Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1491: Giao dịch (2)

Đặc biệt là vị hoàng tử mười nghìn lẻ bảy mươi, có người nói tốc độ tu luyện của hắn không thể tưởng tượng nổi, chính là người đột phá cấp Hành Tinh nhanh nhất trong hơn một vạn hoàng tử hoàng nữ, được không ít người lôi kéo.
Ngay cả lão lục, lão bốn mươi bốn còn có vị hoàng nữ 367 kia đều gửi lời mời với hắn.
Thậm chí còn có hoàng đế bệ hạ biểu thị ra sự quan tâm cực lớn.
Cuối cùng lại truyền ra tin tức đối phương chuẩn bị tự xây dựng thế lực riêng, khiến tất cả mọi người mở rộng tầm mắt...
Bên trong tòa thành biệt thự, Phương Tịch nhấp một hớp rượu trái cây, không khỏi lộ ra vẻ mặt thỏa mãn:
- Không hổ danh là rượu ngon được gọi có thể say ngã Tiên Nhân cấp Hồng Cự Tinh, vị Đạo Quả đúng là không tệ...
Hắn nhìn quản gia trí năng của nhà mình.
Ở trên màn hình, vô số thư mục được phân loại, chỉnh đốn...
Cuối cùng quay về một quyển Bút Ký Kaya Đọc Sách!
- Lực khái niệm ...
- Tuy người Đại Thiên Thế Giới này nhận thức không sâu về điều này, nhưng một vài quan điểm không tệ lắm...
- Nếu ở cấp Hành Tinh, thậm chí cấp Vệ Tinh lại ngưng tụ khái niệm, rõ ràng rất có lợi cho việc tu luyện trong tương lai...
Phương Tịch xoa cằm mình.
Con đường tu luyện của hắn chưa bao giờ làm từng bước, mà cướp lấy tinh hoa của các loại hệ thống chư thiên để thành tựu bản thân.
Lúc này, hắn suy xét sơ qua, đã nghĩ đến Đại Việt Thế Giới.
- Thế giới phía bên kia vô cùng kỳ lạ, cho dù con kiến hôi như dị nhân cửu phẩm cũng có thể tiếp xúc với lực pháp tắc...
- Nếu có thể nhận được tinh túy của nó, sẽ có tác dụng vô cùng lớn...
Phương Tịch cảm giác, Đại Việt Thế Giới và thế giới vũ trụ này quả thật chính là hai cực đoan.
Ví dụ như hệ thống truyền thừa Thần Thâu Môn Thần Thâu cửu phẩm kia không ngờ lại có thể liên quan đến pháp tắc hư không, cách không lấy vật.
Thậm chí còn có rất nhiều danh sách liên quan đến số phận, thời gian đều thể hiện phần nào ở trong phẩm cấp thấp.
Mặc dù chỉ biết nó nhưng không hiểu được giá trị của nó, nhưng đối với việc mượn lực pháp tắc lại thật sự rất suy nghĩ rất khéo léo.
...
Ở Đại Việt Thế Giới, cơ thể Phương Tịch cứng đờ giống như đã chết, ngồi khoanh chân tĩnh tọa ở trên giường hẹp, mất đi tất cả khí tức.
Một linh thể bỗng nhiên hạ xuống, khiến hắn mở hai mắt ra.
- Minh Giới... thật thú vị!
Phương Tịch mỉm cười, nhìn cây leo khô già ngoài cửa sổ, cùng với mặt trăng sáng trên cao. Hắn cảm giác so với cảnh đẹp trong Vũ Trụ Thế Giới, tuy trên vĩ mô không bằng, nhưng trên vi mô vẫn có rất nhiều chỗ đáng khen.
- Du Thần Ngự Khí quả nhiên dùng tốt...
Hắn nhìn một gốc thực vật mọc ra hoa văn mắt người quỷ dị trước mặt, trên mặt không khỏi thoáng hiện vẻ tươi cười.
Lúc này hắn đã là Du Phương Đạo Sĩ bát phẩm! Nắm giữ kỹ năng nòng cốt là Du Thần Ngự Khí!
Cái gọi là Du Thần chính là chỉ bản thân âm thần xuất khiếu, cũng nắm giữ rất nhiều thủ đoạn quỷ dị khống chế khí lưu.
“Lại có thể xuất hiện âm thần ở bát phẩm... Hệ thống này quả nhiên hỗn loạn mà quỷ dị.”
“Nhưng Du Thần Ngự Khí phối hợp với Luyện Khí Sĩ cửu phẩm thu được Câu Thông Minh Giới. Từ nay về sau, Minh Giới chính là vườn hoa sau nhà của ta... ta có thể đi tới chỗ đó thu hoạch rất nhiều nguyên liệu quỷ dị.”
Trong lòng Phương Tịch thầm nghĩ. Hắn cất gốc cây Nhân Nhãn Hoa này đi.
- Dựa theo suy diễn của ta, sau Du Phương Đạo Sĩ bát phẩm chắc hẳn là Ngũ Hành Phương Sĩ thất phẩm...
- Nguyên liệu cần thiết đều thu thập gần xong.
- Hả?
Đúng lúc này, hắn cảm ứng được gì đó, không khỏi cười:
- Hấp thu tinh hoa của hệ thống giới này hỗ trợ lực khái niệm cho hóa thân trong Vũ Trụ Thế Giới à? Thật ra cũng có chút hứng thú...
- Hắc Động Tiên được vũ trụ giao cho khái niệm thời không, cũng không có nghĩa là có thể dễ dàng thu được hư không và thời gian...
- Nếu sớm để cho hóa thân cấp Vệ Tinh nắm giữ được khái niệm thời không, sau khi thành Thời Không Đạo Tôn cũng khá thú vị...
Bây giờ tâm thần của tất cả hóa thân và bản tôn của Phương Tịch tương thông, tuyệt đối không có vấn đề phản loạn.
Điểm chính suy tính cũng giống nhau như đúc.
- Ta bên kia mới là cấp Vệ Tinh, không thể lấy tu vi của bản thân phá vỡ tình trạng lực pháp tắc của thế giới phía bên kia... Bởi vậy phải nghĩ thủ đoạn xấu xa, con đường xấu xa này lại đến từ bí dược!
- Pháp tắc hư không à? Xem ra, ta nhất định phải có được bí dược Thần Thâu của Thần Thâu Môn...
Phương Tịch nhìn ra bên ngoài. Chờ đến khi sáng sớm, hắn lập tức thay một bộ quần áo, đi ở trên con đường lát đá xanh.
Trong Hắc Trạch Thành thật ra có một chợ đêm tồn tại.
Nhưng chợ đêm này cũng không phải ban đêm, hoặc nói chỉ vào hừng đông, lúc mặt trời sắp xuất hiện, mới bày sạp ở một nơi rộng rãi.
Có phần giống như chợ sáng, nhưng sớm hơn chợ sáng.
Đồng thời, thứ trong đó bán ra chưa chắc là vật dị nhân cần, còn có khả năng chỉ là vật tư vàng bạc bình thường, thậm chí đồ trộm cướp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận