Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1078: Giết chết (2)

Từ trong không trung hiện ra từng dây leo và xúc tu, trên đó có từng luồng lực pháp tắc thuộc tính mộc quấn quanh, trói chặt lấy lão tổ Vọng Nguyệt.
- Không...
Lão tổ Vọng Nguyệt làm tu sĩ Đại Thừa, vốn có nhiều thủ đoạn, cho dù bây giờ đến lúc cùng đường, thân thể Nguyên Anh vẫn có vài loại bí pháp và bảo vật.
Nhưng lúc này, hắn hoảng sợ phát hiện ra tinh khí bản nguyên trong Nguyên Anh của mình cũng bị cướp đoạt, Tiên Nguyên Lực bình thường dễ sai khiến không ngờ giống như đã chết, không có chút phản ứng nào.
Sàn sạt!
Ảo ảnh Yêu Ma Thụ lại phát ra động tĩnh khác thường, vô số dây leo bao quanh lão tổ Vọng Nguyệt, giống như một quả cầu mây rơi vào trong tán cây, nhanh chóng biến mất.
“Một Nguyên Anh của tu sĩ Đại Thừa, chắc là đại bổ...”
Phương Tịch nhìn cảnh tượng này, trầm ngâm không nói.
Các tu sĩ Đại Thừa muốn phân ra thắng bại với nhau rất đơn giản, nhưng muốn phân ra sống chết lại rất khó, có thể giết một tu sĩ Đại Thừa, làm Nguyên Anh của đối phương thậm chí không chạy thoát được... Thực lực như thế ít nhất cũng phải tương đương với Đại Thừa thất kiếp?
Đương nhiên, càng quan trọng hơn là sở trường về pháp tắc hư không của hắn khiến Nguyên Anh của tu sĩ Đại Thừa cũng khó có thể chạy trốn.
Lão tổ Vọng Nguyệt này cũng xui xẻo, với thực lực hắn, cho dù gặp phải Thanh Hư Đồng Tử cũng có khả năng lớn sẽ an toàn rời đi, kết quả lại gặp phải mình...
- Đây là khí số...
Phương Tịch xúc động nói một tiếng và nhìn về phía Kim Cương Tử:
- Kim Cương Tử tiểu hữu...
- A di đà phật... Tiểu tăng Kim Cương Tử bái kiến tiền bối!
Kim Cương Tử không dám chậm trễ, vội vàng trịnh trọng hành lễ:
- Chúc mừng tiền bối thành Đại Thừa!
- Ngươi không cần khách sáo, ta quan sát thấy căn bệnh của ngươi đã hết, ba hoa tròn đầy, chắc hẳn không bao lâu nữa lại có thể trở thành người trong cùng đạo.
Trong mắt Phương Tịch lóe lên linh quang, cười nói.
- Tiểu tăng thật sự nắm chắc mấy phần phá tan bình cảnh Đại Thừa, cũng khá có lòng tin vào Tâm Ma Kiếp, nhưng hai kiếp phong hỏa cùng với Tiên Lôi Kiếp lại có khó, khó, rất khó...
Kim Cương Tử thở dài.
- Đúng rồi, tại sao Kim Cương Tử ngươi lại ở chỗ này?
Phương Tịch cũng biết được Đại Thừa khó nên bỏ qua chuyện này, thuận miệng hỏi.
- A di đà phật, tiểu tăng nhận lệnh đến đây tiếp viện Bồng Lai Tiên Các, nhưng có tiền bối trấn giữ, Bồng Lai Tiên Các chắc hẳn sẽ ổn thỏa...
Kim Cương Tử ăn ngay nói thật.
- Ha ha, khách ở xa tới, Kim Cương Tử ngươi lại cùng ta đi tới Bồng Lai Tiên Các thôi.
Phương Tịch cười ha ha, tay áo mở ra.
Một tầng dao động hư không lại bao phủ Kim Cương Tử.
Kim Cương Tử chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng một lúc, chờ đến khi hắn lấy lại tinh thần, hắn đã đi tới trước sơn môn của Bồng Lai Tiên Các.
Ầm!
Với những ngôi sao đầy trời hội tụ, có một con Thanh Long oai phong cầm theo một con ma vật Tê Ngưu cực lớn màu đen đập ở trước sơn môn.
- Đại Thanh, ngươi đi sang một bên chơi đi... Thịt này đã bị ma lây nhiễm, mặc dù nó thật sự là cấp tám, nhưng ngươi vẫn không thể ăn được đâu.
Phương Tịch cười và mắng một câu.
Kim Cương Tử đã đứng ngây ra tại chỗ.
Hắn nhìn thấy các Thần Điện cùng với vô số thần chỉ kia, cả người đều muốn tê dại...
- Chẳng... chẳng lẽ đây là một phần nội tình của Nhân tộc ta sao? Tiểu tăng tài sơ học thiển, không phải là Đại Thừa, thật sự chưa từng biết tới...
Kim Cương Tử trợn tròn mắt. Chờ đến khi hắn nhìn thấy Phương Tịch Thần Đạo Đế Quân Hóa Thân, hắn lại khiếp sợ đến mức gần như nói không thành lời.
Hắn tất nhiên biết, nếu Nhân tộc có nội tình này đã lấy ra từ lúc thành Thiên Nguyên đại chiến, thậm chí còn sớm hơn, làm sao có thể chờ tới tận bây giờ?
Bởi vậy, mấy chục nghìn Phản Hư, mấy trăm Hợp thể này... Chỉ có thể là dưới quyền Bồng Lai Tiên Các hoặc nói là dưới quyền của vị Phương tiền bối này!
- A di đà phật!
Cảnh tượng này khiến thiền tâm được trăm tôi nghìn luyện của Kim Cương Tử cũng cảm thấy bất ổn.
Hắn hoàn toàn không nghĩ ra, ở trong hoàn cảnh Địa Tiên Giới, đối phương làm sao bồi dưỡng được nhiều tu sĩ cao cấp như vậy?
- Tiền bối... rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Kim Cương Tử chắp hai tay lại trước ngực, nghiêm túc hỏi.
- Bản tọa... là Phương Tiên Đạo Chủ!
Phương Tịch phất ống tay áo một cái, ngạo nghễ nói.
- Phương Tiên Đạo Chủ?
Người đầu tiên Kim Cương Tử nghĩ tới chính là vị tu sĩ thiên tài phi thăng kia. Về sau hắn và Ngũ Hành Tử quyết chiến với Ngũ Tử, bị đánh bại mà chết...
Vị này rõ ràng không phải là vị Phương Tiên Đạo Chủ kia.
Kim Cương Tử lại nghĩ đến một khả năng, không khỏi giật mình khiếp sợ.
Tiếp theo, hắn lại nhìn thấy mấy đường ánh sáng màu vàng hạ xuống, hiện ra thân hình của các Tôn Giả Quỷ Phủ, Đồ Ma.
Bọn họ ngắm nhìn Kim Cương Tử, trong mắt đều mơ hồ có ngọn lửa đè nén:
- Chúng ta đều là tu sĩ của Phương Tiên Đạo... Ngũ Hành Tử đã ngầm hãm hại đạo chủ đời trước ở đâu? Đại Thừa phía sau hắn ở đâu?
Tuy bọn họ không phải nhằm vào mình, nhưng Kim Cương Tử lập tức cảm giác trên người ớn lạnh, bất chợt có chút vui mừng.
Dù sao, Ngũ Hành Tử cũng là kẻ thù của hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận