Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1173: U Huyền (2)

Bây giờ tất cả mọi người đều chết, vết tích cũng bị ném vào Địa Tiên giới...
Đã không cách nào truy xét được ta.
Còn cái gọi là thiên cơ bói toán, Phương Tịch có Chư Thiên Bảo Giám trấn áp khí số, không sợ nhất chính là cái này.
Bởi vậy sau khi quét dọn xong chiến trường, hắn điều động độn quang bay về Kim Trúc Hải.
- Quả nhiên... Trước đó chỉ là trùng hợp… Linh Sơn.
Phương Tịch hạ xuống ở trên sân thượng, trong lòng lẩm bẩm một tiếng.
Từ khi gặp phải việc kia, dọc theo con đường này hắn không có gặp được phiền phức gì khác.
Còn Thiên Hồn Hương ?
Sau khi sưu hồn Tả sứ giả tìm được bí thuật tương quan cùng phương pháp phá giải, liền trực tiếp giải trừ, Nguyên Anh của đối phương cũng bị Phương Tịch ném cho Thủy Tổ Yêu Ma Thụ.
Tổng thể mà nói, cái mông vô cùng sạch sẽ.
Hơn nữa vị Tả sứ giả kia có không ít bí ẩn, khiến Phương Tịch cảm thấy hứng thú.
Giáo chủ Hắc Huyền Giáo, lại là một Quỷ Tiên! Quỷ tu muốn thành Tiên, độ khó của Đại Thừa tiên lôi kiếp lớn đến khó mà tin nổi, người có thể thành đều là một đời kiêu hùng...
Phương Tịch âm thầm tính toán nếu sự tình bại lộ, xác suất Phong Duyên Trai từ bỏ mình lớn bao nhiêu.
Làm đại thế lực, không đến nỗi bị một Quỷ Tiên uy hiếp hai câu, liền từ bỏ khách khanh Đại Thừa của mình...
Lại thêm nơi đây là Linh Sơn, Quỷ Tiên kia cũng phải cho đám hòa thượng chút mặt mũi... Chỉ cần ta không ra Linh Sơn, vấn đề không lớn.
Đương nhiên, ta sẽ không để mình rơi vào tình cảnh cần người cân nhắc vấn đề lấy hay bỏ.
Nếu sự tình bại lộ, Hắc Huyền Giáo Chủ muốn trả thù.
Phương Tịch khẳng định trước tiên chạy trốn, Phong Duyên Trai gì đó đều cút sang một bên!
Dù chỉ là một cọng tóc gáy của mình, cũng quý hơn tất cả thế lực gộp lại.
Lục Thiện Lâu.
Trong bao sương.
- Thái thượng trưởng lão... Ta đã nói, ta cùng vị tiền bối kia giao tình nông cạn, chỉ là hàng xóm mà thôi...
Sử Ngọc Thư nhìn Tề Hống, trên mặt nở nụ cười khổ.
- Ai...
Nếp nhăn trên mặt Tề Hống nhíu lại, ngồi ở trên ghế thái sư hút túi.
Sau một hồi lâu, mới phun ra một đoàn sương khói:
- Tam Nguyên Môn chúng ta muốn đặt chân, khó... Gần đây bên ngoài càng không yên ổn, Hắc Huyền Giáo diệt Minh Nguyệt Cung, khắp nơi đều có đánh trận, người chết...
- Cái này có quan hệ gì tới chúng ta?
Sử Ngọc Thư nghi hoặc.
- Tam Nguyên Môn chúng ta, sau lưng phải dựa vào Minh Nguyệt Cung, ngươi nói có quan hệ hay không? Nếu trong môn phái có một Đại Thừa, năm đó lão phu cần gì phải khúm núm đi cầu những nữ nhân kia?
Tề Hống nhảy xuống ghế dựa, cắm nõ điếu ở bên hông:
- Thôi thôi... Có lúc lão phu thật muốn trực tiếp giải tán tông môn, đỡ phải buồn bực mất tập trung...
Hắn chắp hai tay sau lưng, tựa như lo lắng đi ra bao sương.
Sử Ngọc Thư có chút mờ mịt.
Trong Linh Sơn cấm chỉ đấu pháp, nhưng ngoài Linh Sơn thế lực nhỏ đầy rẫy, mỗi trăm năm không biết thay đổi hưng vong bao nhiêu.
Chẳng lẽ mình gia nhập môn phái nhỏ này lại sắp xong?
Hắn đầy cõi lòng tâm sự muốn ra ngoài, lại bị một thị nữ yêu kiều ngăn cản:
- Vị khách nhân này, ngài còn chưa tính tiền...
Đấu chuyển tinh di, năm tháng xoay chuyển.
Lại mấy ngàn năm trôi qua.
- Khách khanh đại nhân, này là sổ sách năm nay...
Tề Hống cung kính giao cho Phương Tịch một quyển sổ sách.
Lúc này hắn thoạt nhìn tóc trắng xoá, vẻ già nua hiển lộ hết, cái này không phải chuyện tốt.
Tu sĩ cấp cao không tới thời điểm tuổi thọ khô kiệt, thường thường sẽ không xuất hiện loại biến hóa này.
Dù Phương Tịch không dùng Khô Vinh Quyết cảm ứng tuổi thọ, cũng biết lão gia hỏa này cách đại nạn không xa.
Dù sao cũng đã sắp một vạn năm...
Ngay cả Tĩnh Tâm Sư Thái của Cực Lạc Lâu cũng đã thay đổi vài vòng, từ Tiểu Nguyệt Thiền Sư, đến Thoát Thoát Đại Sĩ, Hồng Liên Tôn Giả...
Ngay cả ta cũng đã vượt qua tám vòng Đại Thừa tiên lôi, chỉ kém một tầng cuối cùng, sẽ thành tựu Địa Tiên.
Trong lòng Phương Tịch tự nói.
- Hừm, sổ sách đều làm rất tốt... Từ khi Cung Cửu Cân đi, ngươi một người cực khổ rồi.
Hắn nhìn sổ sách, gật đầu tán thành.
- Vì bản trai hiệu lực, chết vạn lần không chối từ...
Tề Hống nở nụ cười, hiện ra hàm răng không còn mấy cái.
Hắn ở đây biểu thị trung tâm, nhưng một chấp sự khác lại sớm biến mất không thấy.
Tuổi thọ của Cung Cửu Cân vốn không ít, nhưng nợ đám hòa thượng nhiều tiên ngọc, ở một lần quyết đấu bị buộc lên sân, sau đó gặp phải thiên kiêu Hợp Thể có thể chém Đại Thừa, trực tiếp bỏ mình tại chỗ...
Điều này làm cho Phương Tịch không khỏi âm thầm cảm khái, bất luận tham ngoan như sói, hay giả dối như hồ, đều khó thoát năm tháng vô tình.
Tề Hống nói nói, chính mình cũng nở nụ cười:
- Khách khanh đại nhân, tương giao vạn năm, lão phu là dạng người gì, ngài hẳn rất rõ ràng... Lão phu một đời này, từng bái vào không ít môn phái, sau đó tu vi càng cao, người càng già, lại càng hoài cựu...
Phương Tịch gật gù.
Hắn bây giờ là thật hiểu rõ, mấy môn phái như Tam Nguyên Môn, Tề Hống đều từng gia nhập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận