Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 259: Thương nghị

"Kể từ đó, chẳng phải Hồ Vạn Đảo lại vô chủ sao?"

Phương Tịch nhìn Nguyễn Tinh Linh: "Tinh Linh có muốn nắm bắt cơ nghiệp này không?"

Nguyễn Tinh Linh cũng không phản bác, dáng vẻ như nàng cũng hơi động tâm.

Dù sao thì nơi đó cũng là cố hương của nàng.

Lúc trước chỉ bị ma tu chiếm cứ, chờ sau khi Tống gia cày bình Hồ Vạn Đảo, lại bị Ngôn gia do Tống gia bồi dưỡng chiếm cứ, có thể nói là cửa trước đuổi, cửa sau hổ vào.

Đến lúc này, Tống gia rơi đài mà Huyền Thiên Tông giao thế mới cũ, cục diện bình tĩnh, lại là thời cơ cực tốt!

"Chuyện này... Tinh Linh cũng có dự định này, còn phải hỏi Đan nhi nữa..."

Nguyễn Tinh Linh lập tức phóng ra một tấm Truyền Âm Phù gọi Nguyễn Đan qua.

Ba tu sĩ Trúc Cơ, để bất kỳ ở đâu cũng là một cỗ lực lượng cường đại.

Cũng do Bạch Trạch Tiên Thành Trúc Cơ đông đảo, nếu ở Việt Quốc, hoàn toàn là hình thức ban đầu của một phương thế lực Trúc Cơ.

Ba người ngồi dưới dưới Đào Hoa thụ, bên cạnh có Kim Linh rót rượu, Vi Nhất Tịch sắp xếp điểm tâm.

Nguyễn Tinh Linh nói dự định ra rồi nhìn Nguyễn Đan: "Đan nhi, con nghĩ thế nào?"

"Đương nhiên Đan nhi sẽ ủng hộ sư phụ thu hồi gia nghiệp, tiện thể quân lâm toàn bộ Hồ Vạn Đảo." Nguyễn Đan trả lời không chút do dự.

"Đi, đương nhiên phải đi! Đại thúc... Chúng ta cùng đánh trở về!"

Vi Nhất Tịch ở bên cạnh, ngay vậy ánh mắt lập tức tỏa sáng.

Nàng đối với linh địa của mình vẫn luyến tiếc không quên.

Còn bộ dạng của Kim Linh thì lại không biết làm sao.

"Nếu vậy... Thì cứ quyết như vậy đi."

Phương Tịch nhìn Kim Linh, thở dài rồi nói.

Thật ra tu sĩ Trúc Cơ lại về Đào Hoa Đảo thì linh mạch không đủ dùng.

May mà ở trong Hồ Vạn Đảo, linh mạch cấp hai cũng có mấy cái.

Nguyễn Tinh Linh lấy ra một bản địa đồ của Hồ Vạn Đảo, những đảo lớn trên đó đều có đánh dấu.

Đương nhiên, chủ yếu là đảo có linh mạch, nếu là đảo không có linh cơ thì trừ phi là có địa vực rộng lớn nếu không thì cũng sẽ không đặc biệt đánh dấu.

"Trong Hồ Vạn Đảo, có bốn đảo có linh mạch cấp hai, theo thứ tự là Long Ngư Đảo, Linh Không Đảo, Phong Diệp Đảo, Kim Quy Đảo..."

"Ở trong đó, Long Ngư Đảo và Phong Diệp Đảo đều có linh mạch cấp hai thượng phẩm... Kim Quy Đảo có một linh mạch cấp hai trung phẩm, linh mạch trên Linh Không Đảo thì khoảng cấp hai hạ phẩm... Vền phần những đảo nhỏ còn lại có lẽ cũng có linh mạch cấp hai nhưng Tinh Linh không biết..."

Nguyễn Tinh Linh phân tích.

Với thể lượng của Hồ Vạn Đảo, muốn cung cấp nuôi dưỡng mấy vị tu sĩ Trúc Cơ thì vẫn dư xài.

Trong mấy hòn đảo này, Long Ngư Đảo là trụ sở trước đây của Long Ngư Chung gia, Linh Không Đảo đã từng thuộc về liên minh Tam Thập Lục Đảo, sau đó được mở thành phường thị.

Phong Diệp Đảo hình dạng như lá phong, đã từng là đạo trường của Diệp tán nhân.

Kim Quy Đảo thì thuộc về Thái Thúc gia.

Được rồi... Bây giờ đều là địa bàn của Ngôn gia!

"Lão tổ Ngôn gia Ngôn Vô Tuất vốn xuất thân từ một tiểu tộc Luyện Khí, luôn phụ thuộc Tống gia để sinh tồn, sau đó Ngôn Vô Tuất có gắng phấn đấu, tu luyện đến Luyện Khí viên mãn, may mắn thu được một linh vật Trúc Cơ, từ đó Trúc Cơ thành công, sau này vẫn luôn bị khốn đón ở Trúc Cơ sơ kỳ... Một lòng phát triển gia tộc."

Nguyễn Đan cũng nói ra tư liệu của lão tổ Ngôn gia: "Bây giờ Hồ Vạn Đảo quy về Ngôn gia nhưng cũng chỉ có một Trúc Cơ sơ kỳ..."

Phương Tịch nhìn lại ở đây, được rồi, bên họ có ba Trúc Cơ sơ kỳ.

"Ngôn gia không đáng lo, quan trọng là thái độ của Huyền Thiên Tông Việt Quốc!"

Nguyễn Tinh Linh nói: "Trong khoảng thời gian này, ta giết yêu thú trên tường thành cũng quen biết với mấy vị viện thủ Trúc Cơ của Huyền Thiên Tông, so với để Ngôn gia tiếp tục tọa trấn Hồ Vạn Đảo thì chắc chắn Huyền Thiên Tông muốn thay người hơn, huống chi chúng ta càng đáng giá lôi kéo hơn Ngôn Vô Tuất..."

"Nhìn như vậy, cũng không tệ."

Phương Tịch cười nói: "Có thể trở về xem thử, ta cũng nhớ cảnh sắc của Hồ Vạn Đảo..."

Chờ sau khi chúng nữ rời khỏi, Kim Linh vẫn ở tại chỗ, vẻ mặt đầy lo lắng không yên.

Phương Tịch nhìn nàng, cũng hơi xúc động: "Kim Linh, nàng ở với ta bao lâu rồi?"

"Sắp ba mươi năm rồi..."

Mặc dù đã phục dụng Cố Nhan Đan nhưng Kim Linh cũng cảm thấy thanh xuân của bản thân đã không còn, không khỏi hơi đa cảm.

"Nàng có nguyện ý về Hồ Vạn Đảo với ta không? Đúng lúc ta có một linh địa của Đào Hoa Đảo có thể cho nàng dưỡng già..."

Đối với ngươi vẫn luôn nhẫn nhục chịu khó theo mình, Phương Tịch vẫn tương đối khẳng khái.

"Bỏ đi... Công tử, Kim Linh thích Bạch Trạch Tiên Thành cũng không muối rời khỏi đây."

Kim Linh nghiêm túc suy nghĩ một phen rồi trả lời.

Nàng đã già, không bao lâu nữa nhan sắc cũng sẽ suy, lại không có dòng dõi, dù đến Hồ Vạn Đảo lại thế nào?

Hồ Vạn Đảo và cố hương của mấy người Nguyễn Tinh Linh nhưng không phải nàng.

"Ai... Thôi, đến lúc đó ta sẽ thuê động phủ này thêm mười năm..."

Phương Tịch thở dài, ném qua một túi trữ vật: "Những thứ này cũng cho nàng hết..."

"Công tử..."

Kim Linh tiếp nhận túi trữ vật, hốc mắt lập tức đỏ kè.

Phương Tịch xua tay, đi thẳng vào phòng bế quan.

Trong túi trữ vật mà hắn cho Kim Linh có đan dược, pháp khí, tài nguyên linh vật đồng giá trị một ngàn khối linh thạch.

Về phần một viên Trúc Cơ Đan liệt phẩm kia?

Nàng đã sớm qua đại nạn sáu mươi, cũng chưa tu hành đến Luyện Khí viên mãn, Trúc Cơ Đan cho nàng cũng không dùng được, lại có thể gây họa.

Phương Tịch đối với chuyện này cũng chỉ có thể cảm thấy bất đắc dĩ.

Nhưng mà dù sao cũng chỉ là một cảnh trong nhân sinh mà thôi, hắn cũng sẽ không vì vậy mà dừng bước.

'Bây giờ Tống gia đã bị diện, ma tu cũng rút đi... Cũng là lúc thỏa đáng.'.

'Đúng lúc ta cũng sắp đột phá trung kỳ... Vẫn không nên ở dưới mắt chân nhân Kết Đan nhảy nhót mới thỏa đáng...'.

Giáo huấn của La Công lúc trước khiến Phương Tịch khắc sâu, trong tiên thành cũng chưa chắc tuyệt đối an toàn.

Dù hắn cũng không tính là cây cao hơn rường nhưng đại nạn mới Trúc Cơ, sau đó lại tiến bộ nhanh chóng, hiển nhiên cũng không quá bình thường.

Khiến quá nhiều người chú ý cũng không tốt.

Vẫn nên trở về rồi tiếp tục trồng cây.

Muốn trồng cây trong Bạch Trạch Tiên Thành vậy thì chính là muốn chết, bây giờ lại đúng lúc có cơ hội tốt, đương nhiên phải bắt lấy.

Mặc dù đã chuẩn bị rời khỏi nhưng vẫn còn rất nhiều việc phải làm.

Tỉ như bán lại Đan Khí Các hoặc là cho thuê dài hạn.

Lúc trước mua của hàng này với giá thấp, bây giờ giá cả đã tăng vọt, Phương Tịch và Nguyễn Tinh Linh cũng xem như kiếm được một khoản lớn, khiến Phương Tịch cảm khái tu tiên tứ nghệ kiếm linh thạch cũng không bằng xào bất động sản.

Về phần trong lần phong ba này, bao nhiêu người thổ huyết bán tổ nghiệp đi, ngay cả cái nịt cũng không còn, lại có bao nhiêu người âm thầm thu mua, đại phát hoành tài thì cũng thật sự khó nói.

Đồng thời Nguyễn Tinh Linh cũng cần phải liên lạc với đạo hữu ở Huyền Thiên Tông, tỏ rõ nguyện vì tông môn khu trục Ngôn gia trấn thủ Bắc Cương.

Ở Việt Quốc muốn chiếm đất làm vua mà không thông qua Huyền Thiên Tông thì tuyệt đối không có khả năng.

Nhưng mà ngay trong khoảng thời gian này có một tin tức truyền ra.

Thái Thượng trưởng lão Huyền Thiên Tông - Khương Đạo Nhân tọa hóa!

Tu sĩ Giả Đan mới - Trương Trúc Thịnh kế vị làm Thái Thượng trưởng lão!

Chuyện này khiến rất nhiều tu sĩ đều cảm thấy vô cùng thổn thức, vị hoá thạch sống của tu tiên giới Việt Quốc kia cuối cùng vẫn vô vọng với đại đạo, hồn du thái hư.

Mà Huyền Thiên Tông sau khi được Trương thái thượng chấp chưởng toàn diện đại quyền cũng rất vững vàng, thu nạp bọn phản bội đầu hàng và thanh toán những thế lực của Tống gia.

Nguyễn Tinh Linh đi chuyến này có thể nói là hợp ý.

Song phương ăn nhịp với nhau nên lập tức ký linh khế nay.

Đào Hoa Các.

"Nói vậy thì... Huyền Thiên Tông đồng ý cho chúng ta chiếm cứ Hồ Vạn Đảo?"

Phương Tịch vuốt ve một cái lệnh bài do Nguyễn Tinh Linh mang đến, vẻ mặt nghiền ngẫm.

Lệnh bài này giá trị chế tạo không ít, có thể so với một món pháp khí thượng phẩm, bên ngoài phủ đầy vân văn, mặt chính khắc Huyền mặt trái khắc Thiên, chính là bằng chứng cho thế lực thuộc hạ của Huyền Thiên Tông.

"Huyền Thiên Tông có yêu cầu gì không?"

Trả lại lệnh bài cho Nguyễn Tinh Linh, Phương Tịch hỏi thêm.

Mà biểu lộ của Nguyễn Tinh Linh cũng hết sức kỳ quái: "Bỏ qua cho Ngôn gia... Ngôn Vô Tuất quỳ rất nhanh, lúc Tống gia diệt vong chúng đã sớm hoàn toàn thần phục Huyền Thiên Tông, còn hứa mang tất cả hài đồng trong nhà có tư chất ưu dị vào tông môn làm đệ tử ngoại môn... Bây giờ Huyền Thiên Tông mới cũ thay thế nên hi vọng giữ được sự yên bình, không thích nhiều chuyện!"

"Sau đó, có lẽ là nhìn Ngôn gia không quá thoải mái, bởi vậy mới đồng ý thỉnh cầu của chúng ta, để ba chúng ta về Hồ Vạn Đảo giám sát nhà này... Hay nói là kiềm chế lẫn nhau?"

Vẻ mặt Nguyễn Đan như đang suy nghĩ điều gì đó.

"Vô luận như thế này, đã đồng ý là tốt rồi... Tiếp theo, chính là vấn đề phân phối linh đảo."

Phương Tịch mở địa đồ Hồ Vạn Đảo ra: "Ngôn gia còn muốn chiếm cứ linh mạch cấp hai thượng phẩm sao? Đừng ảo tưởng..."

Linh mạch cấp hai thượng phẩm có thể chống đỡ Trúc Cơ tu hành một mạch đến Trúc Cơ hậu kỳ thậm chí viên mãn.

Nên chắc chắn Phương Tịch sẽ không nhượng bộ.

Tam đại Trúc Cơ bọn họ mà nhượng bộ với một tên Trúc Cơ sơ kỳ cũng lộ ra rất kỳ quái.

"Ngôn gia chỉ là tiểu gia tộc, sống nhờ trên Linh Không Đảo là đủ rồi."

Nguyễn Tinh Linh một lời định ra vận mệnh của Ngôn gia.

"Ừm, ta cảm thấy Long Ngư Đảo không tệ, rất thích hợp với ta."

Phương Tịch cũng không khách khí, vừa mở miệng là muốn linh đảo cấp hai tốt nhất.

Ào ào ào!

Lúc hắn nói chuyện, Đại Thanh cũng từ trong hồ nước bay ra, đằng vân giá vũ giữa không trung, chỉ cần nhìn nhầm một chút thì sẽ cho rằng nhìn thấy một con Giao Long.

"Đây là... Con Đại Thanh Ngư kia sao?"

Nguyễn Đan trừng to mắt.

Con cá kiểng trong hồ lúc nào đã thăng cấp rồi? Sao nàng lại không hề phát giác?

Thẩm chí nàng cảm thấy con cá này còn mạnh hơn cả nàng! ?

"Thanh Giác Ngư Long... Cấp hai, có linh thú này đúng là ở Hồ Vạn Đảo càng có chỗ phát huy."

Trong mắt Nguyễn Tinh Linh dị sắc liên tục: "Phương huynh... Huynh giấu Tinh Linh thật khổ nha... Thôi được, Long Ngư Đảo này giao cho Phương huynh, Phong Diệp Đảo của Tinh Linh, về phần Đan nhi thì chịu chút ủy khuất làm đảo chủ Kim Quy Đảo đi..."

Thật ra với linh mạch của Long Ngư Đảo mà cung cấp nuôi dưỡng ba Trúc Cơ tu luyện cũng dư sức.

Nhưng mà đây là phân chia lợi ích chứ không phải là phân chia đạo trường.

Dù sao thì Nguyễn Tinh Linh muốn đến Long Ngư Đảo ở lại vài năm chẳng lẽ Phương Tịch sẽ đuổi người ta sao?

Hơn nữa Nguyễn Đan có lẽ cũng sẽ tu luyện ở Phong Diệp Đảo, chỉ là trên danh nghĩa thống trị Kim Quy Đảo thu lấy tài nguyên của đảo này mà thôi.

Mặc dù quan hệ của ba người không tệ nhưng trong lúc phân chia từ đầu này cũng không thể khinh thường.

Phương Tịch thuận lợi lấy được Long Ngư Đảo nên tâm tình rất tốt.

Trên Long Ngư Đảo có linh mạch cấp hai thượng phẩm, còn có một cái Hồ Địa Sát, đều là tài nguyên vô cùng trân quý.

Chỉ nói về linh khí thì đã hơn xa Đào Hoa Các.

Cấp dưỡng cho hắn tu luyện đến Trúc Cơ hậu kỳ tuyệt đối dư sức.

Đến lúc đó lại bố trí lại trận pháp tụ linh, kiềm chế linh khí một đảo, nhất thời mang một chỗ nào đó lên đến cấp ba hạ phẩm thì cũng phải vấn đề gì lớn.

Trên lý luận thì có linh mạch cấp ba hạ phẩm đã đủ để duy trì đến Kết Đan...
Bạn cần đăng nhập để bình luận