Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 283: Tin chết

Nam Hoang Tu tiên giới.

Long Ngư Đảo.

Trong phòng bế quan, Trường Thanh Các.

Phương Tịch chậm rãi mở mắt ra: "Dựa theo kinh nghiệm trước đó của Vu Dân... Thiên Ma Đại Kiếp sẽ kéo dài khoảng một năm..."

Một đạo thần niệm của hắn vẫn luôn lưu ở Thế Giới Mảnh Vỡ để quan sát hành động tiếp theo của Đan Nhã.

Nhưng mà Phương Tịch cũng không xem trọng vị nữ Vu Vương này.

Dù sao trước đó nàng chỉ gặp may mắn mới giết được một đệ tử Trúc Cơ của ma môn, mà người tàn nhẫn như vậy không biết có bao nhiêu trong bí cảnh.

Nói không chừng, còn có người có thể tùy tiện chém giết Kết Đan nữa chứ.

'Cũng may trên người Đan Nhã có Tung Địa Kim Quang Bảo Phù, đánh không lại thì có lẽ cũng chạy trốn được...'.

'Nếu thật sự chạy không thoát... Vậy cũng chỉ có thể xem như mạng nàng yếu... Ta cũng không là gì cả.'.

Phương Tịch rời khỏi phòng bế quan, lại đi tước nước cho Yêu Ma Thụ.

Chờ khi hắn trở lại Trường Thanh Các thì gặp một bóng người nho nhoi đang ra sức quét dọn hành lang.

"Đảo... Đảo chủ đại nhân..."

Chung Hồng Ngọc thấy Phương Tịch, lập tức giật mình, vội thi lễ.

"Ừm... Cố gắng tu luyện!"

Phương Tịch dùng thần thức quét qua, đã biết tốc độ tu luyện của Chung Hồng Ngọc nên nhẹ nhàng cổ vũ: "Trong Huyền Âm Công có chỗ nào không hiểu thì có thể đến hỏi ta..."

"Vâng!"

Chung Hồng Ngọc rụt đầu lại như một con chim cút.

Bộ dáng như vậy khiến Phương Tịch không thể không cười.

Sở dĩ hắn xem trọng Chung Hồng Ngọc đúng là có chút xem trọng Không Linh Căn.

'Căn cứ tin đồn... Tu sĩ Không Linh Căn dường như rất am hiểu nắm giữ lực lượng hư không?'.

Phương Tịch nhìn bóng lưng của Chung Hồng Ngọc, đôi mắt lóe sáng.

Lực lượng hư không!

Đây chính là năng lượng khá cao cấp, nghe đồn rằng chỉ có nguyên thần anh nhi của Nguyên Anh Chân Quân mới có thể làm được vô tận phá không thuấn di.

Nguyên Anh Chân Quân không những có thọ nguyên hơn ngàn năm mà còn có uy năng không thể tưởng tượng nổi, chính là đại thần thông giả chân chính trong truyền thuyết.

Ngoài ra, Nguyên Anh sau khi luyện thành đại thần thông giả thì còn có năng lực dùng Nguyên Anh đoạt xá hoặc là chuyển thế để sống lại.

Lại càng không cần phải nói, Nguyên Anh của Nguyên Anh Chân Quân có thể độn không mà đi, bất kỳ cấm pháp nào cũng khó có thể ngăn cản được, năng lực bảo mạng cực mạnh.

Những này... Đều là Phương Tịch lĩnh hội hai bộ công pháp cấp Nguyên Anh, một chính một ma Ngũ Cực Nguyên Ma Công và Dung Kim Quyết mà đạt được cảm ngộ.

"Chỉ có Nguyên Anh mới có thể nắm giữ lực lượng hư không... Không Linh Căn có thế sớm tiếp cận được, dù chỉ là một chút da lông thì cũng tương đối đáng sợ..."

Đương nhiên trong tu tiên giới sớm nắm giữ lực lượng hư không cũng không phải là không có.

Tỉ như pháp thuật loại độn trong truyền thuyết và truyền tống trận.

Thậm chí nghiêm khắc mà nói thì chế tác túi trữ vật, nhẫn trữ vật cũng có chút liên quan đến lực lượng hư không.

Ai cũng biết nhưng lại không biết tại sao lại như vậy.

Phương Tịch đối với chuyện bồi dưỡng một người có Không Linh Căn, lĩnh hội lực lượng hư không cũng sinh ra vài phần hứng thú.

Dù sao... Chư Thiên Bảo Giám trên người hắn nếu nghiêm khắc mà nói thì cũng là vô thượng chí bảo khống chế lực lượng hư không.

Thậm chí nắm giữ hu không đã đến một cảnh giới khó mà tin nổi, chỉ sợ Nguyên Anh cũng phải nghẹn họng nhìn trân trối.

'Thông qua Không Linh Căn làm bàn đạp, lĩnh hội chút triện văn bên ngoài của Chư Thiên Bảo Giám... Cũng không biết có thể thành hay không... Nhưng cũng đáng để thử một lần.'.

'Dù chỉ có thể lĩnh ngộ một chút thì chắc chắn sẽ có được lợi ích khó lường với Đạo đồ sau này của ta!'.

Nghĩ đến đây, biểu lộ nhìn Chung Hồng Ngọc, vẻ mặt cũng không khỏi trơ nên ôn hòa hơn.

Tiểu nữ hài chỉ cảm thấy giật mình, hai tay không khỏi cầm chổi càng chặt hơn.

"Công tử... Đây là thư mà Triển Đồ viết cho nhà."

Vài ngày sau, Ngôn Hồng Tụ cầm một phong thư màu vàng đất đưa lên trước mặt Phương Tịch.

"Ừm."

Phương Tịch dùng thần thức quét qua, đã nhìn thấy nội dùng trong thư, đa phần là chút chuyện nhà, kể rõ mình ở Huyền Thiên Tông chuyện nhà, người trong nhà không cần nhớ mong.

Ngoài ra cũng không thể thiếu chút chuyện liên quan đến tông môn.

Phương Tịch cẩn thận suy tính, hắn cảm thấy gần đây Huyền Thiên Tông không có hoạt động gì lớn, trong lòng không khỏi thả lỏng.

"Tiểu tử Triển gia còn kèm theo thư hai bình linh đan, đều là loại có tác dụng cường thân kiện thể với phàm nhân..."

Ngôn Hồng Tụ nói tiếp.

"Ừm, mang đến cho người nhà nó đi, không được ăn chặn."

Phương Tịch suy nghĩ một lúc: "Ngoài ra, ngươi cũng có thể nói người nhà nó viết một phong thư, tiện thể kèm theo năm mươi khối linh thạch hạ phẩm gửi cho Triển Đồ..."

Đương nhiên tu tiên giới có con đường thông tin nhưng Triển Đồ dùng chính là loại thấp nhất, nhờ thương đội hoặc là tuần thành mã mang giúp, rất phiền phức.

Thậm chí cách làm này người nhà phàm nhân của Triển Đồ cung không dùng được.

Đương nhiên Phương Tịch phải giúp một chút.

Nói đúng hơn, hắn còn là nhà đầu tư thiên sứ của Triển Đồ đó chứ.

Chỉ cần người này thông minh một chút, thì sẽ biết có một tu sĩ Trúc Cơ đứng sau lưng, dù không có hỗ trợ gì đó thực tế nhưng cũng là một chuyện rất tốt.

Quan hệ của nó và Long Ngư Đảo chính là hợp tác cùng có lợi.

Hơn nữa Phương Tịch cũng không yêu cầu Triển Đồ phản bội sư môn mà chỉ là gửi chút tin tức thường ngày thôi.

Làm người đầu tư, Phương Tịch cũng rất keo kiệt, không có khả năng dùng một lần mà bỏ ra rất nhiều tài nguyên.

Nhiều lắm thì chia ra mà đầu tư, nhìn biểu hiện của Triển Đồ như thế nào rồi mới tính tiếp.

"Vâng!"

Ngôn Hồng Tụ khom người đáp ứng, đối với trò này nàng cũng rất quen thuộc.

Dù sao nhà nàng cũng có hai người ở Huyền Thiên Tông dốc sức, nhưng so với Phương Tịch thì Ngôn gia đối với người trong nhà tận tâm tận lực.

Theo nàng biết, không ít người trong gia tộc đã ngừng tu luyện mà móc linh thạch trong kẽ răng ra để dành đưa đến Huyền Thiên Tông hỗ trợ Tiểu thập thất và thập cửu tu luyện.

Không những vậy, dù bản thân Ngôn Hồng Tụ cũng lén lút giấu chút linh thạch mà Phương Tịch phát cho bản thân, sai người đưa về Linh Không Đảo, hướng đi cuối cùng có lẽ cũng là Huyền Thiên Tông.

Nhưng mà thấy người trong nhà liều sống liều chết, hỗ trợ cho hai đệ tử trong tông, cũng không bằng tu sĩ Trúc Cơ tiện tay ban thưởng, trong mắt Ngôn Hồng Tụ không có gì ngoài bóng tối, không thể không sinh ra chút tâm tư khác.

Nửa tháng sau, một lão hán mặt mũi nhăn nheo, khống chế một chiếc thuyền con, cố gắng đến gần Long Ngư Đảo, tìm tòi trong tay áo cả nửa ngày mới lấy ra Truyền Âm Phù, lão cắn răng bay vào trong đại trận hộ đảo của Long Ngư Đảo.

Lại qua nửa ngày, mới có một đạo lưu quang từ trong trận pháp bay ra, hạ xuống bên cạnh lão hán: "Thất thúc phụ..."

Người này chính là Ngôn Hồng Tụ, nàng gặp người nhà, hốc mắt không khỏi đỏ lên.

"Ai... Vất vả cho con rồi."

Ngôn lão thất thấy Ngôn Hồng Tụ, im lặng cả buổi, mới nói ra một câu khô cứng.

"Không, con không khổ... Công tử đối xử với con không tệ, còn giúp con đột phá cảnh giới... Bây giờ con đã là Luyện Khí tầng bảy." Ngôn Hồng Tụ lao khóe mắt, vội nói.

"Hả?"

Lúc này mới Ngôn lão thất mới kinh ngạc phát hiện, trong bất tri bất giác vậy mà Ngôn Hồng Tụ đã đột phá bình cảnh Luyện Khí hậu kỳ, trở thành cao thủ số một, số hai của Ngôn gia.

"Trước đại thọ trăm tuổi của công tử, định dùng Tiểu Thanh Long Thang đã khách công tử cũng ban thưởng cho con một chút..."

Đại thọ trăm tuổi của Phương Tịch cũng không gọi người Ngôn gia đến, Ngôn Hồng Tụ cũng không dám tự chủ trương.

Nàng nhanh chóng kẻ rõ chuyện của mình rồi hỏi: "Tiểu thập thất và Tiểu thập cửu ở bên kia cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, sao mà Thất thúc phụ phải đích thân đến tìm con?"

"Ai..."

Cái lưng của Ngôn lão thất dường như càng cong hơn một chút, lão sầu thảm nói: "Gia tộc vừa nhận được tin tức, Tiểu thập thất... Tọa hóa rồi!"

"Cái gì?"

Ngôn Hồng Tụ quá sợ hãi: "Lần trước nó gửi thư, không phải nói nó đã đột phá Luyện Khí tầng chín, cuộc sống rất tốt sao? Sao lại... Bất thình lình... Đã chết?"

Trong hai đệ tử gia tộc của Ngôn gia đưa vào Huyền Thiên Tông thì nàng có quan hệ tốt nhất với Tiểu thập thất, bây giờ chợt nghe tin dữ nên không kìm được nước mắt.

"Ai... Chúng ta cũng mới hay tin, tháng trước Tiểu thập cửu đột phá Luyện Khí tầng mười, tiến vào cảnh giới đại viên mãn, sau đó đã bắt đầu chuẩn bị chuyện Trúc Cơ..."

Ngôn lão thất chậm rãi nói.

Nội bộ Huyền Thiên Tông phân phối Trúc Cơ Đan rất nghiêm khắc, cần đủ một ngàn điểm thiện công tông môn.

Mà thật ra đây vẫn là đệ tử chiếm tiện nghi của tông môn, dù sao thì một thiện công chỉ có thể đổi lấy một khối linh thạch.

Mà một khối linh thạch trong Huyền Thiên Tông lại không mua được một điểm thiện công.

"Chẳng lẽ... Tiểu thập thất và Tiểu thập cửu lại đến bí cảnh hung hiểm sao?"

Ngôn Hồng Tụ truy vấn.

Chủ dược của Trúc Cơ Đan - Kim Ngọc Linh Chi rất khó sống sót ở bên ngoài, nhưng mà tam đại tông môn Kim Đan cùng nhau chiến được bí cảnh linh dược viên thượng cổ nào đó, trong đó thích hợp cho rất nhiều loại linh dược phát triển.

Bởi vì trong linh dược viên có cấm chế cường đại, tu sĩ Trúc Cơ không thể tiến vào, tu sĩ Kết Đan cưỡng ép xông vào cũng có thể dẫn phát phản ứng dây chuyền khiến bí cảnh thượng cổ sụp đổ, bởi vậy vẫn chỉ có tu sĩ Luyện Khí mới có thể vào.

Mà cứ cách một thời gian thì tam đại tông môn sẽ phái đệ tử tiến vào bí cảnh hái linh dược, tỷ số thương vong rất cao.

Trên cơ bản, phàm là đệ tử có hậu đài cũng không nguyện ý nhận loại nhiệm vụ này, chỉ có đệ tử xuất thân tán tu, thậm chí phàm nhân mới chọn liều một phen.

Bởi vì nguy hiểm nên tông môn ban thưởng cũng rất phong phú.

"Làm sao có thể?"

Hai tay Ngôn lão thất vội xua: "Trước đó gia tộc đã tam lệnh ngũ thân, không cho phép chúng nói nhận nhiệm vụ tông môn quá nguy hiểm, dù vì Trúc Cơ thì cả gia tộc chúng ta cũng sẽ cắn răng cung ứng... Là Tiểu thập cửu sau khi đột phá muốn nhanh chóng gom góp thiện công, nhận nhiệm vụ săn giết tà tu, kết quả tà tu kia lại che giấu tu vi, trước khi chết phản công, kéo Tiểu thập thất cùng tổ đội lên đường..."

Ngôn lão thất nước mắt tuôn đầy mặt.

Đương nhiên trong Huyền Thiên Tông cũng có phe phái, nhiệm vụ dễ trên bảng danh sách đã sớm bị nhận không còn.

Những đệ tử còn lại muốn thiện công chỉ có thể dùng mạng đi liều.

Nguy hiểm chỉ nhỏ hơn vào bí cảnh hái thuốc một chút mà thôi.

Hai huynh đệ Ngôn gia sớm đã không còn bối cảnh, đương nhiên chỉ có thể đi liều mạng, dù mấy lần trước không có chuyện gì, một khi xảy ra chuyện sẽ chết.

"Tiểu thập thất..."

Thần sắc của Ngôn Hồng Tụ tối tăm.

Ngôn lão thất lại lau mặt, thần sắc lão trở nên tàn nhẫn và kiên định hơn: "Vì Tiểu thập cửu Trúc Cơ... Tiểu thập thất đã hồn về thái hư, lần này lão phu đến, vốn là muốn báo cho con một tiếng, sau đó lão phu sẽ dẫn thêm vài tộc nhân tinh anh đi giúp Tiểu thập cửu chút sức lực!"

Tiểu thập cửu chính là linh căn thượng phẩm, tiến vào cảnh giới Luyện Khí tầng mười đại viên mãn, chỉ cần có Trúc Cơ Đan thì nắm chắc thành công năm thành.

Vô luận như thế nào Ngôn gia cũng sẽ không bỏ rơi, dù liều mạng, táng gia bại sản cũng phải giúp Tiểu thập cửu Trúc Cơ thành công!
Bạn cần đăng nhập để bình luận