Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 83: Thành Tam Nguyên (1)

'Trên người Trần Bình tất có bí mật.'.

Trở lại Đại Lương thế giới, trong đôi mắt của Phương Tịch lấp lóe tinh quang: ' Có muốn hay không...'.

Sau một khắc, hắn nhịn không được cười lên: "Tu sĩ trong đại thiên thế giới, cũng không phải chỉ mình ta có cơ duyên, người khác có chút bí mật chẳng phải là chuyện thường tình sao? Nhất định phải truy vấn ngọn nguồn, thậm chí giết người đoạt bảo, không cần thiết... Thậm chí bỏ gốc lấy ngọn! Dù bí mật của hắn có lớn thì có thể lớn hơn ta sao?"

Bản thân có được núi vàng, lại còn muốn cướp tiền đồng của tên ăn mày, quả thật có chút... Thấp hèn!

Sau khi nghĩ rõ chuyện này, Phương Tịch đã bỏ xuống ý muốn tìm tòi nghiên cứu Trần Bình, hắn phân biệt phương hướng, ra roi thúc ngựa đuổi theo đội xe.

Kỳ thật hắn rất thích việc rời xa đại đội ngũ này, nữa độc hành hiệp, có thể dễ dàng che giấu một ít chuyện.

Tỉ như... Phương Tịch vẫn đang tìm kiếm tung tích của yêu thú ở dã ngoại.

Đáng tiếc, mặc dù nói ở Đại Lương có yêu ma làm loạn, cũng không phải khắp nơi đều có thể thấy.

Từ khi giết con Biến Sắc Long đến giờ đã tiêu hao hết vận khí của Phương Tịch.

Đoạn thời gian này, hắn dạo chơi ở dã ngoại nhưng không đụng phải yêu thú nào.

Một đường vô kinh vô hiểm, lại đuổi kịp đội xe.

"Công tử đã trở về!"

Bách Hợp nhìn thấy Phương Tịch, trong mắt nàng tràn đầy vui vẻ.

"Ừm, đã trở về!"

Phương Tịch nhìn đoàn xe càng ngày càng khổng lồ, khẽ gật đầu.

Đội xe đi qua những thành, trấn khác, đương nhiên sẽ bổ sung gia súc và xe ngựa, nên càng ngày càng to lớn, cồng kềnh... Nhưng những vất vả khi đi đường đã giảm đi không ít.

Thoáng nói vài câu với thị nữ xong, Phương Tịch đã đi tìm Hàn mập mạp.

"Ồ? Phương huynh muốn biết những chuyện liên quan đến các thế lực ở Thành Tam Nguyên sao?"

Hàn mập mạp đang ngồi ở trên xe ngựa, ăn hoa qua do tiểu thiếp lột vỏ, y nghe vậy cười ha ha: "Chuyện này đơn giản..."

Dù sao trên đường đi ngoài nhàn rỗi chính là nhàn rỗi, Hàn mập mạp dứt khoát giảng giải kỹ càng tình huống phân bổ thế lực của Thành Tam Nguyên cho Phương Tịch một phen.

Thành Tam Nguyên này với tư cách là châu thành của Định Châu, dân cư đông đúc, trăm nghề phồn hoa, thế lực trong đó cũng là rồng rắn lẫn lộn.

"Muốn nói đệ nhất thế lực của Thành Tam Nguyên đương nhiên chính là Định Châu Quân! Định Châu Quân chính là Định Hải Thần Châm mà triều đình đặt ở Định Châu... Phàm là sĩ tốt trong quân, đều sẽ nắm được khí huyết đạt đến Võ Đồ nhất biến. Khí huyết tam biến mới có thể làm Tiểu đội trường, Chân Lực Võ Giả có thể làm Doanh chính, phía trên Doanh chính là Bát Đại Hiệu úy, mỗi một người đều là Chân Kình Võ Sư thành danh nhiều năm... . Còn Chủ tướng..." Hàn mập mạp cố ý thừa nước đục thả câu.

"Không phải là Chân Cương Võ Thánh sao?" Phương Tịch tiếp một câu.

"Nếu thân là Tông Sư, đương nhiên sẽ được làm Chủ tướng, nhưng cũng không phải..." Hàn mập mạp cười ha ha: "Biết đánh nhau cũng không có nghĩa là biết đánh trận... Võ công cao cũng không có nghĩa là sẽ biết chỉ huy đại quân, Chủ tướng Định Châu Quân chỉ là quan võ do triều đình Đại Lương bổ nhiệm, khó mà nói thực lực, nhưng nghe nói ở bên cạnh hắn có một chi cận vệ có lực lượng tinh nhuệ, dù là Tông Sư cũng chưa chắc có thể đến gần..."

"Đúng là đạo lý này. " Phương Tịch gật đầu: "Quan phủ của triều đình là thứ nhất, vậy thế lực thứ hai thì sao?"

"Thế lực thứ hai chính là Nguyên Hợp Sơn rồi."

Hàn mập mạp cố ý nhìn lướt qua Phương Tịch, phát hiện mặt hắn không biểu tình, lúc này mới tiếp tục: "Nguyên Hợp Sơn chính là đại tông ở Định Châu, trong môn có mấy chục Chân Kình Võ Sư, Chân Lực Võ Giả tầng tầng lớp lớp, mạng lưới quan hệ rắc rối khó gỡ... Nghe nói trong môn, còn có một vị lão tổ Tông Sư, cũng không biết là thật hay giả."

"Về phần thứ ba, thì là Liệp Yêu Hội."

"Liệp Yêu Hội sao?" Nghe được cái tên này, đột nhiên Phương Tịch lại có hảo cảm hơn, đại khái hắn cùng tổ chức này hữu duyên.

Đối với chuyện này Hàn mập mạp cũng không biết gì cả, y giới thiệu: "Trong sơn dã yêu thú quá nhiều cũng quá bí mật, triều đình xuất động đại quân thậm chí là thần bộ giải quyết từng con cũng quá phiền phức, mà võ giả dân gian cũng là một cỗ lực lượng không tồi, bởi vậy Liệp Yêu Hội đúng thời cơ mà sinh, tương đương với triều đình treo thưởng, võ giả có năng lực đều có thể đi săn giết yêu thú, đổi lấy thù lao... Còn có thể dương danh thiên hạ. Võ giả nào lại không thích danh lợi? Liệp Yêu Hội này trải rộng toàn châu, một khi có võ giả thảo phạt yêu thú khó chơi, thì sẽ vì đó mà dương danh, thậm chí mỗi tháng còn có bảng xếp hạng..."

"Quả nhiên không sai."

Phương Tịch hỏi tiếp, biết thế lực thứ tư, thứ năm là Thương Minh cùng Võ Minh, hắn không khỏi im lặng.

Thương Minh là liên minh thương nghiệp, phi thương bất phú từ này cũng không cần phải nói.

Võ Minh thì là liên minh giới võ quán, thế mà lại xếp thứ năm, quả nhiên mang ra bán đều không có đồ tốt.

Trả tiền sẽ dạy võ công, vĩnh viễn là tầng dưới chót nhất, hỗn thành loại chim này cũng có thể lý giải, có thể lý giải nha.

"Hàn mập mạp, dường như ngươi còn bỏ sót, tỉ như thế lực chợ đen thì sao?" Phương Tịch nghĩ nghĩ, đôi mắt híp lại.

"Ha ha... Chợ đen chính là chuột trong khe cống ngầm, có thể có thế lực gì?" Hàn mập mạp cười vô cùng khiêm tốn: "Trừ cái đó ra, chính là hàng ngũ của tứ đại thế gia, sở dĩ không đơn độc sắp xếp là bởi vì lực ảnh hưởng của bọn họ duỗi ra các giới, tỉ như Hoàng gia đã có người đảm nhiệm Giáo úy trong Định Châu Quân, lại kinh doanh thương nghiệp, hiệu buôn dưới trướng ở trong Thương Minh cũng có không ít quyền bỏ phiếu, trừ cái đó ra, còn ảnh hưởng tới một ít võ quán, họ còn âm thầm vơ vét không ít cao thủ làm vây cánh, rất khó đối phó..."

"Ta cũng không muốn đối phó ai..." Phương Tịch nhịn không được cười lên: "Ta chỉ muốn luyện võ thật tốt để sau này tấn thăng Tông sư mà thôi!"

"Tông Sư sao?" Hàn mập mạp cười khổ: "Muốn thành Chân Cương? Khó khăn cỡ nào... Ta chỉ nghe một trưởng bối nói qua, phải 'Thần, kình cùng hợp' rồi nào là 'Thiên nhân hợp nhất' gì đó..."

"Thần, Kình cùng hợp sao?"

Phương Tịch nhớ lại trong bí tịch của Nguyên Hợp Sơn cũng có miêu tả tương tự như vậy.

Bất quá, giải thích càng rõ ràng hơn.

Tông Sư cùng Võ sư chênh lệch quá lớn, chia ra rất nhiều bước.

Bước đầu tiên để trở thành Tông Sư chính là phải luyện được quyền ý!

Về phần bước thứ hai chỉ là Kình lực nhập vi, dùng Chân Kình luyện hóa xương sống rồi xông thẳng lên thiên linh đột phá Nê Hoàn cung!

Chuyện này trên bí tịch cũng không có ghi chép mà là sư phụ của Lệnh Hồ Dương nói cho gã biết.

Một bước Võ sư, hai bước Võ sư... Đại khái còn có bước thứ ba, bước thứ tư...

Còn khi nào có thể thành Tông Sư thì Lệnh Hồ Dương cũng không biết.

' Võ sư tu luyện càng gian nan hơn Võ giả nhiều...'.

' Đáng tiếc bí tịch Nguyên Hợp Ngũ Lôi Thủ trong tay của ta là không trọn vẹn... Có lẽ nên tìm vài biện pháp?'.

Phương Tịch nhìn qua cảnh sắc bên ngoài xe ngựa, rơi vào trầm ngâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận