Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 593: Trở về Nam Hoang

Đông Bát Vực.

Độn quang của Phương Tịch lướt qua bầu trời, thỉnh thoảng hắn có thể nhìn thấy yêu thú tàn sát bừa bãi...

'Một lão tổ Hóa Thần của Ngũ Hành Lân Tộc đại chiến với Hỏa lão tổ của Thánh Hỏa Giáo, dư ba trận chiến đó khiến trận pháp của Thành Thiên Vệ xuất hiện sơ hở... Cho dù đã nỗ lực tu sữa nhưng vẫn có rất nhiều yêu thú chạy ra ngoài hình thành thú triều...'.

Nhớ lại tin tức mới thăm dò được thì đôi mắt của Phương Tịch không khỏi âm u.

Hắn và Ngũ Hành Lân Tộc xem như rất có duyên.

Bây giờ đương nhiên hắn có chút nhớ nhung với con Hỏa Kỳ Lân cấp năm kia nhưng hắn càng muốn Tử Lôi Kỳ Lân hơn.

Hắn vẫn tự hiểu được, biết dù bây giờ mình xuất ra hết tất cả thủ đoạn mà có thể chạy thoát dưới tay của Hóa Thần để giữ mạng đã không tệ.

Trận chiến đoạt môn trước đó, Phương Tịch thi triển Thiên Phượng Kỳ Lân Giáp, phối hợp với Ngũ Hành Hoàn thì có thể ngạnh kháng công kích của hai tên ma tộc Nguyên Anh hậu kỳ mà bản thân không chút tổn hao, nên hắn hơi hài lòng với bí thuật Vạn Yêu Giáp này.

Thế nhưng bây giờ Thiên Phượng Kỳ Lân Giáp vẫn chỉ là bán thành phẩm, Thiên Phượng cấp bốn thượng phẩm và Bích Ngọc Kỳ Lân trung phẩm cũng không thể phối hợp hoàn mỹ.

Nếu hắn có thể lấy được tinh huyết của con Tử Lôi Kỳ Lân cấp bốn thượng phẩm kia thì thuật luyện thể của hắn sẽ có thể tiến thêm một bước.

"Thậm chí... Nếu không làm được Tứ Thánh Thú Giáp chân chính thì cũng có thể thử dùng tinh huyết cấp bổ để tu luyện Tiểu Tứ Linh Giáp... Nó cũng có chút tác dụng với thiên kiếp Hóa Thần."

Thế nhưng Phương Tịch nghe nói Giao Long Nhất Tộc ở bên Đông Hải.

Còn Huyền Quy Nhất Tộc?

Tộc đàn vương giả của Yêu giới này rất khép kín, cơ bản không tham gia hàng giới...

'Chẳng lẽ... Phải trở về rút máu của Lục Sơn Quy sao? Tên kia là phế vật đó... Nhưng mà tốt xấu gì hắn cũng là cấp bốn, có lẽ hắn có thể thay thế một chút...'.

Mang theo chút suy tư, Phương Tịch bay một mạch về hướng phế tích có cổ truyền tống trận.

Đó là một chỗ không có linh mạch, cũng không có nhân tộc nên khả năng bị yêu tộc phá hoại rất nhỏ.

Sưu!

Một đạo độn quang xẹt qua cồn cát, tốc độ thật sự không thể tưởng tượng nổi, ba động pháp lực vô cùng cường đại kia khiến bất kể yêu thú hay là nhân tộc đều tránh như tránh tà.

Chờ đến khi bay đến gần ốc đảo bỏ hoang, Phương Tịch thu độn quang lại rồi hóa thành một đạo thanh sắc tế tuyến như có như không, ngay cả khí tức hắn cũng thu liễm đến cực hạn.

Với thuật liễm tức bây giờ của hắn thì e là ngoại trừ Hóa Thần ra sẽ không ai có thể phát hiện được.

Một lát sau, hắn thuận lợi đi đến ốc đảo bỏ hoang rồi vào cổ truyền tống trận trong lòng đất.

Truyền tống trận ở đây vẫn sừng sững như trước nhưng một trận văn trong đó đã bị cắt đứt, dẫn đến toàn bộ truyền tống trận đều mất đi hiệu quả.

Đây là Phương Tịch cố ý, lúc này hắn lập tức lấy ra rất nhiều tài liệu rồi bắt đầu sửa chữa...

Một ngày sau, hắn đã sửa chữa cổ truyền tống trận xong.

"Cũng không biết tình hình ở tu tiên giới Nam Hoang thế nào..."

"Thiên Phượng Nhất Tộc chắc chắn có đại yêu Hóa Thần, nếu mạo muội đi qua thì tình cảnh cũng không quá tốt..."

Lúc trước Phương Tịch cũng vì tránh tình thế mới đến tu tiên giới Tây Mạc.

Bây giờ hắn cũng không biết phong ba đã qua hay chưa.

Mặc dù hắn không muốn nhìn thấy những thuộc hạ của mình thân tử đạo tiêu nhưng muốn hắn mạo hiểm tính mạng để tìm cách cứu viện thì hắn tuyệt đối không làm.

"Nếu là trước kia thì chắc chắn sẽ để Ngoại Đạo Nguyên Anh đi trước dò đường..."

Phương Tịch mỉm cười rồi lấy một con cổ trùng có hình dạng như tri chu, bên ngoài có đương vân bạc bám vào, đúng là Khí Vận Cổ!

"Bói thử xem lần này trở về hung hiểm thế nào?"

Hắn tự lẩm bẩm rồi thôi động Khí Vận Cổ.

Cổ trùng huyền không bay lên, dường như nó tạo ra ba động khó hiểu.

Sau đó một đạo ngũ sắc thải quang đen, đỏ, trắng, vàng, xanh giao nhau xuất hiện, không ngừng luân chuyển.

Cuối cùng hóa thành một màu trắng tinh.

"Màu trắng, trung bình sao? Đại biểu qua sẽ gặp nguy hiểm nhưng vẫn có thể ứng phó được..."

Nếu như là màu đen đại biểu tử kiếp hoặc là màu đỏ đại biểu họa sát thân thì Phương Tịch sẽ lập tức hủy truyền tống trận rồi phủi mông đi.

Lúc này, hắn trầm ngâm một phen, cuối cùng phóng ra rất nhiều linh thạch, khởi động truyền tống trận.

Ầm ầm!

Cổ truyền tống trận phát ra tiếng vù vù, một quang mạc bạc trắng cuốn lấy Phương Tịch, sau đó quang mang lóe lên rồi biến mất không thấy đâu nữa...

Tu tiên giới Nam Hoang.

Hồ Vạn Đảo, Phỉ Thúy Đảo.

Phỉ Thúy Đảo bây giờ so sánh với quá khứ thì thật sự đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Trên không trung ngoài đảo có một chiếc lâu thuyền to lớn thả neo, rõ ràng là Thất Bảo Lâu Thuyền của Ly Thương Ma Cung.

Trên mui thuyền, Thiên Đố Ma Quân vẫn có bộ dáng thiếu niên, mi tâm có nốt ruồi son, đứng chắp tay, im lặng nhìn về phương bắc.

Một đạo độn quang xuất hiện, bên trong là Thiên Tinh Tử.

Nhưng mà lão bây giờ lại nhìn trẻ hơn rất nhiều, chắc là do người mà lão đoạt xá tương đối trẻ tuổi.

"Con Thiên Phượng cấp năm kia tiến một mạch về phương bắc, Khương Quốc đã thất thủ, Nguyên Quốc cũng không an toàn... Cho dù nơi thâm sơn cùng cốc như ở đây thì e là thú triều chỉ trong chốc lát sẽ mãnh liệt cuốn đến..."

Thiên Tinh Tử sóng vai với Thiên Đố Ma Quân, cùng nhìn về phương bắc: "Nhưng mà không ngờ ở đây còn có một linh đảo cấp bốn, Long Ngư Đảo Chủ kia không đơn giản, thế mà lại thu phục được một con quy yêu Hóa Hình..."

"Ta khuyên đạo hữu nên nói môn nhân đệ tử thu liễm một chút, nếu bản tọa đoán không sai thì Long Ngư Đảo Chủ kia chính là Vân Kiệt Tử..."

Thiên Đố Ma Quân thản nhiên nói: "Dù nơi có linh mạch tốt như vậy nhưng đối với chúng ta thì đến khi đại quân yêu tộc đánh đến vẫn phải chui vào Đại Mộng Trạch trốn, bởi vậy linh mạch này cũng không có tác dụng gì..."

Tu vi cao nhất của chính ma hai đạo cũng chỉ có đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, đối mặt với đại quân yêu tộc có yêu tu Hóa Thần thì đương nhiên đại bại.

Thậm chí Thiên Đố Ma Quân và Thiên Tinh Tử vẫn chưa từng giao thủ với Thiên Phượng Hóa Thần kia, mà chỉ nghe tiếng đã một mạch trốn xa, còn chưa chờ đối phương xuất thủ thì họ đã bỏ qua cơ nghiệp, chạy đến tu tiên giới ba nước.

Đồng thời họ còn phái ra rất nhiều đệ tử thăm dò Đại Mộng Trạch, đánh chủ ý là khi đại quân yêu tộc đánh đến sẽ lập tức trốn vào trong Đại Mộng Trạch, cùng đại quân yêu tộc chơi trò trốn tìm.

Đại Mộng Trạch ở hướng bắc của Hồ Vạn Đảo, chính là do đại chiến ở thượng cổ tạo thành, mảnh mê vụ kia không những có phạm vi vô cùng rộng lớn mà còn nghe nói ngay cả tu sĩ Kết Đan vào trong đó cũng sẽ bị lạc đường.

"Sương mù của Đại Mộng Trạch cũng có áp chế với thần thức của chúng ta, chỉ cần trốn vào trong đó, tạm lánh mũi nhọn của yêu tộc, chờ đến khi hàng giới qua đi thì tự nhiên sẽ thái bình vô sự... Dù sau lần trước chúng ta cũng đã hủy Chuyển Hoán Đại Trận nên dù Thiên Phượng cấp năm kia có lợi hại hơn nữa thì những tài liệu quý kia và Thiên Yêu Khí cũng không phải muốn biến thì có thể biến ra được..."

Thiên Tinh Tử mỉm cười nói: "Về phần Phỉ Thúy Đảo này, mặc dù vị trí không tệ, lui về hướng bắc chính là Đại Mộng Trạch nhưng lão hủ là tu sĩ chính đạo sao có thể động ý đồ xấu này? Hơn nữa không phải Phỉ Thúy Đảo này còn có Như Ý Môn Chủ che chở sao? Nhưng mà tên Tiêu Dao Công kia hình như có hứng thú với nơi này."

Nhắc đến người này, thần sắc của Thiên Đố Ma Quân hơi trầm xuống.

Lúc trước, khi y bế quang chữa thương, Bạch Vân Tẩu nhịn không được mà hô bằng gọi hữu đi tìm Tiêu Dao Công gây phiền toác, kết quả đến bây giờ cũng không thấy tung tích của Bạch Vân Tẩu và Điếu Ngao lão nhân đâu, nhưng mà Tiêu Dao Công vẫn còn sống rất tốt.

Sau khi Thiên Đố Ma Quân xuất quan định trừng trị tội tránh chiến của Tiêu Dao Công nhưng nhất thời y cũng không bắt được chỗ hiểm của đối phương.

Sau đó... Yêu tu Hóa Thần hiện thân, càng quét Khương Quốc.

Lúc này Tiêu Dao Công mới không dám phách lối, thuật độn vân của y dù lợi hại hơn nữa thì so sánh với Thiên Phượng cấp năm cũng chỉ là trò cười.

Bởi vậy gã cũng chạy trốn đến tu tiên giới ba nước, hình như bây giờ gã lại rất hứng thú với Phỉ Thúy Đảo...

Mặc dù gã khiếp sợ hung danh trước đó của Vân Kiệt Tử nên không dám động thủ nhưng các hành động thăm dò là không tránh được, có lẽ gã cho rằng Long Ngư Đảo Chủ đã bỏ chạy...

Rất nhiều cổ truyền tống trận ở hậu điện của Trường Thanh Điện không thể nào sử dụng được chính là chứng cử rõ ràng.

Lúc trước, một đám tu sĩ Nguyên Anh nhìn thấy những cổ truyền tống trận này thì đều mừng như điên, sao đó thì đấm ngực dậm chân.

Chửi Long Ngư Đảo Chủ làm con rùa đen rút đầu như tát nước, Nguyên Anh lão quái bỏ hết tất cả người của mình mà chạy cũng không phải số ít.

Thật ra trong lòng Thiên Đố Ma Quân cũng có suy đoán này, nếu đổi lại là y thì tỉ lệ lớn cũng sẽ dùng cổ truyền tống trận chạy thoát thân, sau đó hủy cổ truyền tống trận đi.

"Nghe nói đạo hữu và Tiêu Dao Công có chút ân oán, bây giờ tình thế cực kì nghiêm trọng trước mắt, hắn cũng là trợ lực, không bằng lão hủ làm người trung gian, hóa giải ân oán, thế nào?"

Ánh mắt của Thiên Tinh Tử chợt động, lão nói sang chuyện khác.

"Hừ... Chuyện này đừng nhắc nữa."

Thiên Đố Ma Quân hừ lạnh, y biết thế lực chính đạo dưới trướng Thiên Tinh Tử gần đây đang thân thiết với Tiêu Dao Công, người này rõ ràng muốn lôi kéo Tiêu Dao Công tiến vào trận doanh của chính đạo.

Nhưng mà y vẫn chưa phát tác, dù sao Thiên Tinh Tử cũng chỉ vừa chạm là thôi.

"Thôi được, vậy kế tiếp trao đổi bố trí một phen đi... Dựa vào vốn liếng của chính ma hai đạo chúng ta sẽ có thể bố trí Chính Phản Lưỡng Nghi Tu Di Cửu Cung Đại Trận ở xung quanh Phỉ Thúy Đảo... Trận này dù Hóa Thần Tôn Giả đến cũng phải bị vây khốn nhất thời nửa khắc, đến lúc đó thậm chí chúng ta còn có thể dẫn bạo trận pháp... Cho yêu tộc một giáo huấn lớn."

Ánh mắt Thiên Tinh Tử chợt lóe nói: "Sau đó lại lui vào trong Đại Mộng Trạch..."

"Chuyện này..."

Chuyện trọng đại liên quan đến phòng thủ, đoạn hậu, rút lui thì Thiên Đố Ma Quân lập tức không quan tâm đến Tiêu Dao Công nữa, hai vị đại tu sĩ đánh võ mồm cò kè mặc cả.

Trường Thanh hậu điện.

Mấy tên Trận Pháp Sư đang than ngắn thở dài với mấy cổ truyền tống trận vỡ vụn kia.

"Ai... Mấy cổ truyền tống trận hoàn hảo này không có cái nào sử dụng được, vì sao không dứt khoát hủy đi?"

Một Trận Pháp Sư than thở.

"Chính ma hai đạo muốn chúng ta nghiên cứu cổ truyền tống trận này, thử sửa chữa mấy tòa còn lại..."

Một lão giả tóc bạc phơ vuốt râu: "Cho dù phá đi mấy tòa còn tốt kia thì tài liệu trong đó đã trải qua luyện chế, bị khắc vào cấm pháp khác nhau rồi nên cũng không dùng được... Người ngoài không biết nhưng chẳng lẽ ta và ngươi không biết sao? Cổ truyền tống trận như vậy, không phải tháo một trận bàn ra thì có thể lắp vào một tòa khác. Nhưng giữ lại nghiên cứu một phen, còn có thể suy luận..."

Dù nói như vậy nhưng thật ra trong lòng lão giả cũng không quá tự tin.

Dù sao vị Long Ngư Đảo Chủ kia còn là một vị Trận Pháp Sư cấp bốn, mấy tòa cổ truyền tống trận mà hắn cũng từ bỏ sửa chữa thì những Trận Pháp Sư như bọn họ cũng không thể nào làm được.

Đúng lúc này, một cổ truyền tống trận hoàn hảo chợt lóe ngân quang, một bóng người xuất hiện.

"Cái gì?"

Lão giả trừng to mắt: "Rõ ràng tòa cổ truyền tống trận đó không thể nào sử dụng, không đúng, là có người đã sửa trận pháp phía bên kia... Ngươi, ngươi là Long Ngư Đảo Chủ?"

Lão nhìn thấy Phương Tịch thì dáng vẻ như quá không thể tưởng tượng nổi.

"Chuyện gì đã xảy ra?"

Nhìn thấy nhiều người lạ trong nhà mình như vậy thì Phương Tịch nhướng mày, hắn nhìn mấy Trận Pháp Sư cấp bậc Kết Đan này, thần sắc bỗng chốc trở nên bất thiện.

"Chúng ta là Trận Pháp Sư cung phụng của chính ma hai đạo, vị tiền bối này chính là Long Ngư Đảo Chủ phải không?"

Một Trận Pháp Sư trung niên bước đến, đầy gương mặt đều là vẻ vui mừng: "Tòa truyền tống trận sau lưng của đảo chủ vẫn có thể sử dụng sao? Đây quả nhiên là tin tức vô cùng tốt !"

Y còn chưa nói xong thì đã thấy Phương Tịch giơ tay chém xuống, chém đứt một góc của cổ truyền tống trận.

Ngay sau đó, một tay của Phương Tịch đã chụp lên đầu của y, khiến pháp lực quanh thân ngưng trệ, sắc mặt vô cùng thống khổ và dữ tợn...

"Thuật sưu hồn? !"

Trận Pháp Sư già thốt lên, lão lập tức lui mấy bước như tránh rắn rết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận