Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 771: Một phương Địa Tiên (2)

'Ha ha!'.
'Ân tình lão luyện tức văn chương... Nhưng lão tổ Vương gia là lão tổ Vương gia có liên quan gì đến Thanh Hòa Tử, Mộc Đạo Nhân ta chứ?'.
Phương Tịch sai Tiểu Huyền Quy trực tiếp trục xuất Mã tiên tử khỏi đảo giữa hồ mà không có chút cố kỵ nào.
Thanh danh của Vương gia xấu thì xấu, huống chi gia tộc Phản Hư như vậy thì không phải có từng đống nợ máu trên tay sao?
Chuyện nhỏ như vậy chỉ là một vết bẩn nhỏ, không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng với gia tộc Phản Hư.
Tính toàn của Mã tiên tử chỉ đành trôi theo dòng nước...
Chờ sau khi cô ta bị đẩy ra khỏi cửa thì trong tay Phương Tịch hiện ra một cái trận bàn.
Sau khi hắn gảy mấy lần, một đại trận hiện lên, bao phủ động phủ đảo giữa hồ từng lớp một, từng triện văn cổ xưa hóa thành cấm chế đủ mọi màu sắc bao phủ rất nhiều chỗ quan trọng.
Hắn bước vào một mật thất rồi mở đại môn bằng đá đã phủ bụi rất lâu rồi.
Ở phía sau đại môn là một khôi lỗi thị nữ bạch y.
Diện mục của nó sinh động như thật, y như người thật, làn da bóng mịn mà đầy co dãn nhưng khí tức trên thân lại như một vật chết.
"Chú linh!"
Phương Tịch đặt bàn tay lên rãnh linh thạch của khôi lỗi thì trong hai con ngươi lập tức có quang hoa hiện lên.
Thuật khôi lỗi cấp năm của Mặc Môn đã rơi vào tay hắn từ lâu, sau khi tu luyện xong hắn cũng thường xuyên nghiên cứu.
Đồng thời sau khi hắn đến Yêu Nguyệt Tiên Thành, mặc dù các loại linh vật cấp năm vẫn hiếm có nhưng thỉnh thoảng hắn luôn có thể gặp được một hai loại.
Đặc biệt là sau khi Phản Hư, hắn nhận được không ít lễ vật quý giá, cuối cùng cũng gom đủ một bộ khôi lỗi cấp năm.
Lúc này, hắn chỉ phải hoàn thành một bước cuối cùng!
"Chú linh khôi lỗi... Ở trong thuật khôi lỗi của Mặc Môn chính là rót trận linh của trận pháp vào trong khôi lỗi... Dùng trận linh của trận pháp cấp năm thì đương nhiên sẽ có thể dẫn động được thiên địa linh lực..."
Phương Tịch đã hiểu rõ con đường kỹ thuật của thuật khôi lỗi Mặc Môn, hơn nữa hắn cũng cảm thấy rất khả thi.
Hắn vốn là đại tông sư trên trận pháp nhất đạo nên biết trong trận pháp cấp năm sẽ thường sinh ra trận linh.
Mà trận linh như sinh mạng mà không phải sinh mạng, lại rất giống với trí tuệ nhân tạo.
Với năng lực quản lý trận pháp cấp năm của nó thì trên phương diện tính toán cũng khó phân cao thấp với trí tuệ nhân tạo.
Thậm chí trận linh cấp sáu, cấp bảy ở phương diện này còn gần như vượt qua trí tuệ nhân tạo.
Ba ngàn đại đạo vốn là trăm sông đổ về một biển!
Bởi vậy sau khi Phương Tịch hiểu rõ thuật khôi lỗi cấp năm thì hắn sửa chữa một chút trên trình tự cuối cùng 'chú linh khôi lỗi' mà đổi rót vào trận linh sửa thành rót vào trí năng phụ thuộc của Thái Nhất'.
Bây giờ nhìn lại, hiểu quả dường như không tệ.
Thị nữ mở mắt ra, trong đó có vô số dòng số liệu trôi qua như thác nước.
Cuối cùng lại hóa thành một đôi mắt yêu kiều cười khẽ như biết nói chuyện, nó khẽ mở môi đỏ: "Chủ nhân..."
"Không tệ..."
Phương Tịch nhìn kiệt tác của mình thì không khỏi khá hài lòng: "Sau này gọi ngươi là 'Thái Âm' đi... Ngươi có thể dẫn động thiên địa linh lực không?"
"Đương nhiên!"
Thái Âm Tiên Tử mỉm cười, chỉ một ngón tay ra.
Từng điểm sáng màu xanh hiển hiện chính là linh lực hệ Mộc tinh thuần.
Bất chợt ở xung quanh điểm sáng xanh lại có Hỏa linh lực đỏ rực, Thủy linh lực xanh thẳm xuất hiện...
Sau khi ngũ hành hội tụ còn có Phong linh lực, Lôi linh lực thậm chí linh lực không thuộc tính...
"Khống chế lực lượng chư hành... Chỉ mỗi chiêu này ở trong các tu sĩ Hóa Thần cũng đã không tính là kẻ yếu."
Phương Tịch gật đầu, không khỏi rất hài lòng.
Khôi lỗi này có phong cách như Cửu Châu giới nên đương nhiên Phương Tịch cũng gia tăng thêm tư liệu Đồ Phổ Hạt Thiên Địa Nguyên Khí vào trong trí năng phụ thuộc của Thái Nhất.
Bởi vậy khôi lỗi vừa sinh ra đã có thể thao túng lực lượng chư hành, thậm chí còn làm tốt hơn cả Hóa Thần của Cửu Châu giới.
"Thái Âm, ta muốn bế quan, trong thời gian này ngươi hãy trông coi động phủ."
"Về phần ứng đối với các khách nhân thế nào thì chương trình cũng đã viết xong."
Phương Tịch phân phó.
Sau khi gặp rất nhiều tu sĩ thì hắn đã lưu lại những thông tin nào vào kho dữ liệu.
Thái Âm Tiên Tử nở nụ cười xinh đẹp: "Xin chủ nhân yên tâm..."
Nó ra mặt đối nhân xử thế thì khả năng tỉ mỉ còn tốt hơn Phương Tịch đích thân ra mặt.
Sau khi phân phó nó nhớ nuôi nấng Tiểu Huyền Quy thì Phương Tịch lập tức đi vào mật thất sâu nhất trong động phủ.
Sau khi hắn mở cấm chế rất dày, khiến trên cánh cửa phủ đầy ngũ thải quang hoa thì thần sắc của hắn có chút kích động, một đạo ngân quang hiện lên.
Bóng người trong mật thất lại bất chợt biến mất không còn tăm tích!
Nhân Gian giới.
Phỉ Thúy Đảo, Nam Hoang.
"Lại về Nhân Gian rồi."
Làm tu sĩ Phản Hư rồi lại về Nhân Gian giới thì cảm nhận của hắn rất khác.
Trên vạn trượng không trung, ánh sáng rực rỡ chớp lóe quanh người Phương Tịch, lực lượng giao diện hóa thành từng sợi xiềng xích, xuyên qua thân thể của hắn mang đến sự áp chế rất khủng bố.
Thậm chí hắn còn cảm thấy mỗi lần mình hít thở cũng đang tích lũy một loại 'lực'.
Chơ khi loại lực lượng này đến mức độ nhất định sẽ lập tức bị Nhân Gian giới bài xích!
"Sự áp chế của hạ giới với tu sĩ cấp cao quá lớn..."
Phương Tịch thì thào.
Tu sĩ Hóa Thần viên mãn chỉ cần áp chế tu vi của bản thân, không xuất thủ toàn lực thì cũng không mở thông đạo phi thăng.
Nhưng tu sĩ Phản Hư thì khác, dù không làm gì nhưng đến thời hạn nhất định sẽ bị ép phi thăng.
'Hơn nữa dù Phản Hư hạ giới thì càng bị áp chế lớn hơn, thực lực phát huy cũng không khác gì Phản Hư sơ kỳ...'.
Phương Tịch nhìn xuống dưới.
Từ sau khi bọn hắn phi thăng, Bồng Lai Tiên Đảo Thủy Linh Tâm diệt sát lão tổ Bạch gia, Tu Tiên Giới Đông Hải xưng bá Nhân Gian.
Dù như vậy nhưng Bồng Lai Tiên Đảo vẫn rất cung kính, khách khí với nhất mạch Hồ Vạn Đảo.
Bao nhiêu đây đã đủ.
Hắn không có chút dự định xuống dưới làm mưa làm gió nào, dù sao ở Phỉ Thúy Đảo đã không còn người hắn quen thuộc nữa, hơn nữa trong nhận thức của mọi người ở tại Nhân Gian giới thì hắn cũng đã 'phi thăng' rồi.
Cửu Châu giới cũng không biết tin tức này, vì nếu hắn không mở cửa thì hai Hóa Thần Tôn Giả kia cũng không qua được...
"Áp chế như vậy, vừa khéo trợ giúp ta tu hành Địa Tiên Linh Cảnh!"
Độn quang Phương Tịch lóe lên, tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, thậm chí hắn chỉ cần một ngày đã có thể đi toàn bộ Nhân Gian giới.
Chỉ là giữ tốc độ này thì tiến độ hắn bị ép phi thăng sẽ bạo tăng.
Bởi vậy Phương Tịch chỉ phi hành qua một phen thì lìm một sa mạc lớn ít người lui tới rồi dừng lại ở đó.
Hắn ngồi xếp bằng trên không, dưới thân hắn tự động xuất hiện một đám mây.
Lam quang lóe lên, Sơn Hải Châu xuất hiện.
Phương Tịch đưa tay vỗ nhẹ.
Một chậu Thủy Tổ Yêu Ma Thụ từ trong quang môn bay ra, rơi vào trong sa mạc, vô số rễ cây sinh trưởng điên cuồng, tán cây che khuất bầu trời.
Trong chốc lát nó đã hóa thành một cây đại thụ chống trời.
"Địa Tiên chi đạo, mấu chốt nhất là ở Địa Tiên Linh Cảnh!"
Phương Tịch yên lặng vận chuyển bí pháp, hắn dùng Trường Sinh Thuật làm cơ sở, để liên hệ của mình và Thủy Tổ Yêu Ma Thụ càng chặt chẽ hơn.
Thủy Tổ Yêu Ma Thụ rung động rì rào, trên mỗi một chiếc lá xanh biếc như ngọc đều trải rộng hoa văn vàng bạc.
Từ nơi sâu xa đến thời khắc nào đó, hai tay Phương Tịch kết pháp quyết: "Mở!"
Bí pháp mở linh cảnh liên quan đến đạo hư không.
Khéo là bây giờ lĩnh ngộ của hắn trên đạo hư không đã có thể xưng là kiệt xuất ở Địa Tiên giới!
Ong ong!
Từng Phượng Triện Văn xuất hiện, khiến hư không liên tục vỡ vụn.
Hư không ở Nhân Gian giới vốn chỉ cần tu sĩ Nguyên Anh xuất thủ toàn lực cũng có thể đánh tan.
Huống chi bây giờ Phương Tịch đã là Phản Hư.
Rầm rầm!
Hư không xung quanh Thủy Tổ Yêu Ma Thụ không ngừng bị vặn vẹo, vỡ vụn...
Rồi hình thành lỗ đen thôn phệ Phương Tịch và Yêu Ma Thụ vào trong.
Mà trong một mảnh hư vô, hai tay Phương Tịch hợp lại, một mảnh quang hà ngân bạch xuất hiện, cưỡng ép mở ra thêm một không gian trong Thái Hư.
Thiên địa nguyên khí mãnh liệt đến, tràn vào trong không gian này, khiến không gian này không ngừng mở rộng.
Một mẫu, hai mẫu...
Thủy Tổ Yêu Ma Thụ đứng sừng sững ở giữa không gian như Thế Giới Thụ, dùng linh căn để điều dưỡng tất cả địa khí.
Từng mảng từng mảng đất đai xuất hiện, trên đó hiện ra từng tia xanh biếc hóa thành bãi cỏ.
Hình thức ban đầu Địa Tiên Linh Cảnh... Đã thành!
Phương Tịch mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt của hắn là một mảnh không gian không xê xích bao nhiêu với Sơn Hải Châu lúc đầu.
Chỉ là khác với mảnh không gian âm u đầy tử khí kia, mảnh không gian này lại tràn ngập sinh cơ không thể tưởng tượng nổi.
Trên thiên khung có một vầng mặt trời hư ảo.
Trên mặt đất, cỏ xanh thành mảng, trăm hoa đua nở.
Từng tia khí xanh xuất hiện ở các nơi trong mảnh không gian này rồi không ngừng hội tụ lại.
Là chủ nhân của linh cảnh nên đương nhiên Phương Tịch biết những thứ này là gì.
"Vạn Mộc Mẫu Khí! Mộc Chi Nguyên Khí... Trong linh cảnh bây giờ đã có một mẫu Vạn Mộc Mẫu Khí!"
Có thể dùng Vạn Mộc Mẫu Khí tự nhiên sinh ra nhiều ít để phán định Địa Tiên Linh Cảnh phát triển thế nào.
Một mẫu Vạn Mộc Mẫu Khí chỉ có thể nói là mới nhập môn!
Loại Mộc Chi Nguyên Khí này có vô tận diệu dụng, tỉ như trồng linh mộc, linh mễ trong Địa Tiên Linh Cảnh có thể tiêu hao Vạn Mộc Mẫu Khí khiến chúng sinh trưởng một ngày mà như đã sinh trưởng mười ngày, trăm ngày, thậm chí một năm!
Mà tu sĩ và phàm nhân ở trong linh cảnh thường xuyên hít thở Vạn Mộc Mẫu Khí cũng có thể kéo dài tuổi thọ, thanh xuân bất lão...
Một phương linh cảnh như một phương linh cảnh!
'Ta là chủ thế giới, nắm giữ lực lượng giao diện của linh cảnh... Mặc dù rất yếu nhưng cũng kín đáo hơn động phủ hư không gì đó rất nhiều, ít nhất ở trong Địa Tiên Linh Cảnh sẽ không phân biệt bên ngoài là Nhân Gian giới hay là Địa Tiên giới... Đến lúc đó sẽ có thể mang Mộc Ngạn, Đại Thanh ở chỗ Ngoại Đạo Hóa Thân chuyển vào trong Địa Tiên Linh Cảnh.'.
Trong lòng Phương Tịch hiện ra từng kế hoạch.
Sơn Hải Châu chợt xuất hiện trên tay hắn, hắn kết quyết.
Vô số ngân sắc Phượng Triện Văn không ngừng chui vào trong Sơn Hải Châu khiến bề ngoài của viên châu này hiện ra một vết nứt.
Sau đó, lực lượng hư không khủng bố xuất hiện, không ngừng rót vào trong Địa Tiên Linh Cảnh!
Địa Tiên Linh Cảnh vốn có hiệu quả là động phủ tùy thân như Sơn Hải Châu.
Hơn nữa châu này từng hấp thu toàn bộ Hãn Hải giới nên trữ lượng Hư Không Chi Tinh cũng phong phú, đúng lúc có thể bồi bồ cho Địa Tiên Linh Cảnh!
Răng rắc!
Sơn Hải Châu không ngừng vỡ vụn, từng mảnh hư không kết tinh chui vào biên giới của Địa Tiên Linh Cảnh.
Linh cảnh không ngừng khuếch trương, một trăm mẫu, một ngàn mẫu, một vạn mẫu...
Thủy Tổ Yêu Ma Thụ reo hò, nó cũng không ngừng trưởng thành.
Vạn Mộc Mẫu Khí khẽ động, từ phạm vi một mẫu bắt đầu bạo tăng, trong chốc lát đã đến một trăm mẫu.
Đến giới hạn này thì Sơn Hải Châu đã hoàn toàn quy về hư vô, hoàn toàn hỏng.
Mà Phương Tịch lại cảm thấy cuối cùng Địa Tiên Linh Cảnh của bản thân đã từ hình thức ban đầu đến thật sự nhập môn, tiết được không biết bao nhiêu năm khổ công.
Địa Tiên Linh Cảnh chính là căn cơ của Địa Tiên, một khi nhập môn thì sẽ có được lực lượng của Linh Vực, có thể suy yếu pháp tắc của giao diện!
Hắn mỉm cười, sau Sơn Hải Châu vỡ nát thì lượng lớn vật tư ở trong đó đều được chuyển vào trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Không những vậy, Giác Mộc Giao bị thuần phục lượn quanh trong Vạn Mộc Mẫu Khí, lộ ra vẻ rất vui sướng, nó chợt chui xuống mặt đất, hóa thành vô số dây leo, bắt đầu sinh trưởng phân liệt...
Phương Tịch vân vê một hạt Kim Ngân Đậu Mẫu trong tay rồi tiện tay gieo xuống.
Sau khi thôi động một chút Vạn Mộc Mẫu Khí thì hạt mẫu đậu này nhanh chóng mọc rể, nảy mầm, sau đó kết thành rất nhiều quả lớn.
Từng hạt đậu rơi xuống, hóa thành từng Hoàng Đậu Lực Sĩ.
Những hạt đậu còn lại không ngừng sinh trưởng rồi lại hóa thành Đồng Đậu Giáp Sĩ, thậm chí Ngân Đậu Đạo Binh, trên một hạt đậu hiện ra màu sắc vàng óng, nó rơi xuống đất rồi hóa thành một đại hán mặc kim giáp, y cung kính hành lễ: "Chủ nhân!"
Đây là một Kim Đậu Đạo Tướng!
"Ừ, các ngươi phụ trách tạp sự ở linh cảnh, phải cố gắng quản lý tất cả cho tốt."
Những này thuận miệng phân phó, nhìn những đạo binh sung làm khổ lực bắt đầu thu dọn linh cảnh và tu kiến động phủ, san bằng đất đai, khai khẩn linh điền thì không khỏi mỉm cười.
Quang mang lóe lên, hắn đã xuất hiện trong sa mạc.
Bởi vì lúc trước hắn vận dụng pháp lực nên lực lượng giao diện của Nhân Gian giới như từng lớp xiềng xích, sắp rơi lên người hắn, thậm chí trục xuất hắn.
Nhưng một khắc sau, Phương Tịch hợp lại hai tay: "Linh Vực... Mở!"
Một tầng linh quang xanh biếc xuất hiện ở trong tay hắn rồi không ngừng mở rộng ra bên ngoài.
Những nơi nó đi qua, sa mạc hóa thành một mảnh xanh biếc bừng bừng sinh cơ, lực lượng giao diện liên tục bại lui.
Rầm rầm!
Xiềng xích do lực lượng giao diện hóa thành ở trên người hắn trong nháy mắt đã chia năm xẻ bảy rồi rơi xuống, biến mất trong hư không không thấy gì nữa.
"Linh Vực vừa thành đã có thể đối kháng với pháp tắc của một giới... Bây giờ ta đã có thể thường xuyên ở Nhân Gian, hơn nữa thỉnh thoảng xuất thủ toàn lực vài lần cũng không sao..."
Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ vui mừng.
Như vậy thì hắn có thể nằm ngửa ở Nhân Gian giới, dù Trường Thanh Tử kia lại phái người hạ giới thì cứ đến một tên hắn sẽ giết một tên, đến hai tên sẽ giết một cặp.
Nhân Gian giới bây giờ chính là sân nhà của hắn!
'Thậm chí ta còn có thể chậm rãi chờ đợi, dựa vào Yêu Ma Thụ bổ sung thọ nguyên, hoàn toàn có thể chậm rãi chờ từ tên địch nhân chết đi, nhẫn đến khi các đại địch như Trường Thanh Tử và Tự Tại Thiên Ma Vương tọa hóa hoặc phi thăng... Đến lúc đó lại đến Địa Tiên giới tiêu dao...'.
'Nằm ngửa, chỉ cần nằm ngửa! Thì cảm giác gấp gáp thoáng cái đã biến mất... Thoải mái thật!'.
Sự vui vẻ trên mặt của Phương Tịch là được đại tự tại sau khi thu hoạch được đại giải thoát.
Bắt đầu từ hôm nay, hắn chính là... Một phương Địa Tiên thật sự!
Bạn cần đăng nhập để bình luận