Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 663: Năm người kết nghĩa

"Bây giờ đã xâm nhập vào trăm vạn dặm trong Huyền Minh Uyên, sự nguy hiểm của Quỷ Môn Tiều đã đủ khiến tu sĩ Kết Đan vẫn lạc, tu sĩ Nguyên Anh thì khó nói..."

"Lại vào trong hơn ba trăm vạn dặm nữa sẽ đến Mê Vụ Hải và Hải Nhãn Chi Địa ở trung tâm của Huyền Minh Uyên không biết giấu hung hiểm cỡ nào?"

Phương Tịch thì thào, khôi lỗi Kết Đan ở bên cạnh hắn tay chân lanh lẹ liên tục bài vật phẩm ra.

Trong đó có lưới đánh có dệt từ Hắc Niết Tàm, còn có một cây cần câu, cần câu này bằng trúc, chủ tài chính là Vạn Niên Thiết Trúc, bề ngoài tản ra màu đen nhánh của tinh thiết nhưng lại mang theo tính bền dẻo không thể tưởng tượng nổi, dây câu đương nhiên là dùng tơ của Hắc Niết Tàm nhưng sợ tơ này lại rất bất phàm, là do tàm vương nôn ra.

Mặc dù không phải người câu cá chính hiệu nhưng lúc Phương Tịch hưởng thụ cuộc sống luôn thích chuẩn bị mọi thứ tốt nhất.

Hắn khống chế linh chu tiến vào khu vực Quỷ Môn Tiều rồi thả neo ở một bãi đá ngầm có hình dạng như sừng trâu, sau đó hắn mang cần câu và lưới đánh cá đi lên đầu linh chu.

Trước tiên hắn thử quăng lưới mấy lần, không vơ vét được thứ gì tốt nhưng lại có mấy con hắc ngư và hắc xà tập kích, chúng bị Phương Tịch chém thành mấy khúc, chuẩn bị làm một nồi canh rắn.

Lúc này hắn cầm cần câu lên, móc một con côn trùng đỏ lên lưỡi câu rồi thả dây câu vào trong hắc thủy.

Mồi câu mà hắn dùng là Hồng Thiết Trùng chính là thứ Hắc Thủy Đại Nghê thích nhất, dùng nó câu hắc nghê sẽ có hiệu quả tốt nhất.

Đương nhiên mồi câu hắn cũng mua ở Phường Thị Không Tang, giá còn không rẻ.

Chỉ có thể nói Hắc Thủy Tông thật sự khống chế trên dưới, chúng nắm những ngư dân ở tu tiên giới rất chặt.

Một tay Phương Tịch cầm cần câu, một tay che miệng ngáp.

Mấy canh giờ sau hắn chợt thu cần câu lại.

Soạt!

Huyền Minh Trọng Thủy tách ra, một con Đại Nghê to bằng cánh tay người trưởng thành bị câu lên.

Toàn thân con Đại Nghê này xanh sẫm, phần bụng đỏ tươi, mang theo huyết điểm, nó có bốn chân, lắc đầu vẫy đuôi, tương tự Giao Long.

"Quả nhiên là long chủng, lực lượng huyết mạch còn tương đối đậm... Chỉ là có chút đáng tiếc, tu vi yêu khí của nó chỉ khoảng hai, ba mươi năm... Thật là bất nhập lưu, mang đến phương thị cũng bán không được mấy đồng."

Phương Tịch cầm Đại Nghê lên, ngắm nghía mấy lần rồi tiện tay ném xuống nước.

Loại Đại Nghê này, bình thường cần tu vi từ hai trăm năm trở lên mới có thể có tác dụng lớn.

Tu vi đến năm trăm năm thì trên đầu sẽ mọc sừng, tiến một bước nữa sẽ hóa rồng, chính là kẻ nổi bật trong yêu thú cấp ba, muốn bắt được phải hao phí chút tâm lực.

Mà nghe nói loại hắc nghê này tu vi đến ngàn năm sẽ thật sự hóa rồng, còn không phải loại Giao Long tạp huyết như Đại Thanh mà là long chủng có huyết mạch Chân Long tương đối đậm, dù ở trong yêu tộc cũng có thể được Giao Long Nhất Tộc tôn làm hoàng tử...

"Chỉ là Đại Nghê có tu vi ngàn năm, sau khi hóa rồng thì e là cũng tương đương với đại yêu hóa hình... Ngư dân Trúc Cơ, Kết Đan đến chỉ là tặng thức ăn..."

"Hắc Thủy Tông vẫn luôn treo thưởng cho Đại Nghê này, chẳng lẽ là muốn thuần hóa long huyết? Chẳng lẽ tông này có bí thuật chiết xuất tinh huyết đặc thù?"

Phương Tịch cũng chỉ có thể suy đoán như vậy.

Tinh huyết của vương giả yêu tộc, bất kể dùng để tu luyện thần thông hay luyện bảo, thậm chí tu hành một số công pháp đặc thù đều khá tốt.

Nhân tộc có thể cải tiến công pháp của cổ ma tộc thành công pháp ma tu thì đương nhiên công pháp yêu tộc cũng có thể làm được.

Ở Địa Tiên giới cũng có một số 'yêu tu' nhân tộc, đa phần đều là huyết mạch bán yêu, cũng có người có tâm cao khí ngạo tu luyện cùng với công pháp nhân tộc để chuẩn bị tương lai Nhân Yêu Hợp Nhất đột phá cảnh giới Phản Hư.

Đương nhiên Phương Tịch chướng mắt chiết xuất long huyết gì đó, dù sau ngay cả máu Ngạc Giao cấp năm hắn cũng có rồi.

Lúc này hắn hoàn toàn chỉ vì vui vẻ, lại hạ cần xuống.

Đến khí mắc câu lại chợt có một chiếc linh chu đến gần.

Trên linh chu có mấy tu sĩ có nam, có nữ đứng đó, cầm đầu chính là một đại hán mặc tử bào, dáng vẻ đường đường, tướng mạo uy vũ, tu vi khoảng Kết Đan hậu kỳ.

Ở trong những ngư dân đã có thể tính là tu vi thâm hậu.

Y nhìn thấy Phương Tịch câu cá một mình, vô ý thức định tiến lên bắt chuyện nhưng thần thức vừa đảo qua thì trên trán đã đổ mồ hôi lạnh.

Nhân tộc ở Địa Tiên giới cũng không hòa bình, huống chi lại ở trong Huyền Minh Uyên này, mỗi ngày chết chút tu sĩ, thật sự là chuyện quá bình thường.

Ở chỗ này gặp được một tu sĩ cấp cao cũng chưa chắc là chuyện tốt.

"Đại ca, Quỷ Môn Tiều rộng lớn như vậy mà có thể gặp được đồng đạo, cũng xem như có duyên... Nhưng hình như hắn đã chiếm lấy nơi tốt mà trước đó chúng ta đã khảo sát..."

Một thư sinh mặc thanh y nhíu mày, dùng thần thức truyền âm.

Tu vi của y hơi yếu nên không nhìn rõ được nội tình của Phương Tịch nhưng y vẫn biết tu sĩ dám một mình ra biển thì rất khó chọc, chắc chắn có bản lĩnh đặc biệt.

"Không được vô lễ, đây là một tu sĩ Nguyên Anh, không đến mức cướp chút cá với chúng ta..."

Tử bào đại hán mới răn dạy một câu thì nghe tiếng reo hò của tiểu muội ở bên cạnh: "Câu được rồi..."

Y nhìn sang, chỉ thấy vị tiền bối kia thu cần câu, câu được một con hắc nghê.

"Tại sao lại là ngươi? !"

Phương Tịch nhìn con Đại Nghê mới được mình phóng sinh, thật sự cạn lời.

Mà Đại Nghê cũng trừng to mắt nhìn hắn, lộ ra vẻ rất vô tội.

Chuyện này khiến Phương Tịch nhớ đến con cá muối chết hết ăn lại uống, lừa gạt đến hóa hình thì nhất thời cười lạnh: "Còn muốn ăn uống miễn phí sao? Lão tử không mắc mưu ngươi đâu..."

Lúc này hắn vung tay lên, một đạo pháp lực cuốn lấy con Đại Nghê này ném ra rất xa.

"Ai nha!"

Lúc này, trên linh chu cách đó không xa, một thiếu nữ mặc váy màu hồng phất kinh ngạc thốt lên: "Người kia... Sao ngươi lại thả Đại Nghê đi? Mặc dù tu vi của con Đại Nghê kia hơi thấp một chút nhưng mang đến dược phô cũng có thể bán được không ít linh thạch đó!"

"Tiểu muội không được vô lễ!"

Tử bào đại hán sợ tới mức run lên, vội vàng răn dạy rồi y lại hành lễ với Phương Tịch: "Chúng ta đã quấy rầy tiền bối rồi, xin tiền bối đừng trách!"

Chỉ có tiểu muội tu vi Trúc Cơ nhìn đại ca của mình rồi lại nhìn Phương Tịch mà khó tin.

Tu sĩ hắc y này lại là lão tổ Nguyên Anh sao?

Sao lại trẻ như vậy?

Mặc dù Phương Tịch che giấu gương mặt thật nhưng hắn cũng không cố gắng ngụy trang thành lão đầu, diện mạo bây giờ của hắn là mày kiếm mắt sáng, ngoại trừ giữa lông mày mang theo chút sát khí ra thì cũng rất anh tuấn.

"Không sao, mấy người các ngươi đến đây, bản nhân có chuyện muốn hỏi."

Phương Tịch thu cần câu lại, thuận miệng nói.

Chờ sau khi mấy tu sĩ kia lên linh chu của Phương Tịch, họ chỉ thấy từng khôi lỗi Kết Đan lấy bàn ghế ra, bày tiệc thì trong lòng không khỏi càng nghiêm nghị hơn.

'Khôi lỗi của vị tiền bối này cũng có thể dễ dàng hạ được chúng ta... Xung quanh Huyền Minh Uyên có tu sĩ Nguyên Anh dùng thuật cơ quan khôi lỗi nổi danh sao?'.

Tử bào đại hán trong lòng run lên, sau đó ôm quyền chắp tay nói: Tại hạ Mạnh Chu Tử xin ra mắt tiền bối."

"Tại hạ Chu Hoành xin ra mắt tiền bối!" Chu Hoành ăn mặc như thư sinh, tu vi ở Kết Đan trung kỳ, nhìn rất khôn khéo.

"Đào Chỉ Lan... Xin ra mắt tiền bối!" Đào Chỉ Lan chính là nữ tử váy hồng mới lên tiếng lúc nãy, tu vi chỉ mới Trúc Cơ.

Sau đó lại có hai tu sĩ tiến lên hành lễ.

Trong năm tu sĩ này có ba người Kết Đan, hai người Trúc Cơ, xem như là bố trí theo tiêu chuẩn tiểu đội ở Huyền Minh Uyên.

Nhìn ra được, tiểu đội này do Mạnh Chu Tử dẫn đầu, Chu Hoành làm nhân vật mưu trí.

Mặc dù tu vi của năm người này khác nhau nhưng đã kết nghĩa huynh đệ tỷ muội, cùng nhau kiếm ăn ở Huyền Minh Uyên đã mấy chục năm.

"Thì ra các ngươi cũng muốn câu cá ở đây..."

Phương Tịch cười ha ha: "Xem như ta đã chiếm bảo địa của các ngươi nên mời các ngươi một bữa, coi như trả nhân quả vậy."

Mạnh Chu Tử đang muốn từ chối thì thấy Chu Hoành nháy mắt với mình, lập tức đổi giọng: "Như vậy... Xin đa tạ tiền bối."

Phương Tịch vỗ tay, sai khôi lỗi lấy hắc xà, hắc ngư làm món ăn rồi bưng lên, hắn lại mở một vò linh tửu.

Hai người Chu Hoành còn tốt, Đào Chỉ Lan không khỏi lắp bắp kinh hãi: "Đây là yêu thú hắc thủy cấp ba... Hắc Thủy Huyền Xà khó giết nhất, vậy mà cũng bị làm thành món ăn..."

"Chư vị thích là tốt rồi."

Phương Tịch nâng chén rượu lên: "Mời!"

Nguyên Anh mời rượu đương nhiên những tu sĩ này không dám từ chối, rối rít uống một hơi cạn sạch.

Sau khi qua ba tuần rượu, lại nói một số chuyện, mấy người kia mới thả lỏng một chút.

Phương Tịch đã biết được, năm người này kết bạn đến Huyền Minh Uyên chủ yếu là vì tích lũy đủ tài nguyên tu hành của mình.

Không nói đến linh vật Kết Đan mà hai Trúc Cơ cần, huynh trưởng của bọn họ tuổi còn trẻ đã đến Kết Đan nên phải chuẩn bị ngưng kết Nguyên Anh nếu không đến Huyền Minh Uyên thì e là sau này có táng gia bại sản cũng không mua nổi một phần linh vật Kết Anh.

"Trong đại hội đấu giá trăm năm tổ chức một lần của Hắc Thủy Tông thường xuyên xuất hiện các loại linh vật Kết Anh như Hóa Anh Đan, Ngưng Anh Đan..."

Đào Chỉ Lan cảm khái rồi chợt ý thức được gì có lại nói: "Mặc dù Quỷ Môn Tiều là nơi ít nguy hiểm nhất trong tứ đại hiểm địa nhưng không cẩn thận vẫn sẽ thân tử đạo tiêu... Nghe nói năm ngoái có người gặp một con yêu thú cấp bốn đang độ thiên kiếp Hóa Thần cấp năm ở Mê Vụ Hải, lập tức sợ đến mức phải chạy trối chết..."

Phương Tịch yên lặng cười thầm, hắn biết tiểu dội này có chút tích lũy, Đào Chỉ Lan không muốn nói nhiều là sợ tu sĩ Nguyên Anh như mình giết người đoạt bảo.

Nhưng hắn cũng có hứng thú với yêu thú Hóa Thần cấp năm: "Còn có đại yêu Hóa Thần nữa sao? Huyền Minh Uyên này thật sự rất hung hiểm..."

"Đúng vậy... Hải Nhãn Chi Địa của Huyền Minh Uyên càng như vậy, dù sao cũng không biết vô tận Huyền Minh Trọng Thủy này có kết nối với mạch nước ngầm kia hay không, trong đó trùng điệp nguy hiểm, dù tu sĩ Hóa Thần cũng không dám xâm nhập hải nhãn dò xét..."

Chu Hoành cười giải thích, bắt đầu nói bóng nói gió tìm hiểu mục đích Phương Tịch đến đây.

Dù sao Quỷ Môn Tiều luôn là nơi các tu sĩ Trúc Cơ, Kết Đan thăm dò, tu sĩ Nguyên Anh có chút vượt chỉ tiêu.

"Bản nhân cũng muốn nhìn các phong cảnh ở Huyền Minh Uyên một phen... Chỉ tiếc là ta hơi sợ chết nên không muốn đến địa phương tương dối nguy hiểm nên đến Quỷ Môn Tiều này du ngoạn, tạm thời xem như vui đùa một phen..."

Phương Tịch ăn ngay nói thật.

Còn các tu sĩ như Đào Chỉ Lan đều cạn lời.

Bọn họ vì chút tài nguyên mà chém giết ở trong Huyền Minh Uyên còn đối phương lại đến du ngoạn...

Được rồi, làm tu sĩ Nguyên Anh chỉ phải cẩn thận một chút thì ở hải vực Quỷ Môn Tiều không có vấn đề gì, chỉ cần không tiếp tục vào sâu hơn thì nguy hiểm thật sự không lớn.

Hình như tác phong của vị tiền bối này cũng khá thận trọng.

Phương Tịch nâng chén rượu lên đang định uống, thần thức của hắn đảo qua, vẻ mặt chợt biến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận