Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1448: Luyện Khí Sĩ (3)

- Bái thần... Thì ra là thế. Loại sinh vật tư duy cao này, cho dù chỉ nhìn thấy gương mặt thật của nó, cũng sẽ để lại ảnh hưởng đáng sợ cho người nhỏ yếu... Nếu từ từ lợi dụng loại ảnh hưởng này, thực lực thật sự có thể đột nhiên tăng mạnh, nhưng cái giá phải trả cũng khá lớn... Thậm chí có khả năng sẽ trực tiếp không làm người nữa.
Hắn suy nghĩ và nắm chặt Âm Khuyển Cốt trong tay.
- Người tu hành ở giới này nhất định phải chọn một đạo để đi theo, không ngờ lại đau khổ giãy giụa trong ảnh hưởng của Tà Thần...
- Nhưng ta lại khác, bái thần không bằng bái mình!
Phương Tịch suy nghĩ một lúc:
- Tương tự như vậy, bản tôn của ta cũng giống như thần thế ngoại Âm Thiên Tử này, thậm chí có khả năng càng mạnh hơn...
- Lực lượng của bọn họ có thể thẩm thấu vào giới này, lại biểu hiện ra ngoài với hình thức đặc biệt, lực lượng tu tiên giả cũng có thể làm được!
Trong đôi mắt Phương Tịch lập lòe phát sáng. Không ngờ hắn chuẩn bị lấy chân tướng thế giới mình hiểu được, thậm chí kiến thức tóm được từ Minh Thế để phân tích khả năng tu tiên ở giới này.
“Giới này không có linh khí, bởi vậy tu tiên chính là tu dị lực. Ngay từ lúc đầu muốn đi vào Luyện Khí cũng phải ăn bí dược... Cần điều phối ra một loại bí dược thích hợp với tu tiên giả, thành Luyện Khí Sĩ cửu phẩm...”
“Đương nhiên, ta làm loạn như vậy, cho dù dựa vào nội tình của bản thân và kiến thức Minh Thế cũng có thể suy diễn ra một con đường cụt. Sau khi đạt tới bát phẩm, thất phẩm, thậm chí lục phẩm ngũ phẩm, lại khó có thể tiếp tục tiến về phía trước...”
Dù sao Phương Tịch vừa mới tới giới này, ban đầu thiết kế có khả năng rất lớn là đi nhầm đường.
Nhưng hắn không ngại. Hắn chỉ cần bảo đảm mấy phẩm trước đại khái không sai, đến giai đoạn có thể phá vỡ lực pháp tắc, loại cấp bậc này căn bản không quan trọng nữa.
Phương Tịch lập tức bắt đầu lấy nội tình của bản thân để suy diễn ra bí dược mình cần.
“Luyện Khí Sĩ cửu phẩm, vẫn là cách cũ, lấy ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ hoặc tứ tượng Địa Hỏa Phong Thủy làm cơ sở... Tuy con đường nát nhưng ít ra căn cơ vững chắc, sẽ không xảy ra sai lầm.”
“Về phần nguyên liệu chính và nguyên liệu phụ trợ còn lại... Ta vẫn biết quá ít về linh tài ở giới này.”
Phương Tịch xúc động xoa Âm Khuyển Cốt trong tay:
- Hoặc lấy xương này làm nguyên liệu chính, lại phối hợp với một linh tài thuộc tính dương, lấy âm dương làm cơ sở cũng là đại đạo...
Dù sao hắn cũng là một vị Luyện Đan Sư cao cấp, lúc này suy diễn những điều đó giống như suy diễn một đan phương cấp hai hoàn toàn mới, cơ bản không có khó lắm.
Đúng lúc này, sắc mặt của Phương Tịch chợt biến đổi. Hắn nhìn về phía sân ngoài phòng.
Tí tách! Tí tách!
tiếng nước vang lên, một cánh tay đầy vảy và lông đen bỗng nhiên gác lên thành giếng nước ngọt ở sân!
- Thủy Hầu Tử!
Cửa phòng mở ra, Phương Tịch thản nhiên đi ra và nhìn quái vật trong sân.
Thân của nó tương tự với thân người, toàn thân đầy mảnh vảy và lông. Lúc này, vị trí miệng trên gương mặt nó nứt ra, một cái lưỡi màu tím đen tanh hôi giống như lưỡi xà thò ra.
Người bình thường nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng đều sẽ sợ hãi, thậm chí tay chân bủn rủn, không thể chạy trốn được.
Đây không chỉ đơn thuần là sợ hãi, còn có sự áp chế khi người bình thường nhìn thấy vật siêu phàm.
Thật giống như người bình thường đối mặt với con hổ, sẽ khiếp sợ đến mức run rẩy vậy!
Phương Tịch chính là người trời sinh có linh cảm cao, lúc này hắn nhìn thấy con quái vật này, lập tức xác nhận đối phương chính là con đã âm mưu hại mình trong nước trước đây!
Thậm chí linh cảm nhìn chăm chú vào hoa văn mơ hồ trên mảnh vảy, trong lòng còn hiện ra càng nhiều tin tức hơn.
- Thủy Hầu Tử... Đây là một loại tinh quái trong nước, ở trong nước có lực lượng vô cùng lớn, có lực bằng ba con trâu. Nhưng một khi nó ra khỏi nước lại có sức lực không khác nào người trưởng thành...
Đương nhiên, tuy lực lượng của nó không khác nào người trưởng thành, nhưng dựa vào mảnh vảy phòng ngự, còn có loại uy hiếp này, nó tàn sát mười mấy người trưởng thành tay không tấc sắt quả thật dễ như trở bàn tay.
- Quả nhiên không nhịn được, lại ra tay à?
Phương Tịch thì thào một tiếng.
Từ sau ban ngày hôm nay trở mặt, hắn đã phán đoán được hành vi tiếp theo của Phương Thành Đống.
Đối phương đúng là nóng nảy, trực tiếp ra tay vào tối nay.
Vù!
Tiếng gió vang lên.
Một cái lưỡi tím đen giống như ám khí xé gió lao tới.
Lòng bàn chân của Phương Tịch vừa di chuyển, cả người giống như tờ giấy bay về phía sau, thoát được một lưỡi này trong gang tấc.
Tầm mắt của hắn đối diện với con ngươi hổ phách đầy vẻ hoang dã của Thủy Hầu Tử kia, trên mặt thoáng hiện vẻ tươi cười, lấy ra miếng Âm Khuyển Cốt kia.
Sau khi tư duy ngao du Minh Thế, trong lòng hắn đã tính toán việc làm sao lợi dụng Âm Khuyển Cốt trong tay này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận