Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 650: Tứ Tượng

Sau khi Hóa Thần, Phương Tịch đã tự xưng vô dịch Nhân Gian.

Bởi vậy dù có Phi Thăng Đài, thậm chí có hàng loạt bảo vật hư không như Tỏa Yêu Tháp, đặc biệt là Chư Thiên Bảo Giám hộ thể, hắn nắm chắc trăm phần trăm có thể thành công phi thăng đến Địa Tiên giới nhưng hắn vẫn không mạo muội phi thăng!

Vất vả lắm mới trở thành tuyệt đỉnh, vô địch thiên hạ lại lập tức đến Địa Tiên giới tìm hành hạ không phải là phong cách của hắn.

Hắn đã hạ quyết tâm, phải ở lại Nhân Gian giới lâu dài, ít nhất cũng phải tu luyện đến cảnh giới Hóa Thần viên mãn rồi hắn mới cân nhắc chuyện phi thăng.

Trong thời bình phải nghĩ đến thời loạn!

Nếu hắn muốn giết Hóa Thần nhân tộc ở Nhân Gian giới thì chỉ như giết một con gà, bởi vậy nguy hiểm còn lại cũng chỉ có khả năng tương lai phát sinh hàng giới và người thượng giới giáng lâm, còn có một số tồn tại kinh khủng bị phong ấn ở bản giới...

Hàng giới không thể đoán trước chỉ có thể bị động tiếp nhận...

Về phần thượng giới?

Phương Tịch đã từ miệng của Vân Hi tiên tử biết được chuyện thượng giới cắt đứt liên hệ với Nhân Gian giới.

Đương nhiên hắn cũng biết tổ sư của Thanh Đế Sơn chính là 'trích tiên nhân', còn là người phản bội chạy trốn khỏi thượng giới nên công pháp mà hắn học, sau khi phi thăng sẽ có thể bị người người kêu đánh...

Nhưng đây không phải vấn đề!

Công pháp chỉ là công cụ, chỉ cần có thể trường sinh thì hắn cũng không phải không thể bỏ qua Khô Vinh Quyết.

Huống chi hắn còn có thể dùng mã giáp ma tu sau khi phi thăng, không có chút quan hệ gì với Thanh Đế Sơn.

Cho nên, tai hoạ ngầm của Phương Tịch chỉ còn lại những tồn tại Hóa Thần bị phong ấn ở Nhân Gian giới.

Tỉ như quỷ tu ở dưới Phỉ Thúy Đảo, Yêu Tôn Cốc Thần trong bí cảnh Cốc Thần Tây Mạc và Hắc Thái Tuế ở trong Hãn Hải giới.

Hắn còn từng cố ý hỏi lão tổ Bạch gia ở Bắc Nguyên có phong ấn đại yêu ma như vậy hay không, kết quả lão tổ Bạch gia lúng túng cam đoan Bắc Nguyên tuyệt đối không có...

Mặc dù Phương Tịch giữ thái độ hoài nghi chuyện này nhưng trước mắt hắn vẫn tạm tin.

Nhưng mà hắn cũng đã bố trí ở nơi phong ấn tam đại Hóa Thần kia rồi.

Tỉ như gia cố phong ấn dưới Phỉ Thúy Đảo khiến tên gia hỏa nghi là quỷ tu kia không thể nào cảm ứng được bên ngoài.

Hắn còn tiện thể lấy ra thành quả nghiên cứu Hắc Thái Tuế mới nhất của Cửu Châu giới, hiệp trợ Vân Hi tiên tử bố trí thêm mấy lớp trận pháp ở bên ngoài Hãn Hải giới, gia cố lực lượng hàn băng trong Hãn Hải giới, đảm bảo có thể đông lạnh Hắc Thái Tuế thêm mấy trăm năm nữa.

Mà đối với bí cảnh Cốc Thần ở Tây Mạc thì Phương Tịch cũng gia cố phong ấn, tiện thể ở mỗi nơi quan trọng hắn đều bí mật an bài một mộc khôi lỗi cấp Nguyên Anh ẩn nấp giám thị.

Sở dĩ hắn chọn gia cố phong ấn mà không giải quyết triệt để là vì tu vi của hắn bây giờ vẫn còn yếu, cưỡng ép xuất thủ thì hắn không nắm chắc bao nhiêu.

Gặp chuyện không thể giải quyết thì kéo dài trước cũng là một loại sáng suốt!

Đương nhiên Phương Tịch cũng không vứt phiền phức cho hậu nhân mà hắn định chờ đến khi mình Hóa Thần Hóa Thần hậu kỳ thậm chí viên mãn sẽ giải quyết từng tên một.

Địa Tiên Linh Cảnh kia đương nhiên cũng không chạy thoát...

Vừa rồi chính là mộc khôi lỗi mà hắn bố trí ở bí cảnh Cốc Thần truyền tin đến.

"Dẫn xà xuất động đã phát sinh hiệu quả rồi sao?"

Phương Tịch suy nghĩ một lúc rồi ngồi xuống khoanh chân lại.

Thân phận bây giờ của hắn là gì? Hắn lười giao thủ với những tên dư nghiệt kia, vẫn nên giao cho Ngoại Đạo Nguyên Anh đi giải quyết là được rồi.

...

Bên ngoài bí cảnh Cốc Thần.

Một trận pháp đen nhánh yên lặng phóng từng tia sát khí lên cao.

Đây là Thiên Âm Tứ Tượng Trận, là do sau khi Phương Tịch tiếp quản toàn diện Tu Tiên Giới Tây Mạc, lệnh các tông môn cung cấp vật tư rồi đích thân thiết kế, xây dựng thành.

Bình thương luôn có vài tu sĩ Nguyên Anh trông giữ, đủ để đảm bảo phong ấn bí cảnh Cốc Thần.

Thiên Âm Tứ Tượng Trận có bốn trận môn, mỗi trận môn đều có một tu sĩ Nguyên Anh trấn thủ, có thể hô ứng với phong ấn trong bí cảnh, rút lực lượng của Cốc Thần ra để gia cố lại phong ấn, ý tưởng rất hay.

Một khắc trước, một đạo độn quang xanh sẫm bay đến một hướng của đại trận.

Sát khí cuồn cuộn lập tức xuất hiện thông đạo chỉ vừa một người qua, để người này tiến vào trong.

Tướng mạo của người này chỉ khoảng ba mươi tuổi, một bộ lam y, đôi mắt mang thẹo sự tang thương, tu vi khoảng Nguyên Anh sơ kỳ.

Gã bước vào trận pháp, đi đến trước một cái đài do hoàng thổ xây thành.

Trên đài hoàng thổ có một tu sĩ Nguyên Anh mặc ma bào, đầu đeo thiết cô ngồi khoanh chân, tu vi Nguyên Anh trung kỳ.

"Cam sư huynh... Mọi chuyện có thuận lợi không?"

Tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ hành lễ rồi hỏi.

"Ta chỉ có thể khống chế một trận môn của Thiên Âm Tứ Tượng Trận, tu sĩ Nguyên Anh ở hai trận môn còn lại thì dễ nhưng Kim Quang Thiền Sư trấn thủ tử môn lại là đại tu sĩ."

Tu sĩ ma bào đeo thiết cô trên mặt hiện ra vẻ không cho là đúng: "Thật ra bản nhân cũng không ủng hộ đề nghị của đại trưởng lão ẩn mạch... Chỉ mới ẩn nấp trăm năm, người đó mới tấn thăng Hóa Thần, dù diệt sát Hỏa lão tổ có hao tổn thọ nguyên nhưng ít nhất vẫn có thể sống hàng trăm, hàng ngàn năm... Chúng ta đã vì bảo tồn đạo thống của Thánh Hỏa Giáo thì phải có quyết tâm ẩn nấp ngàn năm... Bây giờ nhảy ra gây sự, sẽ chỉ trở thành đích ngắm."

"Lời của Cam sư huynh rất có lý... Nhưng thọ nguyên của chúng ta không bằng người đó, chỉ có thể trơ mắt nhìn, thật sự không cam lòng... Huống chi thọ nguyên của đại trưởng lão cũng không còn nhiều, lần này dù chúng ta liều mạng cũng phải khiến người đó đẹp mặt... Với tu vi Hóa Thần của hắn, dù có thể trấn áp được Cốc Thần Yêu Tôn này thì chắc chắn phải hao tổn thọ nguyên rất lớn... Người này tọa hóa sớm một ngày thì hạt giống mà chúng ta chôn xuống có thể thấy mặt trời sớm hơn một ngày!"

Tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ khẳng khái phân trần.

"Hạt giống..."

Tu sĩ ma bào Cam sư huynh thì thào: "Ác Giao Tự ta luôn không hòa hợp với Thánh Hỏa Giáo, thậm chí còn từng bị Thánh Hỏa Giáo chèn ép, ai có thể ngờ được bản tự lại là một nhánh ẩn mạch của Thánh Hỏa Giáo chứ... Nếu chúng ta liều mạng mà có thể giúp những hạt giống ẩn nấp kia thấy ánh mặt trời sớm hơn thì cũng có thể làm được."

Người có thể chọn để truyền tiếp đạo thống tông môn thì ít nhất ở phương diện trung thành sẽ không có chút vấn đề nào.

Lại càng không cần phải nói, trong bọn họ đều có sư tôn, đệ tử, đạo lữ hoặc thân bằng chết trong tay của Phương Tịch, tuyệt đối là huyết hải thâm cừu!

"Hai tên Nguyên Anh kia thì ta và ngươi đã có thể giải quyết... Còn Kim Quang Thiền Sư thì phải làm sao?"

Cam sư huynh hỏi.

"Đại trưởng lão sẽ đích thân xuất thủ..."

Tu sĩ Nguyên Anh trả lời.

"Đại trưởng lão cũng xuất thủ sao?"

Ánh mắt của Cam sư huynh khẽ động, sau đó thở dài: "Quá hiểm, quá hiểm rồi..."

Không biết đã trôi qua bao lâu, Thiên Âm Tứ Tượng Trận chấn động, ba trận môn chợt tan vỡ.

Trong một trận môn còn sót lại cũng chợt có Phật quang phóng lên cao, hóa thành một kim thân La Hán, bên ngoài có vô số linh quang của phù văn lấp lóe, linh khí phụ cận ba động kịch liệt, vừa nhìn đã biết là có tu sĩ lợi hại đang giao thủ.

Cách đó không xa.

Một khôi lỗi đờ đẫn từ trong đất cát thò đầu ra, nó nhìn tất cả những gì phát sinh trong trận pháp...

"A di đà phật!"

Kim Quang Thiền Sư chắp tay trước ngực, quanh thân có pháp tướng La Hán lúc ẩn lúc hiện, ngực của lão hiện ra phật hiệu chữ Vạn kim sắc.

Ở đối diện lão là một đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ toàn thân đều bị trong sương mù xám trắng bao phủ.

Dường như đối phương tu luyện công pháp ma đạo, mỗi lần đối phương xuất thủ đều có từng tia âm khí mịt mờ hóa thành cự mãng, cự mãng mở cái miệng to như chậu máu ra, mỗi lần nó cắn trúng pháp thân La Hán đều có thể khiến kim quang ảm đạm hơn mấy phần, lỗ hổng to lớn hiện ra.

"Các hạ giấu đầu lòi đuôi... Hiển nhiên là một trong những người lão nạp quen biết, bây giờ chỉ vận dụng công pháp ma đạo thì e là không hạ được lão nạp đâu!"

Trong mắt Kim Quang Thiền Sư chợt lóe kim sắc nói.

Lão cũng đang âm thần kêu khổ trong lòng, lúc trước lão tham lợi mà tiến vào bí cảnh Cốc Thần này, khiến pháp thể bị hỏng.

Bây giờ vất vả lắm mới đoạt xá tu hành lại thì lại bị vị kia phái đi làm việc, an bài lão làm chuyện khổ sai, trong chừng bí cảnh này.

Vốn dĩ khổ một chút cũng thôi đi, không ngờ thật sự có tu sĩ điên muốn công phá bí cảnh, thả Cốc Thần Yêu Tôn ra!

"Các hạ không phải yêu tộc sót lại đó chứ... Các hạ nên biết Cốc Thần Yêu Tôn đã điên rồi, thả hắn ra sẽ khiến sinh linh đồ thán... Vì muôn dân thiên hạ, lão nạp không thể không ngăn cản các hạ, các hạ làm vậy sẽ trở thành địch nhân của Tây Mạc, xin buông bỏ đồ đao..."

Kim Quang Thiền Sư tận tình khuyên bảo, bên ngoài pháp tướng có một cây trúc kim sắc sinh trưởng, nó nhanh chóng lan đến tên ma tu giấu đầu lòi đuôi kia.

"Sinh linh Tây Mạc đồ thán sao? Ha ha... Ta muốn chính là sinh linh đồ thán!"

Trong tay ma tu chợt xuất hiện một cặp ngọc hoàn xích hồng, song hoàn óng ánh, chúng vừa chạm vào nhau đã có từng đoàn Hỏa linh lực xích hồng xuất hiện, trải rộng phạm vi hơn mười dặm.

"Long Phượng Song Diễm Hoàn? !"

Kim Quang Thiền Sư giật nảy cả mình, lão nhận ra dị bảo có lai lịch rất lớn này: "Các ngươi là dư nghiệt Thánh Hỏa Giáo? !"

Sau khi nhận ra, trong lòng của lão lại sinh ý thoái lui.

Dù sao Long Phượng Song Diễm Hoàn này cũng là dị bảo đại danh đỉnh đỉnh của Thánh Hỏa Giáo, nghe nói lực khống hỏa của nó gần bằng thông linh chi bảo.

Ở trong tay của đại tu sĩ thì uy năng càng vô tận.

Đại tu sĩ giấu đầu lòi đuôi đánh ra một pháp quyết, trong hư không vang lên tiếng ngọc hoàn giao kích trong trẻo.

Tiếp theo xích hồng tử mẫu song hoàn từ hai hóa bốn, từ bốn hóa tám... Trải rộng hư không xung quanh, bên ngoài đại phóng linh quang.

Thu thu!

Từng con điểu tước do hỏa diễm hóa thành từ trong Long Phượng Song Diễm Hoàn bay ra, hình thể càng ngày càng lớn hơn, chúng hót vang.

Tiếng ngàn điểu hót vang dường như áp đảo lôi đình!

Vô số cự điểu hỏa diễm hóa thành mũi tên, từng mũi tên bắn lên kim thân La Hán, khiến trúc ảnh run rẩy, kim thân rạn nứt...

Kim Quang Thiền Sư đau đớn rên lên, khóe miệng của lão chảy ra một tia máu vàng óng, rõ ràng lão đã ăn thiệt thòi không nhỏ.

Lão vốn cho rằng đối phương là gian tế yêu tộc, nhưng huyền quang bảo trúc mà lão phóng ra không có bao nhiêu hiệu quả với tu sĩ đối diện, sau đó lạo bị dị bảo công kích, quả thật đã lung lay sắp đổ.

'Ai... Lão nạp đã cố hết sức, chắc vị đại nhân kia sẽ không trách tội.'.

Kim Quang Thiền Sư sinh lòng thoái lui.

Làm đại tu sĩ nên lão tự bảo vệ mình sẽ không có vấn đề gì.

Nhưng mà chờ sau khi người đối diện thả Cốc Thần Yêu Tôn ra thì tất cả cũng khó nói.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, cách đó không xa ánh lửa ngút trời, mơ hồ có tiếng hét thảm truyền đến.

"Các hạ tính toán thật chu đáo."

Nhìn thấy cảnh này, Kim Quang Thiền Sư lập tức biến sắc: "Quỳnh Lâm tiên tử và Triệu đạo hữu không đến mức dễ dàng bị hạ như vậy... Xem ra là trong chúng ta có phản đồ sao? Là Ác Giao Tự Cam đạo hữu?"

"Nội tình của Thánh Hỏa Giáo ta, ngươi làm sao biết được?"

Đại tu sĩ đối diện cười ngạo nghễ rồi lại đánh ra một đạo pháp lực, Long Phượng Song Diễm Hoàn oanh minh, lần này có từng con hỏa giao xuất hiện: "Đại sư cần gì phải lội vào vũng nước đục này chứ? Nếu lần này lại bị hủy pháp thể thì sao có thể sống tốt được?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận