Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 753: Chuộc thân

Địa Tiên giới.
Tam Giới Sơn.
Núi này ở nơi giao giới giữa nhân tộc, ma tộc và yêu tộc, thỉnh thoảng lại có đại chiến, tiểu chiến nhưng cũng có vô bảo vật mà vô số tu sĩ tha thiết mơ ước thường xuyên xuất hiện.
Dẫn đến những tu sĩ cấp cao ở đây còn nhiều hơn chín mươi chín vực còn lại rất nhiều.
Hơn nữa, ở đây còn có rất nhiều liên quân của nhân tộc đóng quân thường xuyên.
Lúc này, ở trong một quân doanh chiếm diện tích hơn vạn dặm.
Một tòa ngọc đài mênh mông đang lẳng lặng đứng sừng sững.
Ngọc đài này tổng cộng có chín tầng, bên ngoài mỗi tầng đều khắc vô số hoa văn điểu triện, trân cầm dị thú...
Chính là Nghênh Tiên Đài đại danh đỉnh đỉnh!
Phàm là tu sĩ từ hạ giới phi thăng đều sẽ bị đài này dẫn dắt mà phi thăng đến đây.
Trừ phi là kẻ xui xẻo bị cuốn vào trong hư không phong bạo nếu không thì gần như không có con cá nào lọt lưới...
Hôm nay.
Ngọc đài chín tầng chợt oanh minh, từng trận văn sáng lên.
Hư không vỡ vụn hóa thành một khe hở không gian rất lớn.
Có mấy nhân ảnh hơi chật vật từ trong khe hở xông ra hóa thành một nam ba nữa, chính là bốn người Phương Tịch, Liễu Nhứ, Vân Hi Tiên Tử và Tiểu Thanh.
'So với Chư Thiên Bảo Giám động niệm đã tới... Thì thông đạo Phi Thăng Đài này, thật sự là... đồ lừa bịp mà!'.
Phương Tịch mặt không thay đổi mà bắn mấy đạo pháp thuật lên người, khiến y phục sáng bóng như hoàn toàn mới, hắn còn rảnh rỗi liếc mắt nhìn mấy khách lén qua sông ở trong Động Thiên pháp bảo rồi mới âm thầm chửi bậy.
Dùng Phi Thăng Đài phi thăng thì vẫn gặp phải nguy hiểm nhất định!
Hắn và ba nữ phi thăng, ban đầu xem như yên bình nhưng sau đó lại liên tục gặp phải biến cố.
Đầu tiên là gặp phải một đám hung thú kỳ dị đang ngao du Thái Hư, mỗi con đều có tu vi từ Hóa Thần trở lên, khiến bốn người vắt giò lên chạy.
Sau đó đi được nửa đường thì lại gặp phải hư không phong bạo.
Mặc dù chỉ là tiểu phong bạo nhưng ba nữ vẫn xém chút vẫn lạc.
Nếu không phải lúc ngàn cân treo sợi tóc Phương Tịch xuất thủ, đáng ra phù lục Phượng Triện Văn đã tỉ mỉ luyện chế thì e là ngoại trừ Tiểu Thanh có thiên phú đặc thù trong ba nữ có thể sẽ thoát được một mạng ra, những người còn lại sẽ phải vẫn lạc.
Mà sau cơn hư không cỡ nhỏ này, lúc sắp đến Địa Tiên giới thì bốn người lại gặp phải một trận hư không phong bạo cỡ lớn đang hình thành!
Bọn hắn sợ đến mức không tiếc hao phí các loại bí thuật áp đáy hòm để tăng tốc độ trong Thái Hư, cuối cùng mới khó khăn lắm vượt qua được hư không phong bạo cỡ lớn kia mà tiến vào Địa Tiên giới!
'Quả nhiên... Đại Thanh và Lục Sơn Quy đều vô sự, dù sao chúng đều là linh sủng của ta... Còn Xích Luyện Ma Tôn cũng không có chuyện gì, tốt xấu gì cũng là một vị Hóa Thần mà!'.
Phương Tịch đảo thần niệm qua bảo vật động thiên nhìn thấy mấy con yêu thú đã mở linh trí nhưng hắn cố tình không ký khế ước đều đã hóa thành tro bụi thì không khỏi trầm mặc.
Muốn lẻn vào Địa Tiên giới cũng không đơn giản như trong tưởng tượng.
Như vậy cũng có thể nhìn ra được uy năng của Chư Thiên Bảo Giám to lớn cỡ nào.
Chư Thiên Vạn Giới, đều có thể vượt qua được!
Lúc này, sắc mặt của ba nữ đều hơi tái nhợt, dường như vẫn chưa khôi phục khỏi di chứng khi phi thăng.
Mà Phương Tịch vừa phóng thần niệm qua đã có thể nhìn thấy bên ngoài ngọc đài chín tầng có vô số binh sĩ mặc hắc giáp.
Những sĩ tốt này lại đều là tu sĩ, đa phần vẫn là tu vi Kết Đan, Nguyên Anh cũng không hiếm thấy mà áo giáp trên người càng tinh xảo hơn, hình như là nhân vật cỡ tiểu đội trưởng.
"A Di Đà Phật!"
Theo tiếng phật hiệu thì có một đạo kim quang xuất hiện, từ ngoài vào trong, xung quanh có từng cánh hoa vàng lưu động.
Phương Tịch vớt lấy một cánh hoa trong đó thì đã cảm nhận được trong đó chứa không ít tin tức, thậm chí còn có ngôn ngữ và chữ viết ở Địa Tiên giới.
Thần sắc của ba nữ đã tốt hơn nhiều, vội nhận lấy một cánh hoa vàng, trong nháy mắt các nàng cũng đã biết được nhiều loại ngôn ngữ và chữ viết thông dụng của nhân tộc ở Địa Tiên giới.
"Bần tăng Hoa Nghiên, phụng lệnh đóng giữ Nghênh Tiên Đài, gặp qua chư vị đồng đạo."
Kim quang hạ xuống đất, một tăng nhân đầu trọc, người mặc tăng y xanh nhạt, tay cầm một cây kim cương thiền trượng có trang trí chín con Giao Long vàng xuất hiện.
Nhìn tu vi thì cũng đã đến cảnh giới Hóa Thần viên mãn.
Vân Hi Tiên Tử và chúng nữ nhìn nhau, cuối cùng nhìn về phía Phương Tịch.
Phương Tịch tự nhiên tiến lên một bước: "Chúng ta là người quen ở hạ giới, lại sợ nguy hiểm trong Thái Hư nên mới kết bạn phi thăng... Một thân công pháp Phạm môn của Hoa Nghiên Đại Sư thật sự vô cùng tinh xảo, lại còn có thể giúp chúng ta biết được ngôn ngữ và chữ viết ở Địa Tiên giới chỉ trong nháy mắt..."
"Đây chẳng qua chỉ là tiểu thần thông Dĩ Tâm Truyền Tâm của Phạm môn mà thôi... Ở Địa Tiên giới còn có mấy loại phù lục có thể khiến kẻ ngu ngốc trở thành kiến thức phong phú cũng không phải chuyện gì khó."
Hoa Nghiên Đại Sư cười nói: "Chắc là chư vị đến từ Thương Long Tinh Vực, chuyện còn lại tiểu tăng cũng không hỏi, chỉ xin hãy phối hợp lưu lại lạc ấn pháp lực rồi nhận lệnh bài thân phận..."
"Thương Long Tinh Vực?"
Phương Tịch hơi kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng sau khi phi thăng sẽ lập tức bị tự động khóa chặt là tu sĩ Nhân Gian giới phi thăng.
Hình như nhìn ra được sự tò mò của hắn nên Hoa Nghiên Đại Sư lại giải thích: "Nếu hơn mấy ngàn vạn năm trước, lúc Trường Thanh Tử trực ở Tam Giới Sơn thì chư vị đạo hữu còn phải xác nhận tiểu giới xuất thân, có Nghênh Tiên Đài chuyên môn khóa chặt, rất nhiều tu sĩ đều bất mãn với chuyện này... Sau này khi Ngũ Hành Tử chấp chưởng thì đã thay đổi quy củ, đã thả lỏng hơn một chút, ngàn năm qua Kim Cương Tử của Phạm môn ta tọa trấn nơi này cũng không bắt phải nói rõ tiểu giới xuất thân..."
"Trường Thanh Tử? Kim Cương Tử? Ngũ Hành Tử?"
Vân Hi Tiên Tử hơi nghi hoặc.
Nhưng nàng cũng chưa từng nghe được danh hiệu Trường Thanh Tử mà chẳng qua nàng chỉ cảm thấy ba vị này chắc đều là đại nhân vật ở Địa Tiên giới.
"Ba vị này đều là Nhân Tộc Ngũ Tử... Ngũ tử chính là tu sĩ chí cao vô thượng của nhân tộc ta mới có thể đảm nhiệm, gánh vác khí vận nhất tộc."
Hoa Nghiên đầy vẻ ao ước và cuồng nhiệt mà trả lời.
Y lại lấy ra một cái bình bát, nhẹ nhàng gãy một cái đã có Phạm âm xuất hiện: "Xem như chư vị đã đến đúng thời điểm tốt, bây giờ đã qua đại chiến tam tộc chưa được bao nhiêu năm, bây giờ chỉ có xung đột nhỏ, cũng không có chiến sự nào quá lớn... Bây giờ xin các vị hãy truyền một tia pháp lực vào trong chiếc bình bát này, bần tăng sẽ giúp các vị chế tạo chứng minh thân phận..."
"Chẳng biết vì sao lại phải làm như vậy?"
Liễu Nhứ mở miệng hỏi.
Đương nhiên cũng có thể là nàng giả vờ, dù sao nàng cũng có tinh hồn của thiên nữa nên cũng không phải hoàn toàn không biết gì về Địa Tiên giới.
"Các vị... Phi Thăng Đài và Nghênh Tiên Đài này có thể giúp Hóa Thần chưa viên mãn phi thăng Địa Tiên giới, tài liệu cần rất quý hiếm, còn có ân thành đạo với chư vị..."
Hoa Nghiên chân thành nói: "Dùng Phi Thăng Đài phi thăng thì sẽ thiếu nhân quả... Nếu các vị không muốn sau này đại đạo bị thiếu sót thì vẫn phải chấm dứt nhân quả với bọn ta mới tốt."
"Vậy không biết phải làm sao mới có thể chấm dứt?"
Phương Tịch hỏi một câu.
"Nếu những người phi thăng lúc đại chiến tam tộc thì không thể nào đi được, nhất định phải gia nhập đại quân, tham gia trận chiến với yêu ma."
Hoa Nghiên nói tiếp: "Cũng may bây giờ không có đại chiến nên áp lực ở Tam Giới Sơn không lớn, nếu chư vị không muốn gia nhập đại quân thì chỉ cần đưa ra 'lễ vật' là được..."
Mặc dù dáng vẻ người này rất trang nghiêm nhưng khi nhắc đến lễ vật thì lại mang theo thần sắc khó mà diễn tả bằng lời.
"Mượn dùng Phi Thăng Đài phải trả thù lao cũng hợp lý, không biết cần bao nhiêu lễ vật?"
Vân Hi Tiên Tử hỏi.
Nàng cũng xem như là lão tổ tông phái một phương ở hạ giới, vơ vét Tu Tiên Giới Đông Hải đã ngàn năm, lại cùng Phương Tịch nam chinh bắc chiến, thật sự gia sản đã tích lũy phong phú.
"Dễ nói, dễ nói..."
Hoa Nghiên cười tủm tỉm lấy ra mấy khối ngọc giản chia cho những Hóa Thần ở đây: "Nếu các vị có linh vật trong ngọc giản này, chỉ cần một loại sẽ có thể đổi được tự do, nếu dùng bằng linh thạch cực phẩm thì khoảng một ngàn khối, cũng tạm được..."
"Một ngàn khối linh thạch cực phẩm?" Vân Hi Tiên Tử kinh hô.
Nàng vốn cho rằng thân gia hào phú nhưng bây giờ nhìn lại cũng chẳng là gì...
Phương Tịch không để ý lắm, hắn đưa thần thức vào trong ngọc giản thì đã nhìn thấy từng loại linh vật vô cùng quý hiếm:
Cửu U Hoàng Tuyền Tinh, Sinh Tử Hoa, Diễm Huyền Thạch...
'Thì ra ở hạ giới lại có nhiều linh vật quý hiếm như vậy sao?'.
Hắn thầm vui mừng rồi cố gắng ghi nhớ.
Đối với Địa Tiên giới, muốn hạ giới rất khó khăn nên những linh vật này cũng chỉ có thể tìm vận may trên người của những tu sĩ phi thăng.
Nhưng hắn lại khác.
Hắn vẫn có thể làm được chuyện buôn bán xuyên giới.
Mà ở phần sau của ngọc giản Phương Tịch nhìn thấy Thái Dương Kim Tinh cũng không có gì bất ngờ.
'Phí chuộc thân này cao khiếp người... Xem ra chính là không quá tình nguyện thả những tu sĩ phi thăng này đi.'.
"Những linh vật này đều quá quý hiếm, e là ta không lấy ra nổi rồi."
Phương Tịch trả ngọc giản rồi than thở.
"Đạo hữu không cần nản lòng, chỉ cần gia nhập Thiên Phạm Quân ta một ngàn năm thì sẽ được tự do."
Hoa Nghiên cười cười nói.
Phương Tịch giả vờ bất đắc dĩ, đưa một tia pháp lực vào trong bình bát.
Bình bát oanh minh, không bao lâu đã có một miếng kim diệp bay ra.
Ở trên kim diệp còn có vô số cổ triện văn.
"Không biết cao tính đại danh của đạo hữu là gì?"
"Phương Tịch!"
Phương Tịch thản nhiên báo ra tên thật của mình.
Nói đến thì hắn thường xuyên dùng các loại danh hiệu như Long Ngư Đảo Chủ, Vân Kiệt Tử, Thanh Hòa Tử ra ngoài kết giao, còn bản danh thì rất ít khi xuất hiện, dù tu sĩ ở hạ giới nếu không phải người rất thân cận thì cũng chưa chắc biết.
"Thì ra là Phương đạo hữu..."
Hoa Nghiên thi lễ rồi giao kim diệp cho Phương Tịch: "Đây là chứng nhận Hiệu úy của quân ta, đạo hữu hãy cất kỹ."
Y lại nhìn về đám người Liễu Nhứ, Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ lần lượt tiến lên, truyền pháp lực vào rồi cũng nhận được chức vụ Hiệu úy.
Đến Tiểu Thanh, nàng vừa đưa một tia pháp lực vào thì bình bát lập tức oanh minh.
Một đạo kim quang lóe lên, hiên ra hư ảnh một con Thanh Hỏa Loan thần tuấn.
"Yêu tộc cấp năm?"
Hoa Nghiên trừng mắt, vô số tu sĩ ở xung quanh Nghênh Tiên Đài đều hô vang phật hiệu.
Trong hư không chợt hiện ra một chữ Vạn vàng óng, đè xuống đầu.
Dù Tiểu Thanh chính là yêu tu Hóa Thần nhưng đối mặt với chữ Vạn này cũng có vẻ rất quá sức: "Chủ nhân..."
"Nó chính là linh thú của tại hạ, không biết có vấn đề gì không?"
Phương Tịch lập tức tiến lên một bước rồi nói.
"Linh thú sao?"
Thần sắc Hoa Nghiên hơi sựng lại một chút: "Dù sao nhân tộc ta cũng là địch với yêu tộc và ma tộc, mặc dù tu sĩ có thể khế ước với nhiều linh thú nhưng trước đó có một con Huyền Quy cấp năm bám theo tu sĩ nhân tộc phi thăng, không biết thế nào lại đến bên chúng ta, gây phiền phức rất lớn, sau đó chúng ta mới biết nó lại là một yêu tu Hóa Thần hoang dại... Từ đó về sau, thẩm tra càng cẩn thận hơn một chút."
Y kết một pháp quyết, đánh lên người Tiểu Thanh.
Trên trán của Tiểu Thanh lập tức hiện ra một vết máu.
"Thật sự là linh thú bị tu sĩ huyết khế... Nhưng dù linh thú này có tu vi Hóa Thần nhưng vẫn không thể nhận chức Hiệu úy của Thiên Phạm Quân mà chỉ có thể đăng ký với thân phận tọa kỵ của đạo hữu..."
Hoa Nghiên cười rồi giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận