Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 611: Thủy Linh Tâm

"Tử Dương Chi?"

Rốt cuộc Lam Thải Nhi không che giấu được sự kinh hãi trong lòng nữa mà ngẩng đầu nhìn Phương Tịch.

Cô ta chỉ cảm thấy tu sĩ Nguyên Anh đội đấu lạp này thật thâm bất khả trắc.

Thân gia như vậy tuyệt đối hơn xa Nguyên Anh sơ kỳ bình thường.

"Có lẽ Lục Cực Lôi Tinh không đủ đổi Hóa Anh Đan nhưng cộng thêm Tử Dương Chi này đã đủ chưa? Cả hai thứ này đều có tên trong ngọc giản." Phương Tịch mỉm cười nói.

"Đây... Đương nhiên là đủ, nhưng còn phải xác nhận lại." Lam Thải Nhi cố gắng khôi phục bình tĩnh lại, lúc cô ta đang định kiểm tra thì thấy Phương Tịch đặt bàn tay lên hộp ngọc thì lập tức nở nụ cười xinh đẹp: "Là thiếp thân nóng vội, thiếp thân sẽ lập tức sai người mang Hóa Anh Đan lên cho khách nhân giám định..."

Trong lời nói của cô ta, dường như đã tốt hơn một chút.

'Quả nhiên, có tiền chính là đại gia mà.'.

Phương Tịch thầm giễu cợt.

Đối với hắn, tài nguyên mà Nguyên Anh lão quái khó có không tính là gì.

Một lát sau.

Một cái Vạn Tái Không Thanh Bình phỏng chế đã bị Phương Tịch cầm trong tay ngắm nghía.

Thần thức của hắn đã nhìn thấy một viên Hóa Anh Đan trong bình.

Đan này cỡ ngón cái, toàn thân xanh đậm, bên trong cũng có đan văn như hài nhi, chỉ là rất mơ hồ.

'So với Ngưng Anh Đan bản chính thì nó thật sự là phế vật...'.

Mặc dù trong lòng khinh thường nhưng hắn vẫn thu viên đan dược này lại.

Một bên khác, Lam Thải Nhi cũng dùng các loại thủ đoạn để kiểm tra Lục Cực Lôi Tinh và Tử Dương Chi, có thể thấy được cô ta rất hài lòng.

"Khách nhân, như vậy thì chúng ta xem như đã hoàn thành giao dịch..."

Lam Thải Nhi cung kính dâng lên một lệnh bài lam, giao cho Phương Tịch: "Vật này chính là lệnh bài khách quý của Thiên Nhai Hải Các, trong một số hội đấu giá và phường thị cũng có chút tác dụng, xin quý khách nhận lấy..."

Với hạn mức giao dịch của Phương Tịch tuyệt đối đã đạt đến cấp độ khách quý.

"Như vậy rất tốt... Nhưng mà giao dịch của bản nhân vẫn chưa kết thúc."

Trên mặt Phương Tịch hiện ra một tia vui vẻ.

Lam Khả Nhi lập tức kinh sợ: "Quý khách còn cần vật gì?"

Vị Nguyên Anh lão quái này sau khi lấy được một viên Hóa Anh Đan lại còn dư như vậy sao?

"Ta cần... Tinh huyết của lão tổ Ngạc Giao cấp năm!"

Phương Tịch thấy thần sắc của Lam Khả Nhi biến hóa thì cảm thấy rất thú vị.

Trong nháy mắt gương mặt của Lam Khả Nhi hơi vặn vẹo: "Chẳng lẽ quý khách nói giỡn sao? Đây chính là lão tổ Hóa Thần!"

"Cũng không đùa."

Thần sắc Phương Tịch nghiêm túc nói: "Bản nhân muốn mua máu của Ngạc Giao cấp năm... Năm đó yêu tu này giao thủ với tu sĩ Hóa Thần, máu vẩy trời cao, chắc phải có tu sĩ thu thập được đúng không?"

"Cho dù có... Giá của tinh huyết cấp năm này... ".

Lam Khả Nhi đầy lúng túng nói.

"Ồ? Tiên tử cứ nói... Bản nhân cũng có chút thân gia."

Ánh mắt Phương Tịch tỏa sáng, xem ra thật sự có đường sao?

Về phần vấn đề tiền tài không lộ ra ngoài?

Ha ha, bây giờ dù Hóa Thần cũng chưa chắc có thể cướp được hắn, nếu chỉ là mấy tên đại tu sĩ thì đó chính là tặng túi trữ vật...

"Đã như vậy, xin quý khách cho bản các một thời gian để tìm hiểu tin tức... Bất kể được hay không thì ba tháng sau sẽ có câu trả lời chắc chắn."

Lam Thải Nhi cắn răng trả lời.

"Ba tháng sao? Được!"

Phương Tịch đứng dậy, rời khỏi Thiên Nhai Hải Các, sau đó bay đến Phương Thốn Đảo.

Đảo này tiếp giáp với Doanh Châu Đảo, linh mạch khí lại dày đặc hơn, ở trên đảo còn mở động phủ to nhỏ, chính là một thánh địa tu luyện trong lòng của tán tu.

Hắn đến đây đương nhiên là muốn thuê một động phủ.

Chờ sau khi thu xếp ổn thỏa thì thỉnh thoảng Phương Tịch lại đi dạo một vòng Doanh Châu Đảo, xem qua từng cửa hàng, thậm chí còn bỏ giá lớn mua một số bảo vật trấn điếm và một số tạp vật không rõ lai lịch, công hiệu.

Hành vi phách lối như vậy khiến Phương Tịch phát hiện có người đang thăm dò mình nhưng mà không quan trọng.

Gần đây hắn tiêu linh thạch quá nhiều, đang muốn tìm mấy tên để bù lại.

Đáng tiếc tu tiên giả ở tu tiên giới Đông Hải cẩn thận hơn xa hắn tưởng tượng, ba tháng qua chúng vẫn chỉ dám nhìn từ xa, vẫn chưa có động tác gì thật sự khiến Phương Tịch thầm tiếc nuối...

Thời gian thoáng cái đã qua.

Ngày hôm nay.

Phương Tịch lại đến Thiên Nhai Hải Các.

Sau khi hắn đưa lệnh bài khách quý ra thì lập tức được dẫn đếm một gian phòng bao.

Không lâu sau, hắn nhướng mày, cảm nhận được một cỗ khí tức Nguyên Anh đang nhanh chóng đến gần.

Độn quang lam vừa lóe lên đã biến mất, một vị mỹ phụ nhân khoảng ba, bốn mươi tuổi mặc trường bào xanh thẳm bước đến, trên đầu cô ta cài đầy các loại chu trâm phỉ thúy, cô ta ăn mặc như phi tử quý phụ thế gian.

Nhìn tu vi vậy mà đã đến Nguyên Anh trung kỳ!

"Thiếp thân đại chưởng quỹ Thiên Nhai Hải Các Lam Hinh... Bái kiến đạo hữu, không biết đạo hữu xưng hô thế nào?"

Lam Hinh ôn nhu hành lễ.

"Bản nhân Vân Kiệt Tử, Lam đại chưởng quỹ không cần đa lễ."

Phương Tịch chắp tay: "Không biết chuyện ta nhờ vả lần trước, kết quả thế nào?"

Trên mặt Lam Hinh lập tức hiện ra một tia lúng túng: "Chắc đạo hữu cũng biết rõ, linh vật cấp năm ở giới này gần như tuyệt tích... Dù lần trước lão tổ Ngạc Giao máu vẩy trời cao thì hầu hết cũng bị tổ sư Bồng Lai lấy, không có tu sĩ nào dám mạo hiểm giữ tinh huyết lại..."

"Nói như vậy là không còn cách nào sao?"

Phương Tịch cau mày lại, chẳng lẽ phải thật sự đi giao dịch với Hóa Thần?

Nhưng trên tay mình có thứ gì có thẻ đả động được bọn họ đây chứ?

"Cũng không phải... Tu sĩ bình thường không dám nhưng mấy đệ tử của tổ sư Bồng Lai vẫn dám, hơn nữa ngài ấy còn ban thưởng tinh huyết xuống..."

Lam Hinh chợt mím môi cười một tiếng rồi nói.

"Đệ tử Hóa Thần?"

Ánh mắt Phương Tịch sáng lên, chuyện này so với trực tiếp giao dịch cùng tu sĩ Hóa Thần sẽ an toàn hơn nhiều: "Còn nhờ đạo hữu khai thông giúp, nếu chuyện này có thể thành thì bản nhân nhất định sẽ tạ ơn thật hậu."

"Phục vụ vì mỗi vị khách quý vốn là tôn chỉ của Thiên Nhai Hải Các."

Lam Hinh mỉm cười: "Thiếp thân sẽ lập tức liên hệ Thủy sư muội..."

Cô ta lấy một con ốc biển trắng nõn, bên ngoài còn có đường vân cấm chế rồi nói với ốc biển mấy câu.

Nửa canh giờ sau, một đạo độn quang đáp xuống bên ngoài phòng bao: "Lam tỷ tỷ..."

Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ kinh ngạc.

Bởi vì tu vi của người đến không cao, chỉ khoảng Kết Đan.

'Được rồi... Đệ tử Hóa Thần cũng phải đi từng bước một từ Luyện Khí lên, không phải Nguyên Anh cũng có thể hiểu.'.

Chờ đến khí vị Thủy sư muội này bước vào thì đôi mắt của Phương Tịch hơi động một chút.

Chỉ thấy người này mặc một bộ cung quần trắng tinh, trên mặt che lụa mỏng, khí chất ôn nhuận tựa như bạn bè bình thường mà không thấy cảm giác xa cách khi đối mặt tu sĩ xa lạ.

"Vị này chính là Vân Kiệt Tử Chân Quân sao? Tiểu nữ tử Thủy Linh Tâm, xin ra mắt tiền bối!"

Thủy Linh Tâm chậm rãi thi lễ.

"Thủy tiên tử chính là đệ tử của tổ sư Bồng Lai nên luận giao ngang hàng với bọn ta là được..."

Phương Tịch khoát tay áo.

"Vậy nếu tiểu nữ tử từ chối sẽ bất kính..."

Thủy Linh Tâm ôn nhu trả lời, cô ta nhìn Phương tịch có chút hiếu kỳ.

Những Nguyên Anh lão quái mà trước kia cô ta từng gặp, không phải tự cao tự đại thì chính là mơ hồ lấy lòng cô ta.

Mặc dù lời nói khách khí nhưng thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh như vậy lại rất ít.

"Trong tay của đạo hữu có tinh huyết của Ngạc Giao sao?"

Phương Tịch hỏi.

"Tính tình của Vân Kiệt Tử đạo hữu thật sự gấp mà!" Thủy Linh Tâm mỉm cười, tố thủ nhẹ nhàng phất một cái, trên mặt bàn lập tức hiện ra một cái bình bạch ngọc.

Ở trong bình dường như có chứa gần nửa bình chất lỏng đỏ tươi.

Dù ở miệng bình có phong ấn nhưng khi tinh huyết xuất hiện lại dẫn động hơi nước xuất hiện trong hư không bốn phía hóa thành hình một con Ngạc Giao.

Phương Tịch tiện tay búng ra, Ngạc Giao lập tức nổ thành vô số giọt nước, hắn cầm lấy bình bạch ngọc, cảm nhận được Vạn Yêu Giáp rung động thì gật nhẹ đầu: "Đúng là linh huyết cấp năm!"

Trong lòng hắn thì càng mừng rỡ hơn: 'Thiên Phượng Giao Long Giáp cũng không tệ, ít nhất sẽ mạnh hơn Thiên Phượng Tứ Linh Giáp rất nhiều...'.

Tinh huyết này rơi vào trong tay hắn rồi thì hắn không định trả lại nữa.

Nhưng mà lúc náy, Phương Tịch vẫn chú ý tướng ăn một chút, hắn chậm rãi hỏi: "Ta có nhu cầu gấp với vật này, không biết Thủy tiên tử muốn thế nào mới bằng lòng bỏ thứ yêu thích?"

"Không dấu gì đạo hữu, vật này là do sư tôn ban tặng, bản ý là để sau khi Linh Tâm đến Nguyên Anh sẽ luyện thành một môn bí thuật..."

Thủy Linh Tâm chớp chớp mắt: "Bởi vậy... Linh Tâm muốn xem thử đạo hữu có thể trả giá bao nhiêu?"

Phương Tịch suy tư một phen rồi có một cái hộp và một cái bình ngọc hiện lên trên bàn.

Trong hư không, từng chút Hỏa linh lực bị dẫn động, quanh quẩn ở ngoài hộp, hình thành một vầng hồng quang.

Sau khi mở hộp ra thì thấy một sợi ngũ thải linh vũ trong đó, nó tản ra khí tức làm người chấn động cả hồn phách.

"Đây là Tài liệu yêu cầm Hóa Thần? !"

Lam Hinh trừng to mắt, cô ta cảm thấy phải dò xét lại vị tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ Vân Kiệt Tử này lại một lần nữa.

Tu sĩ Nguyên Anh bình thường sao có thể tùy tùy tiện tiện lấy tàm liệu yêu thú cấp năm ra được?

"Linh vũ này là của một con Thiên Phương cấp năm, chính là bản mạng linh vũ của nó, còn trải qua luyện chế đặc thù..."

Phương Tịch ăn nói hùng hồn: "Chính là tài liệu đỉnh cấp để luyện chế bảo vật hệ Hỏa, nếu như làm thành vũ phiến thì quả thật là trời đất tác thành..."

"Nếu Linh Tâm tu luyện công pháp hệ Hỏa thì e là sẽ không tiếc bất cứ giá nào để lấy được vật này."

Trong đôi mắt của Thủy Linh Tâm dường như cũng mang theo ánh lửa mà lẩm bẩm.

Phương Tịch thấy vậy thì đậy hộp ngọc lại rồi mở bình ngọc ra, một mùi thơm của cỏ cây lập tức lan ra: "Đây là Quy Tuy Thọ Đan, chính là kỳ đan có thể tăng thọ nguyên, cho dù tu sĩ Nguyên Anh dùng thì cũng có thể nhận được trăm năm thọ nguyên..."

"Lại là linh đan kéo dài tuổi thọ như vậy sao? !" Lam Hinh nhìn viên đan được kia, thậm chí trong mắt còn hiện lên một tia tham lam.

Chỉ có tu sĩ Nguyên Anh đứng trên đỉnh như các nàng mới hiểu được sự quý giá của thọ nguyên.

Mà cũng không thể kinh thường Quy Tuy Thọ Đan này, đây là do Tiêu Dao Công Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, đã từng là đệ nhất nhân dưới đại tu sĩ phí hết tâm huyết mới luyện thành một lò, thành đan hai viên, bản thân gã nuốt một viên, còn một viên thì rơi vào trong tay Phương Tịch.

Thủy Linh Tâm liếc Lam Hinh một chút, vị tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ này lập tức cười khổ rồi hạ thấp người thi lễ: "Thiếp thân thất thố..."

"Tại hạ có thể trả giá ba món vật phẩm, linh vũ cấp năm kia là một, Quy Tuy Thọ Đan là hai, về phần thứ ba chính là hứa hẹn xuất thủ một lần của bản nhân."

Phương Tịch nói: "Đương nhiên phải nằm trong phạm vi khả năng, không vi phạm bản tâm của ta..."

"Ba loại này ngươi có thể chọn một." Hắn nhìn Thủy Linh Tâm.

Đôi mắt của Thủy Linh Tâm liếc qua liếc lại lưỡng lự giữa Duyên Thọ Đan và linh vũ Thiên Phượng, cuối cùng lại ôn nhu nói: "Linh Tâm chọn cái thứ ba!"

Lam Hinh không khỏi kinh ngạc nhìn sư muội của mình.

Rõ ràng là linh vũ của Thiên Phượng và Quy Tuy Thọ Đan đều là kỳ vật mấy trăm năm khó gặp, sao cuối cùng lại chọn thứ không đáng tin tưởng nhất?
Bạn cần đăng nhập để bình luận