Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1539: Một chưởng (2)

Chỉ có Đạo Tử tu luyện luyện thể thuật chân chính, đồng thời tu hành tới hợp đạo bước thứ bốn mới có thể bằng được...
La Hán Kim Thân của người này đã đến tình trạng dưới Đạo Quân không có cách nào phá vỡ được!
Vậy ánh sáng tối đen chắc hẳn cũng...
Phụt!
Trung Tử Kiếm hóa thành một luồng ánh sáng màu đen xuyên qua Đại A La Hán Kim Thân của Bạch Mi La Hán, trên đó xuất hiện một lực hút cực mạnh.
Chỉ trong khoảnh khắc, lại hút nguyên thần của Bạch Mi La Hán ra, hóa thành một điểm sáng màu vàng tiến vào trong thân kiếm tối đen.
Thật giống như... Bị thân kiếm tối đen cắn nuốt vậy!
- A... Bạch Mi sư huynh?
Ba Đại La Hán còn lại nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ đều lần lượt hoảng sợ biến sắc.
Sao Đại A La Hán Kim Thân của Bạch Mi La Hán lại bị một vị Kiếm Tiên tiện tay phá vỡ như vậy được?
Chẳng lẽ người này không phải là một vị Tiên Nhân mà là Đạo Quân?
Chẳng qua khí tức của hắn thật sự chỉ là cấp Tiên Nhân...
- Là đạo khí!
- Đó là một thanh phi kiếm cấp đạo khí. Bạch Mi sư huynh bị chết thật oan uổng...
Một La Hán cầm hai con Thiên Long màu vàng trong tay bỗng nhiên hiểu rõ điều gì đó. Hắn nhìn thanh phi kiếm đạo khí kia, trên mặt chợt hiện ra vẻ sợ hãi. Hắn bỗng nhiên thi triển Thần Túc Thông, hóa thành một tia sáng vàng bắn nhanh về phía sau...
Cho dù đều là Đạo Tử, nhưng Đạo Tử nắm giữ đạo khí quả thật có thể nói là vô địch dưới Đạo Quân!
Bọn họ không ngờ được Lạc gia sẽ phản ứng với tốc độ nhanh chóng như vậy, thậm chí mời tới một người viện trợ mạnh mẽ có phi kiếm đạo khí trong tay!
“Món đạo khí này vô cùng kỳ lạ, không ngờ không hề có khí tức của đạo khí. Đây tuyệt đối là một món vũ khí sắc bén hại người...”
“A di đà phật... Bạch Mi sư huynh bị chết thật oan uổng...”
Ba vị A La Hán bỏ chạy theo các hướng khác nhau.
Phương Tịch giơ một tay ấn một cái, năm ngón tay mở ra, một Ngũ Hành Thần Sơn lại hiện ra, ngăn cản lối đi của một vị La Hán:
- Ngũ Nhạc Chân Hình, trấn!
Trung Tử Kiếm đi được nửa đường lại thay đổi, chém ra một cái bát màu vàng, chém một vị La Hán phía sau nó thành hai đoạn.
Nó vẫn lao đi không dừng, giống như một luồng ánh sáng tối đen xuyên thủng ngực La Hán thi triển Thần Túc Thông ban đầu.
- Chủ nhân...
- Người này lại là người từng lừa ngươi lúc trước...
- Hắn... Hắn không ngờ đã thăng cấp Đạo Tử...
- Không đúng... Kiếm thuật của hắn hình như còn lợi hại hơn chủ nhân, ừm, chỉ có một chút thôi...
Lạc Mật ngơ ngác nhìn Tứ Huyền La Hán Đại Trận tan vỡ, kiếm linh trong tay lại bắt đầu lải nhải:
- Ái chà... Hắn không biết kế hoạch của chủ nhân, điều này xem như có lòng tốt làm chuyện xấu rồi...
- Tuy vậy, nhưng cũng chỉ có thể đâm lao lại theo lao...
Lạc Mật dùng thần niệm truyền âm nói:
- Quên chuyện muốn mượn đại trận ép đột phá đi, cứ cảm ơn đối phương cứu mạng đã... Dù sao thanh phi kiếm đạo khí kia chém xuống, ngươi sẽ không chống đỡ được...
- Đúng là không chống đỡ được...
Kiếm linh giống như nữ hài kia rất tùy tiện nói, sau đó lại hơi nghi ngờ:
- Nó dường như không phải là một món đạo khí lại có chút đặc biệt, nói chung rất kỳ quái là được rồi...
Lạc Mật thầm thở dài, bỗng nhiên rút Tuyết Bạch Tiên Kiếm ra khỏi vỏ.
Coong!
Trong tiếng kiếm reo, tuyết bay đầy trời.
Vị La Hán cuối cùng vốn đã bị Ngũ Nhạc Chân Hình của Phương Tịch trấn áp, lại gặp phải một vị Kiếm Tiên cấp Đạo Tử bao vây tấn công, tất nhiên cũng rất nhanh đã không địch lại.
- Chém!
Lạc Mật dẫn kiếm quyết, trong hư không hiện ra mười tám thanh trường kiếm băng tinh. Chúng bỗng nhiên dung hợp làm một và hóa thành một thanh băng kiếm cực lớn, chém phá La Hán Kim Thân của đối phương.
Trong đó có chứa Hoang Cổ Minh Hàn Kiếm Khí, càng làm đông cứng nguyên thần, hoàn toàn chôn vùi hắn.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, Lạc Mật mới thu kiếm vào vỏ, chỉnh lại trang phục và thi lễ:
- Lạc Mật... Cảm ơn đạo hữu đã rút kiếm giúp đỡ.
- Lạc đạo hữu không cần khách khí...
Phương Tịch vẫy tay phải một cái, thanh Trung Tử Kiếm vừa liên tục phá pháp và giết các vị La Hán kia lại rơi vào trong bàn tay của hắn.
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve thân kiếm, cười nói:
- Chúng ta cùng ở trong Nhật Nguyệt Thần Tức Đại Trận tu hành chính là hữu duyên. Hơn nữa, trước đây đạo hữu còn từng chỉ điểm cho ta, lại thêm gia tộc của đạo hữu tuyên bố nhiệm vụ, ta đúng lúc ở gần đây mới tới thôi...
Thật ra đến lúc này, Phương Tịch vẫn phát hiện có gì không đúng.
Chẳng qua những thứ này chỉ là chuyện nhỏ đối với hắn.
Dù sao Lạc Mật bị nhốt là thật, Lạc gia cầu viện cũng là thật... Đại khái bọn họ không ngờ tới hắn có thể tới nhanh như vậy.
Mà hắn thành công cứu Lạc Mật ra cũng là thật!
Về phần đối phương âm thầm lên kế hoạch gì đã hoàn toàn không quan trọng.
Phương Tịch cảm giác đã trả lại ân tình đối phương chỉ điểm vài câu trước đó, vậy là đủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận