Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 684: Bình đài

Phường Thị Không Tang.

Vạn Bảo Các.

Vương Linh Đạo đứng chắp tay nhìn về hướng Tang Thanh Phong.

Dù bây giờ nhân khí trong phường thị tăng cao, một ngay thu cả đấu vàng cũng không thể khiến tâm trạng của y vui lên nữa phần.

Mới vừa rồi y đã nhận được Phi Kiếm Truyền Thư của gia tộc, lệnh y rời khỏi Phường Thị Không Tang, mang quyền hạn đại trận và cửa hàng chuyển cho người của Tang Thanh Phong.

Trong đó cũng nhắc sơ đến chuyện đấu pháp, khi biết được lão tổ nhà mình còn thua tên Thanh Hòa Tử kia một chiêu thì mặt của Vương Linh Đạo đương nhiên đầy vẻ khó tin.

Y lại nhớ đến mười chiêu ước hẹn giữa mình và đối phương lúc trước thì sao y không biết lúc đó Thanh Hòa Tử đã thả một chút nước của Huyền Minh Uyên...

"Các Chủ!"

Lúc này, Mạnh Chu Tử đã đi đến sau lưng của Vương Linh Đạo: "Người của chúng ta đã chuẩn bị thỏa đáng... Có muốn hay không?"

"Phương thị cũng đã bỏ rồi, dù có phá hư một chút tài sàn cũng không có ý nghĩa gì... Vẫn nên để lại mặt mũi cho hai bên đi."

Vương Linh Đạo cảm khái.

Mạnh Chu Tử cũng nhìn về hướng Tang Thanh Phong, trong lòng có chút hối hận.

Ngay sau đó, đạo tâm của gã kiên định, đã chém bỏ chút hối hận này.

Lúc trước không làm vậy thì sao gã có thể ngưng kết Nguyên Anh.

Chẳng lẽ thật sự dựa vào bản thân dốc sức liều mạng ở trong Huyền Minh Uyên sao?

Tầm nửa ngày sau.

Một đạo độn quang xuất hiện mang theo linh áp kinh khủng chợt giáng lâm Phường Thị Không Tang!

"Là Thanh Hòa Tử tiền bối!"

"Bái kiến Thanh Hòa Tử tiền bối!"

Một đám tu sĩ rối rít hành lễ.

Phương Tịch gật nhẹ đầu, giọng nói trong vắt: "Từ nay trở đi, Tang Thanh Phong sẽ tiếp quản Phường Thị Không Tang!"

Giọng nói của hắn bình tĩnh, ôn hòa nhưng vang lên ở bất kỳ chỗ nào trong phường thị.

Một bóng dáng thon thả đi đến trước Vạn Bảo Các, chính là Tả Tiểu Huyên.

Vương Linh Đạo gượng cười, lấy trong tay áo ra một tấm lệnh bài xanh rồi đưa qua.

Vật này chính là hạch tâm khống chế trận pháp cấp năm.

Tả Tiểu Huyên nhận lấy như hoàn thành chuyển giao quyền lực.

Vương Linh Đạo nhìn phường thị lần cuối rồi dẫn một đám con cháu Vương gia bước lên một chiếc thuyền ngự phong, rời khỏi phường thị.

Trước khi Mạnh Chu Tử lên thuyền đã quay đầu nhìn một lần, dường như có mấy lời muốn nói nhưng cuối cùng lại không nói gì.

"Kể từ hôm nay, Vạn Bảo Các đổi tên thành Trường Thanh Các!"

Phương Tịch hóa thành một đạo thanh quang, tiến vào trong Trường Thanh Các, hắn nhìn quầy hàng trống trải thì không khỏi thở dài.

"Tiền bối..."

Tả Tiểu Huyên bước đến, cũng gượng cười: "Bây giờ trong tay của ta không có đủ nhân thủ để duy trì phường thị..."

"Người không đủ thì chiêu mộ, về phần linh vật bỏ vào ban đầu thì để ta tìm cách."

Phương Tịch đã tính trước, dường như trên thế gian này không có bất kỳ chuyện có thể làm khó được hắn.

Mà giải quyết chuyện này cũng rất đơn giản, phần lớn những linh vật mà Phường Thị Không Tang cần đều là cấp Kết Đan, Nguyên Anh, vơ vét hạ giới một phen cũng miễn cưỡng đủ để giải quyết chuyện cấp bách trước mắt.

Chỉ chờ đến lúc thu thập linh vật sau đó, hoàn thành tuần hoàn chính thì phường thị sẽ có thể bắt đầu tự tạo máu.

Chuyện Phương Tịch cần làm bây giờ chính là cong cấp một số 'tài chính để khởi động'.

Về phần tu sĩ?

Chỉ cần Trường Thanh Các nguyện ý nhận người thì quả thật tán tu Trúc Cơ, Kết Đan muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu!

'Chờ sau khi phường thị vận chuyển lại thì vẫn có thể lén lút làm mậu dịch lưỡng giới của ta... Có phường thị có thể phun ra nuốt vào lượng lớn hàng hóa như vậy che chắn thì gia tăng thêm lượng lớn hàng hóa cũng không thành vấn đề.'.

Phương Tịch đứng chắp tay, trong mắt đầy kỳ vọng...

...

Thời gian thoáng cái đã qua mấy năm.

Phường Thị Không Tang cũng không bị rung chuyển nên giao thương rất thông thuận.

Bây giờ các tu sĩ đánh cá lại quen đến Phường Thị Không Tang tiến hành giao dịch.

Mà Trường Thanh Các càng là lựa chọn hàng đầu!

Ngoại trừ Tịnh Thủy Đan, pháp khí Hắc Niết Tàm, linh chu đặc chế thiết yếu ra thì thỉnh thoảng Trường Thanh Các còn xuất hiện các loại linh vật ngưng kết Kim Đan, Nguyên Anh như Ngũ Hành Linh Quả, Hóa Anh Đan, đủ để trói chặt tâm của những tán tu kia.

Đến bây giờ, mọi chuyện đều đã đi vào quỹ đạo.

Nhắc đến chuyện này cũng không thể bỏ qua công lao của Tả Tiểu Huyên, nàng thật sự khá giỏi trong việc quản lý.

Phương Tịch cũng không tiếc trọng thưởng và giao quyền cho nhân tài nên Trường Thanh Các bây giờ rất vui vẻ phồn vinh.

Ngày hôm nay.

Tả Tiểu Huyên đích thân đến phụ cận Huyền Minh Uyên như đang chờ đợi ai đó.

"Các Chủ... Đã đuổi hết tán tu ở xung quanh đi, nói rõ lợi và hại."

Một đạo lưu quang bay đến, lại là một tu sĩ Kết Anh tóc trắng xóa nhưng thái độ với Tả Tiểu Huyên chỉ có tu vi Kết Đan lại rất cung kính.

Cảm giác này khiến người khác phải say mê.

"Ừm, được rồi, dựa theo lời của Phong Chủ, hôm nay sẽ bắt đầu lắp ráp dụng cụ đánh bắt cá..."

Mặc dù đã thấy nhà máy cơ quan ở trên Tang Thanh Phong từ trước rồi nhưng khi nghe đến kế hoạch của Phương Tịch thì trong lòng của Tả Tiểu Huyên vẫn đầy kinh ngạc.

Rất nhanh, một đạo lưu quang xuất hiện, chính là Phương Tịch!"

"Bái kiến Phong Chủ đại nhân!"

Một đám tu sĩ Trường Thanh Các lập tức hành lễ, mà ở trên bờ còn có rất nhiều tu sĩ đi xem náo nhiệt.

"Có thể bắt đầu rồi!"

Phương Tịch thì thào rồi hạ mệnh lệnh cho Thái Nhất.

Ầm ầm!

Trên đường sông đặc biệt mở ra có từng chiếc cự hạm bằng sắt, khói đen bốc lên cao chạy đến.

Trong những cự hạm sắt này chiếc nhỏ nhất cũng dài mấy trăm thước như từng con cự thú bắng sắt.

Rầm rầm!

Bọn chúng mạnh mẽ chạy vào trong Huyền Minh Uyên, đến hải vực đã chỉ định, sau đó vỡ vụn hóa thành từng linh kiện kim loại.

Từng đoàn hoàng cân lực sĩ bước ra, bắt đầu dựng bình đài làm việc trên biển cỡ lớn.

Ở những chỗ rất nhỏ thì có vô số Người máy Nạp Mễ hoàn thành các nhiệm vụ tỉ mỉ.

Mấy ngày sau, một bình đài trên biển lớn mấy trăm dặm xuất hiện, chính là khu công nghiệp cỡ nhỏ do xưởng đóng tàu, đài sửa chữa, cơ quan xử lý dự phòng, dây chuyền sản xuất hoàng cân lực sĩ, pháo đài phòng ngực cùng kết nối thành một thể.

Phóng mắt nhìn qua thì nó như một tòa thành sắt thép ở trên biển.

"Đây... Thật sự rất hùng vĩ đồ sộ! Không ngờ Thanh Hòa Tử tiền bối còn am hiểu thuật khôi lỗi..." Có tán tu đày ngạc nhiên nói.

"Tạo nghệ khôi lỗi như vậy thật sự kinh tài tuyệt diễm nhưng so với Mặc Môn thì vẫn kém một chút..."

Một tán tu râu trắng vuốt râu nói: "Lão phu đã từng thấy Cơ Quan Thành của Mặc Môn đó mới gọi là kinh thế hãi tục... Một tòa thành có thể tùy ý tháo dỡ, lắp đặt mấy trăm Cự Thần Binh phối hợp với trận pháp, dù tu sĩ Hóa Thần cũng phải nghe ngóng rồi chuồn..."

Thuật cơ quan khôi lỗi mà bình đài làm việc trên biển lộ ra cũng chỉ cỡ trình độ của Mặc Môn.

Đối với chuyện này Phương Tịch cũng biết.

Địa Tiên giới rất rộng lớn nên tạo nghệ trên rất nhiều lĩnh vực vượt qua Cửu Châu giới cũng không có gì lạ.

Nhưng thâm sơn cùng cốc như Cửu Châu giới vẫn có thể có chút ưu thế về kỹ thuật.

Ầm ầm!

Vô số dây chuyền sản xuất oanh minh, rất nhiều cánh tay máy tháo dỡ, lắp ráp...

Rất nhanh, ở trong xưởng đóng tàu đã có một chiếc Quy Giáp Thuyền màu sắt thép xuất hiện.

Thân thuyền này dẹp như mai rùa nhưng vẫn có thể di chuyển trên Huyền Minh Uyên, thậm chí sau khi khoang thuyền mở ra còn có từng cánh tay máy duỗi ra, tự động tung lưới bắt cá...

"Ồ, loại linh tài này?"

Tả Tiểu Huyên nhìn chiếc Quy Giáp Thuyền kia rồi rơi vào trầm tư: "Hình như cũng không phải tài liệu pháp khí..."

"Loại kim loại đặc chế này, bên trong có khắc trận văn, mặc dù vẫn không thể nào ngăn cản Huyền Minh Trọng Thủy ăn mòn... Nhưng ít ra cũng có thể kiên trì được một thời gian, đến lúc đó mới hỏng..."

Phương Tịch mỉm cười, thần niệm của hắn lan ra, có thể nhìn thấy dưới đáy hòn đảo bằng sắt này vô số sự hủy diệt và tái sinh kéo dài vĩnh viễn...

Mặc dù Huyền Minh Trọng Thủy đang liên tục ăn mòn đảo nhưng lại có mô hình mới liên tục lắp ráp, tạo thành kỳ tích một hòn đảo không chìm!

"Chúc mừng tiền bố đã hoàn thành xây dựng cơ quan đảo, sau này có thể vào Huyền Minh Uyên đánh bắt không e dè... Chỉ là còn phải bố trí một số tu sĩ hộ giá hộ tống".

Tả Tiểu Huyên thấy vậy thì ánh mắt sáng lên.

"Đúng vậy... Nhưng cũng không cần quá nhiều, trên hòn đảo này có mang theo trận pháp và cấm chế, còn có khôi lỗi và cơ quan pháo..."

Đương nhiên Phương Tịch sẽ không nói ra, bình đài làm việc trên biển của hắn còn có trang bị mấy họng Tiêm Tinh Pháo có thể so với một kích của Hóa Thần!

Chỉ cần không gặp phải Chân Giáp Kình thì sẽ có thể hoành hành.

Đồng thời hắn cũng không để bình đài này xâm nhập vào Huyền Minh Uyên quá sâu, hải vực Quỷ Môn Tiều chính là cực hạn.

"Bình đài dưới nước này, trong một năm có thể kiếm bằng ba, bốn thành thu hoạch của tất cả tu sĩ ở Huyền Minh Uyên... Hay nói cách khác, tăng gia sản xuất ba, bốn thành đã đủ, hăng quá sẽ hóa dở!"

Tổng thu nhập linh vật tăng trưởng ba, bốn thành, sao đó nộp Chân Huyết Đan lên trên nhiều hơn trước đó hai thành thì xem như vẫn có lời.

Nhưng nếu sản lượng linh vật bạo phát lớn thì sao Ngự Long Tông không cướp lấy để mình tự làm?

Ở tu tiên giới, có rất nhiều chuyện không giảng đạo lý, chỉ giảng thực lực.

Phương Tịch cũng không muốn khiến người khác đỏ mắt nên hắn duy trì mô hình kinh doanh ở mức lợi nhuận thấp, thậm chí không lỗ để người ngoài ngậm miệng là được rồi.

Về phần lợi nhuận thật sự, đương nhiên là ở trên tỉ lệ thành đan khi luyện Chân Huyết Đan.

Mặc dù kỹ nghệ luyện đan ở Cửu Châu giới bất phàm nhưng ở trong Địa Tiên giới chắc chắn sẽ có tông môn vượt qua.

Thậm chí Phương Tịch còn từng nghe được một tin đồn, cao thủ luyện đan ở trong một ít đại tông đan đạo còn có thể trực tiếp dùng nguyên khí trong hư không làm tài liệu, từ không sinh có mà luyện chế các loại linh đan, bản lĩnh rất lớn, có thể nói là hư không tạo vật, không thể tưởng tượng nổi!

So sánh với họ, chỉ là thủ đoạn tăng lên chút tỉ lệ thành đan cũng chỉ có thể bắt mắt ở địa phương nông thôn mà thôi...

"Cửu Châu tuy tốt nhưng căn cơ của bất kỳ khoa học kỹ thuật tu tiên nào cuối cùng vẫn là tu vi đặt cơ sở, trước đó đều ở cấp Nguyên Anh nên kỹ thuật chỉ bình thường, bây giờ đã đến Hóa Thần, chắc lại có thể đột phá lần nữa..."

Nếu tu vi tăng lên, đặt đến cảnh giới hòa giải tạo hóa không thể tưởng tượng nổi hữu dụng hơn bất kỳ khoa kỹ nào!

Hơn nữa còn là lực lượng thuần túy của bản thân.

"Dù lời của Hắc Miểu Tôn Giả là thật, sau khi Ngự Long Tông 'thu hoạch' một lần thì ít nhất cũng phải hoãn lại một thời gian để rau hẹ chậm rãi sinh trưởng..."

"Có lẽ Thanh Hòa Tử gia nhập sinh ra một chút ngoài ý muốn nhưng so với Hắc Thủy Tông trước đó thì vẫn còn rất nhỏ yếu... Nói cách khác, vẫn còn ở trong phạm vi khoan dung, trong thời gian ngắn sẽ không xuất hiện biến cố lớn..."

Đây đối với Phương Tịch lại là một cơ hội phát triển hiếm có.

Mượn gia đoạn trống này, hắn có thể nhanh chóng tích lũy Chân Huyết Đan, từ đó tu vi tăng nhanh như gió!

Vì thế, dù hắn áp chế sản lượng của bình đài làm việc trên biển này cũng đáng.

Có thể cầm vào trong tay mới là của mình.

'Lợi ích của Huyền Minh Uyên rất nhiều, còn có thể tích lũy được rất nhiều Chân Huyết Đan, đổi thành địa vực khác, chưa chắc có thể tốt như vậy.'.

Phương Tịch vẫn rất vừa lòng với lựa chọn của mình, thật ra mỗi địa vực ở tu tiên giới đều có tình hình tương tự như Huyền Minh Uyên.

Muốn tiêu dao tự tại, trường sinh lâu dài... Thì nhất định phải không ngừng đột phá cảnh giới cao hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận