Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1084: Đại Thừa kiếm thứ nhất, chém người một nhà trước (1)

Chỉ thấy vị trí ở trong ngực hắn xuất hiện hai lỗ nhỏ, từng chỗ đều tản ra khí tức của lực pháp tắc.
- Đạo hữu có pháp lực cao cường, lão phu thua rồi.
Thanh Hư Đồng Tử thở dài:
- Từ đây, chuyện lớn của Nhân tộc tất nhiên sẽ giao cho một người đạo hữu quyết định. Lão phu cũng không quan tâm tới chuyện của Ngũ Hành Tử và Mông lão quỷ nữa. Chẳng qua lão phu còn muốn khuyên một câu, lúc này ra tay độc ác sẽ bất lợi cho lòng quân.
Sau khi hắn nói xong câu này, cả người hình như già đi rất nhiều.
- Lòng quân à? Ha ha...
Phương Tịch cười giễu cợt.
Nếu hắn dám hất bàn, tất nhiên có dự định lấy sức một người chống lại Yêu tộc và Liên Minh Dị Tộc.
Sau khi lực lượng mạnh mẽ thuộc về mình, lại có chút lợi ích ấy.
- Ba người các ngươi đều là Đại Thừa Nhân tộc. Kế tiếp, các ngươi chuẩn bị tiếp tục chống lại kẻ thù bên ngoài hay rời đi luôn?
Phương Tịch nhìn về phía ba vị Đại Thừa Xa Huyền Nguyên, lại hỏi một câu.
- Dĩ nhiên là phải chống lại kẻ thù bên ngoài, bày mưu tính kế vì Nhân tộc rồi.
Xa Huyền Nguyên và Đại Thừa họ Bộ liếc mắt nhìn nhau, đáp lại.
Kể từ đó, chính là tương đương với biến tướng thừa nhận địa vị của Phương Tịch.
- Ừ, như vậy rất tốt.
Phương Tịch khẽ gật đầu.
Nếu lúc này ba vị Đại Thừa này chuẩn bị bỏ gánh, không chừng hắn sẽ thi triển Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang để giết gà dọa khỉ.
Hắn bỗng nhiên giật mình, trên mặt thoáng hiện ra sát khí:
- Đúng là can đảm!
Phương Tịch dùng hai tay bấm pháp quyết, từng Phượng Triện Văn quanh quẩn khắp toàn thân, tự nhiên trực tiếp xuyên qua hư không lao tới bên ngoài.
Cảnh tượng này khiến Đại Thừa họ Bộ biến sắc:
- Không ngờ có thể trực tiếp xuyên qua phong tỏa của động thiên?
Bên trong bảo vật động thiên Lưỡng Giới Phiên này của hắn vẫn tính là mạnh mẽ, nhưng ở trước mặt vị tu sĩ Đại Thừa này lại chẳng khác nào tờ giấy.
Chờ đến khi ba vị tu sĩ Đại Thừa Xa Huyền Nguyên và Kim Cương Tử ra ngoài, lại sửng sốt.
Chỉ thấy trên bầu trời đã đông nghịt từ bao giờ.
Pháp tướng của một vị Thần Đạo Đế Quân đang cưỡi trên Thanh Long, đấu pháp cùng một vị tu sĩ Đại Thừa.
Vị tu sĩ Đại Thừa kia có mái tóc bạc, vai giống như đao gọt, mày kiếm mắt sáng, giữa chân mày có một nốt ruồi son, trong đôi mắt không hề có chút cảm xúc nào.
- Thanh Đế Thiên Ý Tứ Tượng Tinh Đấu Đại Trận? Đông Phương Thanh Đế Pháp Tướng?
Kim Cương Tử thì thào nói:
- Sao bọn họ có thể đánh nhau?
- Là Quy Hư Tử à?
Thanh Hư Đồng Tử kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Xa Huyền Nguyên và Đại Thừa họ Bộ hoảng sợ biến sắc, không kịp suy nghĩ xem ai có thể đấu pháp cùng Đại Thừa thất kiếp. Bọn họ lo âu nhìn về phía thành Thiên Nguyên trước.
Đại Thừa thất kiếp đấu pháp, thành Thiên Nguyên có khả năng lại... không còn!
Nhưng trong tầm mắt bọn họ có thể nhìn thấy chỉ là một mảnh ngân hà. Bọn họ lập tức biết được có người đã dùng đại trận bao phủ nơi này, khiến dư âm của cuộc đấu pháp giữa các Đại Thừa không đến mức tản ra ngoài.
Mãi đến lúc này, bọn họ mới có tâm tư quan sát bóng người đấu cùng Quy Hư Tử.
Chỉ thấy người đó mặc cổn phục đế quân màu xanh, dưới chân đạp trên một con Thanh Long, trong tay lại có vô cùng ánh sáng ngân hà thật sự chiếu xuống, không ngờ đấu không phân cao thấp với Quy Hư Tử.
Nếu tính cả chuyện hắn còn lấy trận pháp bảo vệ thành Thiên Nguyên, lại càng vượt trội hơn!
- Chiến trận pháp tướng này...
Thanh Hư Đồng Tử nghi ngờ thì thầm nói một câu, lại nhìn về phía Phương Tịch:
- Phương đạo hữu, có phải trận này là do ngươi bố trí không? Vẫn mong ngươi thu thần thông... Quy Hư Tử chính là đồng đạo của chúng ta, lần này hắn tới cũng là để giúp đỡ Nhân tộc.
- Giúp đỡ Nhân tộc à?
Phương Tịch cười lạnh:
- Vậy vì sao lúc trước hắn lén lút ẩn nấp ở một bên, chờ đến sau khi chúng ta tiến vào Lưỡng Giới Phiên, hắn lại ra tay với bảo vật này?
- Cái gì?
Đại Thừa họ Bộ không khỏi cảm thấy kinh hãi.
Quy Hư Tử không ngờ từng ra tay với Lưỡng Giới Phiên?
Cho dù bảo vật này là do đích thân hắn chế luyện, nhưng đối mặt với một vị Đại Thừa thất kiếp, hắn thật sự không nắm chắc được bao nhiêu phần.
Lúc này, mỗi lần Quy Hư Tử ra tay đều có tiếng Loan Phượng cùng kêu lên theo. Cũng không biết hắn lĩnh ngộ lực pháp tắc tới mức nào, chỉ thấy ánh sáng lấp lánh, rất đặc biệt, không ngờ lại không phân cao thấp với Đông Phương Thanh Đế.
- Trong này có thể có chút hiểu nhầm...
Thanh Hư Đồng Tử lầm bầm muốn giải thích một câu, lại phát hiện mình căn bản không có cách nào giải thích được.
Bây giờ xem ra, vị Phương đạo hữu này còn có che giấu chuẩn bị khác.
Một vị hóa thân và trận pháp này chẳng biết được bố trí ở bên ngoài từ lúc nào. Thậm chí hắn còn che giấu cả ba người bọn họ.
Lúc này nghĩ lại, quả thật cũng thấy đáng sợ.
- Quy Hư Tử, ngươi còn có gì để nói không?
Phương Tịch không quan tâm tới Thanh Hư Đồng Tử, chỉ nhìn về phía Quy Hư Tử lạnh lùng quát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận