Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 305: Khô Vinh

Hưu hưu!

Kiếm quang phá không, đám tu sĩ Trúc Cơ của Di Lăng Cốc đang ngự kiếm phi hành.

"Du sư huynh..."

Mộ sư đệ Trúc Cơ hơi nghi hoặc, khống chế kiếm quang đến gần, hiếu kì hỏi.

"Ta biết các đệ muốn hỏi chuyện gì, ta chỉ nói một câu... Long Ngư Đảo không đơn giản, nếu cường công, có lẽ ta không sao nhưng các ngươi đều phải chết!"

Gương mặt Du Xung lạnh lùng, nhàn nhạt trả lời.

"Sao có thể? Long Ngư đảo chủ kia đấu trăm chiêu với Lý Như Kiếm, cuối cùng khó khăn lắm mới dùng kiếm trận khắc địch nhưng Du sư huynh đánh bại Lý Như Kiếm chỉ với ba chiêu..."

Sư đệ kia căn bản không tin.

"Ta ba kiếm kích bại Lý Như Kiếm thật ra là chiếm tiện nghi, người này sớm đã bị Phương Tịch trọng thương, lúc đấu pháp với ta thương thế vẫn chưa phục hồi..."

Du Xung lại yếu ớt thở dài, nói ra chân tướng.

'Huống chi...'.

Y nói thầm trong lòng: 'Tử Huyễn Thiên Mục mà ta tu luyện có thể phá hết tất cả hư ảo, nhìn thấu trận pháp và cấm chế ẩn giấu, lại không nhìn thấu Huyền Mộc Đại Trận cấp hai này, trận pháp đó cũng không đơn giản...!'.

'Ngoài ra ta trời sinh Kiếm Cốt, lại tu luyện kiếm quyết cao thâm nhất của bản môn, sớm đã tu luyện đến Kiếm Tâm Thông Minh, lúc vừa định động thủ, bản mạng linh kiếm trong cơ thể lại cảnh báo, đại biểu ta có nguy cơ gãy kiếm... Long Ngư Đảo này thật sự là ngọa hổ tàng long!'.

Mặc dù kiếm tu xem trọng tiến thẳng không lùi nhưng cũng không phải kẻ ngu, sẽ không chủ đọng bước vào tuyệt cảnh chết chắc.

Bởi vậy Du Xung mới chủ động lui đi, dù sao diều không biết mới đáng sợ nhất.

"Vậy cứ dễ dàng bỏ qua hai người kia như vậy sao?... Long Ngư đảo chủ kia dựa vào phường thị Linh Không, ngày kiếm đống vàng... Hay là chúng ta khai đao với Linh Không Đảo?"

Lại có một sư đệ đưa ra đề nghị.

"Trong phường thị Linh Không, nhiều thế lực hỗn tạp, không tiện hạ thủ... Dù sao thò Di Lăng Cốc ta cũng không thể áp được ba thế lực Kết Đan khác..."

Du Xung thở dài.

Thật ra thấy món lợi kếch sù Linh Không Đảo như vậy rất nhiều tu sĩ đã từng động tâm.

Thế nhưng kiềm chế lẫn nhau, đều không tiện hạ thủ, Linh Không Đảo lại thuộc vệ thế lực Trúc Cơ bản địa, chiếm địa lợi và danh phận đại nghĩa, giá cả cũng công bằng, vẫn chưa đặc biệt thịt khách.

Dưới sự kiềm chế của tứ đại thế lực Kết Đan và rất nhiều Trúc Cơ kiềm chế lẫn nhau nên cũng ngầm thừa nhận chuyện này, duy trì một điểm cân bằng yếu ớt.

Đặc biệt là gia chủ Ngôn gia Ngôn Đông Thanh tay dài nhảy giỏi, cũng dựa theo phân phó của Phương Tịch, phân ra rất nhiều lợi ích co tứ đại thế lực Kết Đan, bởi vậy Linh Không Đảo nhìn như nguy hiểm nhưng thật sự rất yên ổn.

Dù là Du Xung cũng không muốn chủ động xuất thủ, mạo muội phá vỡ thế cân bằng.

"Nhưng mà... Long Ngư Đảo căn cơ thâm tàng, đúng là đáng thăm dò một chút..."

Trong mắc của Du Xung hiện lên một tia lãnh sắc: "Lâm sư đệ..."

"Sư huynh?"

Một đệ tử Trúc Cơ lập tức tiến lên.

"nghe nói... Đệ có quen biết với Lăng lão ma đúng không?"

Du Xung nhàn nhạt nói.

Sư đệ họ Lâm biến sắc, mấy tên Trúc Cơ bên cạnh cũng rất sợ hãi, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn vị Lâm sư đệ này.

Lăng lão ma là một ma đầu nổi tiếng gần xa trong Võ Quốc, nghe nói ma công của kẻ đó đã tu luyện đến cảnh giới Trúc Cơ viên mãn, cách Kết Đan chỉ thiếu chút nữa.

Lại bởi vì ma công của lão quỷ bí, am hiểu bí thuật chạy trốn nên dù là Di Lăng Cốc cũng khó thu thập được lão nên dù vẫn luôn bị treo lệnh truy nã nhưng lão vẫn tiêu dao đến nay.

Nghe đồn tính cách của lão quái gở quái đản, đã từng vì một lời không hợp mà giết hết cả tông phái Trúc Cơ, chính là nhân vật có thể dùng để dọa tiểu nhi khóc đêm ở lãnh thổ Võ Quốc.

Chẳng lẽ kẻ nguy hiểm như vậy lần này cũng đến Hồ Vạn Đảo sao?

Không những vậy, dường như còn có liên quan đến vị Lâm sư đệ này?

"Chuyện này... Du sư huynh, huynh tuyệt đối đừng tin lời đồn..." Lâm sư đệ kia thần sắc đại biến, sau đó dưới ánh mắt bức bách của Du Xung vẫn không thể không chịu thua: "Lăng lão ma kia vốn họ Lâm, nói là đồng tông với đệ, cũng từng liên lạc hai lần nhưng đệ có thể dùng đạo tâm phát thệ, tuyệt đối không phản bội sư môn..."

"Hừ, nếu ngươi bán sư môn thì kiếm trong tay của Du mỗ đã sớm trảm đầu ngươi rồi..."

Du Xung hừ lạnh, thật ra lai lịch của Lăng lão ma thì cao tầng của Di Lăng Cốc đều rõ ràng, thậm chí còn từng lợi dụng đối phương làm hắc thủ.

Năm đó Lăng lão ma làm không ít chuyện phá gia diệt môn, cũng không biết đã giúp Di Lăng Cốc nhổ biết bao nhiêu gai. Mặc dù Du Xung là hạch tâm của Di Lăng Cốc nhưng vẫn chưa đến cấp độ có thể điều động được nhân vật bậc này.

Nhưng thông qua Lâm sư đệ này liên lạc một chút, làm giao dịch, dường như cũng chưa chắc không thể?

'Chẳng qua chỉ là một quân cờ, đúng lúc có thể thay ta thăm dò nước Long Ngư Đảo một lần...'.

Du Xung nhìn về hướng Long Ngư Đảo, cuối cùng cũng không cam tâm.

Lần này chưa chiến đã lui, dù không phải rất nhục nhã nhưng cũng là một khố u trong lòng của y.

Làm kiếm tu, tốt nhất tâm không lo lắng!

...

"Hai vị đạo hữu, mời! Lần này hoảng sợ rồi..."

Phương Tịch ngồi ở chủ vị trong tầng cao nhất của Trường Thanh Các, Ngôn Doanh và Hạ Hầu Hinh đứng bên cạnh, đang nâng chén an ủi hai đạo hữu, tiện thể hỏi thăm tình hình lần này.

"Ai..." Lưu Tam Thất một hơi uống cạn linh tửu, cười khổ sở: "Lần này xem như đắc tội rất sâu với Di Lăng Cốc... Hi vọng đảo chủ thu nhận."

Sau khi đắc tội với Du Xung, y thật sự không dám về Kim Quy Đảo, chỉ có thể kiên trì thỉnh cầu Phương Tịch thu nhận.

"Chuyện này là đương nhiên, ta là bằng hữu với ngươi mà, ngươi muốn ở bao lâu trên Long Ngư Đảo thì cứ ở bấy lâu..."

Phương Tịch cười ha ha, hắn cũng có chút hứng thú muốn nghiên cứu linh thể của Lưu Tam Thất.

Nguyễn Tinh Linh nhấp một ngụm linh tửu, dường như đã khôi phục được chút pháp lực, bình tĩnh mở miệng kể lại:

"Lần này... Trận Pháp Sư của Bạch Trạch Tiên Thành dùng một tấm Phá Cấm Phù cấp ba, công phá thành công một phần hạch tâm của cấm chế, mở ra một thông lộ tiến vào linh dược viên... Cửu Diệp Phái kia rõ ràng rất am hiểu bồi dưỡng linh thảo, ta thấy trong linh dược viên có rất nhiều linh dược trân quý, đáng tiếc khi tiến vào đạo hữu hám lợi đen lòng, trực tiếp xuất thủ... May mà lần thăm dò này Hồng Ngọc phải tọa trấn phường thị, nếu không thì e là sẽ không may... Dựa vào thiên phú tìm kiếm linh dược của Lưu đạo hữu, chúng ta công phá được cấm chế ở một chỗ vắng vẻ của linh dược viên, thu được vài gốc Kim Ngọc Linh Chi và Đan Vân Đằng, kết quả lại gặp phải một tên Trúc Cơ của Di Lăng Cốc đến tranh đoạt, dưới tình thế bất đắc dĩ ta đã tổn thương đối phương... Chuyện kế tiếp đạo hữu đã biết."

Thật ra nàng và Lưu Tam Thất một mạch thi triển đủ loại thủ đoạn thần thông du đấu với đối phương, kéo dài rất nhiều thời gian, cuối cùng vì không địch lại linh kiếm sắc bén của Du Xung mới bất đắc dĩ chạy đến Long Ngư Đảo.

"Nói như vậy, chuyện khai quật thượng cổ di tích Phỉ Thúy Đảo khó khăn lắm mới tiến vào được một phần?"

Phương Tịch hỏi ngay chỗ quan trọng nhất.

Lưu Tam Thất và Nguyễn Tinh Linh liếc nhau: "Đúng vậy... Chỉ một vòng đã có linh dược giúp Trúc Cơ trung kỳ đột phá, vậy thì trong kiến trúc hạch tâm nói không chừng thật sự có linh vật Kết Đan, đoán chường lần này, tứ đại thế lực đều phải tăng cường độ mạnh... Mà xem ra một phương Bạch Trạch Tiên Thành là cấp bách nhất."

"Đây thật là..."

Nhớ ngày đó Viên Phi Hồng muốn nói lại thôi, Phương Tịch cũng chỉ thở dài.

Nhưng mà Bạch Trạch Tiên Thành đã huy hoàng mấy trăm năm, đã đến lúc cực thịnh tất suy, đây cũng là lý lẽ tự nhiên, thở dài cũng chỉ là quá khứ.

"Lần này hai vị đã tổn thương chút nguyên khí, không ngại thì ở lại Long Ngư Đảo của ta điều dưỡng, đúng lúc ta có thể luyện chế Trùng Nguyên Đan..."

Phương Tịch tiện thể nói ra ý tưởng mình muốn tổ chức hội trao đổi tư nhân, Nguyễn Tinh Linh và Lưu Tam Thất cũng ủng hộ.

Bản thân Phương Tịch không dùng được Trùng Nguyên Đan nhưng lấy ra đặt vào trong hội trao đổi cũng có lực hấp dẫn rất tốt.

"Đúng rồi, vật này là Hồng Ngọc nhờ ta giao cho đạo hữu."

Nguyễn Tinh Linh mỉm cười đưa cho hắn một cái ngọc giản.

Phương Tịch tiếp nhận dùng thần thức dò vào trong đó, phát hiện là một thiên công pháp hệ Mộc, không thể không thở dài: "Hồng Ngọc có tâm rồi..."

Thật ra trong mấy năm nay, phường thị Linh Không đã mấy lần mang linh tài trọng bảo, linh thạch kiếm được và những vật không phân biệt đã mua được đến Long Ngư Đảo cất giữ, chính là cân nhắc vì sự an toàn.

Lần này Chung Hồng Ngọc nhờ Nguyễn Tinh Linh mang ngọc giản đến là một thiên công pháp mà tán tu thu được trong di tích Phỉ Thúy Đảo tên là Khô Vinh Quyết, nói lại là một thiên công pháp đỉnh cấp có thể tu hành một mạch đến Kết Đan trung kỳ!

Hơn nữa nhìn mấy thiên cuối cùng thì rõ ràng là công pháp này vẫn còn phần sau, thậm chí có thể là công pháp trấn tông của Cửu Diệp Phái năm đó.

Phương Tịch mang nhiều kỳ vọng với chuyện này nên chuẩn bị viết thư bảo Chung Hồng Ngọc tiếp tục tra theo manh mối này.

Nói không chừng sau khi mình Kết Đan đã có sẵn công pháp!

Sau tiệc, Lưu Tam Thất và Nguyễn Tinh Linh vội rời đi, đều muốn vào động phủ bến quan chữa thương.

Phương Tịch cũng bế quan, trước lấy Khô Vinh Quyết lĩnh hội.

...

Mấy tháng sau.

"Thượng cổ có Đại Xuân Thụ, tám ngàn tuổi là xuân, tám ngàn tuổi là thu, giữa một xuân một thu là Khô Vinh..."

Ngay lúc đang lĩnh hội Khô Vinh Quyết Phương Tịch mở mắt ra: "Khô Vinh Quyết này không hổ là công pháp đỉnh cấp! Bất luận lập ý hay là bí thuật bổ sung đều hơn xa Thanh Mộc Trường Sinh Công!"

"Nếu có thể tìm được bộ phận sau có liên quan đến làm sao ngưng kết Nguyên Anh thì thật sự là không tồi..."

"Cũng không biết Ất Mộc Pháp Thân của ta có thể cải tiến Khô Vinh Quyết lên cao hơn một tầng cảnh giới hay không?"

Sau khi suy nghĩ một phen, Phương Tịch tiếc nuối lắc đầu:

"Khả năng không lớn, dù sao thì công pháp càng thấp càng có chỗ có thể cải tiến, cũng chính là học sinh kém thì chỗ có thể tiến bộ rất lớn... Nhưng chỗ có thể cải tiến của loại công pháp đỉnh cấp này rất nhỏ."

"Nói tóm lại, trước hết vẫn là phải tìm được phần sau công pháp rồi mới cân nhắc chuyện cải tu công pháp..."

Mặc dù như vậy thì một số bí thuật trong công pháp này cũng không ngại luyện trước một số..."

Khô Vinh Quyết là công pháp đỉnh cấp hệ Mộc, Phương Tịch tu luyện cũng là công pháp hệ Mộc, lại có Ất Mộc Pháp Thân, sau khi lĩnh hội thì hắn cảm thấy mình tu luyện vài bí thuật hệ Mộc kia cũng không có vấn đề gì.

Bây giờ bí thuật hệ Mộc có thể lọt vào trong mắt của Phương Tịch đương nhiên là rất hiếm.

Một môn trong đó tên là Mộc Độn Thuật, chính là một loại độn thuật trong ngũ hành độn thuật, lại rất hiếm thấy, chính là dùng thực vật làm môi giới để thi triển pháp thuật, nếu ở địa hình rừng cây, thảo nguyên thì có thể chiếm tiện nghỉ lớn.

Một môn khác thì là một đạo bí thuật vô cùng huyền diệu, nghe nói dù tu luyện Khô Vinh Quyết thì nhất định phải sau khi Kết Đan mới có thể thử tu hành, tên là - Khô Vinh Huyền Quang!
Bạn cần đăng nhập để bình luận