Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1040: Hành trình tới Yêu tộc (2)

Chờ đến khi hắn thu thập đủ rồi, chỉ sợ bản tôn cũng đạt tới Hợp Thể viên mãn, có thể thăng cấp Đại Thừa.
Mấy năm sau, Yêu tộc, Vạn Phượng Nhai.
Làm đại bản doanh của Thiên Phượng Tộc, cho dù Chân Linh Phượng Hoàng ở trên tiền tuyến chiến trường yêu ma, ở đây vẫn lưu lại rất nhiều yêu tu cao cấp bảo vệ.
Ngày này, có hàng nghìn hàng vạn Thiên Phượng, Thanh Loan, Đại Bằng bay lên không trung, phát ra tiếng kêu thê lương.
- Tặc tử ngươi dám?
Theo một giọng tiếng quát đầy phẫn nộ và chói tai vang lên, từ trong Vạn Phượng Nhai nhanh chóng bay ra một độn quang màu đồng xanh, hóa thành một chiếc xe ngựa bằng đồng.
Một đạo nhân đeo mặt nạ dây leo đứng ở trên nóc xe ngựa, nhìn một con Thiên Phượng năm màu phía sau.
- Thiên Phượng cấp bảy thượng phẩm, thời gian đại chiến vẫn để lại lực chiến đấu như vậy giữ nhà, Thiên Phượng Tộc có tâm tư riêng rất nặng đấy...
Phương Tịch chắp hai tay ở trong tay áo, không nhanh không chậm nói.
- Nhân tộc... Giao ra Phượng Nguyên Tinh! Bằng không Thiên Phượng Tộc ta nhất định sẽ không tha!
Thiên Phượng năm màu rít gào một tiếng, vô số phi cầm bay từ trong Vạn Phượng Nhai ra, tập trung thành một trận thế.
Cuồng phong gào thét, phong nhận màu xanh giống như có thể chém rách hư không.
Đây là Vạn Điểu Triều Hoàng Chiến Trận của Thiên Phượng Tộc Vạn. Mà lúc này đâu chỉ mười nghìn yêu tu phi cầm cao cấp gia nhập?
Cho dù Ngũ Tử Nhân Tộc cũng phải tạm tránh trực tiếp đối đầu với chiến trận như vậy.
- Ha ha, hai tộc chúng ta đã sớm không chết không dừng, cần gì phải nói nhảm nhiều như vậy chứ?
Phương Tịch cười ha hả, nói với Phong Ảnh Nguyệt đang run rẩy phía sau:
- Trông cậy vào ngươi đấy.
- Vãn bối... Vãn bối sẽ cố gắng hết sức!
Sắc mặt Phong Ảnh Nguyệt đặc biệt tái nhợt, cố chống đỡ trả lời.
Mấy năm qua, nàng vẫn luôn tu luyện bí thuật tổ truyền của Phong gia, cũng may bí thuật này khá phù hợp với huyết mạch cùng với truyền thừa Phong gia, nàng nhập môn khá nhanh.
- Bắt đầu đi!
Phương Tịch nhìn lên bầu trời, chỉ thấy từng phong nhận hội tụ, hóa thành một con Phượng Hoàng màu xanh cực lớn dường như muốn nhào tới.
Cùng lúc đó, hắn âm thầm cầm Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến.
Phương Tịch tất nhiên sẽ không đặt hy vọng trên thân một người. Nếu Phong Ảnh Nguyệt này thật sự không làm được, hắn chỉ có thể tự mình ra tay.
Dù sao trước đây hắn tìm hiểu qua tin tức, xác nhận con Chân Linh Phượng Hoàng kia bị bắt ở trên chiến trường yêu ma.
Đồng thời có bản tôn lập tức chiếu cố, muốn rời đi chắc hẳn không khó.
Trên con đường này, hắn gây tai họa cho không ít Yêu tộc, cướp đoạt rất nhiều tài nguyên, đồng thời cũng để lại rất nhiều tọa độ hư không...
Nếu như gặp phải Chân Linh cấp bậc Đại Thừa chặn giết, cùng lắm thì hắn dứt áo ra đi.
- Tật!
Phong Ảnh Nguyệt dùng hai tay bấm pháp quyết, ép từ đầu ngón tay ra một giọt máu.
Giọt máu này rơi vào trên Định Phong Tiên Châu, nó lập tức dâng lên ánh sáng màu đỏ tươi.
Ở trên hạt châu màu xanh có một sợi dây xích phù văn cực nhỏ hiện ra, dây xích này giống như do vô số chữ triện màu máu tạo thành.
Trong mắt Phương Tịch có linh quang lập lòe, không nháy mắt nhìn chằm chằm vào tất cả những điều này.
Rắc!
Khi huyết mạch của Phong Ảnh Nguyệt rơi vào trên Định Phong Tiên Châu, một ảo ảnh Cửu Nguyên Điểu nhỏ hiện ra.
Nó mổ nhẹ một cái, giống như chìa khóa cắm vào ổ khóa, sợi dây xích phù văn màu đỏ tươi trực tiếp được mở ra.
Oong!
Định Phong Tiên Châu bay lên, có một dao động không hiểu truyền ra.
- Lực pháp tắc?
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng thoáng động, lập tức gật đầu:
“Đúng rồi... Ngoại trừ lực pháp tắc ra, lại có loại lực lượng mạnh mẽ nào có thể loại bỏ tất cả thần thông hệ phong?”
Trong phút chốc, hắn lại nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ!
Cuồng phong đang gào thét đột nhiên dừng lại!
Con Cầm Điểu được tạo thành bởi phong nhận màu xanh kia rên rỉ một tiếng, cơ thể ầm ầm sụp đổ.
Vô số yêu phong, quái phong, thậm chí thần thông hệ phong... đều bị loại bỏ.
Dao động của Định Phong Châu đi qua nơi nào, gió báo đều dừng!
Số lượng lớn chim muông kêu thảm, hình như bỗng nhiên mất đi hai cánh, từ giữa không trung rơi xuống...
Vô số lông chim bay lượn, giống như một trận mưa lớn trút xuống.
- Không hổ danh là Định Phong Tiên Châu!
Phương Tịch tán thưởng một tiếng. Hắn không để ý tới con Thiên Phượng cấp bảy thượng phẩm đang phẫn nộ rít gào kia, khống chế xe ngựa bằng đồng nhanh chóng thoát khỏi hiện trường thảm khốc:
- Chúng ta đi thôi...
Trong buồng xe, sắc mặt Phong Ảnh Nguyệt tái nhợt. Nàng lặng lẽ trả Định Phong Tiên Châu lại cho Phương Tịch.
- Ngươi làm không tệ...
Trong tay Phương Tịch đang đang chế tạo một khôi lỗi hình người, khôi lỗi này mặc cung trang, gương mặt mơ hồ có phần tương tự với Phong Ảnh Nguyệt.
Phong Ảnh Nguyệt nhìn thấy đồng tử bằng bảo thạch đen của con rối này, trong lòng bỗng nhiên khiếp sợ.
Tiếp theo, nàng nghe thấy Phương Tịch khen, vội vàng hành lễ:
- Đây là bổn phận của vãn bối…
Bạn cần đăng nhập để bình luận