Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 768: Chúc mừng

Động phủ đảo giữa hồ.
"Đồ khờ, sợ cái gì?"
Thần niệm Phương Tịch quét qua thì nhìn thấy Tiểu Huyền Quy đã giả chết, không khỏi cười mắng một câu.
Lúc này mới Tiểu Huyền Quy mới thò đầu ra rồi ra khỏi hồ, nó biến nhỏ lại chỉ cỡ lòng bay tay rồi rơi xuống phía sau ống quần của hắn.
Nó chớp chớp đôi mắt long lanh nhìn hai đạo độn quang hạ xuống.
Trong độn quang rõ ràng là hai vị tu sĩ Phản Hư Cảnh!
Một người trong đó có cái đầu rất to, chỉ có một vòng tóc trắng thưa thớt, chính là Xích lão quái.
Người còn lại thì có thần sắc lạnh lùng, mang trường kiếm, hình như là một kiếm tu.
"Đạo hữu là lão tổ Vương gia phải không?"
Xích lão quái chắp tay thi lễ một cái trước: "Bản nhân Xích Tùng Tử và Quảng Thiên Kiếm Quảng đạo hữu đều là trưởng lão trong Hội Trưởng Lão của Yêu Nguyệt Tiên Thành, xin chúc mừng Vương đạo hữu đã đột phá Phản Hư, trở thành đồng đạo của chúng ta!"
Quảng Thiên Kiếm cũng hành một cỗ lễ.
Ánh mắt của Phương Tịch lập tức bị một thanh kiếm cổ trên lưng của y hấp dẫn.
Thanh kiếm này có tạo hình cổ xưa, mặc dù vẫn còn trong vỏ nhưng lại có một cỗ kiếm ý ẩn mà không phát, khiến Phương Tịch cũng thầm sinh cảm giác nghiêm nghị.
'Phải là một thanh kiếm cấp sáu...'.
Hắn âm thầm phán đoán.
Xích Tùng Tử nhìn thấy cảnh này thì cười nói: "Quảng đạo hữu chính là một vị kiếm tu, hắn xem thanh Thiên Lôi Kiếm này như tính mạng, một khi ra khỏi vỏ, vây thì kiếm quang thật sự vô cùng rực rỡ..."
"Thì ra đạo hữu chính là một vị kiếm tu, thật sự thất kính thất kính!"
Phương Tịch cười nói vài câu khách khí.
Kiếm tu ở trong các tu sĩ cùng cấp luôn nổi tiếng công phạt sắc bén, kiếm tu cấp Phản Hư thật sự đã có thể tung hoành ở Địa Tiên giới.
Nhưng đối với hắn thì cũng chỉ như vậy mà thôi.
Mặc dù hắn không thật sự là kiếm tu nhưng chỉ cần vung Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm lên thì bất kỳ kiếm tu, kiếm tử nào cũng phải thành tro bụi...
'À, sau khi đến Phản Hư chắc có thể miễn cưỡng khu động được thanh tàn kiếm cấp Tiên Phủ Kỳ Trân kia...'.
'Xem ra dù không sử dụng Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang thì chiến lực của ta ở trong tu sĩ Phản Hư cũng tương đối khó được...'.
Phương Tịch âm thầm tính rồi đưa ra kết luận.
Nếu hắn không tiếc nguyên khí thì Xích Tùng Tử cộng với Quảng Thiên Kiếm này cũng chỉ là chuyện một kiếm...
Nếu hắn dùng Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang thì có thể với một người đồ tất cả Phản Hư ở Yêu Nguyệt Tiên Thành!
Dù sao sau khi đột phá đại cảnh giới rồi thì bây giờ hắn và tu sĩ Phản Hư đều cùng một cảnh giới nên hắn vận dụng môn đại thần thông này chẳng những không bị phản phệ mà còn được tăng thêm!
Nói cách khác, bây giờ hắn nhắm vào tu sĩ Phản Hư thì chỉ cần một năm đã có thể gọt đi mười năm tuổi thọ của đối phương.
Chỉ khi hắn đối mặt với tu sĩ Hợp Thể thì mười năm mới gọt được một năm thọ nguyên của đối phương...
Mà chờ đến khi hắn tu luyện môn đại thần thông này đến cảnh giới tiểu thành thì có thể biết thành ba năm thọ nguyên gọt được một năm của tu sĩ Hợp Thể!
Có lực lượng này nên Phương Tịch đối nhân xử thế rất bình thản tự nhiên, hắn mời hai vị tu sĩ Phản Hư vào động phủ uống trà.
Xích Tùng Tử theo Phương Tịch vào động phủ, trong lòng còn âm thầm kinh ngạc.
Lão nhớ lại lúc mình mới tấn thăng đối mặt với tu sĩ cùng cấp phải cẩn thận từng li từng tí thì không khỏi cảm thấy lão tổ Vương gia rất có phong phạm đại gia, dường như hắn đã gặp qua rất nhiều cảnh tượng hoành tráng vậy.
"Ngũ Sắc Vân Tiêm này chính là bản nhân ngẫu nhiên có được, mùi vị cũng là nhất phẩm, mời!"
Phương Tịch nâng chén trà lên.
Ở trong chén trà của hắn, lá trà ngũ sắc như tạo thành từ mây, hóa thành hình tùng bách.
Linh trà vừa vào miệng thì có một cỗ mát lạnh theo yết hầu chảy thẳng xuống, thật sự không tệ.
"Đa tạ..."
Sau khi Xích Tùng Tử và Quảng Thiên Kiếm cảm tạ rồi thưởng thức trà thì lại bắt đầu nói đến những hạng mục khi Phản Hư tu luyện phải chú ý.
Dù sao Phương Tịch cũng mới đột phá, lúc này lại nghe được một chút kinh nghiệm củng cố Phản Hư sơ kỳ thì cũng không tệ, hắn biết đối phương chỉ điểm để lấy lòng nên vội cảm tạ.
Hắn cũng nói ra một chút tắc đắc và kiến thức tu luyện của mình, cũng khiến Xích Tùng Tử khẽ gật đầu.
"Sau khi kiếm tu luyện kiếm thành ti thì tiếp theo là thuần hóa kiếm khí, kiếm ý, cuối cùng không có gì không trảm được... Nhất kiếm phá vạn pháp!"
Quảng Thiên Kiếm cũng nói ra tâm đắc tu luyện của bản thân.
Mặc dù y là kiếm tu, con đường cũng không giống với hai người còn lại nhưng Phương Tịch vẫn nghe rất say sưa ngon lành.
"Chí nguyện to lớn đời này của ta chính là thân nhập Kiếm Vực, Vấn Kiếm Kiếm Các!"
Cuối cùng Quảng Thiên Kiếm nói ra chí hướng của mình.
"Kiếm Vực..."
Phương Tịch có chút cảm khái, đây cũng là một trong chín mươi chín vực của nhân tộc, chính là thánh địa của kiếm tu.
Kiếm Các còn là tông phái Hợp Thể lớn nhất trong Kiếm Vực, trong môn phái này ngay cả kiếm tu cấp Hợp Thể cũng có.
Nghe nói còn từng sinh ra Nhân Tộc Ngũ Tử, dùng kiếm xưng hùng.
Chỉ là sau khi vị đại năng kia tọa hóa thì Kiếm Các đã suy sụp.
"Ta từng nghe nói, trước đó Kiếm Các thu một đệ tử, vừa nhập môn đã khiến thanh kiếm trấn các oanh minh... Đây chính là thanh kiếm cấp Tiên Phủ Kỳ Trân, mặc dù không trọn vẹn nhưng cũng khá tốt... Đời chủ nhân Kiếm Các năm đó đã chấp chưởng thanh kiếm này mà trở thành một trong Nhân Tộc Ngũ Tử, thậm chí lúc tại nhiệm còn hoàn toàn vượt qua tứ tử còn lại, độc lĩnh đứng đầu mấy vạn năm!"
Phương Tịch cảm khái.
"Đúng vậy! 'Người Cầm Kiếm' đó chính là mục tiêu lớn nhất trong đời này của ta..." Trong mắt Quảng Thiên Kiếm bộc phát chiến ý mãnh liệt.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì lại âm thầm lắc đầu.
Mặc dù kiếm tu bất khuất là chuyện tốt nhưng phong cách kẻ điên hiếu chiến này thật sự không vừa miệng của hắn.
Bởi vậy mặc dù cảnh giới kiếm đạo của hắn cũng không tệ nhưng hắn vẫn chưa từng tinh nghiên.
Hay nói là kiếm pháp của hắn đầy khoa học kỹ thuật và tàn nhẫn, đầy tượng khí hiển nhiên sẽ không khiến Quảng Thiên Kiếm phải nhìn với con mắt khắc nên hắn cũng không cần lấy ra để mất mặt xấu hổ.
"Nói đến thiên tài thì đệ tử có Tinh Thần Thánh Thể của Tinh Thần Tông ở bản vực cũng không tệ, bây giờ chắc là đã Hóa Thần rồi?"
Xích Tùng Tử vô cùng cảm khái: "Càng khiến người khác phải kính nể hơn là người này giỏi nuôi một cỗ khí thế vô địch, lúc trùng kích cảnh giới thì gần như không cần bất kỳ linh dược quý hiếm nào phụ trợ... Nghe nói tu sĩ như vậy khi đột phá đại cảnh giới cũng dễ hơn chúng ta rất nhiều."
Phương Tịch mỉm cười, hắn biết người này đang thăm dò căn nguyên mình Phản Hư nên mở miệng nói: "Lão phu cũng không có vận khí tốt như vậy, muốn đột phá đại cảnh giới thì phải dùng linh vật phụ trợ mới được... Lần này vận khí không tệ, lúc ở trong Huyền Minh Uyên gặp được con nghiệt long của Ngự Long Tông, giết nó được bảo nên mới miễn cưỡng đột phá được bình cảnh Phản Hư..."
Mặc dù hắn đã thay đổi ngoại hình của Hỗn Nguyên Thiên La Tán nhưng lúc hắn đối phó đại thiên kiếp đã lấy ra dùng nên đã rơi vào trong ánh mắt của thưa thớt, bảo vật hóa lôi như vậy vô cùng thưa thớt, chỉ cần suy đoán một chút sẽ biết được xuất xứ.
Mà xuất thân của lão tổ Vương gia là Huyền Minh Uyên, chính là địa đầu xà nên hắn phát hiện được nghiệt long trọng thương, giết nó rồi lấy được tích lũy vạn năm của Ngự Long Tông mặc dù hơi khó nhưng cũng không phải không thể lý giải: Ở tu tiên giới cơ duyên quý giá hơn chuyện này cũng nhiều như biển...
Thu hoạch được tích lũy vạn năm của Ngự Long Tông, lại đạt được Hỗn Nguyên Thiên La Tán thì lão tổ Vương gia đột phá Phản Hư cũng không phải là chuyện không thể.
Về phần sau đó bị ngấp nghé?
Làm tu sĩ Phản Hư đã có năng lực giữa được số tài phú này nên Phương Tịch mới không sợ chuyện lộ ra ánh sáng.
Dù sao mấu chốt nhất là Hỗn Nguyên Thiên La Tán cũng chỉ là bảo vật cấp sáu, căn bản vô dụng với thiên kiếp Hợp Thể bởi vậy nó không thu hút được ánh mắt của tu sĩ Hợp Thể.
Mà tu sĩ Phản Hư?
Dù là đại năng Phản Hư đỉnh phong thì Phương Tịch cũng chỉ cho rằng đến để tặng bảo vật và tiên ngọc!
"Thì ra đạo hữu lại có được trần tàng của Ngự Long Tông... Thảo nào tu vi lại tăng nhanh như gió."
Xích Tùng Tử và Quảng Kiếm Tử liếc nhau, đều bán tín bán nghi.
Người này mỉm cười rồi lấy một cái hộp quà ra: "Bản nhân đại biểu Yêu Nguyệt Tiên Thành tặng đạo hữu một phần lễ chúc mừng đạo hữu đột phá Phản Hư, không biết đạo hữu có hứng thú giá nhập Hội Trưởng Lão hay không?"
Đây chính là lôi kéo trực tiếp.
Dù sao thân gia của lão tổ Vương gia cũng trong sạch, còn là tu sĩ Phản Hư nên hoàn toàn đáng để lôi kéo.
"Chuyện này..."
Phương Tịch nhất thời hơi chần chừ.
"Yêu Nguyệt Tiên Thành chỉ có một đám đồng đạo Phản Hư, tương xứng đạo hữu lẫn nhau, tuyệt đối không có chuyện áp bức, hơn nữa nếu đạo hữu đáp ứng còn có thể dời Vương gia đến đây... Có đạo hữu tọa trấn thì Vương gia chính là đại thế lực Phản Hư trong tiên thành..."
Quảng Thiên Kiếm nói ra chỗ tốt khi gia nhập Yêu Nguyệt Tiên Thành mà không có biểu cảm gì.
Những chỗ tốt này nến Mã gia nghe được có lẽ hai mắt sẽ sáng rực nhưng Phương Tịch lại không quá hứng thú.
Bởi bị thiết lập nhân vật lão tổ Vương gia nên hắn vẫn phải nghe.
Hắn trầm mặc một lát rồi mới nói: "Nghe nói trong tiên thành còn có chức khách khanh, Tử Phong Linh Quân của Huyền U Thương Hội chính là khách khanh của tiên thành đúng không?"
Xích Tùng Tử gật gật đầu: "Đúng vậy, nhưng khách khanh chỉ trên danh nghĩa mà thôi... Không được những chỗ tốt kia, nhưng mà nếu tiên thành muốn mời khách khanh xuất thủ thì trước đó phải thương lượng thù lao, khách khanh cũng có quyền từ chối."
"Nếu đã như vậy thì bản nhân nguyện làm khách khanh của tiên thành."
Phương Tịch mỉm cười.
"Khách khanh... Cũng được!"
Hội Trưởng Lão có thể một vị tu sĩ Phản Hư mới gia nhập thì không biết phải bỏ ra bao nhiêu tài nguyên.
Nhưng trở thành khách khanh lại không cần làm vậy, cũng phù hợp với hi vọng thấp nhất trong lòng của Xích Tùng Tử.
Tiếp theo ba người lại hàn huyên luận đạo một phen rồi Xích Tùng Tử mới cáo từ trước.
Dù sao lão tổ Vương gia cũng chỉ mới đột phá Phản Hư, còn phải để thời gian cho người ta bế quan củng cố tu vi nữa chứ...
Sau khi tiễn hai người đi thì Phương Tịch sửa chữa trận pháp đã bị lôi kiếp đánh hỏng một phen rồi hắn phân phó Tiểu Huyền Quy: "Ta muốn bế quan, đừng cho bất kỳ ke nào đến quấy rầy!"
Lúc này hắn mới tiến vào sâu trong động phủ, đóng lại từng lớp đại môn của mật thất.
Trong tĩnh thất, Phương Tịch ngồi xếp bằng , rốt cục hắn đã rãnh mà kiểm tra tình hình toàn thân.
"Sau khi Phản Hư pháp lực Khô Vinh Quyết trong cơ thể đã biến đổi về chất hóa thành Tiên Nguyên Khí! Dùng khí này tế luyện bản mạng pháp bảo thì có thể mang Sinh Tử Ấn xông lên cấp sáu rất nhanh... Ngoài ra còn có Huyền Minh Kỳ và Thần Anh Kiếm..."
Ngoại trừ những thứ này ra thì những bảo vật cấp bốn, cấp năm còn lại trên người Phương Tịch đều có thể vứt.
Tốt xấu gì Sinh Tử Ấn và Thần Anh Kiếm cũng xem như bản mạng pháp bảo của hắn nên thăng cấp cũng khá dễ.
Còn Huyền Minh Kỳ thì vì tài liệu quá tốt, nó vốn đã là nửa cấp sáu mới có thể dễ dàng xông lên đến Phản Hư chi bảo cấp sáu.
Về phần mấy món bảo vật còn lại? Mặc dù không phải hắn không thể tăng lên mà cái giá phải trả quá lớn, tốn thời gian quá dài nên hắn trực tiếp vứt bỏ.
Phương Tịch phóng thần thức ra ngoài, trong lúc mở rộng thì hắn cũng có thể miễn cưỡng cảm ứng được phạm vi ngàn dặm.
"Sau khi đột phá Phản Hư thì phạm vi thần thức cũng mở rộng, từ mấy trăm dặm khi Hóa Thần đến ngàn dặm... Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là thọ nguyên! Thọ nguyên của ta lại tăng lên một vạn năm..."
Hóa Thần viên mãn ở Địa Tiên giới có thọ nguyên khoảng năm ngàn năm, nếu đột phá đại cảnh giới thì có vạn năm thọ nguyên.
Hay nói cách khác là tăng năm ngàn năm tuổi thọ.
Nhưng Phương Tịch có Vạn Cổ Trường Thanh Thể nên có tác dụng tăng cường tuổi thọ rất nhiều, vậy mà lại gia tăng thêm một vạn năm tuổi thọ!
"Thọ nguyên của ta bây giờ đã gần đến cửa ải lớn năm vạn năm... Tu sĩ Hợp Thể cũng không sống lâu được như ta..."
Hắn thay đổi sắc mặt, quang hoa lóe lên trên thiên linh, chủ Nguyên Anh hiện ra.
Lúc này nhìn lại chủ Nguyên Anh thật sự rất giống lúc Phương Tịch mười ba, mười bốn tuổi, có cảm giác như thiếu niên.
Hai tay của hắn kết pháp quyết, không ngừng đánh từng đạo pháp lực vào trong Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm.
Thanh tàn kiếm màu xanh có hoa văn gỗ này chợt oanh minh, có từng đạo quang hoa màu xanh sẫm xuất hiện ngưng tụ thành lưỡi kiếm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận