Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1331: Trận chém Độc Cô (1)

- Đúng thì sao?
Độc Cô Phương cảm giác tình hình có phần mất khống chế, tuy bây giờ hắn sử dụng bí pháp của đạo vô tình áp chế vết thương trên nguyên thần, nhưng nó vẫn vô cùng phiền phức.
Hi vọng duy nhất để phá vỡ tình hình này là phải mau chóng bắt lấy Phương Tịch, ép hỏi ra phương pháp chữa trị.
Bởi vậy, hắn căn bản không nhiều lời với Phương Tịch, rót pháp lực Thiên Tiên vào trong Thất Tình Kiếm.
Có trận linh trợ giúp, hắn đấu pháp ở bên trong bí cảnh quả thật chiếm hết địa lợi. Mà đối thủ cũng chỉ là một vị Tiên Nhân, không phải là Đạo Quân!
Độc Cô Phương không nhìn ra mình có bất kỳ lý do nào thất bại!
- Nói về truyền nhân, không khéo ta cũng có!
Phương Tịch hơi cong môi và thu hồi Hỏa Vân Kiếm, thay vào đó lại là một thanh phi kiếm càng nóng hơn!
- Đô Thiên Liệt Hỏa!
- Thái Ất Vô Hình!
- Thanh Hòa đời thứ sáu!
- Thuần Quân, Thổ Đức, Thu Thủy, Sinh Tử, Tư Thần!
Trong chớp mắt tiếp theo, theo từng tiếng hắn quát khẽ, từng phi kiếm tiên gia hiện ra, từng cái đều phát ra ánh sáng rực rỡ, kèm theo đạo vận khác nhau!
- Tám thanh phi kiếm?
Độc Cô Phương thấy thế, không khỏi cảm thấy kinh hãi.
Cho dù Tiên Nhân có thọ nguyên vô tận, chỉ sợ rất nhiều người cũng không giàu như vậy, không ngờ người này có tám món tiên khí!
Không! Nếu lại thêm Hỏa Vân Kiếm và Tiên Thiên Nhất Khí Thái Cực Đồ, chính là mười món!
Hai tay Phương Tịch đều bấm kiếm quyết, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm túc.
Năm thanh Ngũ Hành Phi Kiếm chuyển động, hóa thành một vòng luân hồi năm màu cực lớn.
Tiếp theo, Sinh Tử Kiếm bay ra, làm trung tâm then chốt để vận chuyển hư không và thời gian.
Đại Ngũ Hành Kiếm Trận!
Tiểu Tam Kỳ Kiếm Trận!
Hai kiếm trận bỗng nhiên dung hợp, hóa thành vô số ánh kiếm che trời lấp đất. Đây chính là Bát Môn Kiếm Trận!
Ngọc Hiệt Kim Thư ghi chép Bát Môn Kiếm Trận, cũng xuất hiện từ Uyên Ly Bí Cảnh!
Sử Ngọc Thư chính là người đầu tiên mở ra bí cảnh, có cơ duyên xảo hợp nhận được nó, về sau lại trải qua chục nghìn năm quan sát, cuối cùng giao vào trong tay của Phương Tịch.
Phương Tịch lấy kiến thức của mình, sửa đổi ba kiếm trong đó cho càng phù hợp với đạo của mình hơn!
Lúc này, chỉ thấy ánh kiếm cuốn ra khắp trời, từng kiếm khí ngũ hành giống như hoa sen.
Rất nhiều chân ý như ngũ hành, thời gian, hư không, sinh tử, luân hồi hiện ra, uy năng của Bát Môn Kiếm Trận này vô cùng vô tận, gần như bao phủ cả bí cảnh!
- Không ngờ là kiếm trận thuật của lão chủ nhân? !
Trong ảnh ngược giữa không trung, ánh mắt trận linh huyễn hóa thành Độc Cô Phương chợt thay đổi.
Tiếp theo, nó không ngờ nở nụ cười quỷ dị, khẽ vung tay lên.
Trong hư không, hơn nửa pháp tắc năm màu liên tiêu tan.
- Trận linh, ngươi...
Tuy gương mặt của Độc Cô Phương vẫn bình tĩnh, nhưng trong mắt đã thoáng hiện vẻ kinh ngạc và sợ hãi.
- Độc Cô Phương, ngươi còn chưa tu luyện đạo vô tình đến nơi đến chốn... Hơn nữa, ta chỉ là trận linh, tuân theo nguyện vọng của chủ nhân chọn lựa ra truyền nhân thích hợp nhất... Mộc đạo nhân này thu được kiếm trận thuật của chủ nhân, đang muốn cạnh tranh với ngươi...
Trận linh cười ha ha, đường cong trên gương mặt không ngờ cũng trở nên ôn hòa, giống như trộn lẫn giữa Phương Tịch và Độc Cô Phương, tướng mạo bỗng chốc trở nên mơ hồ không rõ.
“Trận linh này, có vấn đề!”
Trong lòng Phương Tịch gần như lập tức thoáng động.
Tuy áp chế của động thiên này có hay không đều không sao, dù sao mình làm Địa Tiên, am hiểu nhất là ứng phó với áp chế của thiên địa này.
Nhưng trận linh khó tránh khỏi quá thiên vị rồi.
“Cho dù ta cũng là người thừa kế, nhưng ta chỉ thừa kế một kỹ nghệ, sớm đã thành tiên, khó có thể kế thừa y bát công pháp thật sự...”
“Trước đó, ta chỉ thuận miệng nói vậy để lừa Độc Cô Phương mà thôi... Không ngờ được trận linh này tự nhiên lại nhận, còn nhân cơ hội bỏ áp chế, làm cho hai người chúng ta có thể đánh một trận “công bằng”, đủ thấy tâm tư của nó không thuần khiết...”
Tuy là vậy, nhưng Phương Tịch lại lập tức nắm lấy cơ hội.
Kiếm quyết của hắn bỗng nhiên thay đổi!
Năm thanh Ngũ Hành Phi Kiếm nở rộ ở dưới thân của Độc Cô Phương, giống như một bông hoa sen năm màu cực lớn.
Từng cánh hoa bay lượn, ánh sáng màu vàng bỗng nhiên phóng mạnh ra!
Ngũ Hành Luân Chuyển cuối cùng lấy thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, không ngờ lấy Thuần Quân Kiếm làm chủ, ánh kiếm với khí thế mạnh mẽ tới mức kinh người, một kiếm chém xuống!
Thất Tình Kiếm rên rỉ một tiếng, tuy nỗ lực phát ra ánh kiếm, nhưng ánh kiếm pha tạp kia chung quy hóa thành hư vô ở dưới uy lực của thiên địa!
Thuần Quân Kiếm reo vui một tiếng, một đòn lại chặt đứt Thất Tình Kiếm!
Phi kiếm bản mệnh bị phá hủy, trong lòng Độc Cô Phương lập tức đau xót.
Hắn còn chưa kịp phản ứng, đã cảm giác được xung quanh hình như trở nên nhanh hơn rất nhiều.
Chẳng biết tại sao, tốc độ của vô số ánh kiếm bỗng nhiên lại nhanh hơn gấp mấy lần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận