Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 58: Mưu đồ (2)

"Phương Tịch..."

Chẳng biết từ khi nào Mộ Thương Long đã bước đến ngoài rìa luyện võ trường, thần tình kích động: "Chẳng lẽ... Ngươi đã đột phá cực hạn thân thể, trở thành Chân kình võ sư rồi sao?"

"Còn thiếu một chút!"

Phương Tịch thu hồi thủ đao, hắn cảm nhận được biến hóa trong cơ thể, hơi tiếc nuối.

Có Khí Huyết Đan tương trợ, thời điểm hắn phá bỏ cực hạn của thân thể, sinh ra chân kình, cũng không còn xa nữa.

Dựa vào cảnh giới Chân lực luyện tủy của hắn lúc này, đại khái vài tháng đến một năm nữa, đã có thể sinh ra Chân kình, phá vỡ ma chú võ học tam lưu không cách nào tấn cấp ở Đại Lương bản thổ!

Đáng tiếc, tốc độ này vẫn quá chậm.

'Cho nên... Ta vẫn cần một môn võ học Chân kình.'.

Ánh mắt Phương Tịch lóe lên, hắn nhìn về phía Mộ Thương Long: "Sư phụ, gần đây đã xảy ra chuyện gì?"

"Những chuyện khác ta điều có thể giải quyết."

Mộ Thương Long hơi do dự, nhưng cuối cùng lão vẫn nói ra: "Nhưng mà chuyện gần nhất là có ở Nguyên Hợp Sơn ở cửa thành nam mang tin tức đến, bọn chúng nói là có lẽ trấn thủ của bọn chúng có biện pháp để đi ra ngoài, nên yêu cầu chúng ta phải phục tùng mệnh lệnh..."

"Biện pháp để đi ra ngoài sao?"

Lập tức Phương Tịch cảm thấy có hứng thú: "Biện pháp cụ thể là gì?"

"Cụ thể thì không biết, nhưng Nguyên Hợp Sơn yêu cầu chúng ta nghe theo chúng chỉ huy, kể cả phải nộp lương thực lên... Như vậy có thể cho chúng ta vài danh ngạch để đi ra ngoài." Thần sắc trên mặt của Mộ Thương Long vô cùng rầu rĩ.

Hiển nhiên, lão cho rằng khả năng làm được chuyện này không lớn, nhưng lại không nỡ từ bỏ.

Người đang đuối nước sẽ không buông tha bất kỳ hi vọng gì dù chỉ là một cọng rơm.

"Chuyện này, trước hết võ quán chúng ta không tham dự, quan sát thêm một thời gian rồi sẽ tính."

Rất nhanh Phương Tịch đưa ra quyết định.

Mà trong Bạch Vân võ quán, quyết định của hắn ngay cả Mộ Thương Long cũng không tiện phản bác.

Lúc này, hắn nhận lấy khăn do Bách Hợp đưa, lau hai tay, tùy ý nói: "Còn có... Ta chuẩn bị ra ngoài một khoảng thời gian."

"Lại ra ngoài sao?" Mộ Phiếu Miểu cảm thấy hơi khổ sở: "Lương thực của chúng ta cũng đủ để ăn nhiều ngày..."

"Không phải chuyện lương thực... Nếu có địch nhân đến cửa, thì để cho bọn chúng nhìn cọc sắt này."

Phương Tịch quyết định ra ngoài, tự nhiên là nhắm mục tiêu vào Nguyên Hợp Sơn.

Bất luận là Yêu ma thụ trưởng thành, hay là áp lực nợ năm khối linh thạch, điều khiến cho hắn phải nhanh chóng bán lượng lớn vật tư của Đại Lương ở Nam Hoang tu tiên giới để đổi lấy linh thạch.

Mà muốn làm như vậy, ít nhất hắn cũng phải có thực lực Luyện Khí trung kỳ.

Trong thời gian ngắn, Phương Tịch tự nghĩ căn bản là không có cách nào để Trường Xuân Quyết đột phá tầng bốn.

Hắn chỉ có thể nhanh chóng tăng lên võ đạo mà thôi.

Biết sao được, mặc dù võ đạo của hắn có tiến bộ rất lớn, nhưng khoảng cách để sinh ra Chân kình vẫn còn một đoạn nữa.

"Trong toàn bộ Thành Hắc Thạch, có lẽ chỉ có võ học mật truyền của Nguyên Hợp Sơn có thể giúp ta đạt đến cấp độ Chân kình, nó chắc chắn có thể giúp ta tăng nhanh tốc độ tiến bộ."

Đôi mắt Phương Tịch thăm thẳm, hắn bước ra khỏi trụ sở Bạch Vân võ quán, rất nhanh đã biến mất trong đường phố hoang vắng.

Cửa thành Nam.

"Trấn thủ đại nhân... Ta đã liên lạc hết tất cả những võ quán chủ kia, Hồng Nham võ quán, Tam Hoa võ quán đều đã đáp ứng yêu cầu của chúng ta, bọn họ sẽ mang đại lượng vật tư, nhân thủ, võ học trấn phái cùng Thần Ý Đồ đều sẽ dâng lên!"

Kiều Ngũ Xương khom người bẩm báo.

Người ở trước mặt y chính là Lệnh Hồ Dương nhưng khí chất của gã lúc này càng thêm cao thâm dường như rất giống ma.

"Ta biết rồi." Lệnh Hồ Dương gật đầu.

"Trấn thủ đại nhân..." Kiều Ngũ Xương cắn răng một cái: "Chỉ là... Chuyện danh ngạch rời khỏi thành mà chúng đã đáp ứng với bọn họ..."

Thật ra đối với chuyện này y vẫn hơi lo lắng.

Mặc dù là người một nhà, nhưng Kiều Ngũ Xương rõ ràng biết được, ở trong Ma vực, quỷ thần đều khó thoát!

"Ngươi đang hoài nghi ta sao?"

Lệnh Hồ Dương lạnh lùng nhìn qua Kiều Ngũ Xương.

"Thuộc hạ không dám." Mặc dù Kiều Ngũ Xương đã bước vào cảnh giới Chân lực từ lâu nhưng y cũng không nghi ngờ chuyện Lệnh Hồ Dương có thể dễ dàng giết mình, y nghe vậy lập tức quỳ trên mặt đất: "Trấn thủ đại nhân, xin người nể tình tiêu nhân đã tận tâm tận lực... Chỉ điểm một đầu sinh lộ!"

"Đường ra... Đương nhiên là có."

Lệnh Hồ Dương nhắm mắt lại: "Ta đã đại thành Chân kình... Tiếp theo chính là xung kích cảnh giới tông sư, chỉ cần ta có thể trở thành tông sư, có lẽ sẽ có thể ra ngoài..."

"Tông sư sao?" Hai mắt Kiều Ngũ Xương trừng lớn.

Cảnh giới này, toàn bộ Nguyên Hợp Sơn, có lẽ cũng chỉ có một vị lão tổ trong truyền thuyết đạt tới.

Huống chi...

Quả nhiên, sau một khắc, Lệnh Hồ Dương nhân tiện nói: "Đáng tiếc... Trong môn phái chỉ truyền cho ta phần Võ sư của Nguyên Hợp Ngũ Lôi Thủ, đối với chuyện làm sao để thành tựu tông sư, ta vẫn còn chút nghi vấn khó xử lý..."

"Không hổ là Trấn thủ đại nhân."

Ánh mắt Kiều Ngũ Xương sáng lên, tiếp theo lời nói của y mang theo vẽ âm tàn: "Cho nên đại nhân ra mệnh lệnh để những võ quán chủ kia giao ra võ học, là muốn dùng bách gia chi trường đúng không?"

"Ha ha... Võ học tam lưu có cái gì đang giá để ta học tập?"

Lệnh Hồ Dương lắc đầu phủ nhận: "Ta chỉ muốn tặng bọn chúng một phần đại lễ, sau đó lấy huyết nhục của bọn chúng để thành tựu con đường Tông sư của ta mà thôi... Ta giao cho ngươi một nhiệm vụ, bắt đầu từ hôm nay, bắt người cho ta, bắt hết những võ giả không muốn thần phục kia, càng nhiều càng tốt!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận