí còn tràn đến thần hồn của hắn.

"Mùi vị này... Đắng quá..."

Phương Tịch nhăn mày nhưng nghĩ đến đay là thứ mà mình đấu pháp vất vả mới lấy được, còn hao phí thọ nguyên bồi dưỡng nó thì hắn chỉ đành cố nhịn mà nuốt xuống.

Tiếp theo hắn khoanh chân tĩnh tọa, chậm rãi vận chuyển công pháp Thất Tình Ly Thương Phổ.

Nhắc đến cùng lạ...

Sau khi hắn luyện hóa hoàn toàn Tinh Niệm Quả này thì vị đắng đã tan hết.

Lúc này Phương Tịch lập tức cảm thấp mỗi luồng linh khí mà mình hít thở đều vô cùng thơm ngọt, mát lạnh.

Hắn không chút nghi ngờ, dù bây giờ mình uống nước sôi thì cũng sẽ cảm nhận được là vô thượng mỹ vị nhân gian.

Đây là khổ tận cam lai!

Mà ở trong loại trạng thái này, tâm linh của hắn dường như cũng được loại gột rửa nào đó, cực hạn thần thức của hắn cũng chậm rãi tăng lên.

Một hồi lâu sau, Phương Tịch mở mắt ra, trên mặt hiện vẻ vui mừng: "Tinh Niệm Quả này quả nhiên có thần hiệu... Vẫn phải vân du nhiều hơn, nếu không thì sao có thể tìm được loại thiên địa linh căn này?"

"Mặc dù hiệu quả của nó chắc chắn không ngừng giảm đi nhưng cũng xem như không tệ... Tiếp theo thì phải xem Cửu Châu giới."

Phương Tịch cảm thấy mình cũng suy nghĩ cho tam đại Chân Quân kia.

Bọn họ thậm chí còn chưa tu luyện đến Nguyên Anh viên mãn, nếu được rất nhiều linh vật và cơ duyên như thứ này thì tương lai sẽ có hi vọng Hóa Thần!

Hiệu quả của Tinh Niệm Quả thật sự không thể khinh thường.

Dưới sự trợ giúp của nó mà Phương Tịch đắm chìm vào trong quá trình tu luyện Thất Tình Ly Thương Phổ, có tư thế như tu luyện một mạch đến hoàn toàn luyện thành tầng thứ hai.

Nhưng mà rất nhanh, hắn đã không thể không cắt đứt tiến trình bế quan này.

Bởi vì Thủy Linh Tâm đã gửi Truyền Tấn Phù đến, Hãn Hải giới sắp mở!

Lối vào của Hãn Hải giới cố định trên Hãn Hải Đảo.

Bí cảnh này cách trăm năm lại mở một lần, dưới Hóa Thần đều có thể vào, trong đó có cơ duyên Ngưng Anh!

Bởi vậy mỗi lần nó mở ra đều là thịnh sự của tu tiên giới Đông Hải.

Bắt đầu từ mấy năm trước đã có từng tu sĩ khống chế độn quang, linh thú, linh chu... Ở lâu dài trên Hãn Hải Đảo, sợ bỏ lỡ bí cảnh mở ra.

Mà gần đây, ngay cả tu sĩ Kết Đan và Nguyên Anh cũng liên tục hiện thân.

Từng chiếm hạm, cung điện nguy nga to lớn... Quay xung quanh Hãn Hải Đảo, có tư thế như vây quanh đảo này.

Mỗi ngày đều có vô số độn quang bay vào bay ra những cung diệp, lâu thành này, tổ chức các loại hội giao lưu, yến hội, hội trao đổi tư nhân...

Khi Phương Tịch đến thì hắn nhìn thấy chính là cảnh tượng như vậy.

Trong tay hắn hiện ra một Truyền Âm Phù như bạch ngọc, hắn so sánh một chút thì lập tức bay về phía một cung điện bạch vân.

Dựa theo lời của Thủy Linh Tâm thì đây chắc là vị trí của Bồng Lai Tiên Đảo.

Quả nhiên một mình chiếm một mảnh hư không, khí tượng phi phàm.

"Lam đạo hữu!"

Phương Tịch dùng thần thức quét qua thì đã tìm được đại chưởng quỹ Thiên Nhai Hải Các Lam Hinh.

Độn quang lam chợt lóe lên, một bóng người bay khỏi cung điện, chính là Lam Hinh ăn mặc như quý phụ nhân thế tục.

Ở sau lưng Lam Hinh còn có hai đạo độn quang đi theo, chính là Thủy Linh Tâm và một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ xa lạ.

Tướng mạo của tu sĩ này rất trẻ, thậm chí Phương Tịch có thể cảm nhận được sinh mệnh tinh thần của đối phương mạnh mẽ phấn chấn, rõ ràng không phải là loại tu sĩ ăn Trú Nhan Đan mà là mỗi lần đột phá đại cảnh giới đều rất sớm nên bây giờ thọ nguyên chưa quá nửa.

Mặc dù người này mỉm cười vô cùng hiền lành nhưng Phương Tịch cũng sẽ không nhìn mặt mà bắt hình dong.

Thậm chí hắn còn cảm ứng được một đạo thần niệm vô cùng mờ ảo, từ trong toa cung điện nào đó truyền ra, chính là một đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ!

'Người khác không biết nhưng hắc thủ sau màn này chắc chắn sẽ biết Xích Long Chân Quân là do ta xử lý...'.

Tâm niệm Phương Tịch vừa động, hắn thi triển ra một bí pháp trong Thất Tình Ly Thương Phổ.

Đạo thần thức mờ mịt kia lập tức nhìn thấu lớp ngụy trang Nguyên Anh sơ kỳ ở bên ngoài của hắn mà phát hiện pháp lực thật sự của hắn là Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, còn có một cỗ kiếm khí vô cùng sắc bén.
Bạn cần đăng nhập để bình luận