Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 837: Âm mưu đến gần

Thủy Linh Tâm đặt tên cho âm mạch này là Bồng Lai Tiên Các.
Xem như tiếp nối đạo thống của Bồng Lai Tiên Đảo ở hạ giới.
Đêm đến, trong một động phủ ở Bồng Lai Tiên Các.
Phương Tịch bước vào trong, thấy động phủ được bố trí tinh mỹ hoa lệ, lại rất thoải mái thì không khỏi gật đầu, hắn biết nữ sư điệt này đã dụng tâm.
Nhưng mà sau khi tiến vào động phủ thì hắn vỗ túi trữ vật, lập tức có một đống trận kỳ và trận bàn xuất hiện, hắn bắt đầu bố trí một trận pháp che giấu cỡ nhỏ.
Bất luận đối với bất kỳ ai hắn cũng luôn giữ phòng bị và cảnh giác nhất định.
Nếu không tu tiên giới nguy hiểm như vậy, nói không chừng ngày nào đó hắn sẽ ngã.
Sau khi hoàn thành trận pháp che giấu, Phương Tịch ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn rồi lấy một túi linh thú ra.
Một đạo thanh quang xuất hiện, lượn một vòng trên mặt đất rồi hóa thành một thiếu nữ mặc thanh y, trên mặt còn trang trí một sợi lông vũ màu xanh, trong ánh mắt nhìn Phương Tịch mang theo chút u oán:
"Chủ nhân xấu thật... Trước đó còn phong ấn nhân gia..."
"Khụ khụ, chủ nhân của ngươi muốn làm một chuyện riêng nên không tiện để ngươi thấy." Phương Tịch ăn ngay nói thật.
Đối với linh thú của mình, hắn luôn tùy hứng như vậy.
Nhưng mà hắn vẫn biết thủ đoạn đánh một gậy rồi cho quả táo giòn ngọt, lúc này hắn cười nói: "Ngươi xem đây là vật gì?"
Phương Tịch lấy từ trong túi trữ vật ra một khối hóa thạch xám trắng.
Khối hóa thạch này to cỡ cái bàn tròn, bên ngoài có nhiều khe rãnh, còn dính không ít bùn đất.
Nhưng Tiểu Thanh nhìn nó lại reo hò, gần như muốn nhào tới: "Chính là vật này..."
Nó há cái miệng anh đào nhỏ nhắn phun ra một đoàn Thanh Loan Chân Hỏa.
Ngọn linh hỏa màu xanh này bây giờ cũng được Tiểu Thanh bồi dưỡng rất linh động, thoáng cái đã bao phủ toàn bộ hóa thạch.
Khối hóa thành nghi là do xương của Thanh Loan cấp bảy biến thành lập tức óng ánh, còn tỏa ra một tầng thanh quang nhàn nhạt.
'Quả nhiên... Truyền thừa Thanh Loan cấp bảy vẫn chỉ có đồng tộc mới có thể kế thừa.'.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì trong đôi mắt lóe lên quang mang.
Sau đó hắn đã thấy trên mặt Tiểu Thanh hiện ra một ta tàn nhẫn, nó khẽ cắn đầu lưỡi rồi phun một ngụm tinh huyết ra.
Hừng hực!
Máu Thanh Loan rơi vào trong Thanh Loan Chân Hỏa, lại khiến Thanh Loan Chân Hỏa xuất hiện từng tia đỏ tươi.
Răng rắc, răng rắc!
Trên khối hóa thạch xám trắng xuất hiện từng vết nứt, dày đặc như mạng nhện.
Sau đó... Nó ầm ầm nổ tung!
ba động pháp lực khủng bố lan ra bốn phía, lại bị trận pháp mà Phương Tịch đã bố trí sẵn trừ khử.
Thu!
Một con Thanh Loan cỡ nhỏ xuất hiện, trên mỏ còn ngậm một giọt Thanh Loan Chân Huyết, nó dùng thế sét đánh không kịp bịt tai mà chui vào trán của Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh lập tức biến sắc, hai mắt nhắm nghiền rồi bất tỉnh.
Ba!
Thân thể mềm mại của nó rơi vào trong lòng của Phương Tịch, Phương Tịch đón lấy.
"Đây là..."
Hắn không chút khách khí mà kiểm tra tỉ mỉ một phen, sau đó có kết luận: "Bất chợt hấp thụ quá nhiều lực lượng huyết mạch và truyền thừa... Nên ngủ say để tiêu hóa sao?"
Cảm nhận được khí tức của Tiểu Thanh vẫn ổn định thì Phương Tịch không khỏi hài lòng, nhét nó vào trong túi linh thú.
"Chắc hẳn khi nó tỉnh lại sẽ có thể lập tức độ kiếp số cấp sáu đi?"
"Thu thập không đủ long phượng kéo xe thì dùng phượng rùa kéo xe ở Địa Tiên giới cũng rất có thể diện..."
Yêu Nguyệt Tiên Thành.
"Gió thu chưa thổi mà ve đã tỉnh giấc..."
Nhìn tiên thành và phường thị vẫn bình thường thì Phương Tịch âm thầm thở dài.
Lúc này hắn vẫn là dáng vẻ của lão tổ Vương gia, trong tay cầm một chuỗi phật châu, bên hông treo kim linh, những nơi đi qua lập tức có Phạn văn, kim liên nở rộ, nhìn có vẻ rất ghê gớm.
"Không biết sự phồn hoa này có hóa thành tro tàn trong chiến tranh hay không?"
Phương Tịch vừa đi vừa âm thầm suy nghĩ.
Mặc dù Tinh Thần Vực chỉ là hậu phương, trừ phi hơn phân nửa cương vực nhân tộc rơi vào tay giặc nếu không thì chiến hỏa sẽ không lan đến đây.
Nhưng chống lại yêu tộc cũng không phải chuyện của riêng Tam Giới Sơn!
Theo lệ cũ, một khi đại chiến nổ ra, Nhân Tộc Ngũ Tử sẽ có thể hạ lệnh chiêu mộ, chỉ cần là thế lực từ Hóa Thần trở lên trong cương vực nhân tộc sẽ có thể bị chiêu mộ!
Đương nhiên quy trình bây giờ đã đơn giản hơn rất nhiều, tỉ lệ lớn là Tinh Thần Tông bị chiêu mộ, sau đó Tinh Thần Tông sẽ tuyên bố pháp lệnh, chiêu mộ thế lực Phản Hư dưới trướng, thế lực Phản Hư lại chiêu mộ thế lực Hóa Thần cứ xuống từng tầng như vậy, gần như không ai chạy thoát!
Dù tán tu cũng phải chịu đựng giá cả lên nhanh và hậu quả khi trị an chuyển biến xấu!
Căn cứ vào một số sử thư mà Phương Tịch từng xem thì hai tộc yêu ma cũng không chỉ tác chiến ở chính diện chiến trường.
Lúc đại chiến sẽ điều động tinh nhuệ chui vào trong nhân tộc gây hỗn loạn, công kích các điểm tài nguyên lớn.
Thậm chí còn lôi kéo, hủ hóa tu sĩ nhân tộc, trắng trợn hỗ trợ cướp tu phạm án vân vân... Đều chỉ là thủ đoạn bình thường.
'Mà thời điểm này, địa vị của ma tu và người tu yêu ở trong nhân tộc sẽ hơi lúng túng...'.
'Nhưng ta là lão tổ Vương gia, tu sĩ Tiên Nguyên Khí căn chính miêu hồng. Không đến mức lưu lạc tới mức đó.'.
'Huống chi, Yêu Nguyệt Tiên Thành rất mạnh... Nếu Đại sư Đông Thu Tử trở về, không bao lâu sẽ có thêm hai cỗ khôi lỗi chuẩn cấp bảy...'.
Hắn trở lại tộc địa Hồ Tâm Đảo của Vương gia, tiện tay ném một viên linh đan vào hồ cho rùa đen ăn, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ: "Gần đây Tinh Thần Tông năm hạn bất lợi, ngay cả lão tổ Hợp Thể cũng bị thương... Chờ khi điều động đại chiến thì chắc chắn sẽ trắng trợn rút người của thế lực Phản Hư bên dưới đi..."
"E là Yêu Nguyệt Tiên Thành cũng không thoát được một đao này... Cũng may ta không gia nhập Yêu Nguyệt Tiên Thành mà chỉ là khách khanh thôi, nếu bắt ta ra chiến trường thì ta có thể từ chối..."
"Nếu là loại trưởng lão có thực quyền như Xích Tùng Tử, Quảng Thiên Kiếm, bình thường hưởng thụ tiện lợi nên lúc này không thể từ chối..."
"Cũng không biết ba người Đông Thu Tử và Chu đại chưởng sự có thuận lợi trở về hay không?"
Nhưng mặc kệ ba người này có trở về hay không thì Phương Tịch cũng không định để thân phận Phù lão xuất hiện nữa.
Hôm nay.
Phương Tịch đang nằm bên hồ, bên cạnh còn đặt một cây cần câu, khoan khoái ngáp một cái.
Chân trời có quang hoa lóe lên, hai đạo độn quang cùng xuất hiện, bay đến.
"Ngang? !"
Trong hồ, cái đầu như Giao Long của Tiểu Huyền Quy thò ra, sau khi nó phát hiện là người quen thì lại khôi phục thần thái lười biếng, bò đến bên cạnh Phương Tịch, cọ ống quần của hắn xin một viên linh đan ăn.
"Đi đi..."
Phương Tịch vô cùng khinh thường, linh đan cấp sáu đối với mình cũng có chút hiệu quả, sao có thể thường xuyên cho rùa đen ăn được?
Từ sau khi Tiểu Huyền Quy tấn thăng cấp sáu thì sức ăn đã tăng lên...
Đúng lúc này, hai đạo độn quang cũng hạ xuống bên cạnh hắn, thân ảnh một nữ tu mặc giáp và Xích Tùng Tử hiện ra.
"Xích Tùng Tử đạo hữu, Thần đạo hữu..."
Phương Tịch nhận ra, nữ tu này chính là người trấn thủ Yêu Nguyệt Tiên Thành bây giờ thì không khỏi mỉm cười chào.
"Vương đạo hữu nhàn nhã thật..."
Xích Tùng Tử nhìn Phương Tịch cũng hơi ghen tị, sau đó thần sắc đã trở nên ngưng trọng: "Hai người chúng ta thay mặt Hội Trưởng Lão đến, muốn hỏi thử Vương khách khanh có nguyện ý nhận một nhiệm vụ không?"
"Không muốn!"
Phương Tịch không thèm hỏi nội dung cụ thể đã từ chối thẳng.
Nhiệm vụ lúc này còn cần suy nghĩ sao? Chắc chắn vô cùng nguy hiểm.
Quân tử không đứng ở dưới bức tường sắp đổ, hắn chắc chắn sẽ không đồng ý.
Đồng thời, xem ra Thương Hội Yêu Nguyệt có lẽ đã chạy thoát được một, hai người, có lẽ Yêu Nguyệt Tiên Thành đã biết tin đại chiến.
"Đạo hữu không hỏi tình hình cụ thể sao? Yêu Nguyệt Tiên Thành chỉ chuẩn bị đưa mấy vị đạo hữu ra để ứng phó thượng tông chiêu mộ, thù lao vô cùng phong phú..."
Xích Tùng Tử cười hỏi.
"Ai... Bản nhân cũng muốn, thế nhưng bây giờ đang tu luyện công pháp đề lúc đặc thù, không thể tùy tiện động đậy."
Phương Tịch lấy mồi câu đút cho Tiểu Huyền Quy thoạt nhìn vẫn là cấp năm rồi tùy ý biện lý do lấy lệ.
Nụ cười của Xích Tùng Tử lập tức cứng đờ.
Tính tình rùa đen của lão tổ Vương gia y đã lĩnh giáo rồi, thật sự từ sau khi đột phá Phản Hư đã không rời khỏi tiên thành mấy lần.
Trên mặt y hiện ra vẻ bất đắc dĩ, tỏ ý mình bất lực.
"Vương đạo hữu nuôi được một con Huyền Quy tốt!"
Thần tiên tử mỉm cười sờ đầu Tiểu Huyền Quy lại như hơi tiếc hận: "Đáng tiếc... Nó chưa đến cấp sáu."
Cô ta cố ý nhắc đến Huyền Quy chính là muốn mỉa mai tác phong quá mức vững vàng của lão tổ Vương gia có thể so với rùa đen.
"Nếu Huyền Quy tấn thăng cấp sáu thì đương nhiên sẽ rất có ích với tồn tại như chúng ta."
Phương Tịch liếc mắt nhìn Tiểu Huyền Quy vẫn đang dùng thuật quy tức ẩn giấu tu vi cấp sáu, bây giờ có vẻ rất hưởng thụ rồi lạnh nhạt trả lời.
Loại mỉa mai này đối với da mặt dày như hắn thật sự không là gì.
Dù sao từ khi hắn bước lên con đường tu tiên đến này cũng đã nghe không ít lời như vậy.
Nhưng bây giờ quay đầu nhìn lại những tu sĩ mở miệng nói lời mỉa mai kia nếu không đấu pháp bị giết thì chính là đã tọa hóa, chỉ có mình hắn vẫn sống rất tốt...
Nghe lão tổ Vương gia cứ nhận như vậy thì hai người Xích Tùng Tử lại hơi xấu hổ, bắt đầu đổi đề tài khác.
"Chỉ là... Ai, thiếp thân nhớ đến trước đó có một nhiệm vụ từ cao tầng nhân tộc, nghe nói có một vị đại nhân vật nào đó đang tìm một số linh sủng loại trường thọ, còn ban thưởng rất lớn, đã có rất nhiều tu sĩ ngự thú cấp cao động tâm..."
Thần tiên tử nói sang chuyện khác.
"Hả? Thu mua linh sủng cấp sáu loại trường thọ sao?"
Phương Tịch nghe vậy thì thần sắc chợt đổi.
Giá trị của linh sủng cấp sáu đã khá cao rồi!
Sở dĩ hắn không cho Tiểu Huyền Quy triển lộ tu vi thật sự là bởi vì một vị Phản Hư sơ kỳ như lão tổ bởi vì Vương gia không thích hợp có được một linh sủng cấp sáu!
Linh sủng như vậy, đủ để xứng với tu sĩ Phản Hư hậu kỳ, viên mãn thậm chí Hợp Thể.
Dù ở trong đại hội đấu giá của Tinh Thần Vực cũng đủ sức làm áp trục!
Về phần linh sủng loại trường thọ thì càng là bảo vật trấn tộc của các gia tộc và tông môn, có thể bảo vệ truyền thừa vạn năm, giá trị sẽ cao hơn.
"Một số, chẳng lẽ không chỉ một, hai con sao? Đây thật sự là đại thủ bút mà..."
Phương Tịch cảm khái: "Cũng không biết là vị đại nhân vật nào? Vậy mà có thể có được bản lĩnh như vậy!"
"Ha ha, thu mua lượng lớn linh sủng cấp sáu loại trường thọ, còn yêu cầy tuổi của linh sủng không vượt qua thọ nguyên của ba thân hai, ba thành... Loại linh thú đột phá vào độ tuổi này ở trong yêu tộc cũng là thiên tài, giá trị còn tăng gấp mười lần trở lên..."
"Có thể làm vậy ở toàn bộ cương vực nhân tộc e là chỉ có những đại tu sĩ Hợp Thể đỉnh phong kia thôi..."
Xích Tùng Tử cảm khái.
Phương Tịch nghe vậy thì sắc mặt không thay đổi nhưng trong lòng càng chấn động kịch liệt hơn.
'Trường Thanh Tử!'.
'Thu thập linh sủng cấp sáu trường thọ đang tuổi phơi phới... Đây không phải là nhắm vào ta sao?'.
Trong ba tộc nhân, yêu, ma, mặc dù đều có chủng tộc trường thọ khác nhau nhưng thọ nguyên của yêu tộc loài rùa là dài nhất!
Chuyện này khiến Phương Tịch cảm nhận được mùi âm mưu.
'Đáng tiếc... Trường Thanh Tử ngươi cũng không biết, người mà ngươi luôn muốn tìm đang ở ngay tại Địa Tiên giới, còn có thể nghe được mưu đồ của ngươi...'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận