Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 855: Phương Tiên Hợp Thể (2)

Sợ động tĩnh quá lớn nên Phương Tịch cũng không dám lấy Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm ra trực tiếp cho Long Văn Bích một kiếm.
"Nếu vận dụng lực lượng hư không của Chư Thiên Bảo Giám thì chắc có thể di chuyển được..."
Phương Tịch đảo mắt mình xung quanh, chợt có cảm giác như ăn trộm.
"Không đúng, bí cảnh Tiên Phủ này là vật từ Chân Tiên giới rơi xuống, người Địa Tiên giới hữu duyên thì được..."
"Ta chính là người hữu duyên đó!"
Hắn tiện tay chỉ một cái, tiêu hao một khối tiên ngọc để lại một tọa độ không gian ở sâu trong lòng đất.
Phật châu trong tay hắn chợt lóe kim quang, một đóa sen vàng hiện ra.
Kỳ hương xông vào mũi, hoa sen vàng từ từ mở, đài sen trong đó hiện ra.
Phương Tịch ngồi xếp bằng trên đó, nhìn chăm chú lên Long Chương Văn ở trong Long Văn Bích, rơi vào trạng thái lĩnh hội.
Trong lúc ngẩn ngẩn ngơ ngơ, thời gian không biết đã trôi qua bao lâu.
Bất chợt!
Phương Tịch sợ hãi cả kinh, hắn cảm nhận được lực lượng tinh thần ở trong Phi Tinh Tiên Phù đã tiêu hao gần như không còn.
Lập tức có một đạo ngân quang chợt xuất hiện, bao hết thân hình hắn lại.
Tinh Thần Tông.
Lối vào bí cảnh.
Phương Tịch thấy Xích Tùng Tử, Thần Tiên Tử, Thạch Tiên Tử đều ở đây thì không khỏi mỉm cười thi lễ: "Chư vị thu hoạch thế nào?"
"Chỉ lấy được một chút thôi."
Xích Tùng Tử vuốt râu, hiển nhiên lão đã thu hoạch được không ít chỗ tốt trong bí cảnh.
"Vương đạo hữu, ngươi lĩnh hội Long Văn Bích có tăm đắc gì không?"
Thần Tiên Tử và Thạch Tiên Tử hỏi.
"Ai... Lão phu tư chất ngu dốt, khó mà có thu hoạch."
Phương Tịch thở dài.
Đây cũng là lời nói thật, hắn lĩnh hội Long Văn Bích, ngoại trừ học được mấy Long Chương Văn mới ra thì cũng không có lĩnh ngộ gì.
Đối với rất nhiều tu sĩ Phản Hư mà nói thì đây mới là chuyện bình thường.
Nếu không thì Tinh Thần Tông đã phong tỏa Long Văn Bích từ lâu rồi.
"Ai... Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác, trong Tinh Thần Tông ta, những người lĩnh ngộ được thần thông trên Long Văn Bích qua các đời chỉ đếm được trên đầu ngón tay."
Tinh Vân Tử cười nhạt an ủi.
Thật ra người tư chất như Tinh Thần Tông bọn họ đã hao tốn thời gian nhiều hơn lão tổ Vương gia gấp mười, gấp trăm lần mới có thể có thành tựu.
Chỉ trong vòng mười ngày ngắn ngủi muốn làm được vậy thì chỉ có nằm mơ.
"Nhưng mà..."
Phương Tịch mỉm cười, vuốt râu: "Từ đó suy ra thì tu vi của lão phu đã đột phá một bình cảnh, sau khi trở về khổ tu một phen rồi lại phục dụng viên Phi Hư Đan kia nữa sẽ có thể thử trùng kích bình cảnh trung kỳ..."
"A, vậy thì chúc mừng Vương đạo hữu."
Sắc mặt của Tinh Vân Tử hơi cứng nhắc.
Đối với những tu sĩ như bọn họ thì dù có được bao nhiêu cơ duyên, bí bảo thì cuối cùng vẫn không quan trọng bằng tu vi của bản thân tăng lên.
Mỗi khi pháp lực tinh tiến một tầng thì đại biểu có thể tu luyện bí thuật mạnh hơn và thọ nguyên tăng trưởng!
"Vương đạo hữu một lòng hướng đạo, thiếp thân bội phục..."
Thần Tiên Tử cũng mỉm cười vui vẻ nói.
Phương Tịch hoàn lễ với từng người.
Hắn lộ ra chuyện này cũng là vì định tăng tu vi của lão tổ Vương gia lên một phen.
Tránh sau này hắn bất chợt tấn thăng Hợp Thể khiến đồng đạo kinh ngạc.
Thời gian mấy năm chớp mắt cái đã qua.
Nhân Gian giới.
Trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Phương Tịch và Ngoại Đạo Hóa Thân ngồi đối diện nhau.
"Nếu ngay từ đầu đã động thủ thì sẽ tình nghi rất lớn... Bây giờ cũng khó tránh khỏi tình ngay lý gian."
"Nhưng mà khách khanh trưởng lão của Yêu Nguyệt Tiên Thành nhiều như vậy nên cũng có thể chia sẻ không ít hỏa lực..."
Phương Tịch chắp tay trước ngực, trong lòng bàn tay hiện ra một tấm cổ giám thanh đồng.
Bảo giám tỏa ánh sáng lung linh ra ngoài, hình như có vô số Phượng Triện Văn lấp lóe.
Sau khi tấn thăng Phản Hư, hắn càng luyện hóa Chư Thiên Bảo Giám sâu hơn một bước nữa, lại thỉnh thoảng dùng tiên ngọc tẩm bổ.
Nên Chư Thiên Bảo Giám bây giờ đã khác trước kia rất nhiều.
Thậm chí Phương Tịch còn có thể cảm ứng rõ ràng được vị trí của ba mảnh vỡ ở Địa Tiên giới.
"Làm chủ nhân của Chư Thiên Bảo Giám nên chỉ có ta mới có thể cảm ứng được vị trí của những mảnh vỡ khác mà những mảnh vỡ kia lại không thể nào cảm ứng được bản thể..."
"Thậm chí dù có tu sĩ Đại Thừa nhặt được mảnh vỡ thì cũng khó mà tế luyện sâu được, tối đa cũng chỉ có thể dùng đơn giản mà thôi..."
"Bây giờ... Lại có một mảnh vỡ di chuyển vào trong khu vực nhân tộc!"
Nghĩ đến đây thì Phương Tịch không khỏi lộ ra vẻ mặt nghiền ngẫm.
Dựa vào chiến báo, sau khi yêu tộc xâm lấn thì ma tộc cũng theo chân tấn công cương vực nhân tộc.
Mà thống soái ngàn vạn ma tộc chính là vị Tự Tại Thiên Ma Vương kia!
Từ đó có thể biết kế hoạch tấn thăng Đại Thừa của đối phương cũng xấu hổ thất bại.
"Nghe nói Tự Tại Thiên Ma Vương có một món chí bảo Thiên Ma... Sở dĩ tên ma tộc này có thể thu hoạch ma tu ở Chư Thiên Vạn Giới chính là dựa vào món chí bảo Thiên Ma này mà cách không truyền thần niệm, hoàn thành thu hoạch..."
"Chí bảo Thiên Ma cái gì..."
"Rõ ràng là bảo bối của ta."
Bây giờ Phương Tịch đã có thể khẳng định, chí bảo Thiên Ma ở trong tay của Tự Tại Thiên Ma Vương chính là mảnh vỡ Chư Thiên Bảo Giám!
"Ngoài ra còn có một mảnh vỡ ở cương vực của yêu tộc... Một mảnh cuối cùng nằm trong tay của nhân tộc... Cũng không biết là ai."
"Chờ sau khi ta tấn thăng Hợp Thể thì những người này đều phải đưa vào danh sách quan trọng."
Kế hoạch trước là trước Hợp Thể chỉ thu thập mảnh vỡ Chư Thiên Bảo Giám ở hạ giới, chính là Phương Tịch cẩn thận.
Chờ sau khi đến Hợp Thể rồi thì lại có thể cân nhắc thu thập mảnh vỡ ở Địa Tiên giới.
'Với đặc tính của Chư Thiên Bảo Giám thì e là chúng sẽ bị cho là tàn phiến Tiên Phủ Kỳ Trân mà cất giữ, thậm chí sử dụng...'.
'Muốn thu hồi từng cái một, không phiên phức một phen thì không thể nào.'.
Phương Tịch hơi cảm khái, tiếp theo hắn nhìn Ngoại Đạo Hóa Thân ở đối diện rồi kết quyết.
Một đám ngân quang từ trong Chư Thiên Bảo Giám hiện ra.
Lúc này hắn đã có thể thấy rõ trong một đám ngân quang kia đầy các loại Phượng Triện Văn kỳ dị như Phượng Hoàng bay múa.
Ngân quang bao phủ Ngoại Đạo Hóa Thân rối cuốn một cái, nó đã biến mất không còn tăm tích...
Long Văn Bích.
Sâu trong lòng đất.
Ánh bạc lóe lên, thân ảnh Ngoại Đạo Hóa Thân xuất hiện.
Sau đó hắn biến sắc khi phát hiện xung quanh hắn có rất nhiều cổ triện văn như biển sao xuất hiện, sao lốm đốm đầy trời lại gia tăng lực bài xích với hắn.
"Lực bài xích của Tiên Phủ thuộc về một loại lực lượng giao diện, vốn dĩ dùng Địa Tiên hóa giải là tốt nhất... Đáng tiếc bản thể không muốn mạo hiểm."
Ngoại Đạo Hóa Thân biến sắc, thân hình của hắn đã từ từ trở nên hư ảo.
Sau đó...
Vô số Phượng Triện Văn xuất hiện quanh người hắn, vậy mà lại thôn phệ những điểm sáng như ngôi sao kia.
Đây là lực lượng hư không của Chư Thiên Bảo Giám, từ sau Phản Hư thì hắn đã nắm giữ một phần nhất định.
Lúc này sau khi vô số tinh thần triện văn bị thôn phệ, Ngoại Đạo Hóa Thân Ngoại Đạo Hóa Thân đã ổn định lại, hư không bốn phía không còn mơ hồ nữa, hiển nhiên lực bài xích đã bị áp chế.
"Không hổ là Chư Thiên Bảo Giám!"
Thân hình Ngoại Đạo Hóa Thân thả lỏng, bước đến trước Long Văn Bích rồi bắt đầu lĩnh hội.
"Nếu ở lúc hòa bình thì có lẽ sẽ có tu sĩ Phản Hư đến đây, bây giờ đại bộ phận tu sĩ Phản Hư của Tinh Thần Tông cũng không thể nhàn nhã như vậy, ngược lại cũng thuận tiện cho ta..."
"Dù bị nhìn thấy thì ta cũng không có liên quan gì với lão tổ Vương gia..."
"Chờ sau khi lĩnh hội một thời gian lại thử mang đi... Trong Địa Tiên Linh Cảnh của ta cũng đang cần vật tiên gia như vậy trấn."
Một lát sau, Ngoại Đạo Hóa Thân lập tức mở hai mắt ra, xác nhận mình đã lĩnh ngộ được mười phần Long Chương Văn.
Loại phù văn cao cấp như vậy e là dù bản tôn lĩnh hội cả ngày lẫn đêm liên tục từ mấy chục năm đến hơn trăm năm cũng chưa chắc có được bao nhiêu kết quả.
"Ở phương diện Long Chương Văn quả nhiên ta không phải thiên tài gì cả..."
Ngoại Đạo Hóa Thân cảm khái một tiếng rồi hóa thành một đạo ma quang bay về phía những nơi Tinh Thần Tông đánh dấu là cấm địa...
Kiếm Vực.
Nơi này ở hướng bắc trong chín mươi chín cương vực của nhân tộc, bây giờ đã trở thành hướng tấn công trọng điểm của thú triều yêu tộc.
Trên đường đi, vạn dặm tiếng kêu than dậy khắp trời đất.
Dưới Thiên Kiếm Thành.
Nương theo từng đạo kiếm quang lóe lên, hàng loạt yêu thú có lớp da chắc chắn bị cắt đứt, máu tươi nồng đậm chảy ra...
"Kiếm Vực là một trong những cổ vực của nhân tộc, trong Kiếm Tông có vài vị kiếm tu Hợp Thể... Bây giờ dựa vào đại trận để thủ, thật sự rất phiền phức."
Trong thú triều, vô tận Thiên Yêu Khí cuồn cuộn, từ đó truyền ra một tiếng nói trầm thấp.
"Nhân tộc am hiểu trận pháp... Dùng rất nhiều thành trì làm trận nhãn của đại trận, nếu không đột phá thì khó mà vòng qua đánh vào nơi quan trọng của nhân tộc được..."
Một tiếng nói đầy sát khí khác trả lời.
"Lần này ma tộc cho rằng chúng ta chỉ muốn tiêu hao nhân tộc, bởi vậy mới kết minh... Nhưng chúng thật sự không biết lần này yêu tộc chúng ta muốn đánh cho nhân tộc hoàn toàn tàn phế!"
"Hắc hắc! Nếu ma tộc biết được chuyện này sẽ lập tức kết minh với nhân tộc... Bởi vậy nhất định phải giữa bí mật, chỉ có Lục Đại Thánh như chúng ta và các Chân Linh mới biết được nội tình... Hỗn Nguyên Đại Thánh đã hi sinh vì chuyện này, món bí bảo vẫn giấu kín kia đến hôm nay cuối cùng đã có đất dụng võ rồi."
Giọng nói trầm thấp lúc nãy nói.
"Lần này trải qua rất nhiều Chân Linh cùng nhau ký tên... Bắt đầu vận dụng toàn bộ nội tình của Thiên Yêu Hội ở trong nhân tộc, nếu không thành, e là tộc ta sẽ trọng thương nguyên khí..."
"Hừ, nếu không được thì lui về cương vực, thương cân động cốt một phen mà thôi... Nếu có thể diệt hoàn toàn hai tộc nhân ma, độc bá khí vận Địa Tiên giới thì nói không chừng chúng ta cũng sẽ có hi vọng trở thành Chân Linh, phi thăng Chân Tiên giới!"
Giọng nói đầy sát khí nói.
Nó bất chợt cảm ứng được gì đó mà phát ra tiếng rống kinh thiên.
"Phiên Thiên Đại Thánh, đã xảy ra chuyện gì?"
Một Đại Thánh khác kinh ngạc phát hiện khí tức của Phiên Thiên Đại Thánh lại yêu đi rất nhiều.
"Tên tiểu bối nhân tộc kia vậy mà tấn thăng Hợp Thể, còn diệt một hóa thân của ta!"
Phiên Thiên Đại Thánh trầm thấp trả lời: "Trên tay tên nhân tộc kia có một món Tiên Phủ Kỳ Trân hoàn chỉnh, vốn dĩ còn tưởng rằng hắn tặng không cho yêu tộc chúng ta... Lại không ngờ mãi mà không bắt được, thậm chí còn không phát hiện được chút tung tích nào, lần này phát hiện có dấu vết để lại, hóa thân của ta đã đích thân xuất thủ mới miễn cưỡng phát hiện được nơi hắn ẩn thân, lại không ngờ tên tiếu bối kia lại tấn thăng trở thành tồn tại cùng cấp với ta và ngươi..."
"Hừ, dù hắn có đột phá thì cũng chỉ là Hợp Thể sơ kỳ... Cũng không phải chúng ta chưa từng giết tu sĩ nhân tộc có cảnh giới như vậy!"
Trong lời của một Đại Thánh khác mang theo sự khinh thường.
"Đáng ghét, nếu không phải đại kế sắp đạt thì bản tọa nhất định phải xuất động chân thân, lột da róc xương tên Phương Tiên Đạo Chủ kia... Mới có thể tiết mối hận trong lòng này!"
Tiếng nói của Phiên Thiên Đại Thánh thê lương, gã lại rống lên một tiếng nữa khiến ngàn vạn yêu tu đều run rẩy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận