Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1162: Kim Trúc Hải (2)

Nói tới nghiệp vụ nhà mình, tiểu ni cô thuộc như lòng bàn tay:
- Cực Lạc Thế Giới của Ngã Phật thì khác, đạo hữu là tu sĩ cấp cao, hưởng thụ không giống với đám phàm nhân và tu sĩ cấp thấp, Cực Lạc Lâu chúng ta cam đoan mỗi một nhân vật ngài gặp, Thiên Nữ, Minh Phi... Đều là chân nhân đóng vai, thậm chí có thể có thần niệm của Đại Bồ Tát thuộc Hoan Hỉ nhất mạch giáng lâm, tặng thân thể nha...
Phương Tịch nghĩ một chút đã hiểu rõ.
Cho ‌dù Thái Hư Huyễn Cảnh tốt, cũng chỉ có cảm giác hư giả.
Cực Lạc Thế Giới của Phật môn thì cực kỳ giống thế giới thật.
Không chỉ vậy, trận linh và AI giống như người nhưng cuối cùng không phải người.
Dù có thể ngụy trang lừa chín mươi chín phần trăm tu sĩ cũng không gạt được hắn.
Nhưng Tây Phương Cực Lạc cao cấp trực tiếp dùng chân nhân, cái này rất xa xỉ.
- Có cam đoan như vậy, những nhân vật kia không biết là tìm ai đóng?
Phương Tịch tò mò, lại hỏi một câu.
- A Di Đà Phật, đương nhiên là người nghiệp lực quấn thân trong mười tám tầng Địa Ngục.
Dáng vẻ tiểu ni cô trang nghiêm trả lời:
- Đây là bọn họ chuộc tội...
Phương Tịch sờ cằm không nói.
Nếu hắn đoán không lầm, lai lịch của những người này, ha ha...
Những người phàm tục và tu sĩ cấp thấp sống mơ mơ màng màng bị trận linh thao túng trong thế giới Cực Lạc, cuối cùng quả nhiên là phải trả nợ.
- Ừm, hôm nay ta có việc, ngày khác nhất định đến.
Thời điểm Phương Tịch ở Liệt Nhật Tiên Thành chính là khách quen của Thái Hư Điện, lúc này đương nhiên sẽ không từ chối, lưu tín phù với tiểu ni cô, cầm một tấm thẻ khách quý.
Hắn lại đi xuống dưới, đi hơn mấy trăm tầng, cuối cùng đi tới trước một cửa hàng.
Cửa hàng này chỉ lớn tầm mười mét vuông, trên kệ hàng bày các loại đồ vật phổ biến của tu tiên giới, từng chồng phù lục xếp chồng chất chỉnh tề, trước cửa có chút hương vị giăng lưới bắt chim.
- Phong Duyên Trai?
Phương Tịch ngẩng đầu, nhìn thấy tên cửa hàng, khóe miệng co giật:
- Quả nhiên... Nơi này là nơi tốt, nhưng nhiệm vụ là cái hố...
- Vị khách nhân này...
Một tu sĩ già nua ở sau quầy ngáp một cái, nhìn thấy Phương Tịch tiến đến, vừa mới nói một tiếng đã thấy lệnh bài bạch ngọc Phương Tịch đưa ra, sắc mặt không khỏi biến đổi, cúi đầu khom lưng:
- Thì ra là đại nhân, trong Trai sớm đã truyền tin tức đến, sau này cửa hàng do đại nhân quản lý... Lão hủ là Tề Hống, gặp qua đại nhân.
- Nói cho ta nghe tình huống nơi này, tất cả có mấy vị tu sĩ, chi tiêu bao nhiêu, trong khố phòng còn lại bao nhiêu linh vật, còn nữa, vì sao buôn bán quạnh quẽ như vậy? Ta thấy ở đây kết nối hai đại Tiên Vực, bách hóa nhiều, không đến mức như thế này chứ?
Phương Tịch thu lệnh bài, chậm rãi ‌nói.
Thời điểm bàn giao, sổ sách và kiểm kê nhà kho là quan trọng nhất, nếu không để ý sẽ bị người tiền nhiệm hố.
- Ai...
Tề Hống nghe ‌xong lại cười khổ:
- Cửa hàng này quạnh quẽ là bởi vì cách Cực Lạc Huyền Giới quá gần!
- Ồ? Nói ta nghe chi tiết.
Phương Tịch hứng thú, thuận miệng hỏi.
- Vâng...
Tề Hống thở ‌dài:
- Từ khi lão Tăng câu rồng vượt qua Cực Lạc Huyền Giới đến đây, khí vận ở đây đã nối liền với Phạm môn, Kim Trúc Hải trở thành cầu nối cho Phạm tu tiến vào Tiên Vực Bắc Thần... Phong Duyên Trai ta là một trong mấy thế lực lớn ở Tiên Vực Bắc Thần, ở chỗ này phát triển không khỏi có chút bó tay bó chân...
- Dùng chung khí vận, miêu tả này thú vị nha, xem ra cố sự năm đó của lão tăng và Long Vương còn có nội tình gì rồi... Có điều chuyện này không liên quan gì đến chúng ta, Phong Duyên Trai khó phát triển ở đây là vì thế lực đấu đá?
Phương Tịch xem như hiểu rõ.
Nếu chỉ có một hai thế lực Tiên Nhân như Thần Mộc Cung kia thì không sao, Phong Duyên Trai làm ăn với Phạm Môn thì cần phải chú ý ảnh hưởng.
Dù sao lớn nhất ở Tiên Vực Bắc‌ Thần vẫn là Bắc Thần Tiên Cung!
Nếu kết giao với người ngoài mà bị Bắc Thần Tiên Cung nghi ngờ, thì mất nhiều hơn được!
- Bởi vậy, bản trai ở đây chỉ buôn bán nhỏ, làm cứ điểm tạm thời mà thôi.
Tề Hống cười khổ, lại hạ giọng:
- Dù hai vực thật có làm ăn lớn, thì cũng là đại nhân phía trên tự mình ra mặt giao tiếp, không liên quan đến bọn ta, mà những con lừa trọc kia lại cực kỳ am hiểu làm ăn, các loại vật phẩm đã tốt còn muốn tốt hơn, chúng ta bị cướp không ít mối, dần dần không gượng dậy nổi...
Phương Tịch gật đầu.
Hòa thượng vốn rất am hiểu làm ăn, ví dụ như cao tăng Đại Tướng Quốc Tự triều Tống kiếp trước, giỏi nhất là nướng thịt heo, cho vay nặng lãi, cho thuê nhà.
- Thì ra là thế...
Cuối cùng hắn đã hiểu rõ vì sao nhiệm vụ Kim Trúc Hải này nguy hiểm không cao, nhưng không ai nguyện ý đến.
Công lao và lợi ích ít, cao tầng Phong Duyên Trai lại thỉnh thoảng sẽ đến, ngay cả núi cao hoàng đế xa cũng không làm được, quả thật hộc máu.
Nhưng Phương Tịch không quan tâm mấy điều đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận