Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 574: Bất hòa

Bí cảnh Cốc Thần.

"Ộp ộp!"

Mỗi cái chân của Ngũ Hỏa Cổ đều đạp trên một đoàn ma hỏa, quang hoa của Hóa Cốt Huyết Diễm, Hồng Liên Ma Hỏa, Huyền Cương Thi Diễm, Vạn Độc Ma Diễm sáng rực, mang theo khí tức hủy diệt.

Mặc dù nó rất muốn đi đến nơi nào đó nhưng dưới nghiêm lệnh của Phương Tịch nên nó không thể không tìm kiếm khí tức của huyết hà ở dưới mặt đất.

Cuối cùng...

Đôi mắt đỏ tươi của Bạch Ngọc Thiềm Thử chợt sáng lên, nó phát ra một tiếng kêu to rồi mở cái miệng rộng ra.

Phốc!

Một đoàn Tam Dương Ma Hỏa từ trong cái miệng rộng của nó bay ra, hỏa diễm có thể nấu chảy kim loại, tan đá rơi xuống mặt đất đen nhánh, rồi lập tức bắt đầu thiêu đốt, khiến nham thạch hóa thành dung nham, không ngừng thẩm thấu xuống phía dưới.

Soạt!

Cuối cùng... Một cái lỗ lớn đỏ bừng xuất hiện, vô số đá vũng xem lẫn dung nham rơi xuống một dòng huyết hà.

"Ộp ộp!"

Ngũ Hỏa Cổ kêu mấy tiếng ộp ộp rồi lập tức nhảy xuống.

Tủm một tiếng, Bạch Ngọc Thiềm Thử to lớn rơi vào trong huyết hà, tóe lên vô số bọt nước.

Xuy xuy!

Những huyết thủy bị bắn lên rơi xuống nham thạch ở bốn phía đều phát ra tiếng hủ thực, rất nhiều lỗ thủng nhỏ bé hiện ra.

Huyết thủy có lực ăn mòn kinh khủng như vậy nhưng dường như không có tác dụng gì với làn da sần sùi của Bạch Ngọc Thiềm Thử.

Bạch Ngọc Thiềm Thử nổi lơ lửng ở trên huyết hà, nhàn nhã bơi ếch, thậm chí nó còn mở cái miệng rộng ra uống Huyết Hà Chân Thủy.

"Huyết Hà Chân Thủy này... Hình như cũng là một loại mà cổ trùng thích uống sao?"

Trong lòng Phương Tịch khẽ động, một cái Ngọc Bì Hồ Lô bay ra, sau khi hắn đánh vào một đạo pháp quyết thì nắp hồ lô lập tức mở ra, điên cuồng hút lấy Huyết Hà Chân Thủy.

Cái hồ lô này hắn cũng đã quên là tìm được trong túi trữ vật của tu sĩ nào, nó chính là một món pháp bảo cấp ba, tác dụng duy nhất của nó là chứa các loại linh thủy, dung lượng còn khá lớn.

Ùng ục ùng ục!

Một vòi rồng từ trong huyết hà xuất hiện, rất nhiều nước sông nhưng từng con huyết sắc Giao Long, không ngừng bị Ngọc Bì Hồ Lô hút vào trong.

Ào ào!

Một chỗ trong huyết hà chợt nổ tung, một xà ảnh đen nhánh hiện ra.

Toàn thân con rắn này đỏ tươi, sau lưng mọc hai cánh, đánh về phía Phương Tịch.

"Quả nhiên... Trong huyết hà này có một số cổ trùng sinh sống."

Phương Tịch vừa nhìn đã nhận ra, con dực xà có khí tức khác thường này không phải là yêu thú mà là một loại cổ trùng đặc thù.

"Ộp ộp!"

Con xà cổ này chưa động thủ đã thấy lưỡi của Ngũ Hỏa Cổ cuốn một cái, sau đó nó đã biến mất không thấy đâu nữa...

So với những con cổ trùng Hoàng, Huyền thậm chí Địa cấp hoang này thì rõ ràng Bạch Ngọc Thiềm Thử đã là cổ trùng Thiên cấp chiếm hết ưu thế.

"Thái Nhất, tiến hành phân tích..."

Phương Tịch lấy Thái Nhất Kinh ra, một màn sáng xuất hiện, ở trên đó bắt đầu phát lại một hành ảnh của hải thị thận lâu ở bên ngoài.

Đó là khi huyết hà xuất hiện trong nháy mắt có cái bóng kỳ lạ lóe lên rồi biến mất.

Trải qua Thái Nhất không ngừng tạm dừng, phân tích, bù đắp... Cuối cùng đã hiện rõ đại thể hình thái của cái bóng kia.

Đó là một con dơi to lớn như tạo thành từ máu tươi, ở trong bụng nó còn có một hòn đá huyết sắc kỳ dị, sinh ra vô số dường vân như mạch máu, hòa làm một thể với con dơi kia.

"Huyết Hà Thạch... Đã có linh tính nhất định, có thể hóa thành huyết bức."

Không cần phải nói, khối Huyết Hà Thạch này tuyệt đối là cực phẩm.

Đi kèm với Thái Nhất Kinh không ngừng vận chuyển, thậm chí còn vẽ ra được địa đồ cơ bản của huyết hà, còn đánh dấu vị trí bây giờ của Phương Tịch và mấy chỗ huyết bức ẩn hiện.

"Xem ra cũng không quá xa, đi!"

Phương Tịch giẫm mạnh Ngũ Hỏa Cổ, Bạch Ngọc Thiềm Thử lập tức ộp ộp rồi bắt đầu bơi trong huyết hà...

...

Trước Cửu Tâm Thanh Tĩnh Trúc Lâm.

Bóng trúc đung đưa, từng đạo cấm chế xanh biếc bị hai Nguyên Anh Chân Quân dùng pháp lực mài đi, chỉ còn lại một lớp mỏng manh.

"Hây!"

Đi kèm với tiếng quát của Hắc Huyền Thượng Nhân, pháp lực phun trào quanh người y rồi hóa thành một con trường long đen nhánh, rót vào trong một chiết thiết hoàn đen nhánh.

Từng đạo phù văn không ngừng lấp lóe trên thiết hoàn, có thể thấy được nó là một món linh bảo rất lợi hại.

Lúc này, từng đoàn hỏa diễm đen nhánh không ngừng xuất hiện rồi rơi lên cấm chế.

Răng rắc!

Thời gian nhanh chóng trôi qua, lớp cấm chế mỏng manh kia cuối cùng đã chống đỡ không nổi mà phát ra tiếng rên rỉ không chịu nổi gánh nặng rồi sao đó ầm ầm nổ tung, hóa thành linh khí tứ tán.

"Ha ha... Cuối cùng đã xong!"

Sắc mặt Hắc Huyền Thượng Nhân vui mừng, y định tiếng lên một bước, chặt Cửu Tâm Thanh Tĩnh Trúc.

Sắc mặt của y hơi tái nhợt, rõ ràng là hình tượng khi thúc giục pháp lực quá độ.

Dù như vậy quanh thân người này vẫn luôn có hai con hắc giao lượn quanh, Hắc Long Hộ Thân Thuật không ngưng vận chuyển khắc nào.

Đây cũng không phải Hắc Huyền Thượng Nhân đề phòng Bích Ngọc Chân Quân mà thân trong bí cảnh, không thể không cẩn thận mọi lúc.

Đây cũng là sự cẩn thận của một tu sĩ Nguyên Anh.

Nếu lúc trẻ không có sự cẩn thận này thì y cũng không thể nào tấn thăng Nguyên Anh.

Bí thuật Hắc Long Hộ Thân này phải luyện hóa hồn phách của hai con Giao Long cấp ba cực phẩm, lại dùng bí pháp tế luyện.

Nên dù gặp phải tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ đánh lén thì ít nhất nó cũng có thể ngăn cản trong chốc lát.

Ngay lúc tâm thần của Hắc Huyền Thượng Nhân hơi buông lỏng vì đã đánh tan cấm chế.

Một ngọc xích oanh minh, nặng nề oanh kích ở sau lưng của y.

Hống!

Một con Giao Long đen phát ra tiếng rên rỉ, nhưng vẫn bị một kích của Bích Lục Ngọc Xích diệt đi.

Hắc Huyền Thượng Nhân cũng bị đánh lảo đảo mấy bước, tay vẫy nhẹ, linh bảo thiết hoàn bảo vệ quanh thân, lúc này y mới khó tin mà quay người lại.

Chỉ thấy Bích Ngọc Chân Quân đang thu hồi ngọc xích, mặt đầy vẻ tiếc nuối.

"Bích Ngọc Chân Quân, ngươi muốn phản bội Hắc Long Tông sao?"

Hắc Huyền Thượng Nhân vừa sợ vừa giận, lớn tiếng quát.

"Không, phản bội Hắc Long Tông chính là đạo hữu ngươi đó."

Khóe miệng của Bích Ngọc Chân Quân hiện ra một tia cười lạnh rồi đánh ra một đạo pháp lực.

Bích Lục Ngọc Xích chợt phân thành hai, mỗi thanh đều tự tỏa ra hào quang xanh biếc sáng rực, mạnh mẽ đánh lên linh bảo thiết hoàn.

Hào quang xanh biếc không ngừng dây dưa với hỏa diễm đen, Hắc Huyền Thượng Nhân lập tức hiện ra dáng vẻ chống đỡ hết nổi.

Sắc mặt của y tái nhợt, nhanh chóng lầy một bình đan dược từ trong ngực ra rồi đổ ra một viên đan dược đỏ như máu, nhanh chóng nuốt vào.

Trong khi y dùng đan dược.

Ầm ầm!

Linh bảo thiết hoàn chấn bộng lại bị Bích Lục Ngọc Xích đánh bay!

"Cái gì?"

Hắc Huyền Thượng Nhân giật mình, ngay sau đó thấy được trên pháp bảo ngọc xích của Bích Ngọc Chân Quân cũng hiện ra từng khe nứt thì không khỏi biến sắc: "Ngươi lại trực tiếp thi triển bí thuật, không tiếng tự hủy linh bảo cũng phải giết lão phu... Lão phu không thù không oán với ngươi..."

"Nói nhảm quá nhiều rồi!"

Bích Ngọc Chân Quân đổi hình tượng quân tử khiêm tốn trước đó thành thần sắc dữ tợn.

Bích quang chợt lóe, gã đã đến trước người của Hắc Huyền Thượng Nhân, năm ngón tay phải xòe ra.

Quang mang lóe lên, tay phải của gã trong nháy mắt đã hóa thành móng vuốt của Kỳ Lân, từng mảnh lân phiến xanh biếc trên đó phóng hàn quang ra ngoài.

Hống!

Con hắc giao còn sót lại đang lượn quanh người Hắc Huyền Thượng Nhân trong nháy mắt đã bị móng vuốt của Kỳ Lân xé rách tan nát.

Thế đi của một trảo này không giảm, trực tiếp cào lên người của Hắc Huyền Thượng Nhân, xé rách nhục thân của y chia năm xẻ bảy.

Hắc quang chợt lóe lên ở cách đó không xa, Nguyên Anh của Hắc Huyền Thượng Nhân ôm một cái thiết hoàn trong ngực hiện ra, mặt đầy kinh sợ trừng mắt nhìn Bích Ngọc Chân Quân: "Ngươi lại là gian tế của yêu tộc."

Bích Ngọc Chân Quân này bình thường nhìn như Nguyên Anh sơ kỳ nhưng khi thật sự động thủ thì Hắc Huyền Thượng Nhân lại ăn thiệt thòi to.

Lúc này y dùng thần thức đảo qua, kinh hãi phát hiện một cỗ yêu khí Hóa Hình trung kỳ thì không khỏi cực kỳ nghiêm nghị.

"Hắc Long Tông Hắc Thiên Chân Quân cũng đã quy thuận yêu tộc ta, chỉ là một tên Nguyên Anh sơ kỳ cũng dám chống lại đại thế, chẳng phải là tự tìm đường chết sao? !"

Bích Ngọc Chân Quân mỉm cười, thoáng cái đã hiện chân thân ra, chính là một con Bích Ngọc Kỳ Lân.

Bích Ngọc Kỳ Lân mở to miệng, một đạo quang hoa bay ra hóa thành một tiểu tháp có hình dạng kỳ lạ.

Tiểu tháp này có màu xám trắng, dường như dùng loại đá nào đó khắc thành, tháp cơ lại mang theo một màu đỏ sậm.

Ba!

Hư không bốn phía chợt ba động khó hiểu, Nguyên Anh Hắc Huyền Thượng Nhân kinh hãi phát hiện mình lại không thể nào thuấn di.

"Có thể chết dưới Tỏa Yêu Tháp này cũng là vinh hạnh của ngươi."

Bích Ngọc Chân Quân hừ lạnh, Tỏa Yêu Tháp vừa lóe lên đã đến trên đầu của Nguyên Anh Hắc Huyền Thượng Nhân một đạo quang mang xám trắng chiếu xuống.

Mặc Hắc Huyền Thượng Nhân đầy hoảng sợ, Nguyên Anh lại không có chút lực chống cự nào, bị thu vào trong Tỏa Yêu Tháp.

"Đáng tiếc món Tỏa Yêu Tháp này vì luyện chế vội mà căn cơ chỉ bình thường không có hi vọng tấn thăng cấp năm..."

Bích Ngọc Chân Quân thu hồi Tỏa Yêu Tháp lại rồi khôi phục hình tượng tu sĩ nhân tộc quân tử nhẹ nhàng, nay cả khí tức cũng trở lại Nguyên Anh sơ kỳ.

Làn nội ứng của Ngũ Hành Lân Tộc nên đương nhiên gã được biết Lưỡng Nghi Thông Nguyên Công, không những vậy Tỏa Yêu Tháp này chính là bảo vật hư không mà gã tạo ra để làm đan điền giả lập.

Trong Thiên Yêu Lục Tiên Sách có thủ pháp luyện chế Tỏa Yêu Tháp, thậm chí còn có tiềm lực cấp năm.

Chỉ là muốn như vậy thì nhất định phải huyết tế vạn yêu, dù Bích Ngọc Chân Quân cũng không làm được.

Cũng may, sau khi tế luyện Tỏa Yêu Tháp đến cấp bậc linh bảo thì có thể chứa được toàn thân yêu khí của gã, vậy đã đủ rồi.

Khóe miệng của Bích Ngọc Chân Quân hơi cong lên, gã định bước lên hủy đi mảnh Cửu Tâm Thanh Tĩnh Trúc này.

"A di đà phật!"

Đúng lúc này một tiếng phật hiệu chợt vang lên khiến sắc mặt gã đại biến, gã không chút nghĩ ngợi mà khởi động bí thuật nào đó, khiến một đoàn khí xanh biếc lượn quanh người.

Nhưng đã quá trễ.

Một cái phật thủ kim quang chói mắt, bên ngoài có khắc vô số Phạn văn, nó kháp thành ấn quyết nào đó, một kích đã xuyên thủng đoàn khí xanh biếc rồi đánh lên người của Bích Ngọc Chân Quân.

"A!"

Bích Ngọc Chân Quân bị đánh hiện nguyên hình Kỳ Lân, một chân trước vậy mà biến mất không thấy đâu.

Trong tiếng hét thảm của gã, từng phù văn huyết sắc chợt xuất hiện quanh thân gã rồi bao phủ toàn thân giúp gã hóa thành một đạo huyết quang bay đi.

"Vậy mà để tên yêu tu này chạy thoát?"

Kim quang chợt lóe, thân ảnh Kim Quang Thiền Sư xuất hiện nhưng lão không nổi giận bao nhiêu.

Dù sao Bích Ngọc Chân Quân kia cũng là Bích Ngọc Kỳ Lân cấp bốn trung phẩm đỉnh phong, lại có một món bảo vật hư không vô cùng cường đại, nếu không phải lão bất chợt đánh lén thì ngay cả khiến đối phương trọng thương lão cũng không làm được.

Cũng may lúc này lão đan thông qua phật thủ vừa rồi đánh một đạo bí thuật truy tung vào trong cơ thể của đối phương.

Chỉ chờ sau khi lão thu xong mảnh Cửu Tâm Thanh Tĩnh Trúc này thì có thể dựa vào bí thuật để truy tung.

Kim Quang Thiền Sư tương đối tự tin vào phật pháp của mình, dù đối phương là yêu tộc có thể phách cường đại thì sau khi bị một kích của lão trọng thương thì tình hình sau đó sẽ không ngừng chuyển biến xấu, khó là chuyển biến tốt, đến lúc đó sẽ có thể ung dung hơn nhiều.

"Có thể gặp được nhiều linh căn như vậy cũng là hữu duyên với ta."

Kim Quang Thiền Sư thu linh bảo kim sắc phạm thủ lại rồi bước đến trước rừng trúc, chắp tay trước ngực, mặt đầy thành kính cúi đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận