Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1192: Giao Thủ với Thiên Ma (2)

Trong lòng Phương Tịch hơi động.
Nhưng bây giờ công pháp tiếp sau của Trường Thanh Công còn chưa đến tay, không phải thời điểm thoát ly Phong Duyên Trai, bởi vậy trực tiếp lắc đầu:
- Hảo ý của đạo hữu, ta chân thành ghi nhớ, chỉ là trước đó làm khách khanh của Phong Duyên Trai, lúc này không tiện lui nữa... Còn Liệt Nhật Tiên Thành? Thái độ của ta, đạo hữu hẳn rõ ràng mới phải.
- Vậy thì đáng tiếc...
Mặt nạ quỷ thở dài, dần dần chuyển thành nửa trong suốt, tựa hồ sau một khắc sẽ biến mất không thấy.
Quân Tà Thiên Ma đương nhiên sẽ không cảm thấy chỉ mấy câu nói là có thể đánh động một Địa Tiên, trước đó bất quá là thuận miệng thăm dò mà thôi.
Lúc này thu được thái độ chân thực của Phương Tịch, đã biết song phương là địch chứ không phải bạn.
Dù như vậy, hắn cũng có vẻ ung dung không vội.
- Chậm đã.
Phương Tịch bước ra, hư không phía trước vỡ nát, trực diện mặt nạ cực lớn.
- Làm sao? Đạo hữu đổi ý?
Mặt nạ trêu tức hỏi.
- Cũng không phải, chỉ là ta mới vừa lên cấp Địa Tiên, còn chưa quen thuộc thủ đoạn của Tiên gia, muốn mời đạo hữu chỉ giáo.
Phương Tịch nhàn nhạt nói.
Ở trước mặt Thất tiểu thư, nếu mình muốn ngày sau trong Phong Duyên Trai thu được đãi ngộ càng tốt, này không phải một cơ hội sao?
Bởi vậy, hắn vừa nói ra, liền động thủ trước.
Phốc! Phốc!
Từng đạo phù lục từ trong tay hắn bay ra, đều là cấp bậc Tiên phù, lực lượng pháp tắc lan tràn, hóa thành một trận pháp!
Thân phận Phương Tịch thiết lập, chính là Phù Sư Đại Thừa kỳ, động thủ tự nhiên lấy phù lục làm chủ.
Còn phù trận?
Từ xưa trận phù không ở riêng, trong cấm chế phù lục, nếu lại thăng hoa một phen, chính là trận pháp nhập môn!
Ba ngàn đại đạo, trăm sông đổ về một biển!
Giống như Luyện Đan Sư khống chế hỏa hầu xuất thần nhập hóa, đi đổi nghề luyện khí cũng có bổ trợ nhất định.
Phương Tịch nghiên cứu phù lục nhiều năm, học biết một chút trận pháp, đồng thời kết hợp lại, là chuyện cực kỳ bình thường.
Xoẹt!
Lực lượng Ngũ Hành pháp tắc đều bị xúc động.
Thiên hỏa, kim đao, mộc thung, hắc thủy, trọng nham...
Rất nhiều phù lục trong khoảnh khắc thiêu đốt, biến ảo thành công kích, hơn nữa tất cả đều bị trận pháp ngưng tụ, hóa thành một đóa hoa sen năm màu!
Hoa sen từng mảnh từng mảnh nở ra, bao quát mặt nạ quỷ vào.
Ánh sáng năm màu xoắn một cái, rất nhiều xiềng xích pháp tắc dật tán.
Mặt nạ biến mất không còn tăm tích!
- Thiên Ma hóa thân này, lại bị một kích của tiền bối phá hủy?
Hoàng Tĩnh nhìn tình cảnh này, không khỏi trợn mắt.
Lực lượng pháp tắc kia phun trào, làm hắn cảm nhận được uy hiếp đáng sợ đến cực điểm, chỉ sợ một tia lưu quang của hoa sen năm màu, cũng có thể dễ dàng chôn vùi hắn!
Cái này chính là uy lực của Chân Tiên!
- Còn kém một chút.
Phương Tịch lắc đầu, tay phải ấn mi tâm.
Một đạo thần niệm phát ra, giống như tiểu kiếm óng ánh, chém vào nơi nào đó trong hư không.
Xoẹt xẹt!
Hư không rạn nứt, một cái bóng quỷ dị hiện lên.
Nó cười quái dị, thân hình ầm ầm nổ tung.
Một chùm hào quang mờ ảo hiện lên, hóa thành từng cái mặt nạ quỷ đen nhánh.
Từng cái gai nhọn từ trên mặt nạ duỗi ra, mang theo khí tức hủy diệt.
Vèo vèo!
Trong hư không, sợi tơ pháp tắc không ngừng kết nối, hóa thành dây xích dữ tợn, cuốn về phía Phương Tịch.
Thanh âm của Quân Tà Thiên Ma tùy theo mà đến:
- Đang muốn thử xem thủ đoạn của Địa Tiên!
Chớp mắt tiếp theo, Địa Tiên Linh Cảnh sau lưng Phương Tịch mở ra, lực lượng linh vực nồng nặc hiện lên.
Răng rắc!
Trong nháy mắt xiềng xích pháp tắc gãy vỡ, trên người Phương Tịch lóe lên hào quang màu bạch kim, năm ngón tay khép lại, đột nhiên đấm ra một quyền!
Ầm! Ầm!
Trong hư không, từng cái mặt nạ đen nhánh dữ tợn giống như gặp phải lực lượng khổng lồ nghiền ép, mặt ngoài hiện ra lượng lớn vết rách.
- Quả nhiên là lực lượng linh vực... Đáng tiếc, bản thể của bản tọa không ở đây, bằng không phải cùng đạo hữu luận đạo một phen.
Vô số mặt nạ quỷ ầm ầm phá nát, từ bên trong truyền ra thanh âm tiếc nuối của Quân Tà Thiên Ma.
Bốn phía đã không có khí tức người này, hiển nhiên hóa thân đã bị Phương Tịch hủy diệt!
- Quá yếu...
Hắn lẩm bẩm một tiếng.
Dưới tình huống chưa từng vận dụng Tiên khí, hóa thân của Quân Tà Thiên Ma, thậm chí ngay cả mấy chiêu của hắn cũng không tiếp nổi.
Dù hóa thân này rất bình thường, nhưng cũng có thể thấy được tu vi của hắn bây giờ cao thâm, cho dù ở Chân Tiên giới, không nói hoành hành một phương, nhưng tự vệ không lo.
- Chúc mừng tiền bối đuổi đi Thiên Ma.
Thất tiểu thư nhìn thấy Phương Tịch trở về, cười tủm tỉm tiến lên thi lễ.
- Sư phụ tuyệt vời!
Con ngươi của Tiểu Phương Tiên sáng lấp lánh, tràn đầy sùng bái.
- Bất quá chỉ là một hóa thân mà thôi, không tính là gì...
Phương Tịch sờ sờ đầu Phương Tiên:
- Ngươi cần cù tu hành, tương lai sẽ có một ngày giống như ta, mới không phụ tên Phương Tiên.
Phong Tuyết Sơn.
Tuyết lớn đầy trời, xung quanh đều bao phủ trong làn áo bạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận