Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 759: Khai hoang (2)

"Khai hoang!"
Trong giọng nói của Cuồng Thao Cư Sĩ mang theo một tia bất đắc dĩ.
"Cái gì? Vậy mà là khai hoang sao?"
Dịch đạo hữu có dáng vẻ thư sinh kinh hô, trong ánh mắt đầy sự hoảng sợ.
"Khai hoang thế nào?"
Phương Tịch thấy Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ gượng cười mà không nói nên đương nhiên sẽ hiểu hai nữ tử này đã biết được nội tình rồi, không khỏi hỏi.
"Tu sĩ Thiên Phạm Quân như chúng ta, vốn không có đại chiến thì chỉ cần đảm nhiệm chức vụ đóng giữ và tuần tra... Không những tương đối nhẹ nhõm mà còn có rất nhiều thời gian tu luyện, cách mỗi mười năm còn có một kỳ nghỉ..."
Vân Hi Tiên Tử giải thích: "Nhưng nhiệm vụ khai hoang thì khác... Khai hoang đương nhiên là khai khẩn những nơi hoang vu vốn không có người ở..."
Được Vân Hi Tiên Tử giải thích thì Phương Tịch mới bừng tỉnh đại ngộ.
Địa Tiên giới rộng rãi mênh mông, ban đầu nhân tộc chỉ chiếm một địa bàn nhỏ, đến bây giờ đã trở thành một trong tam đại bá chủ, dựa vào chính là không ngừng khai hoang.
Phái ra đại lượng tu sĩ, khu trục hoang thú, Nguyên Cổ Hoang Thú ở trong khu hoang dã... Sau đó thiết lập trận pháp, chống cự thiên tai... Hóa hoang dã thành đất màu mỡ, sau đó di chuyển tu sĩ cấp thấp đến, cuối cùng là phàm nhân...
Như vậy chỉ cần trải qua hàng trăm, hàng ngàn năm sẽ trở thành một mảnh đất màu mỡ của nhân tộc.
Chỉ là... Đối với nhóm tu sĩ bắt đầu khai hoang thì tuyệt đối là gian khổ và nguy hiểm nhất.
Không nói hàng ngày phải đối phó với các loại uy hiếp, không thể yên tâm tu luyện.
Mà chỉ nói đến trong đại hoang ở Địa Tiên giới có vô số hoang thú, thậm chí là Nguyên Cổ Hoang Thú có thể so với tu sĩ Phản Hư, tùy tiện đụng phải một con thì đủ khiến một đám tu sĩ Hóa Thần tê cả da đầu.
Lại càng không cần phải nói còn có một số nguy hiểm quỷ dị khó mà miêu tả được.
Tỉ như độc trùng có thể khiến tu sĩ Hóa Thần tử vong trong nháy mắt, cuồng phong có thể đông cứng thần hồn, thậm chí còn có âm hồn có thể khiến tu sĩ Phản Hư cũng không hiểu sao lại bỏ mạng...
Nói tóm lại, nhóm tu sĩ khai hoang ban đầu có tỉ lệ tử vong rất cao.
Bởi vậy có rất nhiều tu sĩ cũng không nguyện ý làm, dần dà đã trở thành nhiệm vụ của quân đội.
Lần này chính là Dạ Xoa Doanh bị chọn, mà một đám tu sĩ Hóa Thần phi thăng từng từ chối Cổ Đạo Nhân thì đều có tên trong đó.
Thậm chí nghe đồn còn rút tu sĩ phi thăng ở các doanh khác để bổ sung.
Nhắc đến nhiệm vụ khai hoang thì sắc mặt của những tu sĩ Hóa Thần ở đây đều ào ào thảm biến.
"Đáng chết... Tên Cổ Đạo Nhân này và Thống lĩnh Thiên Chúng Doanh ở sau lưng lại có thể một tay che trời như vậy sao?"
Gương mặt của nữ tu họ Bồ đỏ lên.
Xem ra có thể nàng cũng bị chọn trúng, rút đi chắp hành nhiệm vụ này.
"Chỉ là một Thống lĩnh Thiên Chúng Doanh đương nhiên sẽ không thể làm vậy..." Tu Tình Tử lại cười lạnh rồi nói tiếp: "Tuy nói phía trên là phía trên, Thống lĩnh là Thống lĩnh... Nhưng giao tình giữa những tu sĩ cấp cao rất bình thường, cũng không làm được chuyện một tay che trời như vậy! Huống chi... Phàm là gia nhập phe Cổ Đạo Nhân thì cũng bị liệt vào danh sách những phần tử bất hảo ở Thiên Phạm Quân... Theo lão phu biết, chúng ta đi chấp hành nhiệm vụ khai hoang còn Cổ Đạo Nhân và đám tu sĩ của hắn, tỉ lệ lớn sẽ bị sắp xếp vào danh sách chiến doanh, trực tiếp tiến về chiến trường Tam Giới Sơn tuần sát!"
Mặc dù đại chiến tam tộc không nổ ra nhưng không ngừng có xung đột nhỏ, còn có rất nhiều thám tử thâm nhập.
Có thể nói mỗi ngày đều có tu sĩ cấp cao tu sĩ cấp cao!
Mức độ nguy hiểm cũng không khác với nhiệm vụ khai hoang bao nhiêu.
Lời vừa nói ra thì vẻ mặt của các tu sĩ đều hơi cổ quái.
"Xem ra cao tầng Thiên Phạm Quân đã không thích phe Cổ Đạo Nhân, cũng không ưa tu sĩ phi thăng phân tán như chúng ta, đây là định giáo huấn cả hai bên."
Phương Tịch cảm thán: "Chắc là chuyện này vẫn chưa hoàn toàn quyết định nếu bây giờ quy y Phật môn thì có lẽ vẫn còn đường khác để đi..."
Lời vừa nói ra, thư sinh họ Dịch và Tạ đạo hữu liếc nhau, dường như cũng hơi động tâm.
Cuồng Thao Cư Sĩ và Tu Tình Tử thì từ chối cho ý kiến.
Phương Tịch liếc nhìn Cuồng Thao Cư Sĩ.
Hình thể của người này kỳ dị như vậy, còn ẩn giấu một tia ma khí rất tốt, chắc là đã dùng Thao Thiết Quyết dung luyện một môn ma công huyết nhục cực kỳ khủng bố nào đó.
Chắc là ở hạ giới đã tạo ra sát nghiệt vô biên, mà thuộc tính công pháp cũng không hợp với Phạm môn, tỉ lệ lớn là không thể nào gia nhập phái của Kim Cương Tử.
Tu Tình Tử bỏ xương trong tay xuống, có chút tiếc hận: "Đa phần tu sĩ Phạm môn đều cần thanh tâm quả dục, hơn nữa còn có Ngôn Linh Giới Luật, e là lão phu khó mà tuân thủ..."
Phương Tịch nhìn về hai bên, thấy Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ đều nhìn mình rõ ràng đã để mình làm chủ.
Còn nữ tu họ Bồ thì âm trầm, hiển nhiên suy xét lại thì cũng không nguyện ý từ bỏ thân thể tự do.
"Chúng ta đã quen vô câu vô thúc... Tiếp theo e là phải đồng tâm hiệp lực với các vị rồi."
Phương Tịch suy nghĩ rồi đưa ra câu trả lời chắc chắn.
"Ha ha, tốt, có ba vị đạo hữu gia nhập thì chúng ta chỉ cần cẩn thận một chút thì ở trong Lôi Trạch Đại Hoang cũng có thể tự vệ."
"Cái gì? Vậy mà là Lôi Trạch Đại Hoang sao? !"
Tu sĩ họ Dịch biến sắc.
"Sao vậy? Đạo hữu đã từng nghe đến chỗ này rồi sao?"
Tạ đạo hữu kinh ngạc hỏi.
"Đương nhiên..."
Sắc mặt của thư sinh họ Dịch thay đôi mấy lần rồi mới lên tiếng: "Bình thường tại hạ rất thích đọc sách, sau khi vào Thiên Phạm Quân cũng thu thập được một số cổ tịch, đa phần là bút đàm tiền nhân du ký để tiêu khiển tạm thời... Trong đó có kể lại một chuyện, vào mấy ngàn năm trước, cũng đã từng có đại quân tu sĩ khai khẩn Lôi Trạch Đại Hoang, nhưng kết quả... Toàn quân bị diệt!"
Tạ đạo hữu chợt giật mình, y chợt đứng dậy: "Chư vị đạo hữu, tại hạ nhớ ra ở động phủ vẫn còn một lò đan chưa luyện xong, phải trở về xem hỏa hầu, xin cáo từ trước."
Lời còn chưa dứt, y đã giẫm chân rồi hóa thành một đạo độn quang xích hồng bay đi xa.
'Tính tình của người này cũng quyết đoán, lần này e là sẽ thật sự đầu nhập Phạm môn!'.
Phương Tịch nhìn độn quang của người này bay đi, tự nói trong lòng.
Giữa các tu sĩ Hóa Thần cũng không tồn tại kiêng kị gì, mà tính tình của tu sĩ phi thăng càng quả quyết hơn.
Sau khi thấy khai hoang có nguy hiểm lớn thì Tạ đạo hữu lựa chọn bán rẻ thân mình cũng hợp tình hợp lý.
Nếu không phải thân phận của Phương Tịch hơi xấu hổ thì nói không chừng hắn cũng sẽ lẫn vào Phật môn, học Phật pháp và các loại thần thông của Phạm môn.
Dù sao Ma Phật nhất niệm, thật ra còn rất xứng đôi.
Cái gọi là buông bỏ đồ đao lập địa thành Phật nhưng nếu không có đồ đao thì lam sao bỏ xuống được?
Thư sinh họ Dịch nhìn độn quang của Tạ đạo hữu bay đi, sắc mặt thay đổi mấy lần nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng.
Phương Tịch suy đoán, người này chờ tụ hội xong, tám thành sẽ đưa ra quyết định giống như Tạ đạo hữu.
Có đôi khi nghĩ quá nhiều cũng chưa chắc là chuyện tốt.
Nếu chuyện tụ hội hôm nay truyền ra, Tạ đạo hữu đi rất quyết đoán, không chút dây dưa dài dòng nào sẽ được Phạm môn thêm điểm.
Thư sinh họ Dịch như vậy thì có hiềm nghi lưỡng lự.
Chờ sau khi Tạ đạo hữu đi rồi thì có lẽ bọn người Cuồng Thao Cư Sĩ cũng cảm thấy không thú vị, ăn uống qua loa một phen rồi cứ như vậy tán đi...
Tiểu Dạ Phong.
Phương Tịch hạ xuống đỉnh núi thì thấy ở phía sau có hai đạo độn quang cùng đến, chính là Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ.
"Phương đạo hữu..."
Hai nữ liếc nhau, đều có chút thấp thỏm.
Hiển nhiên tin đồn Lôi Trạch Đại Hoang đã khiến các nàng hơi lo lắng.
Đại hoang ở ngoài khu vực nhân tộc vốn đã đại biểu cho nguy hiểm.
"Chuyện đã đến nước này, chỉ có thể nỗ lực hết sức."
Phương Tịch thở dài.
Làm Ngoại Đạo Hóa Thân nên hắn cũng không sở tử vong.
Hơn nữa hắn chạy cũng rất nhanh...
"Bây giờ chỉ có hai chuyện, thứ nhất tìm hiểu tính chân thực của tin tức này. Thứ hai, cố gắng thu thập những tin tức có liên quan đến Lôi Trạch Đại Hoang, bất luận thật giả, chi tiết hết mọi thứ..."
Phương Tịch tiện tay an bài nhiệm vụ để đuổi Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ đi.
Hắn nhớ lại dáng vẻ muốn nói lại thôi của hai người thì âm thầm lẩm bẩm: "Còn chuyện thứ ba... Để tên Cổ Đạo Nhân kia không thể nào giở trò xấu nữa!"
Hắn trở lại động phủ, sau khi sửa soạn một phen thì bắt đầu ngồi xếp bằng, yên lặng tu luyện.
Làm một người mới vừa rời khỏi quân doanh mà thỉnh cầu xuất doanh lần nữa sẽ rất kỳ lạ.
Ngoại Đạo Hóa Thân đã chuẩn bị làm nhân chứng không có mặt ở hiện trường mà vẫn luôn ở trong Thiên Phạm Quân.
Đương nhiên hắn cũng tiêu hao một viên tiên ngọc bố trí một tọa độ không gian ở Tiểu Dạ Phong.
Như vậy thì sau khi bản tôn hoàn thành nhiệm vụ ở Tinh Thần Vực sẽ có thể trực tiếp truyền tống đến hang động dưới lòng đất, tiếp tục bố trí siêu cấp truyền tống trận và xử lý những chuyện tiếp theo.
Chờ sau khi mọi chuyện đã sẵn sàng thì bản tôn và thân ngoại hóa thân sẽ có thể dựa vào hai tiếp điểm mà thực hiện thâu thiên hoán nhật truyền tống không dấu vết.
Bản thể Phương Tịch sẽ tọa trấn quân doanh, sau đó Ngoại Đạo Hóa Thân đi mạo hiểm.
Mặc dù thuật thân ngoại hóa thân ở Địa Tiên giới cũng không quá hiếm thấy nhưng muốn phân biệt phân thân và bản thể thì vẫn là một chuyện vô cùng khó khăn.
Nếu không có hiềm nghi rõ ràng thì Phương tịch cũng không muốn lên danh sách tình nghi nên đương nhiên cũng sẽ không ai cân nhắc vấn đề có thân ngoại hóa thân hay không.
Hay nói cách khác, nếu lúc chuyện lớn xảy ra mà hắn lại không ở quân doanh thì đương nhiên sẽ không thể nào không bị nghi ngờ.
Bởi vậy diễn trò phải làm toàn bộ mới thỏa đáng.
Trong hang động dưới lòng đất.
Một siêu cấp truyền tống trận quy mô khá lớn đã hoàn thành.
Bản thể Phương Tịch ở đây vận hành thử lần cuối cùng.
Ong ong!
Hắn đánh pháp quyết vào, siêu cấp truyền tống trận lập tức oanh minh.
"Không tệ, không tệ, các lại ba động đều đúng... Nhưng thật ra, thiếu hạch tâm chân chính thì chỉ là hình thức bên ngoài."
Phương Tịch lắc đầu.
Hạch tâm của siêu cấp truyền tống trận cần bảo vật hư không cao hơn truyền tống trận ở Nhân Gian.
Trước mắt hắn vẫn chưa lấy được.
Bởi vậy siêu cấp truyền tống trận này chỉ làm dáng một chút, tác dụng thật sự vẫn là Chư Thiên Bảo Giám!
Hắn đã thiết lập một tọa độ không gian ở trong khu vực Tinh Thần Tông, đến lúc đó hắn chỉ cần thôi động bảo giám thì sẽ có thể truyền tống Phương Tiên Đạo Chủ qua đó.
"Nhưng Chư Thiên Bảo Giám truyền tống quá mượt... Điểm này không được!"
"Cũng may sau khi Hóa Thần thì ta đã tế luyện Chư Thiên Bảo Giám càng sâu hơn nên cũng có thể thôi động một chút lực lượng hư không để tạo ra gợn sóng hư không khiến truyền tống có thêm khó khăn, trắc trở..."
"Chắc hẳn Phương Tiên Đạo Chủ cũng không quan tâm chuyện này, chỉ cần có thể đưa hắn ra khỏi vòng vây là được rồi..."
"Dưới tình huống thiết lập tiết điểm, điều khiển Chư Thiên Bảo Giám truyền tống đường dài thì cũng không có vấn đề gì lớn."
Hắn ngồi xếp bằng, thân hình nháy mắt đã trao đổi với Ngoại Đạo Hóa Thân.
Bản thể trực tiếp tọa trấn Tiểu Dạ Phong xem kịch còn Ngoại Đạo Hóa Thân thì trông coi siêu cấp truyền tống trận.
Mấy ngày sau.
Phương Tiên Đạo Chủ phiêu nhiên mà tới...
Bạn cần đăng nhập để bình luận