Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1449: Tinh huyết (1)

Tuy chỉ dựa vào thân thủ của mình chưa chắc đã không thể giết được con Thủy Hầu Tử rời khỏi nước này, nhưng quá phiền phức.
Ô ô!
Bàn tay hắn xoa nhẹ lên trên Âm Khuyển Cốt, vẻ mặt bỗng nhiên trở nên vô cùng bình tĩnh, trong miệng tụng ra mấy âm phù kỳ lạ.
Nghe có phần tương tự với chú ngữ trúc trắc của Âm Thượng Sư.
“Bản thân ta còn chưa tiến giai, cũng không có dị lực, nhưng trong miếng Âm Khuyển Cốt này có... Bây giờ, ta chỉ lấy linh cảm cao siêu phối hợp với chú ngữ để dẫn dắt dị lực trong đó.”
Bóng tối xung quanh hình như càng u ám hơn.
Gâu!
Hai đốm sáng màu xanh hiện ra, từ trong bóng tối bỗng nhiên lao ra một con chó lớn lông đen.
Thân hình của nó hơi mờ ảo, hình như do vô số khí lưu màu đen hình thành, trong hốc mắt cháy lên hai đốm lửa màu xanh.
Con chó lớn lông đen vừa tấn công, lập tức đẩy ngã Thủy Hầu Tử xuống đất, trong miệng càng phát ra tiếng gầm gừ khe khẽ.
- Âm Khuyển Hồn... Mượn Âm Khuyển Cốt để triệu hoán ra, các phương diện tố chất kém xa Âm Khuyển thật sự, nhưng còn mạnh hơn phiên bản Thủy Hầu Tử yếu.
Phương Tịch nhìn thấy con chó lớn lông đen cắn chặt vào cổ họng của Thủy Hầu Tử, không khỏi âm thầm gật đầu.
Cùng lúc đó, tâm thần hắn còn bị Minh Giới lây nhiễm.
Điều này làm cho Phương Tịch biết được, mạo muội sử dụng dị lực kết tinh và lưu lại, không chỉ cần chú ngữ và phương thức mở ra thích hợp, đồng thời cũng cần phải trả giá đắt.
Có lẽ sau khi sử dụng vài lần, người bắt đầu không bình thường.
Đương nhiên, đối với hắn, chút ô nhiễm đó so với Âm Thiên Tử quả thật bé nhỏ không đáng kể.
Rắc!
Tiếng cắn khiến cho người ta ê răng vang lên, đầu lưỡi của Thủy Hầu Tử quấn chặt lấy con chó lớn lông đen, chung quy dần dần không có sức, tiếp theo rủ xuống.
Con chó lớn lông đen lại sủa một tiếng và biến mất trong bóng đêm.
Phương Tịch vội vàng đi qua lấy ra một cái bình, hứng một bình đầy máu của Thủy Hầu Tử.
- Vật này bất kể lấy tới thăng cấp Ngự Thủy Sử hay Luyện Khí Sĩ đều không tệ...
Dựa theo suy diễn của hắn, bí dược Luyện Khí Sĩ bất luận lấy ngũ hành làm căn cơ hay tứ tượng Địa Hỏa Phong Thủy làm cơ sở, trong đó đều không thiếu được máu của Thủy Quỷ.
Một phần tinh huyết này vừa khéo thích hợp.
- Đáng tiếc... Bây giờ ta căn bản không biết pháp thuật theo dõi gì, bằng không có thể theo dõi và giết ngược lại.
Phương Tịch thở dài, tiếp theo nhìn cái giếng nước kia, trên mặt thoáng hiện vẻ chán ghét:
- Giếng nước này... Không thể dùng được nữa.
...
Ngày hôm sau, Phương Tịch đi ra khỏi nhà, chuẩn bị mua bữa sáng, sau đó đi tới chỗ bãi tha ma.
Nếu hắn đã quyết định thăng cấp Luyện Khí Sĩ, lại phải cố gắng thu thập nguyên liệu.
Trong này, Cô Trủng Hoa trong bãi tha ma chắc hẳn là linh tài thuộc tính thổ.
Hắn đi dạo các cửa hàng trong thành một vòng, không chừng có thể gom đủ ngũ hành hoặc tứ tượng.
Nếu có linh tài thuộc tính dương thì có thể trực tiếp đi theo đạo âm dương.
Đồ ăn sáng trong Hắc Trạch Thành vô cùng phong phú. Phương Tịch đương nhiên sẽ không đi ăn bánh hấp cứng kia. Hắn tìm một cửa hàng, gọi một chén sữa đậu nành và hai đĩa thịt lừa nướng.
Thịt lừa nướng được tẩm ướt đủ loại nguyên liệu, thịt lừa cũng không giả, đồng thời giá khá rẻ.
Sau khi Phương Tịch ăn uống no đủ, hắn cảm nhận phản ứng từ các nơi trên thân thể, không khỏi âm thầm gật đầu:
- Nghèo văn giàu võ... Tuy cơ thể này tạm được nhưng còn cách khí huyết lớn mạnh, cực hạn của người bình thường rất xa, thật sự phải cố gắng tẩm bổ... Ừ, ta hình như không có tiền, ngược lại có thể bán căn nhà kia. Dù sao ta vốn là đứa con phá của, đây không phải là chuyện đương nhiên sao?
- Hoặc… ta đi ép Phương Thành Đống trả lại tiền?
Hắn vừa suy nghĩ vừa đi về phía ngoài thành.
Lúc hắn đi ngang qua Võ Tổ Miếu, một nam tử cường tráng đúng lúc đi ra.
Người này cao tám thước, phong độ khôi ngô, gương mặt tím hồng. Hắn nhìn thấy Phương Tịch, ánh mắt không khỏi sáng lên:
- Đúng là một vị đồng đạo, lúc bước đi lại giống như linh miêu, thân hình giống như cánh cung, đã dung nhập bản năng và hóa thành chân ý... Không ngờ hôm nay ta ra ngoài lại có thể gặp phải một vị Luyện Gia Tử.
Hắn lại liếc nhìn gương mặt Phương Tịch, sắc mặt có phần nghi ngờ:
- Khí huyết chưa đủ... Hơi kỳ lạ. Ơ, ngươi không phải nhi tử Phương gia kia sao?
- Hóa ra là Trương thúc thúc.
Phương Tịch liếc mắt nhìn qua, nhận ra được người này chính là bằng hữu phụ mẫu của tiền thân, tên là Trương Long Dực, hắn đã có duyên gặp vài lần. Hắn chỉ không ngờ được đối phương cũng người trong Võ Tổ Miếu.
- Thoạt nhìn, ngươi tìm kiếm chí quái, khắp nơi còn thật sự tìm được vài thứ tốt đấy.
Trương Long Dực hình như nghĩ đến điều gì, vẻ mặt có phần buồn bã vô cớ:
- Thật ra, tiếp xúc chuyện như vậy không phải chuyện gì tốt đối với ngươi. Ngươi còn không bằng luyện võ cho thật giỏi, rèn luyện khả năng chịu đựng của cơ thể, lại cưới vợ sinh con, khai chi tán diệp mới là con đường đứng đắn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận