Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 583: Tặng đan

"Có thể tăng Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang đến cảnh giới đại thành là vì tấn thăng Nguyên Anh hậu kỳ nên cảm ngộ với thiên địa linh lực càng sâu hơn... Quả nhiên liều thần thông pháp lực không bằng liều đạo hạnh."

Phương Tịch luôn là phái ngoan cố với cảnh giới, hắn thích vượt đại cảnh giới đè ép người khác nhất.

Lúc này tâm niệm của hắn vừa động, một cái hộp ngọc bị hắn chôn trong nhẫn trữ vật rất lâu bay ra.

Sau khi mở phù lục phong ấn trên hộp ngọc thì bên trong có một vật bị thanh quang bao phủ bay ra.

Phương Tịch vẫy nhẹ tay, đã bắt lấy vật này vào tay.

Chỉ thấy đó là một chiếc lá xanh biếc như ngọc, cuống lá, thân lá đều đầy đủ, mạch lạc trên đó vô cùng rõ ràng.

"Trận linh bạch lộc..."

Nghĩ đến những chuyện trong bí cảnh Trường Thanh Viên thì trên mặt Phương Tịch không khỏi xuất hiện vẻ tưởng nhớ.

"Vật này... Chắc là chìa khóa của bí cảnh nào đó, lúc trước bạch lộc đã có dặn dò không đến Nguyên Anh hậu kỳ thậm chí Hóa Thần thì không nên đi..."

Phương Tịch vẫn tương đối tin tưởng bạch lộc, bởi vậy trước khi tu luyện đến Nguyên Anh hậu kỳ thì hắn vẫn luôn đặt vật này dưới đáy hòm.

Lúc này hắn dùng thần thức quan sát tỉ mỉ vật này thì lập tức phát hiện khác biệt.

"Nhanh!"

Phương Tịch đánh ra một đạo pháp quyết chui vào trong chiếc lá, chiếc lá này lại biến lớn hơn, trên đó có quang hoa lấp lánh, linh khí dào dạt, từng đường vân vàng, bạc hiển hiện, chợt có một bộ địa đồ hiện ra.

"Ồ?"

Ánh mắt của hắn sáng lên, trong nháy mắt đã nhớ kỹ bản đồ này, sau đó hắn mới hiểu rõ: "Lối vào linh cảnh Địa Tiên trong miệng của bạch lộc lại nằm ở Trung Vực sao?"

Dựa theo những gì Phương Tịch biết thì Trung Vực đã bị đánh thành một mảnh đổ nát.

"Nhưng linh cảnh tự thành một giới, lối vào chỉ ở nơi nào đó trong Trung Vực mà thôi... Chiếc lá này chính là chìa khóa duy nhất."

Ánh mắt của Phương Tịch lấp léo, cuối cùng vẫn thu chiếc lá lại, sau đó dán thêm mười bảy, mười tám phù lục lên đó.

"Bạch lộc cũng đã nói Nguyên Anh hậu kỳ hoặc là Hóa Thần... Mới Nguyên Anh hậu kỳ đã đi thì quá mạo hiểm, ít nhất chờ đến khi ta Hóa Thần rồi tính... Thậm chí chưa hẳn Hóa Thần sơ kỳ mà có thể chờ đến Hóa Thần viên mãn rồi mới đi..."

Vừa nghĩ đến đây thì hắn chợt cảm thấy trời đất rộng lớn.

Phương Tịch cười ha ha rồi bước vào động phủ trong Sơn Hải Châu.

Vừa bước vào phương thiên địa này thì Phương Tịch đã thấy Tiểu Thanh đang đánh Đại Thanh...

Một con Thanh Hỏa Loan giẫm một con Thanh Giao ở dưới chân, thật sự quá diễu võ giương oai.

Nhìn thấy Phương Tịch đến thì Thanh Hỏa Loan mới hóa thành một thiếu nữ cột tóc quả đào, cười hì hì chạy đến: "Chủ nhân... Chỗ này quá nhàm chán, mỗi ngày nhân gia không phải chơi với Đại Thanh thì chính là đi cắt thịt Thái Tuế cho Yêu Ma Thụ ăn."
"Được rồi, sau này sẽ có chỗ cho ngươi khoe oai phong."

Phương Tịch liếc qua Đại Thanh, thấy con Giao Long này đã tấn thăng cấp ba thượng phẩm thì không khỏi thầm hài lòng.

Mặc dù mấy năm nay hắn chỉ cho Đại Thanh một ít phế liệu nhưng cũng đủ cho con cá muối này tăng lên một mạch.

Dù sao bây giờ tầm mắt của hắn cao mà cấp độ của địch nhân cũng cao nên dù huyết nhục của Thiên Phượng, thậm chí Ngũ Hành Lân Tộc thì Đại Thanh cũng từng nếm qua. Mặc dù những thứ đó điều là phế liệu khi Yêu Ma Thụ cải tạo để lại.

Hơn nữa hắn còn truyền thụ Thiên Yêu Lục Tiên Sách cho nó, nếu nó vẫn không thể nào tấn thăng thì hắn lỗ lớn rồi.

Phương Tịch âm thầm quyết định trong lòng, nếu chờ đến khi hắn tấn thăng Hóa Thần mà con giao này vẫn chưa đột phá cấp bốn thì có thể trực tiếp mần thịt nó...

Hắn xoay người đi, Đại Thanh thì cảm thấy một trận lạnh run, vảy ngược dựng đứng, nó quyết định từ nay về sao phải cố gắng tu luyện nếu không thì nói không chừng chủ nhân sẽ trực tiếp rút gân, lột da nó, để nó ói ra những thứ đã ăn trong mấy năm nay...

Phương Tịch đi đến dưới gốc Yêu Ma Thụ, thần thức tùy ý quét qua thì đã thấy Thái Tuế bất động như núi.

Hắn cũng không để ý nó mà đi đến trước thân cây rồi giơ tay vuốt ve vỏ cây đen nhánh của Yêu Ma Thụ.

Sau khi hắn tấn thăng đại tu sĩ thì lĩnh ngộ với thiên địa linh lực càng sâu hơn.

Bây giờ Phương Tịch lĩnh hội Trường Sinh Thuật đã cảm nhận được có rất nhiều chỗ nhỏ mà bản thân hắn chưa từng phát hiện, thậm chí còn có chút sai lầm.

"Nhưng mà cũng chỉ là chuyện nhỏ, vấn đề lớn nhất e là ở bản thân của Yêu Ma Thụ."

Phương Tịch vuốt ve thân cây, thì thào.

Yêu Ma Thụ này cũng như một phân thân của hắn, mà chờ khi hắn đến Nguyên Anh hậu kỳ thì nhận thức của hắn với cái cây này càng tiến lên một cấp độ.

"Bây giờ Vạn Cổ Trường Thanh Thể của ta khó mà tiến triển, tỉ lệ lớn là vì cây này trưởng thành vẫn không đủ nhanh... Thịt Thái Tuế cấp ba khó mà thỏa mãn nó."

"Yêu Ma Thụ cần huyết tế, huyết tế cấp cao số lượng lớn..."

Mặt Phương Tịch như đang nghĩ đến gì đó.

Đương nhiên hắn không thể đi săn lượng lớn tu tiên giả, làm vậy sẽ tự tuyệt nhân tộc, cho nên thứ mà hắn có thể lựa chọn chỉ còn yêu tộc và ma tộc.

"Nếu lấy được lượng lớn huyết nhục của yêu tộc và ma tộc cấp cao... Thì Yêu Ma Thụ chắc chắn sẽ có thể nhanh chóng trưởng thành, đến lúc đó có lẽ Trường Sinh Thuật của ta sẽ có thể đại thành, dùng Trường Sinh Đạo Thể đột phá một mạch đến Hóa Thần, hoàn mỹ!"

Trong mắt Phương Tịch hiện ra vẻ vui mừng, sau đó hắn ngồi dưới gốc Yêu Ma Thụ rồi khoanh chân lại, tế luyện từng linh bảo của bản thân lại một lần nữa.

Không nói những thứ khác, bây giờ Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn có uy năng tuyệt đối hơn xa trước kia.

Sau khi bế quan củng cố tu vi xong, Phương Tịch rời khỏi động phủ, đã thấy ngoài Thanh Hư Phong có mấy tấm Truyền Âm Phù.

Hắn tiện tây nhận một tấm, lập tức cười lên.

Hắn suy nghĩ một lúc rồi tùy ý kháp một pháp quyết.

Trong hư không có từng quang điểm thanh sắc hội tụ hóa thành một thanh tiểu kiếm.

Phương Tịch nói với phi kiếm vài câu, sau đó thanh phi kiếm này đã hóa thành một đạo thanh quang, biến mất ở chân trời.

Không lâu sau có một đạo độn quang lấp lánh bay đến.

Vân Châu Chân Quân dùng thần thức quét qua, chợt cảm thấy Phương Tịch thâm bất khả trắc thì không khỏi nghiêm nghị thi lễ: "Chúc mừng Thiên Khôi Chân Quân đột phá Nguyên Anh hậu kỳ, trở thành đại tu sĩ!"

Lão thi lễ đến đất, lộ ra vẻ vô cùng thành khẩn.

"Thôi..."

Phương Tịch nhìn Vân Châu Chân Quân già hơn mấy phần thì chợt nói: "Chắc hẳn ngươi cũng đóa được ta chỉ mượn bảo địa của quý tông để tu luyện đột phá, bây giờ tu vi đã đại thành, đang định rời đi..."

Vân Châu Chân Quân cảm thấy buồn bã, lão biết Tam Tiên Tông vẫn là ngôi miếu rất nhỏ, không chứa nổi tôn đại phật này.

"Được quý tông chiếu cố, trước khi rời đi cũng phải báo đáp một chút..."

Phương Tịch mỉm cười nói.

Lúc trước hắn nhận Hoàng Tuyền Quỷ Hỏa, mặc dù không có hứa hẹn gì nhưng hắn cũng sẽ chiếu cố Tam Tiên Tông một chút, đây là sự ăn ý của hai người.

Lúc này hắn chuẩn bị phủi mông rời đi, cho dù hắn đã từng giúp Tam Tiên Tông diệt Lưu Phong Chân Quân nhưng hắn cũng sẽ để lại một phần lễ vật nhỏ, kết một thiện duyên.

"Chân Quân không cần làm như vậy..."

Vân Châu Chân Quân nói: "Từ khi Chân Quân ở Thanh Hư Phong đến nay, dù mua sắm vật tư cũng trả linh thạch cao hơn giá trong phường thị, già trẻ không gạt... Thật sự nói lại thì Tam Tiên Tông ta cũng xem như đã mượn uy danh của đạo hữu..."

Lão già thành tinh, biết ân lớn thành thù, lúc này Thiên Khôi Chân Quân đã trở thành đại tu sĩ nên địa vị càng khác hơn, nếu lão vẫn còn xoắn xuýt ở ân tình Hoàng Tuyền Quỷ Hỏa thì lại thành tầm thường.

"Ha ha... Đan này tặng cho ngươi đi."

Phương Tịch lấy một cái bình ngọc ra, giao cho Vân Châu Chân Quân: "Từ nay về sau ta và Tam Tiên Tông cũng đã thanh toán hết..."

"Đây là..."

Vân Châu Chân Quân cầm bình ngọc, mơ hồ nghe được tiếng phượng minh thì biết rõ đan dược trong bình này rất bất phàm.

"Đây là Phượng Nguyên Đan, có hiệu quả hỗ trợ tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ đột phá trung kỳ rất tốt, còn có thể kéo dài tuổi thọ..."

Phương Tịch thấy được dưới sự cố gắng bình tĩnh của Vân Châu Chân Quân có che giấu sự vui mừng.

Chuyện này cũng bình thường, dù sao thì chết tử tế cũng không bằng vẫn còn sống, đặc biệt là đối với tu tiên giả như bọn họ.

"Tu sĩ Nguyên Anh như chúng ta đột phá cảnh giới cũng có thể kéo dài số tuổi thọ nhất định, cho dù ngươi đột phá không thành công thì đan này gia tăng thọ nguyên, có lẽ cũng có thể giúp ngươi chèo chống đến khi Tam Tiên Tông bồi dưỡng được tu sĩ Nguyên Anh đời kế tiếp..."

Phương Tịch thản nhiên nói.

Những viên Phượng Nguyên Đan này là hắn vơ vét được từ trên người của Thanh trưởng lão.

Đa phần trong đó đều làm đồ ăn vặt của Tiểu Thanh, một phần nhỏ thì có thể lấy ra để giao dịch.

"Đa tạ Chân Quân, đại ân đại đức của Chân Quân, Tam Tiên Tông ta nhất định khắc sâu trong lòng."

Vân Châu Chân Quân nghiêm túc hành lễ.

"Thôi..."

Phương Tịch phẩy tay áo, thanh quang lập tức bùng lên.

Chờ đến khi Vân Châu Chân Quân lấy lại tinh thần thì đã không thấy bóng dáng Thiên Khôi Chân Quân đâu nữa...

Mấy này sau.

Phương Tịch bước ra từ một phường thị rồi hóa thành thanh quang, bay lên tận chín tầng trời.

Hắn bay lên không trung rồi nầm trong một đám mây trắng, hai tay gối sau đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười bất đắc dĩ: "Cuối cùng... Đã có Hóa Thần xuất thủ rồi sao?"

"Ta chỉ muốn ở một chỗ, trồng cây, tu tiên thật tốt, sao lại khó như vậy chứ?"

Bây giờ Tây Mạc đã có Hóa Thần Yêu Tôn xuất thủ thì tình hình bên Nam Hoang cũng không thể lạc quan, e là đã bị san phẳng một mạch.

Phương Tịch tự nghĩ dù hắn trở về, có thể đánh giết bốn, năm con đại yêu Hóa Hình hậu kỳ thì cũng không thể thay đổi được chiến cuộc.

"Bây giờ yêu tộc hơi mạnh, trước hết đi bắt nạt ma tộc đi..."

Cửu Châu giới.

Trong một cụm núi lửa.

Vô số địa hỏa mãnh liệt hóa thành đủ loại hỏa giao, hỏa phượng, hỏa nha...

Trên đài cao đen nhánh ở trung tâm nhất, Quỷ Phủ Chân Quân tướng mạo thật thà đang đứng chắp tay, chỉ điểm Phương Tịch tế luyện Thần Anh Kiếm.

"Khối Huyết Hà Thạch này của ngươi vậy mà đã thông linh hóa hình, quả thật dị số... Nếu mạo muội luyện chế làm hao tổn linh tính của nó thì rất đáng tiếc..."

Quỷ Phủ Chân Quân nói: "Ta nhờ Dịch vắt óc suy nghĩ bảy ngày, cuối cùng thiết kế ra 'lò luyện' này, có thể mượn địa hỏa, dẫn động Hỏa hành thần quang ở dưới cụm núi lửa này, dùng Hỏa hành thần quang này luyện chế Thần Anh Kiếm thì gần như tương đương với một vị tu sĩ Hóa Thần đích thân luyện kiếm... Làm vậy mới có thể kết hợp linh tính của Huyết Hà Thạch với Thần Anh Kiếm hoàn mỹ..."

Phương Tịch nghe vậy thì liên tục gật đầu.

Nếu bàn về hiểu biết với ma tộc thì ở hạ giới bây giờ gần như không có ai hiểu sâu hơn tu sĩ Cửu Châu giới.

Bọn họ đã từng bắt được rất nhiều ma tộc, nghiên cứu công pháp, ma khí của ma tộc...

Bởi vậy mà kế hoạch cải tạo Thần Anh Kiếm của Phương Tịch cũng rất thuận lợi.

"Giờ dương, ngày dương, tháng dương, năm dương đã đến... Khai lò!"

Quỷ Phủ Chân Quân chợt hét lớn.

Lúc này Ngoại Đạo Nguyên Anh rõ ràng cũng có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, tiện tay đã có từng đạo ma quang ngưng tụ, đánh vào lòng đất, hóa thành từng viên Âm Ma Lôi, nổ ầm ầm.

Ào ào ào!

Trăm ngàn dặm dung nham sôi trào, đại địa nứt ra...

Từng đạo quang hoa xích hồng từ lòng đất phun trào như núi lửa bị chọc giận vậy.

Vô số hỏa linh hóa hình kia đều lượn quanh Hỏa hành thần quang, chúng dựa theo vận luật đặc biệt nào đó mà phóng đến Thần Anh Kiếm ở giữa không trung.

Thần Anh Kiếm ong ong, quanh thân kiếm hiện ra từng tiểu nhân huyết sắc, chúng còn bay múa quanh thần kiếm.

Dưới sự bao phủ của Hỏa hành thần quang, khối Huyết Hà Thạch kia cũng nhanh chóng tan ra, hóa thành một con ma bức xích hồng, nó chợt hét lớn rồi nhào đến Thần Anh Kiếm.

Tướng mạo xích hồng ma bức dữ tợn, nó mở miệng thôn phệ huyết sắc tiểu nhân.

Nhưng mỗi khi nó thôn phệ một tiểu nhân thì trên thân nó lại có thêm một phù văn, cuối cùng chín phù văn còn hợp thành một chuỗi.

Chờ đến khi xích hồng ma bức định bay đi thì Thần Anh Kiếm phát ra tiếng kiếm minh như hài nhi khóc, vô số tơ máu xuất hiện trong hư không, quấn chặt xích hồng ma bức lại rồi kéo vào trong thân kiếm.

"Hợp!"

Hai tay Phương Tịch liên tục thay đổi ấn quyết, từng đạo Hỏa hành thần quang bao phủ Thần Anh Kiếm.

Một lát sau.

Một thanh Thần Anh Kiếm có thân càng thon dài hơn, từ trong Hỏa hành thần quang bay ra rồi rơi vào tay của Phương Tịch.

"Đa tạ Chân Quân."

Phương Tịch dùng ngón tay phủi kiếm, không khỏi vô cùng hài lòng.

Quỷ Phủ Chân Quân không hổ là Đại tông sư luyện khí, dưới chỉ đạo của y, hắn trùng luyện Thần Anh Kiếm thật sự đơn giản như ăn cơm uống nước vậy, toàn bộ quá trình trôi chảy đến mức gần như không thể có ý kiến gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận