Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 388: Khám phá

Cương vực Nguyên Quốc vô cùng rộng lớn, dù tu sĩ Kết Đan khống chế độn quang bay từ nam đến bắc thì cũng phải cần thời gian nửa tháng.

Lại càng không cần phải nói, Phương Tịch cũng không toàn lực phi hành mà cần ghé rất nhiều phường thị để mua sắm và thủ tiêu tang vật.

Cũng may dù Kết Đan sơ kỳ ở Nguyên Quốc cũng là tu sĩ cao giai, hắn thường xuyên ra vào phường thị nhưng mỗi lần giao dịch, số lượng cũng không tính là quá lớn lại thay đổi gương mặt nên cũng không có kịch bản vui vẻ cướp tu đến cửa.

Chờ sau khi rời khỏi cái cuối cùng phường thị Mai Sơn thì Phương Tịch thở phào.

Bây giờ những tài liệu và đan dược cấp thấp của ma đạo trong túi trữ vật, hắn cũng đã xử lý hầu như không còn, đổi thành mấy chục khối linh thạch thượng phẩm.

Về phần tài liệu tinh phẩm và cao giai?

Trong tiểu phường thị chưa chắc có tu sĩ biết hàng, hơn nữa loại này đa phần giao dịch dùng vật đổi vật, không phải thứ mà linh thạch có thể so sánh.

Phương Tịch chuẩn bị ở trong đại hội đấu giá của Huyền Không Sơn lại tìm cơ hội xuất thủ.

"Thuận tiện cũng nghe ngóng tin tức của Nguyễn Tinh Linh... Nhưng đều không có tin tức gì... Cuối cùng nàng đã đi đâu?"

Phương Tịch suy nghĩ một phen, sau đó cũng không phí tâm nữa mà hóa thành thanh quang bay về hướng Huyền Không Sơn.

Hắn vẫn có chút mong đợi với đại hội đấu giá ở đây.

Nghe nói Thanh Diệp Thương Hội vì muốn tăng nhân khí của phường thị, đã tuyên bố sẽ đấu giá rất nhiều kỳ trân dị bảo, nói không chừng sẽ có linh vật Ngưng Anh và Linh Nhãn Chi Vật thì sao!

Một tháng sau.

Ất Mộc Thần Quang lượn quanh thân Phương Tịch, cảnh vật hai bên nhanh chóng rút lui.

"Tính khoảng cách... Cũng gần đến rồi, đúng lúc đại hội đấu giá sắp đến..."

Sau khi tiếp tục bay trăm dặm, Phương Tịch chợt dừng độn quang lại nhìn phía trước, mặt hiện ra sự kinh sợ.

Hắn nhìn thấy Huyền Không Sơn!

Không... Hay nói cách khác... Một ngọn cự sơn lơ lửng giữa không trung!

Dưới ánh mặt trời, một tòa sơn phong linh khí trang nghiêm lơ lửng trên không trung vạn thước, toàn thân tỏa ra ánh sáng lung linh, trên đó có từng cung điện và phòng lớn, lầu các.

Ở dưới núi còn có rất nhiều tu tiên giả hội tụ, từng độn quang bay ra hoặc bay vào Huyền Không Sơn...

Nhìn qua... Thật giống như một ngọn tiên sơn thật sự, có vạn tiên triều bái!

"Ha ha... Đạo hữu lần đầu nhìn thấy Huyền Không Sơn phải không?"

Một đạo kim sắc độn quang bay đến, hiện ra một chiếc xe ngựa toàn thân chế từ hoàng kim, phía trước có hai con thanh đồng cự mã, phát ra tiếng phì phì trong mũi.

Mà tiếng cười kia thì từ trong xe ngựa truyền ra.

"Tu sĩ Kết Đan?"

Phương Tịch rùng mình, trên gương mặt bình thường không có gì lạ cười tươi: "Đúng vậy... Không biết đạo hữu là?"

"Ha ha, ta chính là Thái Thượng trưởng lão của Kim Kiếm Môn - Lệ Hải Phong, nhìn đạo hữu rất lạ mặt, chẳng lẽ là tu sĩ Kết Đan tân tấn sao?"

Lệ Hải Phong mặc một bộ đại bào thuê đầy đồng tiền vàng, ngũ quan nhu hòa, vẻ mặt mang theo nụ cười, như một vị viên ngoại nhà giàu trong phàm tục nhưng lại có tu vi Kết Đan trung kỳ đỉnh phong.

Hơn nữa trong đan điền của y mơ hồ có một cỗ Canh Kim chi khí sắc bén, rõ ràng không thể khinh thường.

Đặt trong tu tiên giới ba nước, e là y có thể quét ngang mấy người như Bạch Phong Chân Nhân, Trương lão tổ...

"Đúng vậy, tại hạ họ Tào!" Phương Tịch chắp tay: "Đúng là lần đầu đến Huyền Không Sơn."

"Khó trách... Tu sĩ đến lần đầu đều sẽ bị cảnh tượng của Huyền Không Sơn làm rung động... Chỗ này không chỉ có một linh mạch mà trong lòng đất còn có Nguyên Từ khoáng mạch cực kỳ to lớn..."

Dường như Lệ Hải Phong nổi lòng kết giao nên giới thiệu rất kỹ: "Đây là sự kỳ diệu của tạo hóa, nếu không thì dựa vào trận pháp mang cự sơn này luôn lơ lửng giữa không trung thì mỗi ngày phải tiêu hao biết bao nhiêu linh thạch? Dù tông môn Nguyên Anh cũng không chịu nổi... Sau này Thanh Diệp Thương Hội mời một vị Trận Pháp Sư cấp bốn đến đây, chuyện môn bố trí một bộ Cửu Cung Nguyên Từ Đại Trận. Chính là lợi dụng nguyên từ lực ở đây... Sơn phong là âm, đại địa là dương, một khi toàn lực triển khai, Nhị Nghi Nguyên Từ Thần Quang thông thiên triệt địa, dù Nguyên Anh lão quái cũng phải cảm thấy đau đầu."

"Thì ra là vậy..." Phương Tịch mỉm cười đáp lại, trong lòng cũng rất nghiêm nghị.

Cửu Cung Nguyên Từ Đại Trận này e là trận pháp cấp bốn!

Thực lực Thanh Diệp Thương Hội quả nhiên thâm bất khả trắc.

Hắn lại qua loa vài câu với vị Lệ trưởng lão này rồi bước đến bên ngoài phường thị Huyền Không Sơn.

Rất nhiều tu sĩ điều khiển pháp khí phi hành dừng lại trên mấy ngọc đài, chờ kiểm tra và tiến vào.

"Bình thường Luyện Khí, tu sĩ Trúc Cơ... Đương nhiên cần xếp hàng nhưng tu sĩ cao giai như chúng ta thì không cần phải thế."

Lệ Hải Phong cười ha ha, dẫn Phương Tịch đến một đài cao bích ngọc đặc chế.

Tu sĩ qua lại chỗ này le que nhưng vậy mà đều là Kết Đan.

"Bích lão quỷ, lão phu đến rồi, lần này Bích Ngọc Tâm Tửu của ngươi đã chuẩn bị xong chưa?"

Lệ Hải Phong khống chế xa giá, hạ xuống ngọc đài, hô lớn.

"ha ha, Lệ đại trưởng lão ngươi đại giá quang lâm, đương nhiên đã chuẩn bị kỹ."

Thân hình chợt lóe, một tu sĩ Kết Đan mặc bích lục trường bào, mắt sinh song đồng kỳ dị, tu vi cũng ở Kết Đan trung kỳ.

Y nói đùa với Lệ Hải Phong vài câu rồi nhìn qua Phương Tịch, ánh mắt lộ ra một tia kỳ sắc: "Vị đạo hữu này rất lạ mặt..."

"Tại hạ họ Tào... Đây là lần đầu đến Huyền Không Sơn." Phương Tịch mỉm cười, tự giới thiệu mình, dáng vẻ như không muốn nói chuyện nhiều.

"Thì ra là Tào đạo hữu, thật sự là hạnh ngộ hạnh ngộ!"

Bích lão quỷ cười chắp tay: "Không biết quê quán của đạo hữu ở đâu?"

"Một kẻ tán tu, không có chỗ ở cố định..." Phương Tịch mặt không đổi sắc.

"Đủ rồi, Bích lão quỷ ngươi còn lề mề chậm chạp làm gì? Phường thị Huyền Không Sơn này cũng không hạn chế tu sĩ... Theo ta được biết còn có không ít tu sĩ Kết Đan nước khác chạy đến để tham gia thịnh hội đây này." Lệ Hải Phong không nhịn được nói.

"Lão đạo lắm miệng... Đây là thân phận ngọc bài của đạo hữu, xin giữ kỹ... Nếu để mất sẽ bị đại trận đánh dấu, bị đội chấp pháp tuần tra." Bích lão quỷ cười khẽ bồi tội, đưa một lệnh bài bằng bạch ngọc cho Phương Tịch: "Đạo hữu thân là tu sĩ cao giai, dựa vào lệnh bài này có thể đến Nghênh Khách Hiên ở lại ba tháng miễn phí..."

"Đa tạ." Phương Tịch nói tiếng cám ơn, cầm ngọc bài ngắm nghía.

Ngọc bài này vô cùng ôn nhuận, tản ra mùi thơm nhàn nhạt, rõ ràng chất liệu không tầm thường.

"Được rồi, mọi chuyện đã xong rồi, không bằng chúng ta cùng đến động phủ của Bích lão quỷ uống một phen, thế nào?" Lệ Hải Phong đề nghị.

"Ha ha... Ta có trách nhiệm trực ba, sợ là không thể đi cùng đạo huynh." Bích lão quỷ lắc lắc đầu nói.

"Tại hạ cũng muốn đi dạo một vòng phường thị này nên xin cáo từ trước."

Phương Tịch chắp tay hóa thành thanh quang, từ ngọc đài tiến vào trận pháp, trong khoảnh khắc đã không thấy tăm hơi.

"Lệ đạo hữu...Không phải là ngươi muốn giao hảo với người này chứ?" Nhìn bóng lưng Phương Tịch, nụ cười trên mặt Bích lão quỷ trở nên lạnh đi từng chút một.

"Thế nào... Chẳng lẽ ngươi nhìn ra có gì không ổn sao?" Lệ Hải Phong nhướng mày, y biết rõ Bích lão quỷ này trời sinh có một đôi Thông Linh Minh Nhãn, lại tu luyện một môn linh nhãn thuật, dưới sự hỗ trợ lẫn nhau, có thể nhìn thấu đa phần che giấu, nếu không cũng sẽ không được phái đến đây để chuyên môn trông coi đại môn phường thị.

"Đâu chỉ không ổn, còn là rất rất không ổn!" Bích lão quỷ lắc đầu: "Tướng mạo của người này là giả nhưng có lẽ chân dung của hắn ngươi đã thấy rồi... Còn tu vi thì thật sự là Kết Đan sơ kỳ."

"Ta gặp rồi?" Lệ Hải Phong không khỏi bán tín bán nghi: "Không thể nào... Mặc dù lão phu không bằng ngươi nhưng tu luyện Thông Minh Kiếm Tâm nếu đã gặp người này thì lúc gặp lại tuyệt đối không nhìn lầm."

"Không phải mặt đối mặt gặp mà là gặp chân dung của người này..." Bích lão quỷ mỉm cười lấy trong túi trữ vật ra một cái ngọc giản ném cho Lệ Hải Phong.

Lệ Hải Phong tiếp nhận, thần niệm quét qua đã thấy chân dung trong đó, chính là một tu sĩ thiếu niên, gương mặt sinh động như thật, chính là chân dung của Phương Tịch!

"Thì ra là loại lệnh truy nã này... Đây đều là chuyện mấy chục năm trước, lúc đó vẫn còn là thời kì chính ma đại chiến, mặc dù Hỗn Nguyên Tông phát lệnh truy nà này nhưng mức thưởng không cao, cũng không phải là coi trọng cỡ nào... Đại khái là người này đắc tội một vị trưởng lão Kết Đan nào đó của Hỗn Nguyên Tông thôi."

Lệ Hải Phong bừng tỉnh đại ngộ: Nhưng tu sĩ Kết Đan vẫn chưng từng xuất hiện, chuyện cũng từ từ nhạt đi... Nhưng mà Hỗn Nguyên Tông vẫn chưa hủy bỏ."

"Đúng vậy, người này đắc tội Hỗn Nguyên Tông, nếu Lệ huynh muốn lôi kéo thì phải cân nhắc lại mới được." Bích lão quỷ ngữ trọng tâm trường nói.

"Đa tạ đạo hữu nhắc nhở, nếu đã biết lợi hại trong đó, đương nhiên lão phu sẽ không tụ đi tìm phiền phức..." Lệ Hải Phong gượng cười trả lời, lại có chút hiếu kỳ: "Đạo hữu đã nhìn thấu, sao lại không..."

"Hừ, bản địa chính là phường thị, dù ma tu cũng có ra vào, chỉ cần không quá mức thì đều mở một con mắt nhắm một con mắt..." Bích lão quỷ cười thần bí: "Dù sao bản thương hội cũng dĩ hòa vi quý mà... Huống chi Hỗn Nguyên Tông mở treo thương cũng không phong phú, chẳng lẽ chỉ vì chút lợi nhỏ này mà liều mạng với tồn tại cùng cấp sao? Mặc dù hắn mới Kết Đan sơ kỳ, nhưng cũng không biết tu luyện loại công pháp nào, có pháp bảo và bí thuật áp đáy hòm gì... Một khi đánh hổ không thành thì xem như chúng ta sẽ bị hại nặng nề."

"Đúng là vậy..." Lệ Hải Phong liên tục gật đầu: "Không ngờ, nhiều năm không gặp mà Bích lão quỷ ngươi vẫn khéo đưa đẩy, ha ha, chúng ta vẫn nên đi uống rượu đi..."

"Không sai, mặc dù bản nhân có trách nhiệm trấn thủ nhưng có thể dàn xếp tạm thời cho mấy đệ tử Trúc Cơ tiếp đãi..."

Bích lão quỷ cười ha ha rồi hóa thành độn quang cùng Lệ Hải Phong về động phủ yến ẩm.

Phương Tịch không biết, dù sao phẩm cấp của dị bảo Thận Lâu Châu này quá thấp, gặp phải Kết Đan tu luyện linh nhãn thuật lợi hại sẽ bị nhìn thấu.

Còn bản thân hắn thì bởi vì bí thuật liễm tức của Khô Vinh Quyết đủ cao cấp nên không bị bại lộ.

Lúc này, hắn đến Nghênh Khách Hiên chọn động phủ trước, phát hiện chỗ này lại có linh khí cấp ba thượng phẩm, không khỏi cực kỳ hài lòng.

"Còn có thể ở miễn phí ba tháng... Chờ sau đại hội đấu giá, ở lại chỗ này tu hành một thời gian cũng không tệ."

Sau khi thu xếp xong, Phương Tịch chắp tay sau lưng, rất hứng thú đi dạo trong phường thị Huyền Không Sơn.

Bởi vì đại hội đấu giá đến gần nên trong phường thị tu sĩ đến tu sĩ đi rộn rộn ràng ràng, không ít quầy hàng đều có một số tinh phẩm xuất hiện.

Đương nhiên càng nhiều hơn vẫn là các loại lừa gạt.

Phương Tịch nhìn mọi nơi, trong lòng đối với phần lớn tài nguyên tu hành ở Nguyên Quốc đã có định giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận