Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1171: Mạc Danh Chi Chiến (3)

- Đáng chết... lại một bộ khôi lỗi, chẳng lẽ người kia là Khôi lỗi Sư?
Tả sứ giả nhìn áo bào, từng đạo hoa văn pháp bảo quang mang lờ mờ, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ đau lòng, trong tay hiện ra một thanh cự nhận.
Biên giới cự nhận nổi lên huyết sắc, ở dưới pháp lực của hắn truyền vào, trong khoảnh khắc hóa thành huyết quang, chém giết về phía hắc mãng.
Cự nhận xoay tròn, từng chữ triện bùng nổ ra quang mang khủng bố, như phong tỏa hư không, càng mang theo cảm giác ngột ngạt.
Tê tê!
Hắc mãng mở ra cái miệng lớn như chậu máu, từng kiện Tiên Phủ Chân Phù hiện lên.
Tuy phần lớn chỉ là Tiên Phủ Chân Phù cấp thấp nhất như Thiên Phạt Cửu Qua Phù, nhưng số lượng không ít.
Xèo!
Từng thanh kim nhận không ngừng va chạm cự nhận, khiến cho nó phát ra tiếng rên rỉ nặng nề.
Bỗng nhiên.
Cự nhận rên rỉ tăng lên đến cực hạn, xuất hiện từng vết rách, cuối cùng ầm ầm tan vỡ.
Nhưng lúc này, một tiếng nổ tung càng lớn truyền tới.
Thập Tuyệt Môn rên rỉ, một cánh cửa bị chém nát, hiện ra thân hình của Phương Tịch.
- Lại một Tiên khí? Các hạ đến cùng là ai? Trong này có lẽ có hiểu lầm.
Da mặt Tả sứ giả co giật nói.
Đại Thừa kỳ liền có hai Tiên khí, đó là đãi ngộ của dòng chính trong các đại thế lực.
Càng then chốt là, đám nhân vật này xác thực không có khả năng là giúp đỡ do bà nương kia mời tới.
- Hiện tại các hạ mới nói những lời này, không cảm thấy quá muộn sao?
Phương Tịch cười lạnh, Song Giao Nhận chém ra.
Tiên khí hóa thành giao long hai đầu quái dị, một cái đầu lâu ngân quang óng ánh, phun ra lượng lớn Phượng Triện Văn.
Một cái đầu lâu khác lại mang theo cảm giác hư huyễn, có Long Chương Văn màu tím hội tụ.
Kiện Tiên khí này, am hiểu đồng thời điều động hai loại pháp tắc!
Mà Phương Tịch đối với Hư Không cùng Quang Âm đại đạo, có thể nói nghiên cứu rất sâu.
Lúc này đồng loạt triển khai, hư không bốn phía nổi gợn sóng, có cảm giác thời không thác loạn!
Phượng Triện Văn cùng Long Chương Văn dung hợp, khiến một đao này lấy tốc độ khó có thể lý giải, trực tiếp bỏ qua rất nhiều pháp bảo phòng ngự, chém lên pháp khu của Tả sứ giả.
Dù thân thể người này trải qua thiên chùy bách luyện, đối mặt Tiên khí chém giết, cũng giống như tờ giấy, bị thời không loạn lưu xé nát!
Vèo!
Ngoài mấy chục dặm, có hào quang màu đen lóe lên, một thân hình không khác Tả sứ giả xuất hiện, thình lình chính là Nguyên Anh!
Làm Đại Thừa kỳ viên mãn, năng lực sinh tồn của Nguyên Anh hiển nhiên rất mạnh.
Đương nhiên, càng then chốt là Phương Tịch lưu thủ.
Bằng không cho dù Nguyên Anh này đã nửa hóa Nguyên Thần, cũng sẽ ở dưới thời không thác loạn hóa thành hư vô.
Nguyên Anh này oán hận trừng Phương Tịch một cái, hai tay bấm quyết, muốn triển khai bí pháp bỏ chạy.
Nhưng trong chớp mắt này, trên không chẳng biết lúc nào xuất hiện một cây kỳ phiên, lực lượng cấp bậc Tiên khí bao phủ xuống.
Chiêu Yêu Phiên!
Cờ xí phấp phới, từng đạo ô uế màu đỏ hóa thành hình ảnh vạn yêu, trong khoảnh khắc bao phủ Tả sứ giả trong đó.
Lượng lớn Thiên Yêu Văn nhảy vào trong cơ thể Nguyên Anh, giống như từng xiềng xích, khiến lực lượng tiên nguyên của Tả sứ giả tiêu tan.
Hắn kinh hãi, đang muốn vận chuyển tiên nguyên lực, lại thấy Phương Tịch nhìn sang, trong ánh mắt có hai đạo hào quang một xanh một vàng như lợi kiếm, trực tiếp đâm vào ý thức hải!
Khô Vinh Huyễn Đồng!
Nguyên Anh này nhất thời hôn mê, bị rất nhiều xiềng xích Thiên Yêu Văn tầng tầng bao bọc, hóa thành hình cầu, rơi vào trong Chiêu Yêu Phiên.
Cách đó không xa, Thập Tuyệt Môn rên rỉ, từng cánh cửa đóng lại, từ giữa không trung rơi xuống.
Phương Tịch tiếp được, chỉ thấy trong tay xuất hiện một cánh cửa, vẻ mặt thỏa mãn.
- Lại một Tiên khí, không tệ...
Lấy năng lực của hắn, đương nhiên không cách nào phá hư Tiên khí.
Then chốt Tiên khí này còn là chí bảo trận đạo, mà hắn vừa vặn là Tiên Trận Sư cấp chín, bởi vậy mới có thể tìm được kẽ hở, một đao giết ra.
Nếu đổi thành Trận Pháp Sư khác, hay Tiên Nhân chấp chưởng Tiên khí này, Phương Tịch muốn thoát thân, sẽ cực kỳ phiền phức.
- Hắc Huyền Giáo, còn có tu sĩ trong xe ngựa đồng thau... Đều là phiền phức.
- Nhưng dù vòng xoáy lớn như thế nào, cũng không thể ảnh hưởng ta.
Vẻ mặt Phương Tịch kiên định, thần niệm quét qua, lại gặp được hai tu sĩ Đại Thừa dắt tay nhau chạy tới.
Bọn họ rõ ràng là ba vị Đại Thừa lúc trước truy kích xe ngựa đồng thau, chỉ là đã thiếu một người.
Không chỉ vậy, sau lưng bọn họ, còn đi theo một chiếc xe ngựa đồng thau trải rộng vết thương, hai khôi lỗi từ lâu không cánh mà bay, trong xe ngựa chỉ còn lại một thiếu nữ bị cấm chế ngất xỉu, nằm ở trên sàn.
- Sóng pháp lực của Tả hộ pháp nên ở vùng này...
Thần niệm của Kim hộ pháp hơi động, tương tự nhìn thấy Phương Tịch.
- Lại tới?
Trong lòng Phương Tịch bất đắc dĩ:
- Chẳng lẽ gần đây quên dùng Khí Vận Cổ nhìn khí vận của mình? Sao phiền phức liên tục như vậy?
- Không được, người này…
Bạn cần đăng nhập để bình luận